Câu chuyện về tình cảm của hai người lấy nhau do hôn ước của hai gia đình với gia thế đứng đầu trên thương trường thế giới.
Anh không yêu cô thậm chí còn định hành hạ cô để không phải thực hiện hôn ước nhưng khi gặp cô đã bị cái vẻ mong manh dịu dàng của cô thu hút, anh quyết định sẽ coi cô như em gái để chăm sóc cho cô rồi sự yêu thương đó dần biến thành tình yêu từ lúc nào. nhưng tình yêu của anh dành cho cô luôn bị cản trở bởi người bạn thân- người yêu anh rất lâu rồi.
Cô đẹp dịu dàng và lúc nào cũng phảng phất một nỗi buồn, cô chưa từng yêu ai nhưng lại lấy anh ngay khi vẫn còn đi học. Dưới sự dạy dỗ của ông nội cô trở thành người con gái gần như hoàn hảo, hoàn cảnh của cô khiến cô thành người luôn đặt lợi ích của người khác lên trên lợi ích của mình, chẳng bao giờ vị kỉ cho đến khi gặp anh.
Hai người lấy nhau không xuất phát từ tình yêu nhưng tình cảm cứ lớn dần từng ngày trong lòng đối phương. Anh không nói vì luôn quan tâm chăm sóc cô đợi cô nhận ra, còn cô cứ ngỡ anh yêu người khác nên luôn giấu tình cảm trong lòng, luôn giúp anh và người khác đến với nhau cho đến một ngày...
Tổng giám đốc, anh đi bệnh viện chưa?”
“Không ai đưa đi”.
“Thế uống thuốc chưa?”
“Không có thuốc”.
“Vậy nhà anh…”
“Nhà anh ở hồ Nam Uyển số 3 805”.
Ặc… Cô chỉ muốn hỏi nhà anh có… ai có thể chăm sóc anh không thôi mà.
Lãnh Cửu Dung - Người con gái xuất thân nơi thôn dã tính tình đạm mạc. Vì cứu cha, nàng buông tay thanh mai trúc mã người thương, bị lừa gả vào nhà họ Thẩm làm tiểu thiếp. Trong một Thẩm gia nơi chỉ có tranh giành lừa gạt, nàng không thể tiếp tục giữ nguyên ý nguyện ban sơ làm người khôn giữ mình được nữa. Dốc hết tâm trí, hao tổn tâm thần, nhưng cuối cùng không ngờ kẻ đứng sau thao túng vận mệnh Thẩm gia lại là người từng cùng nàng kết lời hẹn ước.
Chờ đến khi nàng giật mình nhận ra tình yêu đích thực, lại vì một một câu tiên đoán “mẫu nghi thiên hạ” của kẻ thuật sĩ giang hồ mà buộc phải dứt áo rời đi, bị triệu vào cung trở thành một trong số ba nghìn giai nhân nơi hậu cung của Hoàng đế, một lần nữa bị cuốn vào vòng xoáy thị phi vô cùng vô tận chốn thâm cung. Đứng nơi đầu sóng ngọn gió, vận mệnh của nàng sẽ đi về đâu?
Sunday Woodcutter, 14 tuổi, là em út trong số bảy chị em có tên theo thứ tự các ngày trong tuần. Trong đại gia đình đó, cô bé Sunday dường như sống khép kín và chịu nhiều thiệt thòi. Không biết chia sẻ cùng ai, cô bé chỉ cảm thấy thoải mái và hạnh phúc khi viết những dòng tâm sự của mình vào cuốn nhật ký.
Rồi một ngày kia, Sunday không còn cô đơn nữa khi cô gặp một chú ếch có khả năng nói tiếng người, luôn lắng nghe những câu chuyện mà cô viết ra. Sunday cảm thấy dường như giữa cô và chú ếch kia có thần giao cách cảm. Tình bạn kỳ lạ nảy sinh từ đó.
