Từ nhỏ đến lớn, Trần Gia Kỳ mượn uy thế của mẹ Giang Tiểu Khuê để bắt nạt, ngược đãi cô. Lần nào cũng bị Gia Kỳ bắt nạt, cô không thể chịu được cảnh này bèn vùng lên chống trả.nhưng vô ích.Cho nên, hằng năm vào ngày sinh nhật, Giang Tiểu Khuê ước rằng
“Chỉ cần có thể bắt nạt Trần Gia Kỳ, tôi chấp nhận phải trả giá”
Điểu ước được thực hiện khi cô vừa tròn hai mươi tuổi, cô đã có thể bắt nạt Tràn Gia Kỳ nhưng cái giá của cô phải trả chính là lấy thân báo đáp.Cô u oán nóivới Gia Kỳ
“Đời này tôi không muốn cậu làm chồng của tôi, tôi muốn cậu làm anh rể của tôi để tôi trả mối hận cậu bắt nạt tôi bé đến giờ”
Gia Kỳ chỉ cười vui nói rằng “Yên tâm, tôi sẽ để cho cậu bắt nạt chỉ cần cậu đồng ý làm vợ của tôi”
Cô ngơ ngác nhìn anh rồi âm thầm than vãn, biết vậy trước đây cô chẳng thèm ước như thế có phải bây giờ không lãnh chịu hậu quả hay không? Hối hận thì cũng muộn, cô đành lòng chịu thiệt thòi “bắt nạt” Gia Kỳ để rửa mối hận thời thanh mai trúc mã
Từ khi biết Trần Gia kỳ, không ngờ, khi lớn lên, Gia Kỳ có rất nhiều bí mật đã dấu Tiểu Khuê, tiếp đó ngay cả thân phận đặc biệt của Giang Tiểu Mai cũng khiến Tiểu Khuê sốc lắm.Cô lúng túng không biết làm sao thì Gia Kỳ bảo rằng
"Yên tâm, chỉ cần cậu lấy tôi, cậu vẫn có quyền bắt nạt tôi, dù sao trên đời này không còn ai để câu bắt nạt đâu?"
Cô nào có bắt nạt được cậu mà toàn bị cậu bắt nạt, tự dưng biến thành con ngốc để cậu xoay vòng.Cô tức giận hét lên
"Gia Kỳ chết tiệt! Tóm lại là ai bắt nạt ai, hả? Cậu lừa tôi"
Ngày đầu tiên năm 12, vẫn chỗ ngồi đó, mỗi khi thấy cô ấy, tôi đều nhích mông qua như một thói quen. Cho đến khi bông phượng cuối cùng của đời học sinh rơi xuống nền đất, tôi mới biết rằng mình thích cô ấy, đã thích từ lâu rồi.
Thể loại: xuyên không, cung đình, nhất thụ nhất công, một chút ngược ngược khúc cuối, HE
Editor: ATM card
Re-edit: Nescafe’.
Kiếp trước hắn nắm giữ cả một tập đoàn kinh tế lớn, do cha mình để lại nhưng thương trường như chiến trường khiến cho Long Duệ Lân bị đối thủ hãm hại gặp tai nạn máy bay mà chết.
Ông trời thương xót cho hắn cơ hội xuyên về cổ đại vào một hoàng tử của nước Đại Á, nhưng vì bảo toàn cho mạng sống mà hắn phải giả dạng công chúa, Khốn nạn ở chỗ, tên hoàng tử này không phải sắc nước hương thành mà là một tên mập như heo. Long Duệ Lân tức ói máu, thế là hắn bắt đầu hành trình giảm béo gian khổ cùng cận vệ thân thiết Vệ Tình của mình.
