Y đối Lý Đại Hỉ mọi cách đau sủng che chở, thế nhưng tất cả đều so ra kém một mâm thịt heo mới ra lò!?
Thật sự là. . . . . . Vô cùng nhục nhã a. . . . . .
Ô ô ô, chẳng lẽ là ông trời trừng phạt y sao?
Nếu không một tên thổ bao tử cứ thấy đồ ăn là hai mắt phóng lục quang như thế nào lại lọt vào mắt y chứ?
Mà cái kẻ xâm lược to gan lớn mật, khi quân phạm thượng kia, lại chính là người đã trốn khỏi cung bảy năm về trước, khiến hắn phải ngày đêm mong nhớ – Sí Nguyệt!
Hoàng đế bệ hạ cùng với Hoàng tử của địch quốc, tình cảm riêng tư cùng với quốc gia đại sự…
Hai người bọn họ, vốn đã được định trước là sẽ dây dưa với nhau cả đời rồi!
Trước kia mỗi ngày ở bên nhau khoái hoạt, vẻ đẹp câu hồn đoạt phách kia, sự quan tâm như tri kỷ kia giờ đây biến thành nhát dao đâm vào tim thật đau đớn!
Khuynh tẫn tất cả cũng muốn tìm về bằng được tiểu hồ ly tinh khờ dại đáng yêu của hắn, tìm về ấm áp cùng chân thật đã từng thuộc về hắn…
Tiểu hồ ly ngây thơ chưa từng bước chân ra khỏi nhà, vậy mà lại bị đạo sĩ bắt đi.
Giữa lúc vô cùng hoảng sợ may mắn được một thư sinh tuấn tú ôn nhu cứu về, yêu thương chăm sóc. Trời sinh yêu hồ mĩ lệ đa tình, có thể nào không đối hắn cuồng dại mê luyến?
Mãi đến khi di mẫu nuôi nấng y nên người trước lúc lâm chung căn dặn,
Lúc này những si tâm vọng tưởng của y đều bị hung hăng đánh vỡ.
Nguyên lai ngoại trừ thân phận địa vị thì y vô pháp vượt qua được khoảng cách đó,
Hơn nữa còn có một bí mật gây trở ngại cho cả hai……
.
Nhất thời, trên mặt mười hai yêu tinh ngưng trọng, nhặt lên tờ giấy kia sau lại phát hiện, thượng chỉ có 7 chữ: “Vấn thế gian tình vi hà vật?”
Trong sơn cốc lập tức lâm vào trầm tịch, thật lâu sau, hầu tử tinh mới hừ ra một tiếng thật mạnh:” Vấn…… Vấn thế gian tình vi hà vật? Đây là cái quỷ đề gì, không phải nói thành tiên tối trọng yếu chính là đoạn tuyệt thất tình lục dục sao?”
Ngưu lão đại nhíu mày: “Không được bất kính chống lại tiên đề.” Chính là hắn trong lòng cũng có chút kỳ quái, đề mục này có chút sớm không nói (chưa đến lúc ra tiên đề a), hơn nữa cũng đích xác rất không hợp lẽ thường, theo lý thường không phải là hỏi bí thuật tu luyện hoặc là tính toán hậu phi tiên sao? Nhưng là mặc kệ kỳ quái ra sao, đề mục nếu đã ra, bọn họ nên tận tâm hết sức đáp lại mới đúng.
“Các vị huynh đệ, nếu thượng tiên đã muốn bảo cho biết, hiện tại chuyện chúng ta phải làm không phải ở đây mắt to trừng mắt nhỏ, việc cấp bách là tìm kiếm đáp án cực chính xác cực hoàn mỹ, bây giờ chúng ta trở về, bảo ngũ quỷ khuân ra các điển tích nhân gian, trong năm ngày nhất định phải tìm được đáp án.”
Lũ yêu tinh cùng nhau hưởng ứng, nhất loạt trở về
Thể loại: xuyên không, cổ trang cung đình, phụ tử văn, nhất công nhất thụ, mặt lạnh công x nữ vương thụ, công sủng thụ.
Editor: Mộng Tình + Thù Nhi.
Hắn vốn là đế vương của thế giới ma pháp. Nhưng vì anh trai mưu phản mà hắn đã tương kế tự kế để chống lại. Anh trai quay lại trả thù khiến hắn mở ra trí nhớ kiếp trước mà đầu thai.
Kiếp này hắn lại làm con trai của hoàng đế quốc gia này...
Một hồi phụ tử luyến thú vị xin được bắt đầu...
Nhân vật:
Nhị Vương gia, hai mươi tám xuân xanh, phụ trách về mặt trị quốc, có hi vọng được thăng chức.
Bánh Trôi (Thang Viên) hai mươi lăm tuổi, chức vị xướng khúc chuyên nghiệp tại Như Ý lâu.
[ “Ngươi đến bây giờ… Còn yêu ta?”. Thanh âm Phạm có chút run rẩy.
“Đúng vậy, trên đời này, người ta yêu nhất là ngươi! Tuyệt không hối hận! Cuộc đời này không thay đổi! Phạm của ta…”]
Làm sao có thể cho y toại nguyện được, Cao Thiên nghĩ như vậy, sau đó liền đem người đó bắt trở về.
Đang lúc hạnh phúc cứ âm thầm nảy nở, Tam đệ mưu phản, khói lửa lại nổi lên.
Ngay cả Cao Thiên cũng không thể dự đoán được, trong lúc thời thế hỗn loạn sự tình như vậy, lại hội sinh ra quá nhiều chuyện đa đoan.
Có lúc hắn nghĩ hạnh phúc đã nằm trong lòng bàn tay, nhưng lão thiên gia lại cố tình tàn nhẫn đối hắn như vậy.
Tạo hoá trêu người. Thời điểm đó nỗi hận dâng thấu trời xanh, quay đầu lại cũng đã muộn.
Hai người bọn hắn, cuối cùng hay không có thể vãn hồi được hạnh phúc đã mất trong tầm tay?
Dĩ nhiên là với võ nghệ đăng phong tạo cực của BB thì làm sao không phát hiện được kẻ nhìn lén. Tuy nhiên, phải đến tận sáng hôm sau thì BB mới có thể tìm đến Vệ Tu Nghiêu để tính toán “sổ sách”.
Vậy tại sao phải đến sáng mới xử lí được Vệ Tu Nghiêu?
Và số phận của con người bất hạnh này sẽ ra sao?