“Bổn vương phải tự mình điều giáo ngươi để ngươi có thể làm việc cho bổn vương.”
Cái tên Tễ Lăng Nhạc này bị ngớ ngẩn sao trời? Vì cái gì hắn phải bị “điều giáo”?
Nhưng không ngờ chính là… hắn lại phải đi thanh lâu làm gian tế….
Ai, xem ra hắn không làm cũng không được….
Một thiếu nữ không màng thế sự, nhặt được một lãng nhân giang hồ trong chốn sơn lâm.
Họ sống trên núi một hồi, lại sống giữa giang hồ một chốc.
Một câu chuyện rất bình thường, cũng chỉ xoay quanh ái tình tình ái, có lẽ còn điểm xuyết một vài cái lý cái lẽ —– Chẳng hạn như, vì sao nam nhân lại nhấc kiếm lên.
Phong Thiên Nhai nói với Yến Cô Minh: [Nếu một người không thể khống chế được chính mình, vậy thì với họ, sức mạnh chỉ là tai họa.]
Phong Đô nói với Yến Cô Minh: [Ta chặt tay ngươi chỉ trong một thoáng vui lòng, còn nỗi hận của một kẻ như ngươi, không đáng để Phong Đô ta lia mắt tới.]
Diệp Hoài Sơn nói với Yến Cô Minh: [Nam nhi thiết kiên đảm đạo nghĩa, bất vấn thương thiên uổng trứu mi*. Trên đời, có rất nhiều chuyện, nhiều việc quan trọng hơn cả mạng sống.]
[*Nghĩa là đôi vai sắt của người đàn ông phải gánh đạo đức chính nghĩa, không thể than trời mà cũng chẳng thể nhíu mày.]
Nhưng Yến Cô Minh lại nói: [Là anh hùng hay tiểu nhân, chẳng nghĩa lý gì với lãng nhân cả. Những điều ta làm, cũng chỉ là vì nàng ấy mà thôi.]
Từ khóa: Chính: Yến Cô Minh, Phong Thiên Nhai | Phụ: Giáp Ất Bính Đinh | Khác: Đinh Bính Ất Giáp
Tuyết Lang: “Nam 9 làm nghề đổi mạng lấy tiền, kiếm đc bao nhiêu y đều tận tình hưởng thụ vì ngày mai chưa biết có còn sống để hưởng hay ko. Sinh hoạt như vậy tất nhiên phải rành rẽ mấy ngón cờ bạc hồng đăng lục tửu. Nhưng tác giả ko nói kỹ về vấn đề này, hơn nữa lúc đó y còn chưa gặp nữ 9 nên việc sạch hay ko sạch thực sự chả mấy ảnh hưởng đến truyện.
Tác phẩm khá nhẹ nhàng, ko ngược luyến, ko nghẹt thở, ko sến súa, ko lố lăng, ko rỗng tuếch, ko ức chế; hài hước vừa phải, cảm động vừa phải, triết lý vừa phải. Mặc dù cũng có giang hồ, võ công, báo thù… nhưng đấy chỉ là cái phông nền và thúc đẩy cho tình tiết phát triển, món chính vẫn là tình củm.
Nói thêm 1 chút về nhân vật. Nữ 9 xinh xắn, tốt bụng, trong sáng; nhưng ko phải ngây ngô theo kiểu tiểu bạch thố mà 1 thân võ công cao cường, rất có đầu óc, hết sức thú vị, đôi lúc hơi bị khó đỡ. Nam chính thì thực hiện nhiệm vụ thất bại, bị người ta chặt mất 1 cánh tay, tay kia bị cắt gân và đc nữ 9 “nhặt” về chăm sóc. Anh này tính tình quật cường, bất cần, vừa cực kỳ tự tôn lại ngầm chứa sự tự ti bên trong. Y ko sủng nữ 9 như mấy nam thần hay làm đâu, mà theo kiểu thiết hán nhu tình ấy, cũng rất có phong vị. Mọi người cứ yên tâm nhảy hố đi nhé! ^_^”
Cô là tiểu thư duy nhất của Lâm gia. Cô thông minh, nhanh nhẹn lại chu đáo, ước mơ duy nhất của cô là được làm quan phục vụ cho quốc gia. Nhưng sau sự kiện soán ngôi đoạt vị của triều đình, gia đình cô vì thương dân nghèo mà bỏ hết ra của cải cứu giúp dân rồi từ một gia đình giàu có trở trở thành nghèo khó, cơm không đủ ba bữa. Nhưng sau lần viếng thăm của vị lão quan đứng đầu triều đình, số phận cô lại bị sắp xếp đến bên cạnh hắn-vị vua đương triều. Và không ngờ tới là, sau khi được đưa vào cung cô mới biết, hoàng đế đương triều là một tên ngốc nên cô có trách nhiệm. . . dạy học cho hắn.
Còn hắn là Thất hoàng tử của Triệu quốc. Từ nhỏ đã bị chính mẫu phi của mình ruồng bỏ. Sau đến năm 15 tuổi, tiên hoàng qua đời, huynh đệ tỷ muội của hắn tàn sát lẫn nhau chỉ vì ngôi vị hoàng đế. Hắn lại là người không màng đến chính sự nay lại bị đẩy lên ngôi vị hoàng đế tẻ nhạt-thứ mà hắn ghét nhất. Đã thế hắn đành giả ngốc trở thành hoàng đế bù nhìn vậy. Nhưng vì cuộc gặp gỡ giữa nàng và hắn, hắn đã thay đổi quyết định trở thành bậc thánh quân nắm giữ mọi thứ trên tay. Như thế hắn mới có thể hảo hảo mà bảo vệ nàng.
Nhưng những sóng gió chông gai kia sẽ chia cách họ bao lâu. Họ có thể dẹp yên triều đình để có thể sống thoải mái bên nhau đến đầu bạc răng long không đó là điều mà ta chưa biết.