"Này, sau này bà hãy yêu một người đàn ông luôn chờ để đội và cài quai mũ bảo hiểm cho bà nhé!”
“Tại sao?”
“Vì người ấy sẽ coi sự an toàn của bà trên tất cả mọi thứ.”
“Ừ!”
Diệu Lam leo lên xe, Đông Phong ngoái lại nhìn cô rồi lặng lẽ nổ máy. Nhưng cậu đột nhiên dừng lại.
“Này, còn nữa, sau này bà hãy yêu một người đàn ông dù đang đói nhưng vẫn kiên nhẫn ngồi nhìn bà ăn hết mọi thứ trên mâm mà không ca thán lời nào nhé!”
“Sao lại thế?”
“Vì chỉ cần bà no, người ấy sẵn sàng chịu chết đói.”
“Ý ông là tôi ăn hết phần của người khác chứ gì?”
“Không, ý tôi là thằng ngu kia quá sĩ gái.”
*~~~ Nhân vật chính ~~~~ *
+♥ Lãnh Tử Yên Linh ♥
+Thiên Kim Tiểu thư Lãnh Gia Trang,sau này là Vương Phi của Tam Vương Gia Mạc Vũ Hạo.
+Tuổi: 18
+Tâm hồn: Từ sau khi bị nó nhập vào thì tâm hồn chính thức là tuổi 13
+Nhan sắc tuyệt trần,da trắng,môi đỏ,mắt đen,to quyến rũ
+Tài nghệ: Cầm ca
+♥Mạc Vũ Hạo♥
+Tam Vương Gia của Mạc Kỳ Quốc
+Tuổi: 19
+Nhan sắc rất đẹp trai
+Tài nghệ: Bắn cung,võ công
VĂN ÁN :
Một cô bé,13 tuổi với một thân phận bí ẩn,sau một tai nạn được tử thần giúp xuyên về thời cổ đại.Nhưng tại đây lại bị bắt ép thành hôn với một vương gia 19 tuổi.
Liệu cô và hắn thực ra có mối quan hệ gì,và sẽ được ở bên nhau hay không ? Liệu tình cảm của họ có gì ngăn cách ?
Hãy đọc và trải qua những thăng trầm buồn vui cùng truyện.Nhớ ủng hộ mình nhé <3 <3
Bộ truyện đầu tay đấy ạ ^^ Có thể văn phong không ổn,nhưng nội dung sẽ ổn.
Hiện tại mình còn viết các bộ khác , có thể đọc thử nếu thấy bộ đầu tay này không hay :
- Chỉ có thể mang anh cất vào tim .
- Cặp đôi bí ẩn .
Facebook mình,có gì thắc mắc liên hệ nhá : https://www.facebook.com/lamthieuyen
- “ Thực ra tôi là tiên nữ trên trời…!”
- “ Tôi là thê tử tương lai của anh…!"
Tên gốc: Passion's Promise
Buổi sáng tháng năm trời đẹp nắng, Michael và Nancy cùng dắt xe đạp ra sân.
Mái tóc Nancy lóng lánh, nàng nhìn qua Michael và hỏi:
- Sao, ông tiến sĩ kiến trúc, ông cảm thấy sao?
- Để hai tuần nữa anh nhận bằng cấp xong rồi em hãy hỏi câu đó?
Michael mỉm cười với Nancy, anh lắc nhẹ đầu cho mái tóc lật về sau. Nancy bật cười bảo:
- Dẹp cái bằng Tiến sĩ của anh đi. Em hỏi là hỏi anh cảm thấy ra sao hồi tối hôm qua ấy.
Michael đập nhẹ vào mông Nancy và bảo:
- Khỉ thật. Vậy chứ còn cô thì cảm thấy sao, thưa cô McAllister? Còn sức đi chơi được không?
Hai người cùng lên xe đạp. Nancy đạp đi trước, ngoái cổ lại vẻ nghịch ngợm:
- Vậy chớ anh còn sức không?