Một lần Sunday đặt lên chú ếch một nụ hôn. Và thật bất ngờ, nụ hôn ấy đã hóa giải phép thuật, biến chú ếch trở lại thành hoàng tử Rumbold của xứ Ariland, chàng trai bị gia đình Sunday khinh miệt.
Hoàng tử trở về lâu đài của mình với ý định cưa đổ bằng được Sunday. Anh muốn cô yêu anh như yêu một người đàn ông thực sự chứ không phải tình cảm dành cho một chú ếch. Dù Sunday là người không dễ tán tỉnh nhưng dần dần, cô cũng không cưỡng lại được sức hút từ hoàng tử, sau đó là một loạt những bí ẩn của quá khứ mà cô khám phá ra từ mối tình mê đắm này...
Xuỵt, nhỏ thôi. Con đó từng sống trong trại tế bần ấy.
***
Tin mới nè, Bộ trưởng bộ Ngoại giao bị giết tàn bạo ở cầu Lois.
Lại là bọn tội phạm Lawless nữa. Chậc, sao bọn chúng không chết cho xong.
Tớ không nghĩ vậy đâu. Họ thực sự đang làm chuyện chính nghĩa đấy.
Giời, anh có tin là năm phút nữa là anh bị vào tù không?!
***
Thủ đô A, một thủ đô có hai thế lực trỗi dậy, Guardian và Lawless...
Tưởng chừng rất đỗi xinh đẹp, nhưng đó là vẻ bọc bên ngoài.
Vào thì dễ, nhưng ra lại khó...
Người ngoài muốn vào, người trong muốn thoát ra...
Aquarius Dursley là một trong số thành phần muốn vào.
Thế tử gia Chu Cảnh Sâm của Cảnh Vương phủ kinh tài tuyệt diễm, là thiếu niên anh tài, có tướng minh quân. Được Hoàng đế đương triều đặc biệt khâm điểm là một trong những người được chọn cho vị trí đế vương Vấn Đỉnh, lại bởi vì phụ thân mưu phản, cả nhà đều bị lưu đày tới Tây Bắc.
Ba ngàn dặm lưu đày, ba nam bốn nữ của Cảnh Vương phủ người chết người tàn, khi đến Tây Bắc thì cũng chỉ còn lại một quả phụ và một cháu gái.
Vì để kéo dài hương khói, quả phụ dốc hết túi tiền để cưới cho hắn một nàng vợ.
Cũng chính là Diệp Gia của nhà họ Diệp ở thôn Thập Lý Tám, từng đọc sách cũng biết chữ, nhưng làm người thích bắt nạt kẻ yếu, ham ăn lười làm, thô tục nông cạn, cũng chỉ có một gương mặt có thể hù chết người.
Nếu Diệp Gia nhớ không lầm, ngày thứ ba sau khi Cảnh Vương phi chết, mụ la sát này cũng bị Chu Cảnh Sâm cho một tờ hưu thư(*) đuổi ra khỏi nhà. Vừa trở lại nhà mẹ đẻ được một ngày thì bị người cha tham tài của nàng ta bán vào nhà đất hạ đẳng, chưa tới một năm đã bị khách làng chơi đánh chết.
(*) Hưu thư: thư bỏ vợ/ chồng.
Diệp Gia: “…” Được rồi, cứ lăn lộn trước đã.
Sinh viên đứng đầu khoa của ngành kỹ thuật kỹ thuật, đầu tiên là phải chỉnh sửa lại nóc nhà dột nát đã.
Đời trước Chu Cảnh Sâm giết hết kẻ thù, tàn sát sạch sẽ hoàng thất, mối thù lớn cũng đã báo, lại cô đơn cả một đời, cô độc một mình.
Vào năm ba mươi tám tuổi thì dầu hết đèn tắt, bệnh chết ở trên long sàn.
