Phóng viên: Đoàn Thánh kỵ sĩ có rất nhiều anh chàng đẹp trai, sao ngài lại chọn người xấu nhất.
Taiya đồng tình: … Thẩm mỹ của nhân loại quả là kỳ lạ và đáng buồn!
Phóng viên: …
Phóng viên: Nhân loại đông như vậy, sao lại đi làm gay với long?
Kleist: Làm gay với người cũng sinh không ra thằng cu.
Phóng viên: …
Nguồn cơn cớ sự, kể ra cũng thật hoang đường…
Thiên Đế xưa hóa thành thỏ ngọc, sa phàm trần lánh nạn lại mắc bẫy thợ săn. Gã thợ săn ranh mãnh tham lam đòi thưởng công bằng bá đồ vương nghiệp.
Phần thưởng mưu mô ấy, cuối cùng kết cục chẳng vẹn tròn. Trước khi giáng ma tinh hủy diệt vương triều, Thiên Đế đã đóng lên mặt đất một đoạn sử thương đau: huynh đệ tương tàn, thí vua cướp ngôi, gian thần lộng hành, tình nhân tuyệt vọng…
Rồi gió thổi tung tro tàn sách sử. Rồi mưa phủ rêu ký ức cố nhân.
Kẻ đầu thai thường dân, kẻ quay về chốn cũ, kẻ lục thần vô chủ, kẻ lạc phách tiêu hồn. Riêng mình Diễm quỷ vẫn không buông chấp niệm, vẫn kiên tâm tìm gắn những đổ vỡ tổn thương.
Ba trăm năm ân đền oán trả, bất nhập luân hồi. Bao kiếp người sở cầu bất đắc, ái hận khôn nguôi…
Họ - những con búp bê kỵ sĩ được sinh ra từ giọt nước mắt đau khổ của chủ nhân.
Họ - những con búp bê kỵ sĩ sẽ tan biến khi chủ nhân của chúng rơi giọt nước mắt hạnh phúc.
Linh hồn của những con búp bê ấy là những gì chủ nhân ban cho chúng.
Người đào mộ ơi
Khi ngươi đào huyệt cho ta
Xin đào nông một chút
Để ta có thể cảm nhận được sự xoa dịu của nước mưa"
_ "Người đào mộ" – Dave Matthews _
Người dịch: hanghulis
Paris Sweeny là một họa sỹ giỏi có khả năng tâm linh. Cô nhìn thấy ma, biết tất cả các câu trả lời ngay tức thì, và đèn giao thông luôn chuyển sang màu xanh khi cô tới gần. Một buổi sáng khi vừa mới thức dậy, cô khám phá ra mình đã đi lại và vẽ lại một vụ cướp của giết người khi đang ngủ. Sau đó cô thấy người trong tranh đã chết. Richard Worth, chàng triệu phú sắp ly hôn với vợ đã yêu cô. Cô từ chối hẹn hò với anh cho đến khi vụ ly hôn kết thúc, nhưng cô cần anh ôm cô và giúp cô chống lại cơn lạnh khủng khiếp sau mỗi lần có thêm những nét vẽ mới lên bức tranh về vụ giết người sắp sửa xảy ra. Cô hy vọng có thể biết trước nạn nhân là ai để kịp thời cảnh báo cho người đó…
“Cái kia, sư phụ, người đang nói đùa à?”
“Ta đang nói thật.” Mái tóc dài phủ xuống bờ vai của Bạch Trì Hữu khẽ lay động trong làn gió đêm, “Nhã Nhã, sư phụ cũng có thể giống như phu quân.”
*Tóm tắt:
Ba năm trước, cha cô- một thợ săn ma-cà-rồng nổi tiếng- bị một Ma-cà-rồng cấp E cắn. Sau đó cô chứng kiến cha mình bị chính người đứng đầu dòng tộc Ma-cà-rống giết chết.
Hiệp ước giữa ma-cà-rồng và thợ săn những năm qua rạn nứt!
Mái tóc bạch kim, đôi mắt màu đỏ của máu, chiếc răng nanh cắm phập vào cổ cha cô, máu chảy ra từ khoé miệng....Đó là tất cả những gì cô nhớ tới kẻ sát nhân đứng đầu Ma-cà-rồng kia.
Khi đó cô 18t....
~~~~~~~~~~~~~
..Lion Smith
Kể từ lúc cha cô chết, một thợ săn khác đưa cô về (là Lion), huấn luyện cô trở thành một thợ săn Ma-cà-rồng.
- Đó là người đã giết chết cha em! Hãy nhớ kĩ, không bao giờ được quên.
- Bắt đầu từ giờ phút này...em phải nghe lệnh tôi!
- Giết hắn đi!
- Hãy dùng đôi mắt tím đầy mê hoặc này của em dẫn dụ hắn vào lưới tình. Đây mới là cách trả thù tàn nhẫn nhất...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
..Louis Miller II
- Con người? Tất cả cũng chỉ là thức ăn của Ma-cà-rồng mà thôi.
- Cầm lấy và đâm vào tim tôi đi! Không có được em thì một là tôi sẽ tàn sát tất cả, hai...em giết tôi!
- Đôi mắt tím này...em làm tôi say!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
..Viola Sterwan
- Tôi hận anh!
- Điều tôi gét bản thân nhất....là vì không kìm lòng được mà đã yêu anh..
Trong ngày cưới của mình cô dùng con dao bạc đâm vào trái tim của người con trai đó, tình yêu đó đối với cô là không thể...
Sự ngăn cấm của người đời, của tự nhiên liệu có thể để cô đến với tình yêu bị cấm cản?
Liệu những gì cô chứng kiến ẩn sâu bên trong có thực sự là vậy? Hay có những âm mưu đen tối khác nằm sâu trong lớp vỏ bọc hoàn hảo? Thân phận bí ẩn của Lion ra sao?
Liệu giữa một thợ săn và một ma-cà-rồng có tình yêu?? Hay tất cả chỉ là trò đùa của số phận?