Vô tình gặp nhau ở bệnh viện rồi số phận run rủi, họ lại là bạn cùng lớp. Điều đó mở đầu cho một chuỗi những sự kiện diễn ra sau đó làm xáo trộn cuộc sống vốn bình yên của Hy Nhã. Cái tên đáng ghét đó chỉ luôn miệng gọi cô là “đồ ngốc”, luôn gây phiền phức cho cô, nhưng cô vẫn không thể rời mắt khỏi cậu ta. Bằng trực giác, Hy Nhã biết trái tim mình đã xao động…
Cô dành cho Nguyên Triệt Dã sự quan tâm đặc biệt. Đắn đo mãi, cô không biết nên tặng cậu món quà gì. Một kẻ tự cao, xấu xa, háo sắc, lúc nào cũng mắng cô là đồ ngốc thì nên chọn món quà nào đây? À, nghĩ ra rồi, cô sẽ mua 2 cuốn nhật ký giống nhau để cả 2 cùng ghi lại những kỷ niệm - “Nhật ký ghi lại những gì trái tim muốn nói… Trao đổi nhật ký cũng giống như trao đổi trái tim vậy”. Và khi trao cho cậu cuốn nhật ký, cô đã rất hồi hộp…
Cuốn nhật ký của Hy Nhã cứ dày lên từng ngày và chỉ viết về một người. Còn người kia, chẳng biết đã đánh mất cuốn nhật ký từ lúc nào, mà nếu còn, có lẽ cũng chẳng có lấy một dòng. Món quà của cô xem ra đã trở nên vô nghĩa. Người đó chỉ lạnh lùng đi bên cô, trêu chọc cô, khiến cô tức giận, buồn phiền hết lần này đến lần khác. Nhưng điều kỳ lạ là người đó cũng khiến cô hạnh phúc dù chỉ là những hành động quan tâm nhỏ bé. Tình cảm trong cô cứ lớn dần, lớn dần. Ngay cả khi người đó thực sự khiến cô bị tổn thương vì quyết định ra đi thì những dòng nhật ký của cô vẫn tràn ngập thương nhớ. Cô mãi sống trong những kỷ niệm về cậu, dù bên cạnh cô luôn có Thần, người yêu thương cô hết mực; rồi cả người luôn mang nụ cười đến với cô, Hứa Dực… Đến khi cô dằn lòng xếp lại ký ức trong trái tim, đến khi cô quyết định để tình cảm của mình lại cùng những dòng nhật ký thì cuốn “Nhật ký từ thiên đường” xuất hiện, hé lộ một sự thật xé nát trái tim cô. Tất cả ký ức lại dội về, cô sẽ phải làm gì đây? Nguyên Triệt Dã thực sự đang ở đâu? Liệu họ còn có thể gặp lại?
“Nhật ký từ thiên đường” khép lại bằng những dòng nhật ký như thế. Và tác giả Tiểu Ni Tử sẽ mang đến cho độc giả câu trả lời ở phần tiếp theo - “Gặp lại ở thiên đường”. Câu chuyện tình yêu đầy cảm động của Hy Nhã và Triệt Dã đã khiến rất nhiều bạn đọc phải rơi lệ. Một cô gái thiếu may mắn vì thính lực và một cậu bé bất hạnh gặp nhau do sự sắp đặt của số phận, tình cảm giữa họ trong sáng, mãnh liệt và bí ẩn như chính những dòng nhật ký kia.
Được mệnh danh là “thiên hậu trường phái mới của các diễn đàn văn học thanh xuân”, nữ nhà văn trẻ Tiểu Ni Tử chính là người mở đầu cho trào lưu văn học lãng mạn tuổi teen với tác phẩm “Nụ hôn của quỷ” (2004). “Nhật ký từ thiên đường” là một trong số rất nhiều sáng tác sau này giúp cô khẳng định vị trí “thiên hậu” của mình.