Khi tỉnh lại mở mắt ra lại trở về năm mười chín tuổi, mẫu thân vẫn còn khỏe mạnh, cháu gái cũng chưa yêu. Nữ nhân nông thôn chỉ vì trọn chữ hiếu mà cưới vào cửa đời trước cũng đang cầm một cây gậy đứng ở cửa như hổ rình mồi.
Thế tử gia: “…”
Ét o ét, đây là truyện ngọt, HE, hài nha bà conn.
Thể loại: Original, đam mỹ, 1×1, niên thượng, thần bí ly kỳ, tình yêu duy nhất, ngọt ngào, đáng yêu, HE,...
Giới thiệu:
Lâm Miêu có một siêu năng lực, rằng từ nhỏ cậu có thể nghe hiểu tiếng mèo.
Tuy không phải năng lực siêu phàm gì cho cam, nhưng Lâm Miêu rất thích nó.
Cậu thà ngồi không kêu meo meo với mèo, còn hơn là nói chuyện với người khác.
Nhờ có siêu năng lực này mà Lâm Miêu hiểu mèo như lòng bàn tay, lên đại học, cậu gia nhập Hội cứu trợ mèo hoang.
Đồng thời cũng biết được rất nhiều chuyện liên quan đến loài mèo.
Ví dụ như:
Đa số mèo đều không hiểu tiếng người, bọn chúng chỉ biết mấy chữ như "ăn cơm", "đồ ăn vặt" thôi.
Hơn nữa, có rất nhiều trường hợp mèo vẫn nghe hiểu, nhưng chúng chả thèm quan tâm tới bọn "sen hốt cớt" này đâu.
Đa số mèo có suy nghĩ rất đơn giản, tiếng kêu meo meo cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Nếu mà dịch ra thì chỉ có: "Hôm nay trời đẹp ghê", "Chưa ăn no nữa".
Một ngày nọ, cậu gặp được một con mèo cam nói rất nhiều câu sến súa.
Câu đầu tiên con mèo đó nói là: "Meo~~" Vợ ơi! Mau sờ anh đi!
Lâm Miêu: Phụt.
Cậu từng thấy mèo kêu mình là sen hốt cớt, thú hai chân, nhưng gọi vợ thì hơi lạ à nha?!
Sau này, cậu còn nghe được nhiều lời kì cục hơn từ miệng con mèo này nữa.
Nhưng nó chỉ là mèo thôi, mèo thì có ý gì xấu xa đâu~
Cùng lắm là do con mèo mập này khá thông minh đi nhỉ.
Lâm Miêu tỏ thái độ hiền từ, đưa tay xoa đầu nhóc mèo: "Cục cưng ngoan quá, ăn nhiều lên nào."
——
Sau này, Lâm Miêu làm quen được với một chàng trai tên Lan Thâm thông qua hoạt động tình nguyện của Hội cứu trợ.
Đôi mắt đong đầy ý cười đó, cực kì giống với ánh mắt của con mèo mập chuyên tuôn ra những lời kì quái ấy.
Lâm Miêu: Không đời nào, không đời nào, chắc là ảo giác của mình thôi.
Tiếp xúc được một thời gian, trực giác về thái độ khác lạ của Lan Thâm đối với mình càng ngày mãnh liệt. Lâm Miêu quyết định âm thầm kéo giãn khoảng cách giữa cả hai.
Tối hôm đó, cậu lại thấy con mèo đó chạy tới bất mãn lên án.
Mèo mập: "Mèo méo meo meo~" Vợ à, ban ngày em lạnh lùng quá hu hu hu.
Rầm.
Lâm Miêu té ghế.
——
Tên gốc của truyện là "Bé mèo âm mưu đen tối".
Giới thiệu vắn tắt: Bé mèo yêu thầm mình ngần ấy năm á?!
Dàn ý: Xin đừng nuôi mèo vì hứng thú nhất thời, hãy nhận nuôi thay vì mua chúng.