Một đại hiệp bản lĩnh kém cỏi không mơ ước xa xôi.
Một thiếu niên đạo sĩ nho nhã lánh đời.
Một thư sinh kiết xác vờ vĩnh cơ hội.
Và vây quanh là long, lân, quy trình độ tạp nham
…
Tập hợp thành một lữ đoàn cùng đi tranh giành nghiệp đế.
Lấy bối cảnh sơn thủy kỳ ảo với sự đồng hiện của thần, người, linh thú, Long duyên là câu chuyện về hoài bão, nhiệt huyết, tình cảm của thanh xuân - một thanh xuân kiêu hãnh chỉ sôi nổi với kết quả mà rất ít bận tâm tới quá trình. Càng đi xa, họ càng gặp nhiều vấp váp. Khi vấp váp, họ buộc phải tinh chỉnh mục tiêu để cuối cùng chấp nhận một đích điểm vừa vặn với khả năng, hoàn cảnh, và nhất là số phận mà định mệnh ngồi một bên đã dành sẵn. Cũng bởi thế, Long duyên còn là tiếng thở dài bùi ngùi cho những giấc mơ huy hoàng không đạt tới, cho một hình hài trưởng thành quá khác với ước vọng người ta từng ấp ủ khi mới bước vào đời.
Mê Hành Ký (Tam Mê Hệ Liệt) - Văn Học Trung Quốc
Sang đến Mê Hành Ký, bên cạnh mối tình đầy khó khăn trắc trở của Mộ Dung Vô Phong và Sở Hà Y là hành trình tình yêu êm đềm và ấm áp của Ngô Du và Đường Tiềm. Ngô Du, đệ tử duy nhất của Mộ Dung Vô Phong, đã ôm mối tình vô vọng với chính sư phụ của mình. Khi Ngô Du đối diện với lời giãi bày của Mộ Dung Vô Phong, bị những lời của anh làm tổn thương, cô quật cường mà cao ngạo quyết định cắt đứt với Vân Mộng cốc và Mộ Dung Vô Phong, đến chết cũng không chịu gặp lại.
Đệ tử của Đường Môn - Đường Tiềm, một kiếm khách phải gánh vác trách nhiệm gây dựng lại uy danh cho Đường Môn, nhờ nhân duyên đã có cơ hội gặp gỡ, quen biết, và thành tri kỉ với Ngô Du. Chính sự bao dung và tình yêu chân thành của Đường Tiềm đã mang Ngô Du đến bến bờ hạnh phúc.
Hoa cỏ tháng tư, Hi Âm ôm tôi cùng ngắm hoa đào trong sân.
Tôi hỏi: “Người xuất gia không gần nữ sắc, sao chàng lại có thể thích ta?”
Hi Âm cốc nhẹ một cái lên trán tôi, cười khẽ, nói: “Nhất niệm thành Phật nhất niệm thành ma.”
Ta không hiểu: “Lời này có ý gì vậy?”
“Vốn là Phật, nhưng khi gặp gỡ nàng, ta lại trở thành ma.”
Đây là một câu chuyện về một vị hòa thượng yêu nghiệt lừa gạt một nữ thí chủ.
***
Tiếng ‘Thí chủ mau tỉnh lại’ đầy giục giã, tôi mở hai mắt ra.
Nhưng khi tôi tỉnh lại, cảm thấy có gì đó không đúng!
Trước mắt hiện lên một gian phòng thiền theo phong cách cổ, sao có thể có một thiếu niên mặt mày tuấn lãng, tóc dài tung bay trước mắt ta chứ?
Cái gì? Đây là ân nhân cứu mạng của tôi – thánh tăng Hi Âm?!
Tuy bị mất trí nhớ nhưng tôi cũng biết, cao tăng đắc đạo trong truyền thuyết, ít nhất thì cũng phải có gương mặt hiền lành và một cái đầu trọc lốc bóng loáng sáng lòa chứ!
Thánh tăng, người không thể nói cái gì cũng chỉ như mây bay được,
Phật tổ đang ở trên đám mây bay nhìn người đó!
Gặp đúng người đúng thời điểm, là hạnh phúc
Gặp đúng người sai thời điểm, là bi thương
Gặp sai người đúng thời điểm, là bất lực
Gặp sai người đúng thời điểm, là thê lương...
Ngói xanh tường đỏ, ngự hoa viên mịt mùng khói sóng. Khi nàng bồng bột kêu lên rằng, "Tĩnh Hiên ca ca, muội thích huynh!" thì y lãnh đạm trả lời, "Nhưng ta không thích ngươi."
Thời gian chảy trôi, ngày tháng tiếp nối... Khi gặp nhau lần nữa, cô cách cách ngỗ ngược năm ấy đã lột xác thành thục nữ dịu dàng. Y thiết tha nói, "Trượng phu của muội chỉ có thể là ta, ta quyết không phụ bạc muội đâu." Nàng rơm rớm lệ nghẹn ngào, "Huynh lẽ ra nên biết từ sớm, rằng muội đã mất đi dũng khí để yêu huynh." Yêu thương của nàng, y luôn để tuột. Ngang ngạnh của y, làm nàng chùn bước. Một câu chuyện phủ nặng tấm màn duyên phận...