Thể loại : hiện đại/ cường công cường thụ/hài/HE
CP: Tiếu Kiệt X Hạ Vũ
Edit: Rừng Thần Thoại
Hạ Vũ thưc sự chất lượng là một tiểu công tốt, cái thế giới của hắn cực đơn giản, tốt tốt là phải lấy vợ sống cả đời
Vì thế hắn vẫn sống được nhưng có điều ảm đạm, ngẫu nhiên cùng một đám bằng hữu giả thanh niên 2B, giả trang phẫn thanh gì đó. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến một ngày kia chọc tới hắc bang.
Nhưng lại là hắc bang siêu cấp lớn, thái tử gia. . . . .
Kết quả chính là, cái giấc mộng tinh khiết nho nhỏ làm công tan biến .
Công công gặp nhau, tất có một thụ. Hạ Vũ ngươi liền ngoan ngoãn nhận mệnh đi.
Lúc đưa thư hòa ly cho Phương Tư Viễn, ta bình tâm đến lạ.
Người từng lén lút ra khỏi nhà nhìn trộm khi hắn đỗ trạng nguyên đã c h ế t trong cuộc hôn nhân bảy năm qua.
Vị tiểu cô nương ra sức lấy lòng hắn bị Phương phủ rộng lớn này bóp chặt đến nghẹt thở.
Phu quân ta trừng lớn hai mắt nhìn ta, như không tưởng nổi chính miệng ta sẽ thốt ra những lời này. Lời nói thất vọng bao nhiêu, là vẻ mặt ta lại có bấy nhiêu lạnh lẽo.
Sau giờ ngọ định mệnh, thế giới thức tỉnh một tồn tại khủng bố——【 Quỷ Quái Hệ Thống 】xâm nhập vào xã hội loài người.
Từ hôm đó trở đi, sự kiện quỷ dị liên tiếp bùng phát. Tỷ lệ t·ử v·ong tăng vọt, nhân gian rơi vào hỗn loạn.
Ngay tại khoảnh khắc nhân loại tuyệt vọng nhất, một tiếng chuông điện tử vang vọng khắp toàn cầu:
「Đinh —— Chúc mừng, ngươi đã bị chọn tham gia 《Show Tạp Kỹ Khủng Bố》~」
「Bởi vì ngươi sở hữu độ nổi tiếng vừa đủ cao, cho nên —— ngươi được ban cho cơ hội sống sót trong phó bản địa ngục này! Hãy lợi dụng nhân khí để sống tiếp đi, nếu không...」
「Thông quan thất bại, nhân khí cạn kiệt —— xin hãy biến thành bữa tối của quỷ quái nhé ~」
「—— Hoặc là nổi tiếng, hoặc là ch·ết. Hi~」
Sau khi bị nhà họ Vệ từ hôn, người người đều nói ta thất đức, nên mới bị Vệ Chiếu chán ghét.
Khi ta bệnh đến ho ra máu, bị lão phu nhân đuổi đến trang viện, mặc kệ sống chết.
Chính là Tam hoàng tử Phối Lăng, từ trên ngựa cúi mình trao cho ta một cành thược dược đỏ, mỉm cười hỏi rằng: “Nếu nàng không chê, có nguyện gả cho ta chăng?”
Về sau, Phối Lăng bị nhốt vào ngục, ai nấy đều tránh như tránh ôn dịch.
Chỉ có ta, tự xin vào cung làm nữ y thị, chẳng màng lễ giáo nam nữ, không sợ điều tiếng thị phi, dốc hết y thuật cả đời để giữ lấy tính mạng cho hắn.
Thế nhưng hôm nay, ta đội mưa đưa thuốc đến, lại nghe được hắn oán trách với Vệ Chiếu:
“Ngày ấy bảo ngươi từ hôn, ta cầu cưới nàng ấy, là để nàng ấy hết lòng vì mẫu phi ta mà bán mạng.”
“Giờ nàng ấy cũng đến tuổi rời cung thành thân, phụ hoàng lại có ý lập ta làm Thái tử, hôn sự này làm sao hối được?”
Lúc ấy ta mới hay, hắn xưa nay vẫn chê ta xuất thân hèn mọn, chê ta không đoan trang cao quý như những tiểu thư khuê các khác.
