Nội dung: hiện đại, trùng sinh, giới giải trí, thế thân văn, ngược luyến tình thâm, 1×1, HE
Nhân vật: Chính: Chu Tường, Yến Minh Tu ┃ Phụ: Uông Vũ Đông, Thái Uy
Hắn không thể ngờ ông trời lại cho hắn sống thêm 1 lần nữa, không biết là do hắn được săn sóc quá mức hay là ông trời lại đùa giỡn với hắn nữa
Nếu không phải vậy, thì tại sao cả trong phim lẫn ngoài đời, kiếp trước hay kiếp này, hắn đều bị Yến Minh Tu xem là thế thân của một mình người đó?
Hắn cũng không biết giữa hắn và Yến tiểu thiếu gia, đến cuối cùng thì ai đáng thương hơn ai, một người chỉ có thể mãi làm thế thân, còn một người chỉ có thể mãi đi tìm thế thân.
Anh công để tái sinh em không ngại nghịch thiên, gửi phần hồn phách còn sót của em đến thế giới khác nuôi dưỡng, sau đó lại kéo em xuyên trở về. Kiếp này em trọng sinh thành thất hoàng tử, vừa ra đời đã không còn mẫu thân, cũng chẳng có thế lực nào bảo hộ. Bất quá anh công giờ đã làm quốc sư, lại nhờ vậy mà được thể lấy cớ, xung phong vì em làm siêu cấp bảo mẫu.
Trái ngược với vẻ lãnh khốc cao ngạo đối người ngoài, anh lúc bên em chỉ có ôn nhu cùng sủng nịnh, thậm chí còn ẩn chút thành kính, mang tiếng chăm trẻ con mà cứ như phụng dưỡng cha mẹ lúc về già =.,= “Trông em” được 8 năm thì ảnh cấu kết với địch làm phản (thực ra cũng vì em thôi), 2 người đành tạm thời chia cách. 10 năm sau, em giả trang xuất thành vi vu, tình cờ gặp lại anh sau 1 số biến cố. (Nói vậy chứ chỉ có em mới chân chính “đã lâu không gặp” ảnh, còn ảnh thực ra vẫn chưa từng rời em nửa bước, vẫn luôn thậm thụt dõi theo em từ 1 xó xỉnh nào đó (_ _!!))
Bây giờ anh đã rất mạnh, có thể bóp chết bất cứ ai, cho dù kẻ đó là thần. Không chời đợi thêm, ảnh gọi mụ thần ác độc năm xưa xuống “nói chuyện”, bất quá chưa được mấy câu liền cho bả “ngậm miệng” vĩnh viễn, hoàn thành bước cuối cùng giúp em thập toàn trọng sinh. Em lúc này vừa mới nhớ lại, cũng biết được mối tình si đầy chấp niệm của đồ nhi với mình, chỉ là trong lòng tình thầy trò vẫn chiếm phần hơn nên chưa dám đón nhận.
Anh thì cũng không dám làm chuyện gì “khi sư diệt tổ” =))) vẫn đối em một mực tôn kính, chẳng hề thúc ép nửa câu, mặc kệ đã trả giá bao nhiêu để làm em sống lại, chỉ cần em mở miệng kêu phiền sẽ lập tức cuốn gói. Em đứng trước sự ôn nhu cùng tấm chân tình của anh hiển nhiên bị rung động, quyết định cùng anh “sống thử” xem thế nào, lần này không phải dưới thân phận thầy trò mà là người yêu :”>
Thể loại: Cường công nhược thụ, huyết tộc công x nhân loại thụ.
Editor: Tiểu Chi Chi.
Giữa hai người như có sự trùng hợp tương đồng với nhau về mọi mặt nên họ quyết định nhất kiến chung tình với đối phương.
“Yêu ngươi thi không cần lý do, nhưng dựa vào cảm giác đi, mà cảm giác này, là thiên trường địa cửu.”
Con trưởng của thừa tướng Tịch Triển Linh, thích người đẹp, thích bảo bối, thích đổi kiểu râu,... đi ngoài đường gặp gái đẹp là phải trêu chọc ngay vài câu, dùng đủ thủ đoạn để cướp về phủ, kiêu ngạo bất tuân, người Mộc Dương phủ gọi là “Hoa hoa thái tuế”.
Một người “hung hãn độc đoán” như vậy khiến người ta không nhịn được thơm hai cái, có lúc lại muốn đánh một trận, thế nhưng lại là tới từ một thời không khác—— cũng chính là Trung Quốc địa cầu thế kỉ 21 mà chúng ta vô cùng quen thuộc.
½ của hắn, lười biếng, cẩu thả chậm chạp, mê gái, ở trong mắt của rất nhiều người phủ Mộc Châu là tiểu lưu manh đáng yêu;
½ còn lại, nghiêm túc, kiên trì nhẫn nại, bác học, thâm tình, có gánh vác, tuy rằng có lúc vẫn khôn lanh, nhưng lại là bình loạn tướng quân khiến nhiều người kính phục.
Bắt đầu và vỡ nát của một tình yêu đầu, Tịch Thiên Âm bắt đầu phát huy đặc chất của nhân loại thế kỷ 21 địa cầu của hắn, dương uy khắp nơi ~