Nàng là người rất đáng thương, bị mẹ kế hãm hại đổ oan nàng đẩy bà ngã, làm bà mất đứa con trai chưa chào đời. Cha nàng không nói lí lẽ lại tát nàng và đuổi nàng ra khỏi nhà, nàng lại càng đi, rõ ràng nàng không sai. Không ngờ nàng lại gặp tai nạn và mọi chuyện cứ thế diễn ra.....
Tác giả là lần đầu viết truyện xuyên không cổ đại, nên lối viết sẽ có khi dùng từ hiện đại, mong sẽ làm cho truyện hài hước và thú vị thêm nhé!
Lời tác giả tý nhé!
-*-*-
Kiều xin nói truyện của Kiều chủ yếu kể về nàng quận chúa Yến Hân nhiều chứ không phải như những truyện sủng khác nên nếu truyện của Kiều các bạn không thích thì rộng lòng bỏ qua cho!
Thể loại: Cổ trang, cung đình, công xuyên không [Mây: phúc hắc, đại-đại-đại sắc lang, bị bệnh đau cột sống =))))))], đế vương thụ, cường – cường…
Biên tập: Mây
Một kẻ bề ngoài là người cơ trí, ôn nhu, thâm tàng bất lộ hay còn gọi là quạt giấy, nhưng thật chất bên trong là kẻ ti tiện, hạ lưu, vô lại vô sỉ.
Hắn có tính cách trầm ổn cường đại, duy ngã độc tôn, ở đằng sau con đường của Đế vương mà ra sức chống đỡ, quyền mưu, ẩn nhẫn, đoạt cả thiên hạ.
Thiên hạ bấy giờ chia làm ba nước, Đông Huyền, Tây Sở, giữa là Thục Xuyên.
Thục Xuyên tự quốc như phi quốc, chỉ có một Vương. Người ta nói rằng, Thục Xuyên Vương gia chính là người đệ nhất thiên hạ.
Tự cổ nói rằng, đắc Thục Xuyên giả đắc Thiên hạ (có được lòng người Thục Xuyên cũng như có được thiên hạ.)
Thục Xuyên chi lộ, là Đại Huyền từ thưở khai sơ lập nên.
Đế đô – binh hoang huyết nhiễm, phong hỏa mênh mông, Tu La trọng sinh, phích lịch trường phong.
Cùng với khát vọng của ai sinh tử dữ cộng, hoành đồ phách nghiệp, đàm tiếu nhất mộng.
Thiên thu phồn thịnh, thế sự xoay vần.
Chớ hỏi ai tài kinh tuyệt diễm mà hãy xem Khiếu Kiếm Chỉ Giang Sơn!
Dung mạo Ngũ cô nương nhà họ Tạ xinh đẹp như hoa, giọng nói mềm mại ngọt lịm đến tận xương, khiến kẻ “thanh khống” như Tần vương phải tim đập thình thịch, nghĩ mọi cách lừa nàng vào cửa. Nhưng ai ngờ mỹ nhân hư vinh lõi đời này sau khi phát hiện ra thân phận của hắn thì một lòng muốn chạy.
Lần đầu làm anh hùng cứu mỹ nhân, Tần vương: hát ta nghe một khúc, coi như lễ vật tạ ơn.
Tim Tạ Lan Âm khẽ đập loạn: …
Lần thứ hai anh hùng cứu mỹ nhân, Tần vương: ta muốn nàng.
Vẻ mặt Tạ Lan Âm đầy ghét bỏ: hay là để ta hát một khúc đi.
Lừa cưới không thành, mỹ nhân lại sắp rơi vào tay kẻ khác, Tần vương tức giận ép cưới, sau khi thành thân lại tìm mọi cách sủng ái nàng, cuối cùng đưa nàng lên phượng vị để bồi tội.
Tạ Lan Âm: … miễn cưỡng tha thứ cho chàng đó.
Tần vương: … đừng có giả bộ nữa, nhìn cái miệng toe toét của nàng kìa!
Anh công để tái sinh em không ngại nghịch thiên, gửi phần hồn phách còn sót của em đến thế giới khác nuôi dưỡng, sau đó lại kéo em xuyên trở về. Kiếp này em trọng sinh thành thất hoàng tử, vừa ra đời đã không còn mẫu thân, cũng chẳng có thế lực nào bảo hộ. Bất quá anh công giờ đã làm quốc sư, lại nhờ vậy mà được thể lấy cớ, xung phong vì em làm siêu cấp bảo mẫu.
Trái ngược với vẻ lãnh khốc cao ngạo đối người ngoài, anh lúc bên em chỉ có ôn nhu cùng sủng nịnh, thậm chí còn ẩn chút thành kính, mang tiếng chăm trẻ con mà cứ như phụng dưỡng cha mẹ lúc về già =.,= “Trông em” được 8 năm thì ảnh cấu kết với địch làm phản (thực ra cũng vì em thôi), 2 người đành tạm thời chia cách. 10 năm sau, em giả trang xuất thành vi vu, tình cờ gặp lại anh sau 1 số biến cố. (Nói vậy chứ chỉ có em mới chân chính “đã lâu không gặp” ảnh, còn ảnh thực ra vẫn chưa từng rời em nửa bước, vẫn luôn thậm thụt dõi theo em từ 1 xó xỉnh nào đó (_ _!!))
Bây giờ anh đã rất mạnh, có thể bóp chết bất cứ ai, cho dù kẻ đó là thần. Không chời đợi thêm, ảnh gọi mụ thần ác độc năm xưa xuống “nói chuyện”, bất quá chưa được mấy câu liền cho bả “ngậm miệng” vĩnh viễn, hoàn thành bước cuối cùng giúp em thập toàn trọng sinh. Em lúc này vừa mới nhớ lại, cũng biết được mối tình si đầy chấp niệm của đồ nhi với mình, chỉ là trong lòng tình thầy trò vẫn chiếm phần hơn nên chưa dám đón nhận.
Anh thì cũng không dám làm chuyện gì “khi sư diệt tổ” =))) vẫn đối em một mực tôn kính, chẳng hề thúc ép nửa câu, mặc kệ đã trả giá bao nhiêu để làm em sống lại, chỉ cần em mở miệng kêu phiền sẽ lập tức cuốn gói. Em đứng trước sự ôn nhu cùng tấm chân tình của anh hiển nhiên bị rung động, quyết định cùng anh “sống thử” xem thế nào, lần này không phải dưới thân phận thầy trò mà là người yêu :”>