Một bức ảnh, một vùng biển sâu thẳm đó là cả thế giới của Triệu Thành Tuấn. Tình yêu khiến người ta dũng cảm, tình yêu khiến người ta mềm yếu, quãng thời gian anh yêu cô, anh cố ý nuôi dưỡng một thói quen đứng ở một nơi cao ngắm sao trên trời, rõ ràng biết trong ký ức của cô vùng biển dưới khung trời anh không tồn tại.
Trong những năm tháng anh yêu cô.
Anh vô số lần trong đêm dài cô đơn anh ấn dãy số quen thuộc đó, nhưng khi điên thoại thông liền bị đứt đoạn giống như một ngọn lửa chưa kịp cháy.
Trong những năm tháng anh yêu cô.
Anh thường dùng ngón tay nhè nhẹ khắc chạm vào thành phố nơi cô ở trên bản đồ, kỳ vọng có một ngày có thể tình cờ gặp nhau ở thành phố đó, vì một người, anh đã yêu thành phố đó.
Trong những năm tháng anh yêu cô.
Mỗi năm vào ngày sinh nhật cô anh đều gửi một tin nhắn chúc mừng, nhưng câu trả lời chỉ có một: "Anh là ai?". Bảy năm bảy câu "Anh là ai?", anh chưa bao giờ nỡ xoá đi.
Bảy năm qua cô không biết anh là ai, anh lại biết tất cả về cô. Anh biết cô chuyển nhà mấy lần, biết quán cà phê cô hay tới, biết cô đi dưới mưa luôn không mở ô, biết hoa nhài ở ban công nhà cô khi nào nở, biết cô khi tâm trạng không vui thì mua mấy con cá vàng về nhà nuôi...
Bảy năm qua anh luôn nghĩ anh có thể cho cô cái gì, cuối cùng anh hiểu, anh chỉ có thể để cô sống tốt, cho dù trong cuộc sống của cô anh tiêu tan không dấu vết, giống như cô chưa chưa bao giờ biết anh là ai.
Nhật thực lai không chỉ là tên một hiện tượng thiên văn.
Nhật thực lai là mấu chốt thực hiện phép hồi sinh.
Nhật thực lai cũng là dấu hiệu của sự chết chóc.
Một vụ tai nạn đã khiến Trần Khả Ngân trở thành nhà ngoại cảm với những năng lực vượt xa người thường. Kể từ đó các sự việc bí ẩn, lạ lẫm xảy ra quanh cuộc sống của cô. Đầu tiên là lời mời gia nhập nhóm các nhà ngoại cảm. Tiếp đến, danh tính kẻ gây ra tai nạn cho cô cũng dần được hé lộ.
Trần Khả Ngân bắt buộc phải làm quen với thế giới mới, thế giới dành riêng cho các nhà ngoại cảm. Một thế giới tồn tại những hiện tượng tâm linh. Một thế giới không có quan niệm về cái chết. Một thế giới với những con người có thể làm thay đổi quy luật của tự nhiên. Thế giới này cũng khiến cô rơi vào cuộc tình tay ba đầy rắc rối.
"Ở nơi đó, cô ấy sống thế nào?"
Đó là câu hỏi của Răng sư tử đã gửi gắm đến nàng Bồ Công Anh trắng khi nàng bỏ lại mình mà bay theo làn gió kia.
Nhưng có ai biết, hoa bồ công anh một đã khi rời khỏi Răng sư tử thì liệu sẽ ra sao?
Hoa bồ công anh sẽ bay về đâu?
Có một cô gái đã nhiều lần tự hỏi câu hỏi ấy, nhưng rồi lại không thể tìm được câu trả lời. Giống như suốt mười bảy năm trong cuộc đời, cô cứ loay hoay tìm mãi chàng bạch mã hoàng tử của đời mình, nhưng luôn là thất vọng.
Và rồi trong một ngày trong lành, chàng đệ nhất hot boy của trường đến trước mặt cô, chẳng biết vô tình hay cố tình mà lại ôm lấy cô, tiếp theo đó là đưa cho cô một bức thư với đoạn đối thoại như sau.
"Cầm lấy đi!"
"Gì đây?"
"Thư tình!"
