“Ngươi bảo ta cứu nàng ta?”
“Đúng.”
“Cho dù ta chết, cũng muốn cứu?”
“Cho dù nàng chết.”
“A.” Ta buồn bã cười, cũng không cần nói gì thêm nữa.
“Được!” Ta chăm chú nhìn hắn, giống như một lời thề, “Được.” Giống như lời nói đó, ngươi muốn ta chết thì ta chết.
Trời vào thu, ở dưới chân núi U Đô thời tiết càng ngày càng lạnh, Đại U Cung gần sát đỉnh núi đã nhanh giống như mùa đông giá rét. Thời tiết như vậy còn muốn mỗi ngày phải đi đến Hàn Ngọc Động trên đỉnh núi trích máu, thật không phải là người sống! Yêu hồ kia quả thật còn tàn nhẫn hơn quỷ hút máu.
Mặc dù mấy ngày này đã cho đi rất nhiều máu, công năng tạo máu còn không theo kịp tốc độ trích máu. Đầu choáng váng còn chưa đủ cảm thấy quái lạ, sáng nay khi rời giường thế nhưng lại trực tiếp ngất đi. Nhưng cũng may không chậm trễ thời gian bao lâu.
Ta nâng mặt nạ “Khiêu đại thần” trên mặt, ôm ngực thở dốc nói: “Đây là thân bị chịu tội.” Nghỉ ngơi trong chốc lát, quấn chặt áo choàng, tiếp tục đi về hướng đỉnh núi.
Kỳ thật, ban đầu Thương Tiêu muốn phái người đưa ta đi lên. Nhưng ta cự tuyệt vô cùng rõ ràng, ta không muốn chấp nhận làm như vậy chỉ là vì đổi lấy sự đau lòng của hắn . Bởi vì ta hiểu rằng người có thể khiến cho hắn đau lòng, chỉ có người trên đỉnh núi kia, nữ tử tuyệt sắc ngủ bốn trăm năm ở trong Hàn Ngọc Động —— Tử Đàn.
Hắn thậm chí muốn ta dùng tính mạng của mình để cứu nàng!
Biểu hiện lạnh như băng kia chợt lóe qua, cả người ta không khỏi cứng lạnh đến bước chân cũng đông lạnh.
Nội Dung Truyện: Nếu không là tình yêu
Có câu nói, con người trong cả một đời dù sao cũng phải làm vài chuyện khiến bản thân hối hận, như thế cuộc đời mới hoàn chỉnh.
Cho đến tận bây giờ, tôi chỉ làm hai việc giúp cuộc đời mình hoàn chỉnh. Đó là việc đầu tiên là yêu anh và việc thứ hai là gả cho anh.
Anh đã từng nói với tôi, nếu em thật sự yêu một người, dù anh ta không yêu em, em cũng phải tìm mọi cách giành được anh ta, bằng không cả đời này em sẽ không hạnh phúc. Tôi tin vào lời khuyên đó, vì vậy tôi đã sử dụng mọi cách có thể. Cuối cùng, tôi cũng có được anh nhưng rồi tôi lại rời xa anh.
Khi gặp hôn nhân sau hai mươi năm chờ đợi, liệu anh có phân biệt rõ, bao nhiêu là tình thân, bao nhiêu là tình yêu? Khi hai thân thể hòa nhập là một, liệu anh có phân biệt rõ, bao nhiêu là dục vọng, bao nhiêu là nghĩa vụ? Lúc gặp lại, lướt qua vai nhau, liệu anh có phân biệt rõ, bao nhiêu là quyến luyến, bao nhiêu là bất lực? Lúc mười đầu ngón tay đan chặt vào nhau, anh nói ra câu “Anh yêu em, từ rất lâu rồi…”, em mới biết, người động lòng không chỉ có một mình em.
Năm năm trước, sau khi bị sư huynh mà mình yêu tha thiết cự tuyệt tình cảm, Cốc Tử liền uống rượu say, bất cẩn nảy sinh quan hệ với cậu học sinh dạy gia sư là Trần Kiều. Vì uống say mèm nên cô cứ nghĩ đó là sư huynh.
Khi ấy, Trần Kiều muốn giải thích với Cốc Tử nhưng lại lỡ dịp. Cốc Tử tưởng rằng đã uống thuốc tránh thai khẩn cấp rồi nhưng ai ngờ lại uống nhầm thuốc nên vẫn có thai. Bác sĩ nói, thành tử cung của cô rất mỏng nên nếu phá thai sau này sẽ không sinh con được nữa. Suy đi nghĩ lại, cô nghỉ học để sinh con, nhờ có Hạ Dữ Quân giúp nên cô vẫn lấy được bằng tốt nghiệp và có một công việc ổn định.
Năm năm sau, Cốc Tử không thể chấp nhận được những cuộc hẹn xem mặt mà bố sắp xếp nên lại đưa con đến thành phố này. Trong một lần đi mua sắm cùng cậu con trai nhỏ Dược Dược, Cốc Tử bất ngờ gặp mẹ của Trần Kiều. Nghe mẹ kể Cốc Tử có một cậu nhóc rất giống mình, Trần Kiều lập tức tìm hiểu và theo đuổi cô. Cốc Tử dần dần gần với anh hơn, vì anh cứ quấn lấy cô và có những hành động rất trẻ con. Hơn nữa, vì con và cũng là ý của cha mẹ đôi bên, Cốc Tử chấp nhận kết hôn với Trần Kiều.
Sau đám cưới, Trần Kiều nhận thấy sự lạnh nhạt từ phía Cốc Tử, nhiều lần cố tình về muộn để thăm dò cô. Lúc này, sư huynh của Cốc Tử xuất hiện…
Từ sâu thẳm đáy lòng, người phụ nữ muốn tìm chỗ dựa hay trở thành chỗ dựa?