Tay của các quý nữ thì pha trà chế hương, không bao giờ cùng nam nhân ở chung một phòng.
Còn tay ta đã chạm qua xương gãy t.h.ị.t thối, canh giữ bên thân thể sốt cao của hắn suốt bao ngày đêm.
Thấy ta dầm mưa quay về, ôm thuốc thất thần như kẻ mất hồn, Thượng thực cục Chú Chú chỉ cười mà rằng:
“Mười ngày nữa là đến ngày cô nương rời cung rồi, từ nay chẳng còn ai quản con khỉ nhỏ ngươi chạy đi đâu nữa.”
“Chỉ không biết lúc nào cô cô ta đây mới được uống chén rượu hỉ của Vương phi đây?”
Ta ôm chén canh tử tô gừng cay đắng đến tê lòng, cúi đầu, nghiêm túc nghĩ một hồi:
“Cô cô, ta không rời cung.”
Nhóm dịch: Thunderstorm (facebook.com/ThunderstormTranslationTeam)
Đã có thời kì khi tên vua điên khùng của loài người đi khiêu khích các Kỵ sĩ Rồng và làm nổ ra cuộc chiến tranh tàn khốc giữa hai loài, buộc Vua và Nữ hoàng phải niêm phong tất cả các cổng thông tin giữa hai thế giới.
Giờ đây, trong mảnh đất đầy rẫy những hỗn loạn, một nữ thợ săn đang cố tìm hiểu về những khả năng mà cô có thể làm để đánh thức dòng máu rồng chảy trong mình, mở ra một lối thoát mới để cứu lấy cả hai vùng đất này.
Liệu cô có thể giải phóng người dân vương quốc khỏi bàn tay những tên bạo chúa độc tài và ngăn giống nòi mình không bị tuyệt chủng? Hay sẽ trở thành con mồi cho những kẻ chỉ thích sử dụng sức mạnh của cô để lắp đầy lòng tham không đáy của chúng?
Sau những bi kịch đó Nam Huyền và Tiểu Mộc cưới nhau, nhưng cũng có rất nhìu bi kịch kinh khủng xảy ra với hai người..
Câu chuyện xưa về một con sói xấu xa hiểm độc thua vào tay một con thỏ hiền lành trung thực.
Đối với chuyện này, cảm tưởng của sói ta là: tự đào hố chôn bản thân mình.
P. S. Nam chủ phúc hắc, phúc hắc, rất phúc hắc.
Nữ chủ bản tính tình cảm bẩm sinh, thật thà nhưng không phải thuộc loại tiểu bạch thỏ.
Vì thế câu chuyện xưa này mang đến cho chúng ta một đạo lý, đi đêm có ngày gặp ma, phúc hắc cho lắm cuối cùng cũng…té dập mặt.
P. P. S. Nhân vật có trùng lắp với Long Phượng, nhưng đây là một câu chuyện xưa độc lập.
---Khi còn bé---
“Lạc Lạc mau trả bánh cho tớ, tớ sẽ méc bố mẹ.” Tiểu Ninh Ninh hai mắt rưng rưng.
“Thiếu nợ là phải trả.” Lạc đại nhân dẩu môi cười nói.
“Làm gì có ai thiếu nợ cậu, đúng là ngang ngược.”
“Ủa, chắc tớ nhớ nhầm. Không sao, cậu cứ tính dồn lại, đến năm 25 tuổi tớ làm chồng cậu là cậu lời to rồi.” Lạc đại nhân cười nham hiểm nhìn tiểu Ninh Ninh còn đang ngây ngốc tiêu hóa hết lời cậu ta nói.
---Khi 25 tuổi---
Ai đó bị Lạc đại nhân cưỡng ép tổ chức đám cưới.
Ai đó bị Lạc đại nhân dọa nếu không ngoan ngoãn thì sẽ bị đánh đòn.
Ai đó bị Lạc đại nhân dụ dỗ, bị ăn sạch sẽ không còn mảnh xương.
Ai đó bị Lạc đại nhân phạt vì không biết ghen, còn đẩy chồng mình cho người con gái khác.
Ai đó ....