Anh là một trong những nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy trong giới tài chính – một banker quyền lực và cũng là thiếu gia thừa kế tập đoàn Lục thị, “ông lớn” của thành phố Đồng Thành.
Cô là bác sĩ ngoại khoa nổi danh khắp giới y học, đồng thời cũng là đại tiểu thư nhà họ Phó – người mà cả giới thượng lưu đều khinh miệt.
Một vụ tai nạn giao thông bất ngờ đã gắn kết hai con người vốn chẳng hề có điểm chung lại với nhau.
Cô kéo anh từ ranh giới giữa sự sống và cái chết trở về, trở thành bác sĩ điều trị chính – và rồi, cũng trở thành cơn nghiện mà anh không thể nào từ bỏ.
Về sau, tin tức thiếu gia nhà họ Lục sắp kết hôn với đại tiểu thư nhà họ Phó khiến cả Đồng Thành chấn động.
Trong một đêm, tin đồn lan khắp nơi. Ai ai cũng tò mò vì sao anh lại từ bỏ nhị tiểu thư xinh đẹp như hoa của nhà họ Phó, để cưới một người con gái mang tiếng là con riêng, bị người đời khinh rẻ.
Nhưng không ai biết rằng – lễ cưới ấy, chính là âm mưu anh đã ấp ủ từ rất lâu…
Tỷ tỷ của ta là thợ kim hoàn, vào cung đưa trang sức, lại bị Nghi Phi đánh ngất.
Nghi Phi vừa mới giận dỗi với Hoàng thượng, bèn đánh ngất tỷ tỷ, thay y phục của tỷ tỷ, lấy đi lệnh bài xuất cung của tỷ ấy, hờn dỗi chạy ra khỏi cung chơi.
Hoàng thượng vừa tức vừa giận, một kiếm ch//ém chếc tỷ tỷ, rồi đích thân ra khỏi cung tìm Nghi Phi.
Cuối cùng, thi thể của tỷ tỷ ta bị ném vào bãi tha ma.
Còn Hoàng thượng và Nghi Phi cùng cưỡi một ngựa, ngọt ngào về cung, được truyền tụng thành một giai thoại.
Nửa năm sau, ta trở thành mỹ nhân bên cạnh Hoàng thượng.
Đúng rồi, ta không phải người, ta là “điêu”. (“Điêu” nghĩa là chồn. Một loài chuột to như con rái cá, đuôi to lông rậm dài hơn một tấc, sắc vàng và đen, sinh ở xứ rét, da nó làm áo mặc rất ấm, nên rất quý báu)
Hồ ly tinh có thể mê hoặc quân chủ, thì dòng dõi điêu nhà ta cũng thế.
Tôi - Tần Thanh Đường, là một Thông linh Giao Dịch Sư, bao năm trái lẽ trời, quanh quẩn chốn nhân gian chỉ vì muốn tìm kiếm chuyển sinh của vị sư huynh tiền kiếp.
Khóc cũng đã khóc, hận cũng đã hận, oán cũng đã oán. Điều duy nhất giúp tôi tiếp tục sống, chính là một chấp niệm đầy máu trong tim. Để tìm thấy kiếp sau của sư huynh, tôi sẵn sàng mạo hiểm mọi thứ, nghịch thiên cải mệnh, liên tục tái sinh. Liệu quyết định của tôi có đúng không, làm tất cả để đánh đổi một lần gặp lại bóng hình mà tôi vương vấn, liệu có đáng.
Ở nhân gian, công việc hằng ngày của tôi chính là cảm ứng, làm ăn với những linh hồn sắp qua đời, kéo dài sinh mạng cho họ ở kiếp này.
Đổi lại, thứ họ phải trả chính là khí vận của kiếp sau.
Con người mà, thường mang lòng tham không đáy.
Vì vậy, việc kinh doanh của tôi luôn rất thuận lợi.
[FULL] LỜI NGUYỆN CẦU CỦA CÔ ẤY!
. ݁₊ ⊹ . ݁˖ . ݁ . ݁₊ ⊹ . ݁˖ . ݁ . ݁₊ ⊹ . ݁˖ . ݁
Tác giả: Chim sơn ca
Tên gốc: Sau khi hoá thành thiên kim thật, mọi người đều nghe được tiếng lòng của tôi.
Edit: 𝐁𝐚́𝐜𝐡 𝐍𝐢𝐞̂𝐧 𝐆𝐢𝐚𝐢 𝐋𝐚̃𝐨
. ݁₊ ⊹ . ݁˖ . ݁ . ݁₊ ⊹ . ݁˖ . ݁ . ݁₊ ⊹ . ݁˖ . ݁
Giới thiệu:
Tôi là thiên kim thật, ngày được đón về nhà hào môn, thiên kim giả vùi đầu ở trong lòng mẹ tôi khóc thút thít.
【 Chậc chậc, bộ dáng lê hoa đái vũ của nữ chính thật làm tôi đau lòng, khó trách anh trai đầu gỗ của tôi không kiềm chế được. 】
Anh tôi đang dẫn đường thì bị trượt chân.
【 Cha con tranh chấp, anh em bất hòa, đáng tiếc đã sinh vào nhầm nhà. 】
Thiên kim giả không khóc nữa, tay mẹ tôi vỗ cô cũng cứng đờ.
Trong đầu tôi vẫn đang nghĩ về hàng triệu cuốn tiểu thuyết, lại phát hiện ra ánh mắt mọi người nhìn tôi có chút không đúng.
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên thư, Ngọt sủng, Song khiết, Làm ruộng, Niên đại văn
Sau khi tỉnh dậy, Vương Tiểu Thanh xuyên về những năm 1973 ăn không đủ no mặc không đủ ấm , còn phải thay thế chị kế đi xuống nông thôn.
Hừ, nghĩ hay lắm, liền len lén báo danh cho chị kế xuống nông thôn, sau khi xuống nông thôn cuộc sống rất khó khăn nhưng may mắn thay khi xuyên qua cô có mang theo không gian nông trường, giúp cô thoải mái ăn cơm, thoải mái ăn thịt.