Tình yêu rốt cuộc cần quan tâm như người chị, hay có thể đòi hỏi như một cô em gái?
Vợ hơn tuổi là có phúc hay sẽ lục đục suốt cả ngày?
Giữa người đàn ông đĩnh đạc quý báu như kim cương và chàng trai trẻ đẹp tuyệt vời, bà mẹ đơn thân xinh đẹp sẽ chọn ai? Phía sau những tình tiết lãng mạn là tình cảm chân thành, là câu chuyện giữa dòng máu không thể chia tách và tình yêu khắc cốt ghi tâm.
Một gia đình êm ấm, một cô gái mang bên mình một tuổi thơi đầy mơ mộng sinh nhật lần thứ 8 của cô bỗng chốc biến cô từ một cô gái trong sáng thành một con người hoàn toàn khác lạ. Quá khứ bị nhuộm màu của máu đỏ trái tim bị tảng băng lớn đè nén không thể tan chảy. Gương mặt trắng hồng xinh xẳn chỉ qua một đêm biến thành màu đen của sự hi vọng vụt tắt. Cái lứa tuổi cần người yêu thương và bảo vệ giờ đây lứa tuổi đó của cô biến thành ác mộng.
Nếu các bạn muốn có một cuộc tình trong sáng ,nếu các bạn muốn có những niềm vui hài hước như những câu chuyện tình cảm học đường. Lãng mạn như phim hàn quốc thì không nên đọc truyen này. Vì ở đây chỉ có chết chốc đẫm máu và những đau khổ nhất cuộc đời khi cảm giác mất đi một cái gì đó những còn người bị đưa vào bế tắc. Những nỗi khổ của một cô gái trẻ không ai có thể hiểu được.
Mùa đông giá lạnh, âm thanh phát ra từ những dòng thác lạnh băng như tiếng sư tử rống chấn động cả sơn cốc, bông tuyết và những lá khô bay loạn xạ trong không trung, như chụp lấy cái thế giới lạnh lẽo này, tuyết phủ trắng đỉnh núi trơ trụi này, hơi lạnh thấu xương. Đột nhiên xuất hiện một cái bóng màu đỏ di động một cách chậm rãi! Bóng hình này càng ngày càng lớn dần, thì ra là một huyết nhân.
Người này tuổi khoảng mười bảy, mười tám tuổi, chiếc áo bông trên mình đã nát vụn. Từ những vết thương ấy chảy ra những dòng máu đỏ tươi, nhuộm đỏ cái ống quần màu xám và cũng rắc đầy lên tuyết, lên mặt đất. Trước trán, khuôn mặt và sau đầu đều hằn sâu những nhát kiếm đáng sợ, chảy xuống những dòng máu nhuộm đỏ cả binh khí quái dị trên tay gã. Binh khí là một cái vòng, trên ấy khảm năm ngọn nha đao nhọn hoắc, binh khí này như vừa được lấy lên từ một giếng máu, những dòng máu nhỏ từ năm ngọn đao xuống.
Gã bước đi khập khiễng, nơi chân vừa đi qua để lại một đường máu tươi kéo dài, nhưng trên khuôn mặt gã không hề lộ vẻ đau đớn nào cả. Trên đôi môi của gã lộ ra vẻ kiên nhẫn, nghiêm nghị, cương quyết và thần sắc xuất chúng. Trong đầu óc của gã tràn đầy những mối thù hận!
- Cẩu tạp chủng! Ta phải giết chết ngươi!
- Đồ con hoang! Ta phải mổ xẻ ngươi ra mà lấy tim của ngươi!
Ở kiếp này, nàng chỉ là một người nhỏ bé trong hậu cung 3000 giai lệ của hắn. Cái chết của nàng là do nữ nhân của hắn gây nên. Chính vì thế khi nàng tỉnh dậy thì đã trở thành "nàng".
Hắn chính là Vương của Tây Lãnh quốc. Từ xưa đến nay đế vương đều là kẻ vô tình, hắn lại càng vô tâm. Một kẻ thiết huyết vô tình như hắn sẽ không để bất kỳ thứ gì hay người nào trở thành điểm yếu của mình.
Lý do duy nhất mà hắn bảo hộ nàng đó chính là nàng còn có giá trị đối với hắn. Cho dù nàng muốn cách xa hắn thì đây cũng là điều không thể.
Mặc dù như vậy nhưng nào chưa từng trách hắn...nàng thầm cảm ơn ông trời đã cho nàng gặp hắn...bởi vì hắn chính là anh...Vì gặp được anh một lần nữa cho dù là phúc hay họa thì nàng vẫn cam nguyện.
Nếu hắn muốn thì nàng sẽ vì hắn mà vào sinh ra tử bởi nàng đã có lỗi với hắn.
Nhưng vì cái gì mà nàng nhẫn nhịn như vậy vẫn chẳng đổi lấy cái nhìn của hắn. Khi biết hắn đã có nữ nhân khác tại sao nàng lại đau đớn như vậy?...
Còn hắn khi thấy nàng, cảm giác đầu tiên chính là thần bí. Hắn đứng ở một nơi xa dõi theo nàng dồi dần động tâm khi nào không biết.
Nhưng khi hắn nhận ra bản thân cần nàng thì chỉ còn lại Huyết Phượng cung sừng sững một góc trời.
---
Cuối cùng câu chuyện tình cảm của hai người sẽ đi đến đâu? Liệu rằng kết thúc sẽ là viên mãn hay số phận lại đem họ ra làm trò đùa?