Nàng vừa hỏi vừa đạp nhanh, cúi người trên chiếc xe đạp xinh xắn mà Michael vừa mua cho nàng vài tháng trước đây nhân ngày sinh nhật của nàng. Hai người quen nhau đã hai năm và Michael không mong gì hơn là cướiNancy làm vợ. Anh yêu nàng vô cùng.
Xuất thân từ hoàng tộc, Sở Uyên mỗi việc làm đều như đi một nước cờ - có thể nhìn như không có gì, nhưng có ảnh hưởng đến cả đại cục.
Đăng cơ năm mười tám tuổi thì chưa tới nửa năm sau Vân Nam đã nổi loạn, mặc dù các lão thần đương triều mỗi người một tâm tư khác nhau nhưng đều muốn xem tân hoàng đế sẽ xử lý cục diện như thế nào. Cũng thật khó lường, tân đế ở vương thành còn chưa kịp tạo ra động tĩnh thì ngàn dặm ngoài kia, Tây Nam Vương Đoạn Bạch Nguyệt đã sớm tự xuất binh dẹp loạn, thế như chẻ tre, không quá nửa năm đã bình định giặc cỏ.
Nội cung lác đác ánh trăng, Sở Uyên tự tay đóng con dấu, hạ lệnh đưa mật hàm khẩn cấp tám trăm dặm tới Vân Nam – Lần này lại muốn trẫm dùng cái gì trao đổi?
Nét chữ cứng rắn thấm qua cả mặt sau giấy tuyên thành, hầu như có thể nhìn ra được lúc viết mấy chữ này, vị đế vương trẻ tuổi đã phẫn nộ ra sao.
Đoạn Bạch Nguyệt thong thả mở giấy ra, đoan đoan chính chính trả lời một chữ.
Ngươi.
Những cây thập tự ven đường xuất hiện dọc theo các xa lộ ở Bán đảo Montery, không phải để tưởng niệm những người đã thiệt mạng trong các vụ tai nạn giao thông, mà là để thông báo thời gian sắp diễn ra các vụ ám sát. Nạn nhân chính là những người đã đăng bài viết thiếu cẩn trọng hay để lộ quá nhiều thông tin cá nhân trên các trang mạng xã hội.
Đặc vụ Kathryn Dance cùng các đồng sự tại CBI được giao phó tiếp nhận vụ án. Là một chuyên gia về ngôn ngữ cơ thể, cô đã nhanh chóng lần ra các manh mối và phát hiện ra trung tâm của mọi nghi vấn là cậu thiếu niên Travis Brigham. Động cơ giết người của Travis là để trả thù những ai đã từng nhục mạ mình trên mạng. Nhưng sự thật đằng sau lại không hề đơn giản như vậy, khi chính Travis cũng chỉ là nạn nhân trong kế hoạch giết người của hung thủ thật sự...
Nàng xuất thân là đặc công dị năng của thế kỷ hai mươi mốt, sau khi chết, tỉnh lại đã biến thành một tiểu thư điên của Tướng phủ.
Hắn là thế tử của Trấn Nam vương phủ, thân mắc bệnh nan y khó trị, thần y nói hắn sống không quá hai mươi hai tuổi, gần như đã bước một chân vào trong quan tài, cách cái chết cũng không còn xa .
=====
Lần đầu tiên gặp mặt, nàng nói với hắn: “Nhìn bộ dạng đoản mệnh của ngươi phỏng chừng cũng không đợi được đến khi thú nữ nhân, hơn nữa ta xem ngươi yếu ớt như vậy, phỏng chừng cũng không có người muốn cầu hôn , chi bằng hai ta ghép thành một đôi đi?”
Vì thế, Thịnh Vinh Hoàng Triều từ khi khai quốc tới nay liền có một hôn sự thập phần thú vị__thế tử bệnh cùng tiểu thư điên.