Sau khi lấy lại vóc dáng khuynh nước khuynh thành, hắn sắm vai công chúa qua nước Hiên Viên để cầu hòa. Trên đường đi, hắn và Vệ Tình đều bị hai tên đạo tặc cưỡng hôn. Hồn vía chưa kịp về thì cả hai chủ tớ lại phát hiện ra, hai tên đạo tặc ấy chính là Hiên Viên Dực – Hoàng đế Hiên Viên và Thượng Quan Liên Phong – Tể tướng Hiên Viên. Thật là giận sôi máu. Long Duệ Lân quyết tâm trả thù…
Cảm nhận cá nhân: Em uke trong này khá, em chơi anh hoàng đế mấy trận, mà mất mặt nhất là em lừa thiên hạ tưởng anh bị em thượng =)) Nửa đầu truyện hài nhưng nửa sau lại ngược
Văn án :
Ta, Long Duệ Lân, đường đường là người thừa kế tập đoàn gia tộc Khóa Quốc, trăm năm khó gặp đích kỳ tài,
Ở gặp được tai nạn trên không linh hồn xuất khiếu sau thế nhưng sẽ làm nhất thời hồ đồ đáp ứng cái đó ngốc quỷ cùng hắn trao đổi thân phận!
Tuy nói kia ngốc quỷ thị đường đường rộng lớn á Vương Triêu đích trực hệ con cháu, gia tộc có tiền có thế,
Nhưng hắn cũng là cha không đau nương không được hơn nữa từ nhỏ còn bị trở thành nữ hài tử chăm sóc,
Vừa muốn làm như hòa thân đích công cụ đó được đáng sợ đích đế quốc hiên viên Vương Triêu đi đích kẻ đáng thương!
Hừ! Xem ta như thế nào đến xoay Càn Khôn, vãn hồi hoàn cảnh xấu!
Đưa này khi dễ người của ta đùa giỡn phải xoay quanh! Ha ha ha!
HIHI! Chào cả nhà. Đây là truyện do mình sáng tác sau quyển đầu tay ”Đồ đáng ghét! Tôi lấy cắp trái tim của anh lúc nào?!” thì truyện ”Này ngốc, vì sao tôi lại yêu em nhiều đến vậy?!’ cũng rất hay, tình tiết hồi hộp. Ko thua gì các anh chị trước ”Tôi ghét anh, đồ du côn” hay”nhỏ đáng ghét, em đã cướp mất trái tim của anh rồi” đâu.
Vâng! Ko để dài dòng, chúng ta cùng nhau đọc truyện nha! Cảm ơn mọi người nhìu
_Luykn naa_
“Phía dưới xin mời khách quý của của chúng ta, cũng chính là ngôi sao mới của giới diễn viên, nhân xưng sầu muộn tiểu sinh – Văn Lược. Mời lên đài trao giải!” Người dẫn chương trình liên tiếp giới thiệu, rốt cuộc hô lên tên của hắn. Dưới đài một mảng hoan hô.
“Sầu muộn tiểu sinh!” Trong lòng Văn Lược nghe tên này mà ói ra, sau đó đứng dậy nhìn màn hình mỉm cười, rồi hướng phía khán giả phất tay, cuối cùng mới chậm rãi lên sân khấu.
“Khụ…khụ..” Trước ho khan thanh quản, sau đó nghiêng mặt đến trước microphone. Người đại diện đã nói với hắn lúc nghiêng mặt là đẹp nhất. Điểm này Hậu lão sư cũng đã nhấn mạnh rất nhiều lần. Văn Lược đối với việc này từ trước đến nay đều ghi nhớ rõ ràng.
Màn hình lớn phóng cái gì, hắn cũng không có để ý, nắm trong tay phong thư lại trở nên quá trầm trọng, hắn biết bên trong là kết quả. Trao giải loại này nhiều hay ít đều đã để lộ một chút ra bên ngoài. Vệ Sanh giỏi giang, Văn Lược đều đã có thể nhìn ra, vì để hắn không phải chịu quá nhiều kinh ngạc, bình thường Vệ Sanh đều cho hắn biết trước kết quả cho nên Văn Lược vẫn có thể bày ra hình tượng vân đạm phong kinh (nhẹ nhàng lãnh đạm) trước mặt truyền thông.
“Thật cao hứng vì tổ ủy hội để cho tôi trao giải thưởng. Tuy rằng tôi rất muốn là người nhận giải, bất quá hiển nhiên có người cướp đi trước mặt tôi!”
Thời điểm Văn Lược tận lực đè thấp thanh âm, là tối có sức hấp dẫn, hắn thanh âm trầm thấp làm rất nhiều người mê điện ảnh thét chói tai, có thể thấy được hắn có đủ tư cách để trao giải thưởng.
