Về nhật ký của nữ phụ ác độc: Một tai nạn giao thông gây ra cái chết của Tô Lăng. Cô được Chủ thần chọn để xuyên qua các thế giới tiểu thuyết dở khóc dở cười. Nhiệm vụ của cô là phải hoàn thành chấp niệm, tiêu trừ oán niệm còn lại của các nữ phụ để duy trì mạng sống.
Trích lời nữ chính: “Cái gì? Tôi ác độc?” Cái bíp, đã là mẹ kế thì phải ác chứ không phải để bọn chúng thoải mái được.
“A, tôi dối trá?” Được thôi, tôi đường đường là Hoàng Hậu, địa vị chỉ dưới một người, trên vạn người. Cô chỉ là một phi tần nhỏ bé. Nữ chính thì sao? Tôi dối trá cho cô xem!
“Ai da, tôi ngu xuẩn?” Buồn cười, thân là nữ chính tiểu bạch của tiểu thuyết Tổng tài lại nói coi ngu xuẩn. Xem ra phải để nữ chính tiểu bạch của chúng ta biết cái gì mới là thông minh bốc đồng chính gốc.
Trích lời nam chính: “Khiến tôi yêu cô? Đừng mơ!” Cô ngoáy ngoáy lỗ tai, anh chẳng phải là tên nam chính tổng tài độc đoán kia sao? Chị đây còn chưa chê tính cách có vấn đề của cưng nhé, ai cần cưng chứ?
“Kiếp này vĩnh viễn cũng không muốn gặp cô!”
Cô thổi thổi ngón tay, hoàng đế thống trị van người nha, nếu đã vì mỹ nhân mà từ bỏ giang sơn, vậy thì mang theo mỹ nhân của cưng lượn đi cho nước nó trong, khỏi phiền chị nữa.
“Tô Lăng, anh van em, người anh yêu nhất là em!”
Cô sờ sờ má, chị mày là bà thím luống tuổi, tài sản thì để lại, dẫn theo cục cưng của mày cút giùm cái.
Cuối cùng, Tô Lăng quay đầu nhìn anh chàng dịu dàng tuấn tú như thần tiên: “Anh đẹp trai, chúng ta có quen biết sao?”
Mẹ ơi, sao thế giới nào cũng có anh ta vậy trời, cứ như quỷ ám vậy.
Anh đẹp trai cười nhẹ im lặng.
“Mẹ ơi, đừng chơi ngông với tỷ, tỷ mới từ tiểu thuyết giang hồ trở về, coi chừng tỷ đánh cưng thành tên đần nha!”
Anh đẹp trai nhẹ nhàng nói, “Chào em, chúng ta hẹn hò nhé?”
Dù là kiếp này hay mãi mãi về sau, dù là em đang ở nơi nào, chỉ cần quay đầu, em có thể nhìn thấy anh luôn âm thầm bảo vệ em.
Sẽ có một ngày, ở một nơi nào đó trên thế giới này, chỉ cần có em, chỉ cần anh tồn tại, nhất định anh sẽ tìm thấy em!
Cuối cùng… Tô Lăng cùng anh đẹp trai có một Happy Ending
Ở đây có thế giới Tận thế với nguy hiểm bao vây, ở đây có thế giới tu tiên, ở đây có thể giới Tổng tài độc đoán, ở đây còn có thế giới tuổi trẻ học trò, ở đây còn có thế giới cung đấu, trạch đấu, giang hồ đấu…
Bạn sẽ trả lời thế nào khi có mỹ nam số một, vẻ mặt lạnh lùng như băng tuyết vừa mới gặp bạn lần đầu đã thì thầm: “Em, hãy ở lại bên tôi nhé!”?
Trong lúc bạn vẫn đang hí hửng vì tưởng sắp thoát được kiếp FA thì chàng nói với mỹ nam số hai: “Tôi chỉ nói muốn giữ cô ấy ở lại làm việc thôi mà!”.
Làm việc? Chính xác là làm tạp vụ. Tạp vụ trong một cửa hàng bụi bặm, cổ quái bán toàn đồ cũ. Đồ cũ nhưng lại rất đắt đỏ. Đắt đỏ nhưng vẫn đông khách mua. Mà khách hàng thì đều là những người kỳ dị.
Nếu là bạn, bạn có vì hai mỹ nam mà nhận lời để rồi phải gặp một anh chàng luôn đeo chiếc mặt nạ bằng ngọc để che đi khuôn mặt đã bị lột da; một con ma xó anh tuấn chuyên hút sinh khí của người sống, khiến họ trở thành oan hồn; một con ngạ quỷ trong lốt bác sỹ tài năng... hay không?
Hạ Chí đã nhận lời. Những chuyện kỳ quái vẫn liên tiếp xảy ra, thậm chí cô còn gặp nhiều nguy hiểm hơn lúc trước. Nhưng giờ đây ở bên cô đã có Thanh Minh và Dao.
“Không phải tôi mang cô về địa phủ, để bồi thường, tôi đã tìm được một thân thể phù hợp với linh hồn cô ở thế giới khác, chỉ cần cô đồng ý, tôi sẽ mang cô đến đó.”
Tình huống như thế này rất thường xuyên xảy ra ở địa phủ, trước đó cậu cũng đã an bài vài vị giống cô lữ hành đến thế giới khác, mỗi người đều rất vui a.
Hình như là thật.
“Giữ lại trí nhớ hiện tại?”
Gật đầu.
“Thân thể khỏe mạnh?”
Lại gật đầu.
Vậy thì không thành vấn đề, chỉ còn lại một yêu cầu.
“Tôi muốn 500 triệu, tiền của thế giới kia.” Dù sao làm trạch nữ 27 năm, không hề có kỹ năng sinh tồn, chút tiền đó là được.
[ Tác giả: Có “chút” sao?
Đáp: Không phải có chút sao? Hay là phải thêm mới được? *Sát khí*
Tác giả: Không, vừa vặn vừa vặn……]
Chỉ như vậy thôi sao? Diêm Vương lại liều mạng gật đầu, yêu cầu của người này so với những người trước quả thực quá nhỏ, nhất định phải làm tốt cho cô thoải mái, ừm, hay là cho cô thêm vài thứ nữa, dù sao thế giới kia cũng cực kỳ nguy hiểm.
“À, hỏi cậu một vấn đề được không.” Suy nghĩ đã lâu.
“Cái gì?” cậu luôn luôn có hỏi tất đáp.
“Sao cậu làm được Diêm Vương?” Tò mò, cậu ta không có khí thế lại có chút ngơ ngơ, hay làm sai chuyện mà lại được làm Diêm Vương, rất kỳ quái.
“Ai cần cô lo!!” Cái trán chật ních ‘ngã tư đường’, thẹn quá thành giận đẩy mạnh cô vào thế giới đã định.
Trước khi chìm vào bóng tối, tôi mới nhớ tới ra còn chưa hỏi cậu ta muốn tôi đến thế giới gì, thôi vậy, đến sẽ biết.