Ngày đại hôn hôm đó, Vân Thanh Nhiễm trước mặt văn võ bá quan, hoàng thân quốc thích, hung hăng cắn một cái trên cổ của tân lang, quần thần kinh hô, quả nhiên nghe đồn không sai, Nhị tiểu thư Tướng phủ bị điên, có tật thích cắn người, về sau sẽ khổ rồi đây!
Đoạn ngắn một:
Đêm động phòng hoa chúc, Thế tử gia dẫn một nam nhân thân cường thể tráng đến trước mặt Vân Thanh Nhiễm.
“Khụ khụ, thân mình bản Thế tử không tốt, khụ khụ, sợ là không thể thực hiện đạo phu thê, khụ khụ, bản Thế tử đã đặc biệt vì Thanh Nhiễm nàng mà tìm một nam nhân thân cường thể tráng đến đây, ngạch khụ khụ khụ ngạch…”
“Đa tạ Thế tử gia, Thế tử gia thật đúng là hiểu được tâm tư của thần thiếp.”
Vân Thanh Nhiễm bắt đầu lưu loát cởi áo, bày ra một bộ dạng nóng lòng muốn nếm thử, chuẩn bị hưởng thụ tâm ý của cái tên Thế tử gia kia thật tốt.
Chỉ thấy Thế tử gia thế nhưng lại không có nửa điểm ý tứ muốn rời khỏi đó.
“Thế tử gia sao còn không đi? Ngài không đi, thần thiếp ‘làm việc’ như thế nào đây?”
“Khụ khụ, bản Thế tử, khụ khụ, muốn lưu lại giám sát hai người ‘làm việc’… Khụ khụ…”
“…”
Đoạn ngắn hai:
Có một buổi tối, Thế tử gia đi lại tập tễnh, lắc lắc đi vào phòng của Vân Thanh Nhiễm.
“Ngươi làm sao đây?” Vân Thanh Nhiễm trên giường kinh hô.
“Buổi tối ngủ một mình rất lạnh.” Thế tử gia nghiêm trang trả lời xong liền cởi hết quần áo của chính mình, chui vào ổ chăn của Vân Thanh Nhiễm.
Một lát sau, móng vuốt lang sói của Thế tử gia bắt đầu ở trên người của Vân Thanh Nhiễm sờ loạn một trận.
“Ngươi lại làm sao?”
“Tìm một nơi thoải mái, ấm áp ôm.”
“…” Nàng thực muốn đánh bật cái móng vuốt đang đặt ở trước ngực của nàng đi quá?
Đoạn ngắn ba:
Đồn rằng, Thế tử phi không biết phụ đạo, công khai cắm sừng Thế tử gia.
Đồn rằng, Thế tử phi cùng người khác tằng tịu với nhau, mờ ám mang thai.
Đồn rằng, Thế tử phi dâm loạn không biết tiết chế, ban ngày ban mặt cùng gian phu tằng tịu với nhau.
Đồn đi cho ngươi đồn cái shit á, mỗ nữ đang mang thai lửa giận phừng phừng. Là tên chết tiệt nào nói cái tên nam nhân hỗn đản kia sắp chết, là tên chết tiệt nào nói cái tên nam nhân hỗn đản kia không được….Nhìn cái bụng của nàng xem, đều là lỗi tại ai đây!
Hán Việt: Xuân quang tứ ý
Tác giả: Chử Thanh Nguyệt
Thể loại: Sáng tác gốc, Ngôn tình, Hiện đại, Kết thúc có hậu (HE), Tình cảm, Thanh xuân vườn trường, Gần gũi lâu ngày.
Số chương: 106 chương (89 chương chính + 17 ngoại truyện)
Chuyển ngữ: Su (Shining_Time95)
**
【Người xấu x Cún con】
【Âm u, cô lập, lạnh nhạt x Vui vẻ, tươi sáng, thích khóc, thích làm nũng】
Hứa Gia là kiểu nữ sinh phổ biến nhất trong trường cấp ba: đeo kính, trầm lặng, không thích nói chuyện, thành tích ở mức trung bình, sự hiện diện trong lớp gần như bằng không. Bạn cùng lớp sau lưng thường nói cô là người lập dị, quái gở.
