Anh muốn ôm em;
Anh muốn áp tay vào đôi má của em , hôn lên môi em
Anh muốn nắm tay em đi tản bộ
Anh muốn đánh cầu lông với em, cùng em khiêu vũ
Anh muốn khi chúng ta đi chơi có thể chụp thật nhiều ảnh đẹp cho em
Anh muốn khi em khóc , anh sẽ ở bên lau đi giọt lệ nơi khóe mắt em
Anh muốn khi em bị thương , bị đau ốm , có thể ngồi bên ôm em , đưa em đi bệnh viện.
Nhưng mà tất cả những chuyện đó ,cả đời này anh không thể làm được.
Cho nên, Tiểu Kết, thực xin lỗi, chúng ta không thể ở bên nhau.
Diệp Tư Viễn! Anh là đồ vương bát đản!
Rốt cuộc trong đầu anh chứa cái gì vậy!
Những chuyện anh nói căn bản em không cần ! !
Em chỉ muốn hỏi anh một câu !
Anh có yêu em không?
Tôi là thiên kim thật, từ nhỏ đã bị tráo đổi, nhưng trong mắt ba mẹ ruột, chỉ có thiên kim giả – Trần Nhiên.
Kiếp trước, tôi và Trần Nhiên cùng bị bắt cóc, thế nhưng gia đình tôi lại không chút do dự mà chọn cứu Trần Nhiên.
Còn tôi – bị bọn bắt cóc giết hại.
Sống lại một đời, tôi cố ý nhận người thân sớm hơn, tìm cách quay về nhà họ Trần.
Nàng chuyển thế trọng sinh, trời hiện dị tượng, cha chết mẹ vong, bị cho rằng trời sinh mệnh ngạnh, khắc cha khắc mẹ khắc chồng, vừa sinh ra đã bị đưa đến nhà bà ngọai, được bà ngoại và cậu mợ nuôi dưỡng mà lớn.
Hắn là Thất hoàng tử Kim Nguyệt quốc, từ nhỏ cơ thể suy nhược nhiều bệnh, được sư phụ mang ra khỏi Hoàng thành, dốc lòng tu luyện trong núi sâu, hoàng thất không ai biết đến sự tồn tại của hắn.
—
Trong núi sâu, nàng lưng cõng rổ dược, hệt như một chú khỉ linh hoạt leo lên vách núi đá, nhìn thấy một bóng người nho nhỏ hôn mê trong rừng, trăm năm khó có ngày tốt bụng nên thiện tâm cứu hắn.
“Tỷ tỷ, sao tỷ lại ở trong rừng? Còn té xỉu nữa.” Thấy hắn tỉnh lại. nàng hỏi như vậy.
Một tiếng tỷ tỷ khiến hắn run rẩy kịch liệt, nhưng đối mặt với ánh mắt của nàng, lời phản bác bên miệng lại nuốt trở vào, yếu ớt nói: “Ta và sư phụ ở gần đây.”
—
Nàng xông vào phòng hắn, nhìn thấy cơ thể trơn bóng của hắn đứng thẳng lên từ trong thùng tắm, ngu người nhìn thứ-không-thuộc-về-nữ giữa hai chân hắn, đột nhiên ngẩng đầu lên, vẻ giật mình nói: “Thì ra sư tỷ lại là sư huynh đó hả!”
Hắn đột nhiên bừng tỉnh, “bịch” một tiếng ngồi hẳn xuống thùng tắm, khuôn mặt đỏ bừng gầm lên: “Đi ra ngoài!~”
—
Nàng cúi thấp đầu xuống, vẻ mặt trước giờ vẫn hưng phấn lại có chút ảm đạm, nói: “Sư huynh, vài ngày nữa có người tới đón muội về, muội phải đi.”
Hắn dịu dàng cười nhìn nàng, đưa tay nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, cúi đầu hôn lên đôi môi hồng phấn, nhìn nàng ngu người liền nhẹ giọng hỏi, “Sao vậy?”
Nàng khẽ liếm môi, thần thái lại sáng bừng lên nói: “Hôn lại cái nữa!”
Năm đó, nàng theo “Người nhà” trở về kinh thành, mà hai tháng sau hắn cũng về tới kinh thành.
—
Nàng tính tình bất định, thỉnh thoảng tinh quái, thỉnh thoảng độc ác, thỉnh thoảng lạnh như băng, thỉnh thoảng lại dịu dàng như nước, ngoại trừ đối với một số người, trên cơ bản là một kẻ tim sói phế cẩu, thấy lợi quên nghĩa, hèn hạ vô sỉ, âm hiểm tiểu nhân.
Hắn bề ngoài tao nhã, kì thực bụng đen thùi lùi, ra tay ác liệt không dung tình, có thể khiến hắn dịu dàng, tình ý liên tục vĩnh viễn cũng chỉ có một người như vậy thôi.
