Tôi tham gia một chương trình tạp kỹ có sự tham gia của các cặp mẹ kế con chồng.
Tất cả các khách mời đều cố gắng thể hiện mặt hòa thuận và tích cực của mối quan hệ nhạy cảm này. Người nào người nấy đều cố gắng để chứng tỏ mình là những người rất mực hiền lương thục đức, khôn khéo mọi bề.
Nhưng cô con gái nhà tôi lại khác.
Con bé thường lén lút nhét gián vào giày tôi, sau khi gây chuyện còn cười một cách ngây thơ vô tội. Mới tí tuổi đầu nhưng nó đã rất biết cách chơi trò tâm lý với tôi.
Đối với cô nhóc này, tôi không nương tay chút nào mà trực tiếp bắt con gián ra rồi cho thẳng vào cổ áo con bé.
Khách mời nữ cùng tham gia chương trình là Ngu Thi chỉ trích tôi đối xử không tốt với con chồng, tôi lập tức nhét đứa trẻ vào lòng cô ta: "Nếu cô giỏi thì cô chăm nó đi."
Cuối cùng, màn đấu trí đấu dũng giữa tôi và con chồng giúp chúng tôi trở nên nổi tiếng trong giới giải trí. Trong khi đó, Ngu Thi lại vì lén lút bắt nạt con riêng của mình mà hình tượng hoàn toàn sụp đổ.
Thể loại: Hiện đại, Kinh dị, Cường cường, Phiêu lưu Vô hạn, Phiêu lưu Thăng cấp, Chủ thụ, 1v1, HE
Edit: Gấu Gấu
Văn án
Sao băng xẹt qua, không ngờ được lại mang đến tai nạn khôn lường,
Lâm Gia đột nhiên cảm thấy mọi người trở nên kì lạ, giống như không có khả năng nói những từ khác ngoài chữ “Đúng” và “Không”.
Đêm khuya cúp điện, có người gõ cửa. Cách mắt mèo, một nhà năm người đứng ngoài cửa, thỉnh thoảng có tiếng bụng đói réo vang.
Lâm Gia hỏi: Có chuyện gì không?
Bọn họ đáp: Không.
Lâm Gia hỏi: Muốn gặp riêng tôi?
Bọn họ đáp: Đúng
Lâm Gia hỏi: … Để ăn thịt tôi?
…
Mèo nhà Lâm Gia cũng trở nên quái lạ, luôn núp trong bóng tối lặng lẽ quan sát cậu.
Khi nhà năm miệng ăn gõ cửa, mèo nhảy lên bả vai cậu, trầm giọng cảnh báo: “Bọn họ sắp vào…”
…
Ps: Meo meo sẽ không giữ nguyên hình dạng mèo, biến thành người sẽ không trở về dạng mèo. Hình dạng mèo sẽ chiếm khoảng 1/4 độ dài truyện.
Gỡ mìn: Công thụ đều có thiết lập không hoàn hảo.
…
Nguồn cảm hứng từ Turtle Soup:
Turtle Soup thường là các câu đố tình huống. +Trò đoán tình huống còn được gọi là trò chơi suy luận tình huống, tục xưng là Turtle Soup.
Cách chơi như sau: Người đặt câu đố đưa ra một sự kiện khó hiểu, người tham gia có thể hỏi bất kỳ câu hỏi nào để thu hẹp phạm vi và tìm ra sự thật đằng sau sự kiện. Người đặt câu đố chỉ có thể trả lời Có (Đúng), Không (Sai) hoặc Không liên quan để trả lời câu hỏi.
– By Internet
Tag: Cường cường, Kinh dị, Phiêu lưu Vô hạn, Phiêu lưu Thăng cấp, Nhẹ nhàng
Một câu tóm tắt: Cẩn thận, đừng hỏi.
Lập ý: Lợi ích không phải sự theo đuổi tuyệt đối, nhưng yêu và thiện lương thì có.