Nhanh chóng giàu lên nhờ dựa vào buôn bán vật tư trên chợ Đen. Lại không hề hay biết kể từ ngày đầu tiên khi cô xuống nông thôn, đã bị một người đàn ông theo dõi......
Tác giả: Cửu Điểm Hậu
Tran / Editor: AI_Oleaster
Beta: AI_Nhất Chi Mai
Thể loại: Sảng văn, Phát sóng trực tiếp, HE, Huyền huyễn, Hiện đại
Độ dài: 48
Giới thiệu
Sau khi sống lại, Tô Hòa trở thành một Thần Tài thực tập và bắt đầu livestream đòi nợ để hoàn thành KPI của Thiên giới.
Thông qua phương thức đòi nợ cô lấy lại số tiền cho những người nên nhận, như vậy mới có thể hoàn thành cân bằng tài chính trên thế giới.
Giám đốc nợ lương của người lao động nhập cư,
Nữ streamer xinh đẹp lừa tiền và lừa tình,
Băng nhóm lừa đảo chuyên lừa gạt người già,
Người bán mỹ phẩm xách tay giả,
Các thương lái ép giá,
...
Bất cứ ai bị streamer tìm đến, nhẹ thì mất tiền mất danh, nặng thì ngồi tù mục xương.
Khi streamer trở nên nổi tiếng, ngày càng có nhiều người đến phòng livestream của cô.
Đây cũng là lúc vô số ông chủ tàn ác bắt đầu run rẩy.
Thần Tài thực tập Tô Hòa chân thành nhắc nhở: Gieo gió gặt bão, đừng nghĩ mình có thể may mắn thoát. Những kẻ ôm hy vọng đều đã vào tù hết rồi ~
Năm khó khăn nhất, ta đã phải bán thân giữa phố để lo tang cho mẹ.
Thiếu gia đã mua ta về, để ta làm tạp vụ trong Ôn phủ.
Sau đó, Ôn gia đột nhiên bị tịch biên, cả nhà bị lưu đày đến Ninh Cổ Tháp.
Thiếu gia tặng ta ngọc bội tùy thân, lại trả lại khế ước bán thân của ta.
Chàng nói: "A Hà, từ nay núi cao đường xa, nàng hãy tự bảo trọng."
Còn ta xé nát khế ước, lựa chọn cùng chàng đi Ninh Cổ Tháp.
Thiếu gia không hiểu, hỏi ta tại sao lại làm vậy.
Ta nghĩ nửa ngày, dỗ dành chàng: "Ta lớn lên ở Ninh Cổ Tháp, lần này vừa hay về thăm quê cũ."
Ta không nói với chàng, thật ra ta biết xem tướng.
Ta sớm đã đoán ra, chàng sẽ chết trong một trận bão tuyết vào mùa đông ở Ninh Cổ Tháp.
Chàng là người tốt như vậy, ta thực sự không đành lòng để chàng chết.
Tên gốc: Vous Revoir
Tác giả: snuggle
Editor: Chốn
Converter: 🙀 sợ 🐟 (Wikidich)
Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, HE, tình cảm, vườn trường, chủ thụ, 1v1
Từ khóa: Vai chính: Lãnh Dã, Ngô Xán Dương | Vai phụ: Bạn mạng, gia đình, bạn học | Khác: HE
Văn án:
Sau khi ngủ trưa dậy, Lãnh Dã một tay gối đầu, một tay xoa xoa mắt, quay sang nhìn bên cạnh mình.
Ngô Xán Dương không ngủ, căng mặt ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ. Đúng lúc này, hắn cảm nhận được tầm mắt đang đặt trên người mình bèn quay đầu lại.
Bạn thân hẹn hò với người yêu cô ấy, nhất quyết kéo tôi đi làm bóng đèn.
Giờ thì xong rồi, ba người chúng tôi bị đội chống mại dâm bắt trong quán bar.
Bạn thân nhìn thấy đội trưởng đang bước tới, vẻ mặt đầy hoảng sợ: "Tiêu rồi, anh trai tôi!"
Cô ấy đẩy bạn trai tóc vàng của mình về phía tôi.
Rồi cười ngượng với anh trai: "Anh ơi, Hạ Hạ hẹn hò với bạn trai, nhất quyết kéo em theo nữa."
Người đàn ông nhìn tôi.
Tôi ngước đầu nhìn trời.
Tối đó, hơi thở của người đàn ông bao quanh tôi chặt chẽ, anh siết chặt eo tôi như muốn báo thù: "Bé cưng, ngoài anh ra, em còn bạn trai khác nữa à?"
Triệu Cạnh đến một hòn đảo nhỏ để tham dự đám cưới nhưng không may gặp phải trận sóng thần, bị thương nhẹ khiến việc di chuyển gặp đôi chút khó khăn, cần có người chăm sóc sơ qua.
Bên cạnh anh chỉ còn lại một người luôn tìm cách lấy lòng anh - một người nổi tiếng trong giới xã giao. Để sớm phục hồi, Triệu Cạnh đành miễn cưỡng cho Vi Gia Dịch một cơ hội tiếp cận mình.
Vi Gia Dịch cũng đến hòn đảo phía nam này để dự đám cưới bạn thân, nhưng bất ngờ gặp sóng thần, buộc phải ở lại suốt 24 giờ với một gã kiêu ngạo què chân mà cậu chẳng hề ưa nổi.
CP: Triệu Cạnh x Vi Gia Dịch
Thể loại: Tiểu thuyết gốc, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Giới giải trí, Ngọt sủng, Niên hạ, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng , Kim Bảng 🏆 , 1v1
Quý công tử x Nam minh tinh, niên hạ hơn kém 5 tuổi
Công hệ cún con ngây thơ thẳng thắn VS Thụ trầm ổn trưởng thành
Giới thiệu:
Toàn giới giải trí đều biết, Kha Dữ là nam minh tinh có ngoại hình xinh đẹp nhưng kỹ thuật diễn nát nhừ, debut sáu năm luôn được đạo diễn lớn ưu ái, toàn bộ tài nguyên béo bở có được đều nhờ tư bản hộ giá hộ tống.