Không ai hiểu
Chẳng ai hay
Nhiều năm về trước
Thiếu niên mang trên lưng niềm căm hận cường liệt, nỗi bi ai không người thấu hiểu… cùng một mảnh kí ức bị lãng quên…
“Hắn nói, ngươi sẽ hối hận, ngươi nhất định sẽ hối hận
Hắn nói, một ngày nào đó, ta sẽ cho các ngươi những kẻ đả thương ta trả giá thật nhiều
Hắn nói, từ nay về sau tâm ta đã chết…”
Hắn tên… Hách Liên Cô Tuyết
“Đa tình công tử”
“Thánh thủ độc tiên”
Đó là những danh hiệu thế nhân chỉ dùng cho một người
Nam Cung Lộng Nguyệt… giáo chủ Nhật Nguyệt Giáo
Sát khí độc lãnh, hương sen nhàn nhạt
Tuấn nhan tà mị mà tao nhã
Tử sắc phượng nhãn tà tứ đa tình
Bạch y, tử phát, phong tư cao ngạo tôn quý, thân hình mờ ảo tựa tiên ảnh
Chấn hồn đoạt phách!
Nam Cung Lộng Nguyệt…
Lộng Nguyệt..
Nguyệt.
Mười năm chờ đợi mòn mỏi một bóng hình
Đau hắn, sủng hắn, thương hắn… tất cả vì hắn
Hắn không biết
Hắn không hiểu
…Bởi vì… hắn đã quên
“Ta Nam Cung Lộng Nguyệt cả đời có hai chuyện may mắn nhất
Một chuyện, là thật lâu thật lâu trước kia, ta đã gặp hắn
Một chuyện, là ta đã dùng tất cả sinh mệnh đi thương hắn”
~oOo~
Hai yêu tà nam tử khinh cuồng tà tứ, ngạo nghễ đứng trên đỉnh thiên hạ.
Một lần gặp gỡ, trở thành ký ức dây dưa cả đời, ràng buộc khắc sâu tận linh hồn
Tử nhãn hồng đồng nhìn nhau, lẫn nhau trong mắt chỉ có đối phương.
Là địch nhân, cũng là ái nhân
Mang trên mình một tầng cấm kỵ, sở thụ thiên địa nguyền rủa.
Một nỗi đau cho mối tình đầu kéo dài từ quá khứ đến hiện tại và có thể tiếp diễn ở tương lai!
Một người con gái vốn tinh nghịch, đáng yêu…
Một người con trai vốn ôn nhu, thoải mái…
Vậy mà năm năm sau đã khác…
Năm năm trước, cô và anh là một đôi tiên đồng ngọc nữ, trai tài gái sắc khiến nhiều người phải ganh tỵ với tình yêu của họ. Bất đắc dĩ phải rời xa nhau.
Năm năm sau gặp lại, liệu họ còn nhận ra tình cảm của nhau và đến với nhau lần nữa không khi trong anh luôn tồn tại tình yêu và hận thù, trong cô luôn là sự nhớ mong và day dứt?
Người ta thường nói tình yêu không nên đem ra đùa giỡn...
Nhưng bản thân của tình yêu vốn lại là trò đùa của định mệnh...
***
-Khắc Huy, em yêu anh nhiều lắm!!-Một cô gái cười híp mắt trong rất tinh nghịch là đáng yêu.-Anh sẽ mãi yêu em chứ?
-Anh sẽ yêu em mãi mãi!-Người con trai cười nói vẻ mặt nhu tình đứng cạnh nắm tay cô gái.-Dù cho kiếp này, kiếp sau, hay kiếp sau nữa em vẫn sẽ là cô nhóc của anh!
-Tại sao cứ hay gọi em là cô nhóc thế?-Cô phụng phịu.
-Từ cái nhìn đầu tiên đối với anh, em là một cô nhóc tinh nghịch, bướng bỉnh!!-Anh cười nhẹ nói.- Và định mệnh đã định sẵn, nhóc mãi chỉ có thể là của anh!
***
Một cô bé đang ở chừng độ tuổi 18 ngồi ở góc khuất nhất ở công viên. Cô đang khóc, khóc rất nhiều, khóc như chưa từng được khóc. Cô tự hứa với lòng đây là lần cuối cùng cô khóc vì anh, người con trai cô yêu.
-Khắc Huy, em xin lỗi! Em là đứa con gái không ra gì, tại sao anh lại yêu em chứ! Khắc Huy, anh phải sống tốt! Anh nhất định là sống tốt rồi, vì em không có bên cạnh anh, không còn gây rắc rối cho anh được nữa! Anh phải hạnh phúc, vì em yêu anh, Khắc Huy!