"Hả?"
...
Nếu anh xuất hiện sớm hơn thì có lẽ cô đã yêu anh mất rồi, bởi nụ cười điển trai ấy khiến trái tim cô rời quỹ đạo. Nhưng anh lại đến quá muộn, trong khi cô đã yêu thương người khác thì anh lại luôn tìm cách quấy phá, chọc giận cô.
Rất lâu sau này, cô không cam tâm vì lại thích hạng người xấu xa như anh. Vậy mà Thượng đế lại vô tình sắp đặt, kẻ đến sau cùng là kẻ nắm giữ trọn vẹn trái tim cô.
Anh cho cô niềm vui, nụ cười, nỗi buồn, nước mắt.
Cô cho anh tình yêu, khát vọng và biết hy sinh.
Họ cùng nắm tay nhau bước đi trên con đường ấy… Đến một ngày, cô hài lòng mỉm cười cảm ơn Thượng đế và cảm ơn anh, tự nhủ với lòng: "Anh biết không? Nếu anh yêu em bằng nhịp đập của tim anh thì em cũng yêu anh bằng mạng sống của mình."
Nếu bạn muốn tìm kiếm những chi tiết nhẹ nhàng, dễ thương, câu chuyện này không dành cho bạn!
Nếu bạn muốn tìm kiếm những tình yêu mòn mỏi chờ đợi không thay đổi, câu chuyện này cũng chẳng thể thỏa mãn bạn!
Nhưng nếu bạn muốn tìm kiếm những mảng gai góc của cuộc sống, tìm kiếm nhữngcon người đang cố gắng mỗi ngày đến gần hạnh phúc, vậy hãy ngồi lại nghe tôi kểmột câu chuyện, một câu chuyện có cay đắng mặn chát những dư vị cuộc đời, nhưngcó lẽ đáng giá khi đọng lại cuối cùng là vị ngọt thanh tao.
Cô bé quen cậu bé khi họ mười ba tuổi, trong câu chuyện trẻ thơ, một vài lời khenngây thơ của cô bé đã trở thành động lực cho ước mơ học múa của cậu bé. Nhưng cuộc đời đổi thay, những đứa trẻ đi theo những ngã rẽ khác nhau, xa nhau rồi lạc nhau. Cô bé tên là Thuấn Nhân, còn cậu bé tên là Tử Chấn. Giống như khi chiếc bánh xe định mệnh bị đẩy đi, câu chuyện cuộc đời họ cứ tiếp diễn chẳng thể nào dừng lại.
—— Trọng sinh chi quy linh
Gợi ý hữu nghị:
1. Đây là cổ đam sinh tử văn, người không thích thỉnh “nhấn nút”.
2. Đây là chủ công văn, 1×1, sẽ có nhiều CP phụ.
3. Đây lấy bối cảnh giá không, các mặt không cần khảo cứu.
4. Đây lấy phong cách ấm áp chữa bệnh, cơ bản không có ngược.
Nội dung: trọng sinh tình hữu độc chung sinh tử
Nhân vật chính: Quân Ly Xuân; Lăng Kì Ương ┃ Phụ: Quân Ly Uyên; Mạc Thanh Ca; Quân Ly Triệt…┃Khác: trọng sinh, sinh tử.
Lời editor: truyện này ta KHÔNG edit lời tác giả. Tên của nhân vật Quân Ly Xuân (君离 玹) và Trành quý nhân (玚 贵人) hai chữ Xuân ( 玹) và Trành (玚) QT ca ca ko có chữ tiếng Hán Việt cho nên ta đưa vào Google trans để lấy phiên âm gần đúng nhất. Truyện đã hoàn, ko đổi tên nhân vật nữa.
Thêm nữa là mấy đoạn tác giả dùng thơ, điển tích điển cố để diễn đạt ý ta cũng sẽ đổi luôn sang ý tiếng việt để tiết kiệm thời gian (mà ta biết là đa số các nàng ko đọc hết chú thích đâu), cho nên ai đọc QT thấy có thì cũng đừng hỏi nha :v