Toàn giới giải trí đều biết, Thương Lục xuất thân gia đình tài phiệt, giàu nứt đố đổ vách, thiên tư trác tuyệt, phía sau lại càng có vô số tai to mặt lớn chống lưng.
Để được góp mặt trong phim của hắn, không ít người tranh nhau sứt đầu mẻ trán, còn tự nguyện hạ thấp thù lao đóng phim.
Sau đó bọn họ mới nhận ra rằng, vai chính trong bộ phim đầu tiên của Thương Lục chính là bình hoa Kha Dữ
Vai chính trong bộ phim thứ hai vẫn là Kha Dữ
Vai chính trong phim thứ ba… Clm vẫn là Kha Dữ?
“Đề cử Nam diễn viên chính xuất sắc nhất giải Tinh Vân năm nay gồm có…”
“Đề cử Nam diễn viên chính xuất sắc nhất của Hiệp hội công nghiệp điện ảnh năm nay gồm có…”
“Diễn viên nam được yêu thích nhất của Hiệp hội đạo diễn Golden Tube chính là…”
“Em sẽ đưa anh đến nơi lộng lẫy nhất trên bầu trời, trở thành ngôi sao sáng nhất trong số đó.”
Từ ngày ngã xuống vực sâu, quanh thân đầy tin xấu cho đến ngày leo lên đỉnh vinh quang tay cầm giải thưởng, anh chỉ luôn chạy về phía hắn.
***
Góc nhìn của đoàn phim:
#Hôm nay đạo diễn và vai chính vẫn đang nỗ lực chim chuột nhau trong giờ làm việc#
Không thể nào không thể nào, hai người đó thật sự cho rằng chúng ta không nhận ra bọn họ đang hẹn hò sao?
Trong lúc đạo diễn nhét thẻ phòng khách sạn vào tay vai chính, tất cả mọi người đều đang giả vờ ngắm phong cảnh.
#mù#
【 gỡ mìn / Đọc kỹ hướng dẫn trước khi sử dụng 】
Tác giả không biết viết giới thiệu, cũng không nghĩ ra được tên truyện hay ho. Truyện về đề tài phim điện ảnh, style chính kịch Hongkong
1, Không có hình mẫu, đừng thay người thật vào.
2, Song hướng lao vào nhau nhưng có tình tiết gương vỡ lại lành, không thuần ngọt từ đầu đến cuối.
3, Phần đầu có bienthai thường xuyên xuất hiện.
4, Tóm lại là truyện viết về hai người yêu nhau + chăm chỉ đóng phim điện ảnh.
Tóm tắt trong một câu: Quý công tử & nam minh tinh
Lập ý: Cho dù thân bị giam cầm nhưng trái tim vẫn hướng về bầu trời.
Edit: Bánh Bao Không Nhân
Tỉnh dậy sau một giấc, Thư Mông xuyên sách.
Xuyên sách thì cũng thôi đi, vậy mà lại xuyên thành… con vẹt trắng của ông nội Nguyên Triết – “bạch nguyệt quang” trong lòng nữ chính ngôn tình cẩu huyết ư?!
Xuyên thành chim đã đủ thảm, nào biết còn thảm hơn được nữa. Từ nay, cô chính là một con vẹt chỉ biết nói nhại lời.
Ông nội: “Giờ ông sẽ tặng Manh Manh cho con. Nào Manh Manh, chào cháu trai ông đi.”
Thư Mông: “(Đợi chút, mấy người là ai?) Cháu trai, chào ông đi?”
Nguyên Triết, ông nội:???
Thư Mông: “(Miệng không điều khiển được!) Cháu trai chào ông đi!”
Nguyên Triết: …
Thư Mông: …
——————————
Nguyên Triết: Thư Mông, em cứ phải nhại lại đúng không?
Thư Mông: Cứ phải nhại.
Nguyên Triết: Được thôi. (Mỉm cười hiền lành, đợi cô lặp lại) Tôi thích em.
Thư Mông: Tôi…
Nguyên Triết: ^_^
Tác giả: Làm vẹt trắng Manh Manh đáng yêu trước, sau đó sẽ biến lại thành người!
Vai chính: Thư Mông, Nguyên Triết | Vai phụ: Tần Ti Vũ, Hứa Hạo Nhiên.
Thể loại: Đô thị hiện đại, Hào môn thế gia, Tình cũ không rủ cũng tới, Con cưng của trời, Chính kịch
Văn Án
【Truyện dài, bởi vì đây là tám năm tình yêu đầy thăng trầm của họ】
Thời kỳ đầu: Công tử chán đời × Nữ sinh tỉnh táo
Tái ngộ: Đại lão quyền cao chức trọng trong giới Bắc Kinh × Nữ đạo diễn tài năng
Tái ngộ sau thời gian dài × Gương chưa vỡ nhưng vẫn phải lành × Giai đoạn sau chuyển hướng giới giải trí
Tỷ lệ thời gian quá khứ và hiện tại cân bằng, không phải kiểu “gương vỡ lại lành” chính thống.
“Ngày trước em từng nói, chúng ta hãy chia tay trước khi tuyết rơi. Sau đó em dọn đến một thành phố không bao giờ có tuyết, định dựa vào ký ức để sống nốt phần đời còn lại.”
Phân cảnh tái ngộ:
Đêm mưa nơi ngoại ô, phía trước Lương Quyến là phim trường rực rỡ ánh đèn đang đợi cô quay lại chủ trì toàn cục;
Phía sau là Lục Hạc Nam đứng trong vũng nước tăm tối, chỉ cầu cô một ánh nhìn đoái thương.
Lương Quyến không hề do dự, nhấc chân định bước vào ánh sáng phía trước.
Đi được vài bước, như nhớ ra điều gì, cô hơi nghiêng đầu, giọng nói nhạt nhẽo và xa cách: “Phải rồi, vừa rồi quên chúc mừng sếp Lục vì đón quý tử.”
Người luôn từ tốn cao quý như Lục Hạc Nam đêm nay lại phát điên giữa cơn mưa.