***
Đặt thân hình nhỏ bé của cô vào lòng ngực anh, tim cô bỗng chốc lỗi nhịp khi nghe thấy nhịp đập mạnh mẽ của trái tim anh. Là anh đang ôm cô, nếu là lúc trước cô chắc chắn sẽ đẩy anh ra… Nhưng cảm giác ấm áp quen thuộc lại thường… Anh cất giọng nói ấm áp, cố tình để hơi thở nóng ấm phả lên mặt cô:
-Quá khứ đối với em quan trọng đến thế sao?
Cô im lặng.
-Bỏ đi quá khứ và cùng tôi bước đến tương lai nhé! Bởi vì tôi yêu em, Diệu Phương!
***
Mùi tanh của máu bắt đầu lan toả trong không khí. Cơ thể cô như bị tê liệt hoàn toàn. Tay anh nắm chặt lấy tay cô. Đôi mắt đẹp của cô long lanh, vật thể lỏng, trong suốt từ khoé mi cô rơi xuống. Cô bắt đầu nhận thức được điều gì đang xảy ra.
Anh yêu cô đến mức cả mạng sống cũng không cần sao? Anh thật chỉ chỉ cần cô có thể sống vui vẻ! Cô tin, cô tin rồi, nhưng có phải đã trễ…
Anh với tay con lại, lau đi giọt nước mắt vừa rơi xuống khoé mi, giọng anh yếu ớt:
-Diệu… Phương…!! Đừng… Khóc!!
-Khắc Huy, anh phải sống với em, em xin anh đấy!!
Cô nắm chặt lấy tay anh. Cô sợ, cô thực sự rất sợ anh sẽ biến mất khỏi cuộc đời cô như năm năm trước đây…
***
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:
Hạ Diệu Phương (23t): Vừa tốt nghiệp trường Quốc tế khoa Quản lí. Không có gì nổi bật từ ngoại hình đến gia thế. Mang một nổi day dứt từ mối tình đầu trong quá khứ…
Âu Khắc Huy (24t): Vừa trở về nước sau chuyến du học ở trường đại học Harved ba năm và hai năm kinh nghiệm thực tập trên đất Mỹ. Kế thừa Tập đoàn Royal và chức vị Chủ tịch Tập đoàn của cha với 45% cổ phần. Mang lòng thù hận đối với người con gái của mối tình đầu trong quá khứ…
Triệu Gia Minh (24t): Có 10% cổ phần trong Tập đoàn Royal, bạn thân của Khắc Huy, với gương mặt lãng tử, trẻ con, trước đây từng là một playboy thứ thiệt. Theo đuổi Trương Lan Nhi (19t), em họ của Khắc Huy cũng là hoa khôi năm nhất trường Đại học Điện ảnh đang theo học.
Dương Thắng (24t): Có 10% cổ phần trong Tập đoàn Royal, là bạn thân của Khắc Huy từ thời cấp hai, lạnh lùng với người lại nhưng lại rất ôn nhu với bạn gái mình. Bạn gái là Đồng Hạ Lâm (23t) xinh đẹp, hiền lành nhưng gia cảnh cũng khốn khó.
Trần Tuấn Anh (25t): Có 15% cổ phần ở Tập đoàn Royal với chức vụ Phó tổng, là bạn thân của Khắc Huy từ thời cấp hai, rất chững chạc và trưởng thành. Bạn gái là Phan Bảo Anh(24t) rất xinh đẹp, thông minh và sắc xảo, nắm giữ 5% cổ phần Tập đoàn Royal.
Nguyễn Phương Thảo(24t): Sáu năm trước là bạn gái của Khắc Huy dưới danh nghĩa, trọng tình nghĩa, hiểu chuyện, là bạn thân của Bảo Anh.
Hạ Chính Phong (19t): Em trái Diệu Phương, đẹp trai học giỏi. Tuy rất nóng tính nhưng cũng rất hiểu chuyện.
Từ Phúc Thanh (22t): Em gái Phương Thảo. Tình cảm chị em của hai người không được tốt, phải nói là đối đầu nhau. Trẻ tuổi nhưng không phải dạng vừa đâu…
Âu Nhật Hào (28t): Thân phận khá đặc biệt. Rất ít người nào dám đối đầu với Âu Khắc Huy, và anh ta là một trong số đó…
La Bá Thông(25t): Là Giám đốc Công ty Phú Nhuân. Bạn của Diệu Phương. Nhưng có tình cảm với cô trên mức tình bạn. Có vai trò to lớn trong việc chia tay của Diệu Phương và Khắc Huy cách đây năm năm.
Cao Ngọc Yến(22t): Trước là người mẫu đại diện cho Phú Nhuận. Bề ngoài xinh đẹp, thân hình chuẩn, đẹp. Lòng người khó đoán…