Y đối Lý Đại Hỉ mọi cách đau sủng che chở, thế nhưng tất cả đều so ra kém một mâm thịt heo mới ra lò!?
Thật sự là. . . . . . Vô cùng nhục nhã a. . . . . .
Ô ô ô, chẳng lẽ là ông trời trừng phạt y sao?
Nếu không một tên thổ bao tử cứ thấy đồ ăn là hai mắt phóng lục quang như thế nào lại lọt vào mắt y chứ?
1.Warrioncekillha Kan Hắc Thiếu Phong
Hắn - là bang chủ lớn nhất hắc-bạch đạo. Bá chủ thế giới đêm.
Hắn - là tổng giám đốc của công ty Vour.
Hắn - là chủ tịch tương lai của Hắc thị.
Hắn - lạnh lùng, tàn khốc, giết người không ghê tay, hô phong hoán vũ trên thương trường. Nếu trên thế giới này hắn đứng thứ hai thì đố ai tìm được người thứ nhất.
Hắn - phong lưu, đào hoa, coi nữ nhân như cỏ rác. Vậy mà vô số những nữ nhân khác vẫn điên đảo quỳ rạp dưới chân hắn.
2. Marrionewill Ai Khuynh Mẫn Bối
Nó - một cô bé hồn nhiên, dễ thương, đáng yêu, lanh chanh lóc chóc.
Nó - một nụ hoa sắp chớm nở. Một bông hồng thấm đẫm màu máu đỏ trong rừng đen. Một con búp bê với trái tim tràn ngập tình yêu thương. Một bảo vật trong lòng bàn tay hắn.
3. Marrionewill Jon Khuynh Hạo Vĩ
Anh - là bang chủ băng đảng mafia lớn nhất trong thế giới ngầm.
Anh - là tổng giám đốc của công ty Heur.
Anh - là chủ tịch tương lai của Khuynh thị.
Anh - lạnh lùng, tàn bạo, phong lưu, xem phụ nữ như quần áo. Nhưng chỉ cần phất tay là phụ nữ đều xếp thành hàng.
4. Nhạc Hiểu Lam
Cô - một cô gái nhà nghèo, mồ côi cha mẹ, một mình sống trang trải cùng với bà nội đã già.
Cô - một cô gái xinh đẹp, vui vẻ, dễ gần. Một bông hoa thiếu sức sống, một ánh sáng màu xanh heo hắt trên nền trời đen tối.
Cô - vì người bà đang ốm của mình, chấp nhận yêu cầu của anh để có thể giúp bà mình khỏi bệnh.
5. Hàn Minh Triết
Hắn - tổng giám đốc tương lai của Hàn thị.
Hắn - lạnh lùng, phong lưu, thông minh. Vạn người nể, ngàn người phục.
Hắn - ghét nàng vì nàng là người khiến cho người yêu hắn rời đi.
6. La Ngọc Khuê
Nàng - xinh đẹp, thông minh, dễ gần, luôn vui vẻ và rất hay đeo bám hắn. Cầm kì thi hoạ đều giỏi.
Nàng - luôn hứng chịu mọi hình phạt của hắn nhưng vẫn cam chịu mà yêu hắn.
7. Trần Đức Duy
Anh - tổng giám đốc tương lai của Trần thị.
Anh - đẹp trai, đào hoa. Vì một người con gái mà sẵn sàng từ bỏ tất cả.
Anh - lạnh lùng với cô, luôn tìm mọi cách để giải trừ hôn ước. Anh luôn gây sự và tàn nhẫn với cô để mong cô từ bỏ anh.
8. Lola Nguyễn
Cô - xinh đẹp, hoà đồng, vui vẻ, ôn nhu nhưng cũng rất bướng bỉnh. Với vẻ bề ngoài mạnh mẽ nhưng trong cô là một trái tim yếu ớt.
Cô - yêu anh, ngoan ngoãn nghe lời, dịu dàng với anh nhưng nhận lại luôn là sự tàn nhẫn của anh đã đả thương trái tim của cô.
Dù thế, bằng cách dõi theo những góc khuất trong tâm lý thủ phạm, bằng cách khai thác những tình huống gặp nạn gần gũi với đời sống, bằng cách gia giảm tương đương giữa phạm tội và luận tội, ZOO đã kín đáo thả theo sau luồng hơi lạnh ấy một chút nhân tính, một chút nhân quả, một chút nhân văn.
Bởi vậy cuốn sách này, tuy lạnh giá…
Nhưng rất ít lạnh lùng.
Tên truyện: Bác Mệnh Tư Thời
Tác giả: Tuyết Dần
Editor: Edelweiss
Thể loại: Khoa học viễn tưởng, huyền nghi, trinh thám, dị năng, hiện đại, hư cấu, góc nhìn nữ chính
Số chương: 103 chương + 1 ngoại truyện
Giới thiệu vắn tắt
Dù thời không bị đảo ngược như thế nào, hay ranh giới thời gian thay đổi ra sao, cảnh sát Đổng vĩnh viễn cũng không quên ngày đó.
Túi đựng thi thể được kéo ra từ bên trong, thi thể tự mình ngồi dậy:
“Hôm nay là ngày mấy, tháng mấy, năm mấy, hiện tại là mấy giờ?”
— Đây là câu đầu tiên Lư Linh Vận nói với anh, cũng là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau.
…
“Trên đời này thật sự có thần ư?”
“Có chứ. Bọn họ là một nền văn minh cao hơn chúng ta, hoặc nói cách khác, thần chính là nhân loại trong tương lai.”
***
Vai chính: Lư Linh Vận | Vai phụ: Đổng Thạc.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Nắm giữ bốn phương, kiểm soát quá khứ và tương lai.
Lập ý: Thời gian khống chế số phận, bạn khống chế thời gian.
Giai đoạn đầu là huyền nghi, giai đoạn sau là khoa học viễn tưởng.
Giải thích tên truyện
“Bác mệnh (搏命)” có nghĩa là chiến đấu với tất cả những gì mà một người có, “Tư (司)” trong “tư mệnh”, “Thời (时)” trong “thời gian”.
Khi Chu Tự Tân còn là một chàng trai nghèo, tôi đã thích anh ấy.
Tôi giúp anh kiện người cha dượng nghiện rượu và bạo lực.
Tôi đưa anh thoát khỏi căn nhà ổ chuột ẩm mốc và cuộc sống đầy tuyệt vọng.
Tôi là người xoa dịu những vết thương trên lưng anh, là người luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ có tương lai.
Tôi không phải bông hồng trắng nổi bật của Đại học A, nhưng lại là người chấp nhận ăn mì gói với anh, đeo một chiếc nhẫn giản đơn vài trăm ngàn thay vì kim cương.
Tôi là người đồng hành với anh suốt chặng đường gian khó, chứng kiến anh từ một chàng trai trắng tay trở thành một thương gia nổi bật.
Mười năm sau ngày kết hôn, tôi đến buổi họp lớp để đón anh về nhà.
Phòng tiệc rộn ràng tiếng cười nói. Tôi đứng ở cửa, lặng lẽ nhìn anh giữa đám đông.
Có người châm chọc hỏi:
“Tổng giám đốc Chu đúng là có phúc. Từng là chàng trai nghèo, giờ lại cưới được bông hồng trắng xinh đẹp nhất Đại học A.”
Chu Tự Tân bật cười. Anh siết chặt eo cô thư ký thực tập trẻ trung bên cạnh, rồi thản nhiên nói:
“Bông hồng trắng à?”
“Tiếc là giờ cô ấy... già rồi.”