Nội dung: hiện đại, trùng sinh, giới giải trí, thế thân văn, ngược luyến tình thâm, 1×1, HE
Nhân vật: Chính: Chu Tường, Yến Minh Tu ┃ Phụ: Uông Vũ Đông, Thái Uy
Hắn không thể ngờ ông trời lại cho hắn sống thêm 1 lần nữa, không biết là do hắn được săn sóc quá mức hay là ông trời lại đùa giỡn với hắn nữa
Nếu không phải vậy, thì tại sao cả trong phim lẫn ngoài đời, kiếp trước hay kiếp này, hắn đều bị Yến Minh Tu xem là thế thân của một mình người đó?
Hắn cũng không biết giữa hắn và Yến tiểu thiếu gia, đến cuối cùng thì ai đáng thương hơn ai, một người chỉ có thể mãi làm thế thân, còn một người chỉ có thể mãi đi tìm thế thân.
Câu chuyện tình yêu giữa hai người có hôn ước với nhau từ nhỏ. họ không yêu nhau nhưng là vợ chồng của nhau. họ không yêu nhau nhưng lại là tình đầu của nhau bởi họ sinh ra để dành cho nhau.
(câu chuyện này rất đơn giản vì mình thiết nghĩ một chuyện tình đẹp không nhất thiết phải trải qua thử thách. có gì thấy không hợp lí các bạn cứ góp ý cho mình nhé, mình chỉ viết chơi thôi nên sẽ lắng nghe mọi ý kiến của các bạn. cảm ơn các bạn)
Đôi lời: tôi để mác 18+ cho truyện không phải chỉ vì nó có những cảnh nóng mà còn có những chương có những hình ảnh hơi man rợ và bạo lực :)) nên các bạn có thể suy nghĩ kỹ trước khi bước chân vào thế giới của câu chuyện :)
-------------------------------------
Hà Thanh là một người đàn ông thành công trong cuộc sống. Anh có một gia đình êm ấm đáng tự hào với một cô vợ xinh đẹp tài giỏi, một công việc mơ ước… Tưởng rằng cuộc đời anh cứ như thế bình lặng , nhưng Hà Thanh lại luôn có cảm giác gì đó rằng mọi thứ không thật sự như những gì anh đang thấy.
Ba mẹ, vợ anh và ngay cả những người bạn dường như đang che giấu anh một bí mật nào đó từ cái ngày anh tỉnh dậy trên giường bệnh, thân thể dập nát, mọi kí ức trở nên mơ hồ.
Phải rồi, Hà Thanh đã gặp tai nạn, các bác sĩ đã phải rất vất vả khi giành lại sự sống cho anh. Sau đó, anh xuất viện tiếp tục với cuộc sống của bản thân, nhưng giờ đây ngoài những vết thương kinh khủng do vụ tai nạn để lại, anh còn mang trong mình một khoảng trống kì lạ mà mỗi lần cố nhớ lại; nó khó chịu, đau nhức đến tận xương tủy…
Bức ảnh cũ anh tìm thấy.
Một bóng hình.
Trong màn sương trắng mập mờ, Hà Thanh rượt đuổi không ngừng theo bóng hình mà chính anh cũng không biết đó là ai. Anh chỉ biết phải chạy, chạy mãi, bởi nếu anh dừng lại thì có lẽ anh sẽ không bao giờ biết được điều bản thân đang tìm kiếm.
Cuối cùng thì anh đang theo đuổi cái gì ? Thật sự là anh đang tìm lại quá khứ hay tất cả chỉ là những ảo tưởng mông lung ?!? Bạn sẽ chỉ biết rõ khi cùng chúng tôi đi đến tận cùng của câu chuyện này mà thôi :)
Trong màn sương khói mờ ảo , anh cứ chạy ... cứ chạy theo bản năng , một thân ảnh như ẩn như hiện cứ lượn lờ trước mắt anh nhưng anh lại không nắm bắt được
“Làm ơn dừng lại, xin hãy dừng lại….!”
- Nắng Melbourne, jacaranda tím biếc, giấu nhẹm khung trời của em dưới lòng thành phố xa hoa. Victoria-Australia, nỗi nhớ anh cuồng quay quắp chặt lấy em trong từng hơi thở xứ lạ. Tháng 9-ngày ấm! Nửa thế giới trong em chết lặng vì mất anh.