Anh nghiến răng, cố gắng giữ bình tĩnh: “Lương Quyến, em phải biết, anh không hứng thú cũng không có nghĩa vụ làm cha dượng cho con của người khác.”
“Trừ khi, mẹ của đứa trẻ đó là em.”
Thiên hạ đều nói, công tử và nữ sinh, nghe đã biết không có kết cục tốt.
Lục Hạc Nam không tin vào số phận, anh nhất định muốn cùng Lương Quyến có một cái kết viên mãn.
*
Giới thiệu nữ chính:
Thời đại học, Lương Quyến từng yêu một công tử nổi tiếng của Kinh Châu – một mối tình rực rỡ mà kết thúc chẳng đi tới đâu.
Năm chia tay, cô chẳng được lợi lộc gì, suýt nữa còn mất cả mạng.
Có lẽ vì thấy cô quá thảm, người đàn ông đó mới để lại cho cô một lời hứa vô thưởng vô phạt: “Sau này có chuyện gì không thể giải quyết, dù có rắc rối cỡ nào, dù nhà họ Lục có sụp đổ hay không, chỉ cần trên báo chưa đăng cáo phó của Lục Hạc Nam, em đều có thể tìm người của anh để giải quyết.”
Năm thứ năm không qua lại với nhau, lần liên lạc lại là khi Lương Quyến ngượng ngùng đến tìm Lục Hạc Nam để anh thực hiện lời hứa: “Anh có thể giúp em liên hệ một bác sĩ khoa tim mạch ở Cảng Châu được không? Loại phù hợp để phẫu thuật tim cho trẻ sơ sinh ấy.”
*
Giới thiệu nam chính:
Nửa đời đầu của Lục Hạc Nam luôn tin vào triết lý “sống được ngày nào hay ngày đó”.
Mãi đến năm 24 tuổi, lần đầu đến Bắc Thành, anh mới đem cả nửa đời còn lại giao vào tay một cô gái phương Bắc không dịu dàng cũng chẳng ân cần. Lúc đó, anh mới dám mơ ước xa vời – rằng đời này có thể sống lâu trăm tuổi.
Năm năm sau khi chia tay, mỗi đêm cô đơn không ngủ được, nhắm mắt lại là thấy đôi mắt đầy đau thương nhưng vẫn kiên cường không chịu rơi lệ của cô.
Cô từng nói: “Lục Hạc Nam, em không muốn lừa mình dối người cùng dầm tuyết cùng bạc đầu, nếu mối tình này vốn không có kết cục tốt, vậy thì hãy chia tay trước khi tuyết rơi.”
“Chúng ta đừng để lại hồi ức cho nhau, cũng đừng chừa đường lui cho chính mình.”
*
Từ đầu đến cuối, cả hai đều yêu một cách đàng hoàng, không có bất cứ mối quan hệ mờ ám nào.
Nữ chính luôn tỉnh táo, độc lập – không yếu đuối, không ủy mị, không “làm màu”.
Nhân vật chính: Lương Quyến × Lục Hạc Nam
Một câu tóm tắt: “Cùng dầm tuyết đến bạc đầu – là lời nói dối của em.”
Thông điệp: Hãy là người tỉnh táo dù đang yêu.
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Thanh mai trúc mã , Hoan hỉ oan gia , Sảng văn , 1v1 , Học bá , Cao lãnh chi hoa
Tóm tắt:
Học bá kiêu ngạo lạnh lùng × thiếu nữ năng động đầy sức sống
Sau khi Đinh Nhất Nhất thất bại trong cuộc hẹn hò thứ N+1, bố mẹ cô không nhịn được nữa, tức giận cầm chổi yêu cầu cô nói lý do.
Đinh Nhất Nhất chợt nảy ra ý tưởng, quyết định chọn ra một người chịu tội thay —— chính là anh chàng trúc mã Tạ Hiểu Lâu.
Cha mẹ cô nàng liền bị sốc toàn tập.
Sau đó lại nhớ ngay đến con trai nhà hàng xóm, Tạ Hiểu Lâu, một sinh viên xuất sắc trong ngành y, tuấn tú, tương lai rộng mở, là kiểu người mà ai cũng mong có được. Còn cô gái nhà mình thì sao, tối không chịu ngủ, sáng không chịu dậy, làm sao có thể cưới được, chẳng khác nào đưa tổ tiên về nhà!
Tài đức làm sao có thể sánh bằng?!
Đinh Nhất Nhất quyết tâm chứng minh tình yêu của mình mạnh mẽ đến mức nào, liền trốn vào góc sofa và gọi điện cho Tạ Hiểu Lâu: Cậu có nguyện ý kết hôn với tôi không?
Phía bên kia điện thoại im lặng ba giây rồi tắt máy. Đúng lúc bố mẹ cô chuẩn bị tấn công lần hai, chuông cửa vang lên.
Đinh Nhất Nhất vội vàng chạy ra mở cửa, ngoài cửa là Tạ Hiểu Lâu, mồ hôi đầy đầu, thở hổn hển. Sau khi nhìn cô nháy mắt ra hiệu, anh nói: Tôi nguyện ý.
Đinh Nhất Nhất thầm nghĩ: Không hổ là Tạ Hiểu Lâu thông minh, ngay cả việc này cũng đoán được!
Nhưng chiếc nhẫn xuất hiện kỳ diệu này là sao nhỉ?
Nhìn biểu cảm thay đổi liên tục trên mặt cô, Tạ Hiểu Lâu thầm nghĩ: Đinh Nhất Nhất, nếu em là đang đùa giỡn thì em xong đời rồi!
