Thể loại: hiện đại, thanh xuân vườn trường, tiểu ngược, ấm áp nhẹ nhàng, HE
Edit: Huang Fang
Năm 16 trời xui quỷ khiến, họ gặp nhau
Tuổi xuân ngay ngô, họ cùng bên nhau trưởng thành
Có một thứ hơn cả bạn bè nhưng không phải tình huynh đệ.
Lại không được người đời chấp nhận.
Hạ Minh Hiên nói, Tử Tích, tôi thích cậu….
Hạ Minh Hiên nói, cả đời này ngoại trừ cậu ra, ai tôi cũng không cần.
Hạ Minh Hiên nói, Tử Tích, tôi sẽ mãi nắm tay cậu, cho dù con đường này có khác biệt đi chăng nữa….
Kiều Tử Tích nói, Hạ Minh Hiên, cậu dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ đi theo cậu?
Giải Goncourt cho giới trẻ 2001
Tại một đô thị hẻo lánh vùng Mãn Châu những năm 1930, một thiếu nữ mười sáu tuổi băn khoăn nhiều đến những chuyện riêng tư con gái của mình hơn là những cuộc xung đột thù hận giữa đồng bào mình với quân xâm lược Nhật Bản. Vẫn còn là nữ sinh trung học, nàng đã chọn được người tình đầu tiên của mình, một sinh viên kháng chiến, nhưng càng dấn sâu vào cuộc đời người lớn, nàng càng cảm thấy khinh bỉ nó, và nàng càng mê đắm vào những cuộc cờ vây mà nàng vẫn bày hàng ngày trên quảng trường Thiên Phong, nơi đó, một sỹ quan Nhật cải trang thành kỳ thủ đáng ghờm nhất của nàng. Và cùng với những trận cờ, cuộc đời phong kín của họ dần dần lộ ra, thay đổi, một mối tình không ai nói, với những thế cờ khiến họ xích lại gần hơn số phận dị thường của họ. Sự điềm nhiên của thếu nữ và những quân cờ trên quảng trường cuối cùng không thoát khỏi sự xô đẩy của cuộc chiến. Nàng gặp lại kỳ thủ của mình trong một tình huống oái oăm hơn bất cứ thế cờ nào mà họ từng đối mặt, và chỉ có cái chết mới giúp hai người được an lành với tình yêu của mình giữa cuộc chiến thảm khốc ấy.
Trong "Thiếu nữ đánh cờ vây", Sơn Táp đã chưng cất những xúc cảm của tuổi hoa niên thành một câu chuyện mê đắm, đẹp một cách khắc khổ, về tình yêu, sự tàn bạo và sự mất đi của tuổi ngây thơ trong trắng.
"Tôi nghĩ, cuốn sách này sở dĩ đoạt giải thưởng văn học, được đông đảo bạn đọc yêu thích, là do nó đã chạm đến đáy sâu về tình cảm, về sự sinh tồn của người hiện đại...Khi viết đến trang cuối của "Thiếu nữ đánh cờ vây" tôi không sao kìm được nước mắt. Nhiều độc giả viết thư cho tôi bảo sau khi đọc xong cuốn sách, họ cũng từng khóc nấc lên." - (Lời tựa của tác giả viết cho bản tiếng Trung)
"Với văn phong sáng sủa, tự nhiên, “Thiếu nữ đánh cờ vây” cuốn hút ta. Vẻ nữ tính của tác giả thể hiện rõ nét hơn ở cuối tiểu thuyết, nó như một dòng chảy tuôn trào không ngừng nghỉ" - (Hà Nội mới)
"Tiểu thuyết đã từ một không gian cực nhỏ "Cờ vây", miêu tả và khúc xạ nỗi bi ai cực lớn của thời đại và nhân loại. Với một cấu tứ tinh xảo diệu kỳ và lối tự sự đầy cảm xúc cảm như vậy, có thể coi Thiếu nữ đánh cờ vây là thượng phẩm của sáng tác nữ tính" - (Trương Kháng Kháng - nữ văn sỹ Trung Quốc)
"Chừng mực...Chính xác...cái phông lịch sử mãnh liệt ở phía sau đã tạo ra một khung cảnh hấp dẫn cho câu chuyện về một mối tình tưởng như không thể" - (Sara Ivy, San Francisco Choronicle)
"Mộng mơ...mãnh liệt...câu chuyện tình yêu dị thường này...thật là đẹp, gây sốc và buồn" - (Jennifer Reese, Entertainment Weekly)
"Một lối văn xuôi đơn sơ với những hình ảnh làm lay động tâm trí...Sự tiếp nối của những giọng kể thôi miên, như trong giấc mộng, đối lập với một cốt truyện bạo liệt" - (Janice P.Nimura, New York Time Book Review)
Thẩm An Bình có cảm tình với Cố Bình An, nhưng Cố Bình An lúc nào cũng cự tuyệt tình cảm ấy. Khi Thẩm An Bình du học ở nước ngoài, vì quá nhớ nhung Cố Bình An nên đã đáp máy bay trở về gặp cô, không ngờ vừa đúng lúc chứng kiến cảnh thân mật giữa Tất Nhiễm và Cố Bình An trong vườn trường. Thẩm An Bình đau khổ buồn bã, uống một trận thật say rồi quyết định buông xõa, còn Cố Bình An thì không hề biết gì.