---------------------------------
Nguyễn Bạch Dương, ngay từ đầu đã yêu anh trong tiếng sét đánh từ cung tên thần cupid oái ăm mang lại.
Ngay từ đầu đã bị nét đẹp hút hồn của anh cưỡng lấy.
Ngay từ đầu đã đem tặng cả vật thể bốn ngăn trong lồng ngực cho anh.
Ngay từ đầu đã yêu anh không-suy-nghĩ!
Trần Thế Đan, ánh mắt tựa con sói xám đen ngòm vít lấy vũ trụ, nuốt trọn thảy mọi thứ trong vòm nhìn nguy hiểm. Nắm bắt mọi thứ vờn vẻo trong lòng bàn tay rồi chà nát cho dí bấy đến một mảnh hi vọng cũng tiêu tan.
"- Có cách nào làm tôi thôi yêu cậu hay không, Thế Đan?
- Có đấy, Dương-chết-đi! Nhưng chết thì-dễ-cho-Dương-quá!"
Gỏi nút buột trong quá khứ giữ khư anh mang ý niệm trả-thù, cuốn phăng cô xa khỏi anh ngay tắp lự chỉ tích tắc. Nếu có thể yêu anh nhanh trong vòng tấc giây đồng hồ, nhanh như là cái chớp mắt của hàng mi, nhanh như tốc độ over-max của Roller-coaster xứ sở bố của linh dương sừng thẳng Ả-Rập. Thì muốn quên người đó phải đi qua trăm người để chôn sâu hình bóng, gặp cả nghìn người để xóa sạch dáng dóc nằm lòng trong góc não nhăn nheo, bước qua triệu người để dội sạch tình cảm khốn quái tổn hại kia.
------------------------------------
Tháng 9, Melbourne. Ngày đầu xuân nắng nhẹ, khảm trời trong trẻo dắt ngang màu xanh dịu dàng ngả ngớn tràn lan khắp nơi chất vàng mật đặc quánh rải lên mọi vật.
"- Nhớ nắng Việt! Nhớ anh!"
Không biết từ lúc nào anh đã thích em mất rồi . Người con gái xinh đẹp khiến lòng anh ấm áp . Khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ nhưng ngốc nghếch khiến tim anh bồi hồi vô cùng . Em lúc nào cũng vui vẻ cười đùa nhưng sao....đối với anh ...em không thể tươi cười tự nhiên như vậy ?Em đối với anh luôn có khoảng cách , em lạnh lùng chỉ với 1 mình anh ? Là vì sao vậy ? Nhưng...dù em đối với anh như thế nào thì anh vẫn sẽ luôn che chở , bảo vệ cho em ....Anh yêu em
Dạo này mình bị sao vậy nhỉ ? Mình cảm giác như hắn đang thay đổi, cảm thấy hắn thích mình ? Ơi ! sao mình lại có suy nghĩ ngu ngốc như thế chứ ?! Hắn làm sao thích mình được chứ ! Ây da ... mình luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng ? là chỗ nào ta ? Lúc nào bên cạnh hắn cũng cảm thấy an toàn , đỏ mặt khi hắn nhìn và cười với mình ? Sẽ không có gì đâu ...cảm giác kinh thật.
Hắn - là 1 thiếu gia của dòng dõi quý tộc lại là 1 tổng tài của công ty lớn nhất thế giới
Hắn - bản tính xấu xa , khinh người , lạnh lùng , tàn nhẫn , ít nói , bá đạo, thay bồ như thay áo , xem nữ nhân như cỏ rác
Hắn - là người đứng đầu tổ chức hắc ám , chỉ cần phật ý hắn lập tức chết , 1 tay hắn che trời . Chỉ cần hắn muốn , các xí nghiệp lập tức sụp đổ sau 1 đêm
Nàng - là 1 tiểu thư nhà giàu , xinh đẹp , trang nhã , hòa đồng nhưng lạnh lùng lại có 1 chút ngốc nghếch , trẻ con
Nàng - làm việc tại công ty hắn , lại đảm nhiệm vai trò thư ký riêng của hắn , bị hắn áp bức đến tức giận
Nàng - quyến rũ , ham thích ngôn tình, mê bắn súng , đua xe , đi bar hằng đêm