1. Nam nữ chính là thanh mai trúc mã
2. Câu chuyện theo góc nhìn nữ chính (hôn nhân trước, yêu sau); nam chính yêu thầm thành sự thật.
Vai chính: Đinh Nhất Nhất x Tạ Hiểu Lâu
Vai phụ: Giản Thiến Nghiêu, Chu Nhất Phàm, Triệu Thanh Huỳnh
Một câu tóm tắt: Con nhà người ta là chồng tôi
Lập ý: Tình yêu đích thực ở ngay bên cạnh bạn
Tác giả: Bạch Trà Hồ
Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, tương lai, HE, tình cảm, khoa học viễn tưởng, trùng tộc, tinh tế, chủ thụ, nhẹ nhàng, 1vs1, vạn nhân mê
Giới thiệu
Ai cũng biết, đại thiếu gia Kì gia, Tô Yến là một kẻ vô dụng, chỉ có mỗi cái mặt là đẹp.
Một ngày nọ, Kì gia cuối cùng cũng quyết định phát huy giá trị cuối cùng của Tô Yến như một mỹ nhân vô dụng - kết thông gia với trùng tộc.
Nghe được tin này, quý tộc thần kinh, hoàng tử phong lưu, chính trị gia tàn nhẫn đều đưa ra "cứu giúp" cho Tô Yến: "Bộ sưu tập /tình nhân/chim hoàng yến của ta, ta sẽ giúp em."
Tô Yến:......Tôi cảm thấy các người hình như hiểu lầm gì đó rồi?
Một ngày nọ, Tô Yến bị em họ bắt cóc, tất cả chiến hạm của nền văn minh cơ khí đồng loạt xuất hiện tại kho hàng cũ, họng pháo tối tăm chĩa thẳng vào bọn cướp: "Thả điện hạ ra, nếu không tôi sẽ bắn!"
Mọi người bất ngờ nhận ra, hóa ra người sáng tạo ra ma đầu mới nổi trong vũ trụ chính là Tô Yến.
Còn vị ma đầu cũ trong vũ trụ thì rất buồn: vợ chê nhà chồng không có WIFI, cứ ở lại nhà mẹ đẻ không chịu về thì phải làm sao?
*Tiểu kịch trường*
【Khoảnh khắc bùng nổ của trùng vương】
"Chỉ có cái thân thể yếu ớt này? Thế mà có nhiều người thích?"
......
"Cút xa ra cho lão tử, đây là vợ tôi!!!"
《khiếp sợ, trùng vương thâm tình vì tình yêu mà bị tát mặt!》
"Học cao số? Ta, trùng vương, cần học cái đó làm gì?"
......
"Nếu tôi làm đúng bài này có phải chứng minh tôi và điện hạ nhà cậu vẫn có chung ngôn ngữ không?"
《Kinh khủng, trùng vương mù chữ vì tình yêu mà ngày đêm miệt mài học tập!》
Không có kiến thúc máy bay chiến đấu trùng tộc công & hai mặt ôm yếu mỹ nhân thụ.
Lưu ý: nhân vật chính bên ngoài lạnh lùng, bên trong lại dễ thương, là đại gia công nghệ, thích lấp lánh, cuốn hút mọi người.
Từ khóa tìm kiếm: nhân vật chính: Tô Yến, Norn | nhân vật phụ: Kinh Trập
Tóm tắt một câu: Liên hôn giữa mới và cũ.
Ý tưởng: Kiến thức chính là sức mạnh.
Ta từng được Thẩm Thời Quý cứu về từ một đống xác chếc.
Trước khi được hoàng cung đón về, hắn dạy ta đọc chữ, luyện võ, dịu dàng hết mực.
Cho đến khi ta bị vu oan giếc chếc nữ tử mà hắn thầm thương trộm nhớ suốt bao năm.
Để trả thù cho nàng ta, Thẩm Thời Quý trở thành phò mã của ta.
Hắn dùng nhiều năm bày mưu tính kế khiến ta thân bại danh liệt, dày vò ta đủ đường rồi ném ta trở lại đống xác chếc năm ấy.
Thẩm Thời Quý nói, điều hắn hối hận nhất chính là năm đó đã cứu ta.
Thế là một sớm trùng sinh, ta tự mình lồm cồm bò ra khỏi đống xác chếc trước cho nhanh.
Sau này nghe nói, hôm ấy mưa rất lớn.
Vị Thẩm tiểu Hầu gia vốn luôn cao cao tại thượng lại chẳng hề đoái hoài đến bùn đất dơ bẩn, quỳ gối giữa đống xác chếc, đào bới đến mức hai tay đẫm máu.
Chỉ để tìm một đứa bé ăn mày.
[Nữ chính quyến rũ hệ cá muối] vs [Nam chính phúc hắc, cao lãnh như hoa trên núi]
Cao Hạnh Hạnh từng yêu Lục Trạch Ngôn ngay từ cái nhìn đầu tiên, không chút sợ hãi vượt biển băng sông để đến bên anh, nhưng lại nhận được câu nói: “Chúng ta không phải người cùng một thế giới.”
Cô đàng hoàng quay lưng rời đi, quyết tâm quên anh.
Mấy năm sau, tại một buổi đấu giá, Cao Hạnh Hạnh — giờ đã là một nhân viên ngân hàng mới vào nghề — lại một lần nữa gặp Lục Trạch Ngôn. Anh đã trở thành Tổng giám đốc Lục, kẻ chiến thắng cuối cùng trong cuộc tranh đấu quyền lực, hoàn toàn ứng với câu nói năm xưa: “Chúng ta không phải người cùng một thế giới.”
Cao Hạnh Hạnh luôn ghi nhớ bài học cũ, cố gắng giữ khoảng cách với Tổng giám đốc Lục, nhưng dường như khoảng cách ấy không do cô kiểm soát, ngày càng rút ngắn…
Cao Hạnh Hạnh nhíu mày: “Nếu thế, tôi sẽ coi anh là bàn đạp đấy! Tôi cảnh cáo anh, bây giờ tính khí tôi không tốt đâu!
Lục Trạch Ngôn: “Cam tâm tình nguyện.”
Lục Trạch Ngôn từng bình thản trả lời câu hỏi về cái chết:
Anh nói: “Trong mắt tôi, nếu cái chết đến với cô ấy, tôi hy vọng có thể ở bên cô ấy. Nếu cái chết đến với tôi, tôi hy vọng cô ấy có thể buông bỏ tôi.”