Liệu, tình yêu lặng lẽ chưa kịp nói của Thẩm An Bình có ngày nảy mầm? Liệu, có lúc nào đó Cố Bình An tình cờ nhận ra? Liệu, trên con đường này, họ có mỗi người một phương?
Nếu như gió ngừng đưa tiếng hát du dương, chỉ còn lưu lại dư vị nhàn nhạt, hồi ức đau buồn có phải cũng theo gió tĩnh lặng mà dừng lại? Nếu như hồi ức không lan theo thủy triều, chỉ để lại sự khô cạn, sự lưu luyến trong đáy lòng có phải cũng theo ký ức khô kiệt mà tiêu tan mãi mãi?
( Tác giả trong sáng lắm nha, không có gì đâu, đừng lo ). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
Trong mỗi thứ đều tồn tại hai thái cực, mặt này và mặt kia, tốt và xấu. Trong tình yêu cũng vậy, nó khiến ta hạnh phúc, chìm đắm nhưng cũng chính nó khiến ta trải qua những đau khổ không thể quên.
Nhiều bạn gái đều cho rằng con trai là loài không đáng tin tưởng, thế nhưng điều đó hoàn toàn không đúng, con trai cũng có rất nhiều những người chung tình.
Họ có thể yêu đơn phương 1 người mà không thể nói ra,họ sợ 1 khi tình yêu đó không được chấp nhận họ cũng không còn bất cứ 1 cơ hội nào nữa. Nên đành chôn vùi tình cảm đó để đổi lấy hạnh phúc của người con gái họ yêu khi bên cạnh cô ấy không phải là họ mà là 1 người khác.
Con trai cũng không thể hiểu được con gái. Một khi tình yêu của họ dành cho người con trai khác chân thành,họ có thể cảm nhận được hạnh phúc, sự che chở,yêu thương của người kia cho họ thì khi đứng ở ngã 3 đường ắt hẳn họ sẽ chọn hạnh phúc cho mình. Nhưng từ đó họ sẽ xa lánh người thứ 3 kia vì 1 cảm giác nào đó. Có thể là tránh mang lại thêm nỗi đau cho người thứ 3 kia chẳng hạn. Họ không muốn liên quan đến bạn vì muốn bạn được tự do tìm hạnh phúc cho riêng mình.
Cho nên trong tình yêu không ai là người có lỗi.
Lỗi tất cả là do tình cảm chi phối mà thôi vì vậy nếu như bạn có yêu đơn phương 1 ai đó thì hãy đặt chính bản thân vào vị trí của họ.
Chúc mọi người tìm được hạnh phúc cho riêng mình.
Ban đêm xông vào hoàng cung, tiểu hầu gia Đường Tiêu cướp lấy chí bảo của hoàng cung là Yêu Thối Ma Hồ, từ nay về sau đi theo một con đường tu võ kỳ lạ.
Khống chế đối thủ đánh khắp thiên hạ.
Khống chế cửa hàng, ăn không mất tiền.
Khống chế mệnh quan triều đình đường làm quan một mực thăng tiến.
Khống chế thục nữ ngự tỷ, thê tử người khác, lạ lỵ, các ngươi nói nên làm cái gì bây giờ?
Hắc hắc, nên làm gì thì làm cái đó.
Bàn tay duỗi ra thiên hạ, tất cả đều là con rối của ta, ai cũng không tránh khỏi ma trảo của bổn thiếu gia.
Đẳng cấp võ giả phân chia: Nhân Nguyên, Địa Nguyên, Thiên Nguyên.