Ngược lại, Chu Tư Lễ thì hoàn toàn khác. Tính cách cởi mở, tươi sáng, luôn đứng đầu bảng xếp hạng thành tích toàn khối, ngoại hình khỏi phải bàn — thanh tú, sáng sủa, tràn đầy sức sống của một chàng trai trẻ. Cậu là đối tượng được nhắc đến thường xuyên trong câu chuyện của các bậc phụ huynh, giáo viên và bạn nữ trong trường.
Không ai nghĩ họ sẽ có bất kỳ mối quan hệ nào.
Lại càng không thể ngờ rằng…
Chiều thứ Sáu sau giờ tan học, trong lớp học không một bóng người.
Thiếu nữ vô tình dùng mũi giày khẽ đạp lên ngực Chu Tư Lễ, đôi mắt sắc bén, lạnh lùng sau khi tháo kính, từ trên cao nhìn xuống cậu, khẽ nhếch môi, hờ hững nói:
“Hôm nay cậu nói chuyện với Lương Vân à?”
Lương Vân là hoa khôi của lớp họ.
Thiếu niên chống khuỷu tay xuống sàn, định ngồi dậy giải thích nhưng bị cô dùng chút sức ngăn lại. Đôi mắt cậu lộ ra chút hoảng loạn, bối rối:
“Là cô ấy tìm tôi để hỏi về bảng tin lớp. Nếu cậu không thích, lần sau tôi sẽ không nói chuyện với cô ấy nữa.”
Giọng nói đáng thương lại ấm ức.
Hứa Gia khẽ cười lạnh, rút chân lại:
“Ai thèm quan tâm chứ?”
Sau kỳ thi đại học, lớp tổ chức buổi họp mặt tốt nghiệp. Bạn thân nhìn quanh một lượt, phát hiện thiếu mất một người.
“Chu Tư Lễ đâu rồi?”
Bạn cùng lớp đều lắc đầu không biết.
Đồng thời, có người nhận ra Hứa Gia cũng không có mặt.
Ở con hẻm sâu cách đó hai trăm mét.
Thiếu niên vòng tay ôm eo cô, cúi đầu hôn nhẹ nhàng nhưng đầy si mê. Hứa Gia mở mắt, trong đôi mắt lạnh nhạt phản chiếu hàng mi đang run rẩy của cậu, đôi tai đỏ ửng và mái tóc đen bị cô vò rối.
Không nhận được phản hồi, Chu Tư Lễ vùi mặt vào cổ cô, giọng khàn khàn:
“Hôm nay cậu sao vậy, không để ý đến tôi… Là do tôi làm sai gì à?”
Một năm này, Hứa Gia đã chiếm được cậu. Giờ đã chán rồi, chuẩn bị bỏ rơi cậu.
Ngày chia tay, cậu lặng lẽ đứng yên tại chỗ. Nước mưa hòa cùng nước mắt chảy dài trên gương mặt cậu. Yết hầu khẽ trượt lên xuống, giọng nói nghẹn ngào:
“… Nếu đã không thích tôi, vậy ban đầu tại sao lại hôn tôi?”
“Chỉ là chơi đùa thôi, đừng tưởng thật.”
Nói xong, cô cầm ô, quay lưng rời đi.
#Học sinh ngoan mới xứng làm món đồ chơi trời sinh
#Trở thành món đồ chơi của nữ sinh vô hình trong lớp, tôi phải làm thế nào để tự cứu mình?
#Không có cách nào cứu nổi
“Trẻ ngoan mới được thưởng, cậu nói đúng không, Chu Tư Lễ?”
Tag nội dung: Nhân duyên, gần gũi lâu ngày, truyện ngọt ngào, học đường, cứu rỗi
Góc nhìn nhân vật chính: Hứa Gia, Chu Tư Lễ
Tóm tắt một câu: Trở thành món đồ chơi của nữ sinh vô hình trong lớp
Chủ đề: Tình yêu có thể vượt qua mọi ranh giới