Tôi từng nghĩ việc thoát khỏi xiềng xích của số phận là vì khao khát tự do. Hóa ra thứ tự do tôi muốn chính là…tự do yêu em.
“Nếu em không nói, anh sẽ đợi.”
“Đợi đến khi em thích người khác.”
“Thế nếu em không thích ai cả thì sao?”
“Thì cả đời.”
“Cũng may…”
“May sao người em thích là anh.”
“Cũng may…”
“Người anh chờ chính là em.”
Tôi là nữ phụ xinh đẹp độc ác.
Hôm đó, tôi đột nhiên nhìn thấy rất nhiều bình luận trực tiếp.
[Bình luận nói:] Này nữ phụ, cô đừng tát nam chính nữa được không?
Chỉ cần cô không tát anh ta, đảm bảo anh ta sẽ yêu cô!
Nữ chính tính là gì chứ, nữ phụ đúng là ngốc!
Thực ra anh ta chỉ cần nói một câu xin lỗi là giây tiếp theo cả thế giới sẽ hôn lên rồi.
Một giây trước tôi còn đang ở phim trường tranh giành vai diễn với người khác, giây tiếp theo đã thấy những bình luận trực tiếp này, tôi ngây người.
Giây tiếp theo nữa, giọng nói của Thẩm Tri Sở vang lên, sự lạnh lùng và chế giễu kéo tôi về thực tại: "Nhan Sương, em nói chuyện với anh mà cũng mất hồn à? Chắc là mệt quá rồi. Đã vậy, vai diễn này cứ giao cho Tiểu Anh đi."
Đồ khốn kiếp!
Tôi ngẩng mắt lên, Thẩm Tri Sở một tay ôm Giang Anh, vẻ thản nhiên nhìn tôi.
Bộ phim này là dự án lớn của đạo diễn nổi tiếng, lúc thử vai nữ chính, tôi là người đứng đầu.
Cái tên Thẩm Tri Sở đáng chết này, dám đưa vai diễn của tao cho người khác!
Tôi giơ tay lên định tát anh ta.
Dù sao thì, trong giới giải trí, tính nóng nảy của tôi cũng nổi tiếng ngang với nhan sắc đỉnh cao.
Nhưng tay còn chưa kịp giơ lên đã nghĩ đến những bình luận trực tiếp vừa rồi, tôi đành cứng đờ dừng lại.
Lúc này, tất cả mọi người trong phim trường đều nhìn tôi.
Tôi nhìn vào bình luận trực tiếp: [Cô bé cưng của tôi xinh quá!]
[Bé cưng biết không? Lúc không có bé cưng ở đây, tôi chơi oẳn tù tì với người khác cũng chỉ dám ra kéo thôi, vì bé cưng là tất cả của tôi mà!]
Khi tôi xuyên thành nữ thú độc ác chuyên ngược đãi nam chính, anh ấy đang quỳ dưới chân tôi.
Người đàn ông cao lớn, trầm lặng quỳ thẳng tắp, giơ cao cây roi: “Xin thê chủ trách phạt.”
Tôi nhìn chằm chằm anh ấy, ánh mắt u ám.
Trong truyện, Mặc Bạch cuối cùng không thể chịu đựng nổi sự ngược đãi của tôi, đã tự tay giết chết tôi.
Suy nghĩ giây lát, tôi đưa mũi chân nâng cằm anh ấy lên, thành công nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông đột nhiên đỏ bừng.
Đang lúc đắc ý, bỗng thấy trên đầu anh ấy lóe lên một dòng chữ nhỏ——【Giá trị hắc hóa 90%】.
Tôi: Hết vui.
Ta là nha hoàn thân cận của tiểu Hầu gia.
Theo chàng ra ngoài gặp phải thổ phỉ, ta mạnh dạn hỏi:
"Các vị đại ca, cướp tài hay cướp sắc?"
Bọn thổ phỉ nhìn ta cười ha hả:
"Tiểu nương tử thật có gan! Huynh đệ vốn vì tài mà đến, giờ lại muốn cướp sắc rồi!"
Ta nghe xong, giơ tay đánh ngất tiểu Hầu gia, ném đến trước mặt tên thổ phỉ đầu lĩnh.
"Đại ca xem, chủ tử nô tỳ dung mạo như vậy, đại ca hài lòng không?"
Vốn tưởng tiểu Hầu gia sẽ tính sổ sau này.
Ai ngờ từ đó về sau, ánh mắt chàng nhìn ta, càng lúc càng kỳ lạ
Ta là một người bán đậu phụ.
Một cân đậu năm văn tiền, có thể làm ra ba cân đậu phụ.
Mỗi ngày ta xay đậu phụ trong một canh giờ, đi về hai mươi dặm đường núi, mỗi cân đậu có thể kiếm được một văn tiền.
Nhờ từng đồng tiền lẻ này, ta đã nuôi lớn đệ đệ muội muội, được mặc áo bông, và còn ở trong căn nhà ngói xanh gạch đỏ.
Năm thứ mười ta bị vùi trong vũng nước bẩn, ngay cả hài cốt cũng sắp mục nát.
Lại gặp được một tiểu công chúa tuyệt vọng nhảy sông tự vẫn.
Nàng ôm lấy xương đùi của ta mà khóc lóc thảm thiết.
“Tiên nhân, ta dâng thân thể này cho người, chỉ mong người báo thù giúp ta.”
Vương gia hét lớn: “Cứu Trắc phi!”
Vương phi không còn vùng vẫy nữa, lặn sâu xuống đáy nước.
Nhờ vào công phu khổ luyện bấy lâu, nàng dốc sức lặn một mạch sang tận bờ bên kia hồ sen, cố nén hơi thở cuối cùng, rút ra chiếc ống sậy giấu trong búi tóc.
Một đầu ngậm chặt trong miệng, đầu kia vươn lên mặt nước, nàng hít mạnh một hơi.