Thể Loại: Xuyên không, Dị giới, NP, Sủng
Lưu ý
- Tác giả cực kì thiên vị nữ chính và các nam chính a! Ai mà không thích thể loại như vậy thì không nên đọc, tác giả nói trước rồi đó.
- Đây là thể loại một nữ nhiều nam, ai kì thị thì tác giả khuyên không nên đọc
- Vì một số lí do nho nhỏ nên khá là nhiều nam chủ, nên có vẻ khá khó nuốt a!
- Tác giả còn non tay, mong mọi người chém nhè nhẹ
- Lấy đi nhớ xin phép, tác giả rất dễ a!
- Hoan nghênh mọi người đến với tác phẩm đầu tay của tác giả
Văn án
Một đám nam nhân không bình thường và một nữ nhân xuyên về một cái thời đại xa lạ, cư nhiên còn là dị giới
Nữ nhân một mình ngông cuồng đối đầu với cả thiên hạ
Một đám nam nhân lại vì nàng mà không ngại hủy đi thiên hạ, dọn dẹp những kẻ ngáng chân nàng
Nhưng nào ngờ, một nửa thiên hạ đã bị nàng làm cho khuất phục, sống chết vì nàng
Lạc Tử Băng
Dung mạo tuyệt thế, hồn khuynh quốc
Giai nhân lịch kiếp bão táp nổi lên
Tú ngoại tuệ trung, khinh miêu đạm tả
Tôn Hàn Phong
Thanh nhã nhu hòa vô hạn, bạch y phiêu dật như tiên tử
Thần bí khó lường như thâm cốc, ngạo nghễ giữa trời cao
Tần Thiên Minh
Nam nhân như gió, khó giữ mà chỉ có thể nhìn
Phong tao tuyệt thế, lại khó hiểu như dòng nước sẽ không biết sẽ chảy về đâu
Tư Mạnh Quân
Yêu nghiệt không nhìn thấu, làm người khác kinh thế hãi tục
Thiên hạ đại loạn lại chỉ lạnh nhạt liếc nhìn
Tư Mạnh Thiên
Không cảm xúc, trầm tư như giai điệu của khúc cầm ca,
Thiên hạ sụp đổ, chỉ tùy ý nhếch môi khinh thường
Dương Tử
Nam tử như băng hàn ngàn năm, bên trong lại như lửa thiêu rụi tất cả
Ánh mắt hàn đàm lại như có thể nhìn thấu trần gian
Đồ Thiết Kiệt
Kịch độc trong tay vẫn muốn tới gần, tựa như kiến huyết phong hầu
Sự cuồng vọng khó có gì sánh bằng, nhưng lại là độc dược mị hoặc
Mộc Vô Ngân
Nam nhân có cả ngàn bộ mặt, duy tâm can lại chỉ có một
Chiếc mặt nạ bạc ẩn hiện thứ cảm xúc thiêu đốt lòng người
Đoạn Triết Cường
Nam nhân nguy hiểm như đao, không tim không phổi lại khiến người khác cam tâm tôn sùng
Như một lưỡi dao hai đầu, chạm vào liền đoạn tuyệt thế gian
Hải Nhất Nam
Nóng như lửa, lại lạnh như băng. Sự vô tình khó ai bì kịp
Tưởng như có tình lại đoạn tình tuyệt duyên
La Dực
Nam nhân đến không ai hay, đi không ai biết
Cuồng vọng cất tiếng cười ngạo nghễ vang vọng khắp nơi
Tống Vô Kỳ
Nam nhân lãnh nhược băng sương
Gặp thần sát thần, gặp quỷ sát quỷ
Lăng Hạo
Nam nhân nói một câu, gió mưa nổi một lần, sự bình tĩnh đến bức người
Ánh mắt như lưỡi dao vô hình lại khí thế bức nhân
Nhiễm Viên Hoàng
Dịu dàng mà trầm lắng, ôn nhu mà đạm mạc
Du nhiên thất tiếu loạn thế gian
Diệp Tàn Văn
Nam nhân không màng thế sự, tâm như trăng sáng
Tiếng đàn khó tìm được tri âm
Mạc Thiên Hàn
Tiên tư ngọc cốt nhìn xuống thế gian
Vì hồng nhan mà dẫm đạp thiên hạ