Khụ—con nha đầu chết tiệt Xuân Hoa, không biết moi từ xó xỉnh nào ra cái ống sậy cũ rích này! Chủ tử ở dưới nước suýt nghẹt thở đến nơi rồi, hiếm hoi mới kịp lấy hơi, vậy mà vừa hít vào đã nếm trọn cái mùi bùn nát lẫn rong rêu lên men!
Mùi ấy nồng nặc đến mức suýt nữa khiến ta bật dậy trồi khỏi mặt nước.
May thay ta còn kìm được. Không vì gì khác—chỉ là đã quen rồi.
Vị hôn phu tôi dẫn theo một cô gái lạ đến tang lễ ông nội, bắt cô ấy quỳ lạy, nói muốn cho ông nội thấy ai mới là cháu dâu thật sự.
Mọi người im lặng, thi thoảng liếc tôi, nhưng tôi chẳng bận tâm.
Ánh mắt tôi vẫn dõi theo người chú nhỏ của anh ta
—anh mặc đồ đen, da trắng như ngọc, đẹp mê hoặc.
Anh ta ấm ức, nghiến răng nghiến lợi hỏi tôi:
“Ban ngày cái tên đàn ông đó là ai?!”
Thấy tôi không trả lời, anh lại đỏ hoe mắt, vòng tay ôm lấy tôi.
“Hắn chắc chắn không giàu bằng anh, cũng chẳng đẹp trai bằng anh, nên đừng có mà qua lại với hắn.”
Ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc là điều gì đã khiến anh ta, sau ngần ấy năm chia tay, lại trở thành một tên si tình đầu óc toàn chuyện yêu đương như bây giờ?!
Diệp Hoài bị một học muội giới thiệu kéo vào nhóm tài nguyên, nhóm này chuyên chia sẻ những video và hình ảnh tài nguyên học tập, cậu vào xem, và được giới thiệu cho đối phương, người này chuyên có những tài nguyên phong phú.
“Tiểu ca ca, anh còn có thêm tài nguyên gì nữa không?”
“Có rất nhiều, cậu hứng thú? “
Diệp Hoài bị đánh bại mà không có bất kỳ lý do gì: “Vô cùng hứng thú”
“Ngày mai gửi cậu nhé.”
Diệp Hoài: “Cảm ơn tiểu ca ca, ca ca thật tốt!”
“Ừm, cậu cũng vậy.”
Ta là độc phụ làm nhiều điều ác, phu quân hận ta thấu xương.
Sau khi ta c,h,ế,t, hắn lại đỏ mắt ngồi trước quan tài ta cả đêm, miệng không ngừng lẩm bẩm.
“Kiếp sau làm người tốt, đừng độc ác như vậy nữa...”
Ta cảm thấy buồn cười, kiếp sau, sao độc phụ có thể biến thành nữ tử lương thiện được?
Sau khi sống lại, thủ đoạn của ta so với kiếp trước chỉ có hơn chứ không hề kém.
Nhưng lúc này, vì sao phu quân quang minh lỗi lạc của ta ở kiếp trước lại hối hận rồi?
Tôi nhận mình là ‘chị dâu’ tệ nhất lịch sử.
Hôm qua mới chia tay người yêu đỉnh lưu, hôm nay chuyện tình của chúng tôi đã bị lộ.
Chỉ sau một đêm, tôi từ diễn viên vô danh trở thành “chuột chạy đường” bị mọi người mắng chửi.
Tôi đăng weibo đính chính:
“Đã chia tay.”
Đỉnh lưu lập tức trả lời:
“Vợ ơi, đừng giận nữa.”
Bà bà ghét ta cả một đời.
Bà chê ta xuất thân bùn lầy, vậy mà lại có thể theo nhi tử bà làm phu nhân quan gia.
Bà hận trượng phu ta tuy hiếu thuận, nhưng lại không chịu nghe lời bà hưu thê tái giá.
Bà càng căm ghét việc ta cả đời không sinh con, khiến nhà họ Chu không có trưởng tử trưởng tôn.
Sau khi trọng sinh, bà lập tức vội vàng hủy bỏ hôn sự với nhà ta.
Để dập tắt ý định của nhi tử, bà bày mưu khiến ta phải gả cho một tú tài què chân trong thôn.
Bà chờ xem ta sa sút thảm hại, sống cuộc đời khốn khổ.
Không ngờ, thứ bà chờ được lại là ta được phong mệnh phụ, con cháu đầy đàn.
Còn nhi tử bà, cả đời cũng không thể bước ra khỏi ngôi làng nhỏ kia.
Lục Hương xuyên thành nữ phụ pháo hôi ở thập niên 80, trong sách, bà nội xấu xa vì tham ô sính lễ, bắt cô thay nữ chính kết hôn, sự việc bại lộ lại bôi nhọ cô không biết điều.
Nữ phụ ôm hận mà chết trong tiếng chửi rủa của cả thôn.
Lần này, Lục Hương trực diện đáp trả bà nội xấu xa và thân thích cực phẩm, giẫm đạp toàn bộ những kẻ trêu chọc cô dưới chân. Dựa vào tay nghề làm đồng, nấu nướng, kiếm bộn tiền ở thập niên 80.
Nữ chính trọng sinh nghĩ mãi không ra, Lục Hương trước đây chỉ làm nền, sao cuộc sống lại ngày càng khá lên?
Vị hôn phu và anh trai ruột của tôi đã hận tôi suốt mười năm.
Bọn họ tin chắc rằng tôi đã bắt nạt “bông hoa nhỏ” mà họ cùng yêu thích.
Trong buổi tiệc đính hôn của tôi, hai người không chút do dự phơi bày “tội ác” của tôi trước bàn dân thiên hạ.
“Cô ta chính là thứ cặn bã chuyên bắt nạt bạn học!”
Trong đoạn video được livestream toàn mạng, “bông hoa nhỏ” rưng rưng nước mắt, nở nụ cười dịu dàng:
“Tôi không trách cô ấy nữa rồi.”
“Quay đầu nhìn lại, thuyền nhẹ đã vượt muôn trùng núi.”
Cô ta vụt sáng chỉ sau một đêm.
Còn tôi thì bị cả mạng xã hội mắng chửi, bị fan cuồng tạt axit. Tuyệt vọng, tôi kéo cô ta cùng chết.
Lần nữa mở mắt, tôi quay về năm lớp 12.
“Bông hoa nhỏ” vừa đổ nước lên đầu mình, vừa cười hỏi tôi:
“Đã nghĩ ra sẽ xin lỗi tôi thế nào chưa?”
Tôi phát điên ngay tại chỗ.
Túm tóc cô ta lôi vào nhà vệ sinh, ấn đầu xuống bồn cầu:
“Để tao dạy mày, thế nào mới gọi là bắt nạt thật sự.”
“Cái miệng bẩn thế, lần sau định mách lẻo thì nhớ rửa cho sạch trước nhé.”
Giới thiệu
Đi đến nơi mặt trời lặn để yêu người.
Giáo viên tình nguyện (Công) x Kẻ lang bạt nơi chân trời (Thụ)
—
Trước khi gặp Tiêu Ngôn Vị, Ngụy Trì chưa từng nghĩ đến việc giữ chân bất kỳ ai.
Nơi hắn sống, chính là mảnh ván ngắn nhất của thùng gỗ*, là góc khuất không ai để mắt tới nhất trên mảnh đất 9,6 triệu kilomet vuông này. Cho đến khi…
Ngôi làng nghèo nàn và hoang vắng ấy đón một vị khách du lịch bụi đến vẽ ký họa.
—
Ngụy Trì: “Tiêu Ngôn Vị, thật ra cậu chẳng cần làm gì cũng đủ khiến người ta rạo rực rồi.”
Tiêu Ngôn Vị: “Hả?”
Ngụy Trì: “Đẹp thế này, ai thấy mà không rạo rực cho được?”
Tiêu Ngôn Vị: “… Tổ sư.”
—
Con đường phía trước rộng mở, đôi ta cùng nhau tiến bước.
Ngụy Trì & Tiêu Ngôn Vị
(*) Cụm từ “mảnh ván ngắn nhất của thùng gỗ” (木桶的短板) là một phép ẩn dụ, ý chỉ điểm yếu nhất, hạn chế nhất trong một hệ thống hoặc khu vực, tương tự như hiệu ứng thùng gỗ (bucket effect) – lượng nước thùng chứa được quyết định bởi mảnh ván ngắn nhất. Ở đây ám chỉ nơi Ngụy Trì ở là một vùng kém phát triển, bị bỏ lại phía sau.
Tác giả: Phác Ngọc Dữ Nguyệt Lượng
Tran / Editor: AI_Lê
Beta: AI_Quỳnh
Thể loại: HE, Hiện đại, Phá án, Chữa lành, Tâm lý, Thanh mai trúc mã
Độ dài: 70
Giới thiệu
Hàng Du Ninh sinh năm 1970, là cô con gái út tầm thường mờ nhạt nhất nhà họ Hàng.
Anh trai cô được cắt cử đến Bắc Kinh, chị gái Hàng Nhã Phỉ là một trong những nữ tổng giám đốc đầu tiên của thời kỳ cải cách mở cửa.
Sau khi tốt nghiệp cấp hai, cô theo mẹ mở tiệm tạp hóa.
Điều đặc biệt duy nhất là cô cưới thanh mai trúc mã mà mình đã thầm yêu hơn mười năm, Hứa Dã.
Nhưng trong ngày cưới, cô bị một kẻ giết người hàng loạt theo dõi.
Cô thấy rõ trong mắt Hứa Dã ánh lên vẻ... như trút được gánh nặng.
Anh đã tốn rất nhiều công sức để khiến những kẻ phạm tội chẳng màng tính mạng tin rằng người mà anh yêu nhất là Hàng Du Ninh.
Và cuối cùng, Hàng Nhã Phỉ đã được an toàn.
Hàng Du Ninh không khóc, cô nhìn thẳng vào mắt tên sát nhân và nói nhỏ: "Đừng lo, tôi sẽ đi theo anh."
Không ai biết.
Người bố đã mất của cô là cảnh sát hình sự giỏi nhất. Trong ba đứa con, chỉ có cô giống ông ấy nhất.
Câu chuyện về tội phạm thập niên 80, tập trung vào quá trình trưởng thành của phụ nữ. Nữ chính là thiên tài điều tra phá án, nam chính là cảnh sát chìm.
Tâm sự của chuyển ngữ: Giới thiệu này chỉ để biết tên nhân vật chính, ngoài ra còn có một tác dụng là khiến người đọc tức ói máu sau khi đọc xong. Một cốt truyện hay bị phần giới thiệu phá nát chính là như thế này. Vì lý do tôn trọng tác giả, người chuyển ngữ quyết định giữ nguyên, nhưng nhịn không được phải viết thêm dòng lưu ý này, để độc giả không bỏ qua 1 truyện hay chỉ vì phần giới thiệu tào lao.
Ta là một thứ nữ, từ khi sinh ra đã được ghi danh dưới tên phu nhân, thân phận chẳng khác gì đích nữ.
Ngay cả sinh mẫu của ta, Thu di nương, khi gặp cũng phải gọi ta một tiếng "Tam tiểu thư".
Nhưng rồi chiến sự biên quan thất bại, Thái hậu đích thân tới Hầu phủ để chọn nữ tử hòa thân.
Phu nhân viện cớ đích tỷ có bệnh, chỉ triệu ta đến yết kiến.
Thánh chỉ hòa thân vừa hạ, phu nhân thì ba phần buồn bã, bảy phần vui mừng, chỉ riêng di nương là khóc đến xé gan xé ruột.
Nghe tin ta bị giày vò đến chết nơi nước địch, ngay đêm đó di nương đã gieo mình xuống hồ sen tự vẫn.
Khi ta mở mắt ra lần nữa, phu nhân đang ngồi ngay ngắn trên cao đường, giận dữ quở trách di nương là người lẳng lơ.
Ta, lúc này mới mười ba tuổi, bước tới bên di nương, ngẩng cao đầu phản bác:
"Phu nhân trách mắng di nương, chẳng bằng lo mà quản cha ta cho tốt!"