Kinh thành ai ai cũng truyền tai nhau rằng, nha hoàn nhất đẳng trong phủ Tể tướng đủ để đứng ngang hàng với tiểu thư nhà quan ngũ phẩm.
Là nha hoàn thân cận của Tứ cô nương, ta theo nàng học chữ đọc sách từ thuở nhỏ. Am hiểu văn chương, tinh thông âm luật, tỏ tường toán số.
Năm mười chín tuổi, thương hộ Ôn gia ở Khoảnh Châu vì muốn trèo cao mà đặc biệt tới cầu hôn một nô tỳ như ta.
Tứ cô nương thương tình, nhận ta làm nghĩa muội, để ta gả đi trong thể diện lẫn vinh quang.
Tưởng rằng sau khi vào cửa thương gia, hậu trạch sẽ đơn giản, không ngờ nước sâu chẳng khác gì Tướng phủ.
Nhị phòng nhắm vào sổ sách mà đỏ mắt, đám thị thiếp kết bè kéo cánh nhằm đánh phủ đầu ta.
Hôm ấy dâng trà, Chu di nương “lỡ tay” làm đổ chén trà, nước sôi b.ắ.n cả lên tà váy thêu Tô Châu mới cắt may của ta.
Ta nhẹ tay vuốt lấy cành hoa xen bị cháy xém trên tà váy, bỗng dưng mỉm cười.
Đã có kẻ khăng khăng muốn đ.â.m đầu vào mũi đao… Vậy thì để bọn họ mở mang một chút, thế nào gọi là thủ đoạn của người xuất thân từ Tướng phủ.
Tôi là một đứa con hoang xinh đẹp.
Năm mười tám tuổi, tôi đã quyến rũ anh kế.
Cho nên anh ta hận tôi vô cùng.
Tôi muốn làm anh ta lớn bụng.
Không ngờ lại gặp đúng kỳ nhạy cảm của anh ta.
Thế là anh ta đã trói tôi lại.
Tác giả: Lý Cửu Tuấn
Tran / Editor: AI_Lê
Beta: AI_Nhất Chi Mai
Thể loại: Dân quốc, Báo thù, Chữa lành, Phá án, Không CP
Độ dài: 37
Giới thiệu
Có người con gái tên Tố Khoan.
Ăn miếng trả miếng.
Thế gian không có đấng cứu thế.
Cô tự làm đấng cứu thế của chính mình.
Đây là câu chuyện về một giáo viên nghèo, một cậu ấm nhà giàu và một cảnh sát nghèo.
Tên truyện: 《Kết Tử》 — một câu chuyện ngắn nho nhỏ ~
Converter: ngheoqualamchi
Tag: Cuộc sống thường nhật, giản dị (bố y sinh hoạt)
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Kết Tử, Giang Hàn
Giới thiệu
Kết Tử vừa được 14 tuổi, không hề hay biết mình mang thân nữ nhi, mơ mơ hồ hồ, bị mẹ nàng kín đáo ép buộc làm đồ đệ của thợ săn Giang Hàn.
Giang Hàn thân cao tuổi lớn, tính tình nghiêm túc, chỉ vì nhất thời mềm lòng mà thu nhận Kết Tử. Sau đó tới một ngày, hắn chợt phát hiện, thì ra đồ đệ mềm mại môi hồng răng trắng của hắn, là nữ nhi…
Tác giả: Nhất Nhân Lộ Quá
Tran / Editor: Quyên Thùy
Beta: Quyên Thùy
Thể loại: Hiện đại, HE, Manhua, Nhẹ nhàng, Sủng Ngọt, Thanh mai trúc mã, Thanh xuân vườn trường, Đam mỹ, Quân nhân, Ấm áp, Chậm nhiệt, Góc nhìn nam chính
Độ dài: 119
Giới thiệu
Bạch Việt, vốn là một Omega, luôn mơ ước có một Alpha tuyệt vời. Nhưng trớ trêu thay, cậu lại trở thành cái gai trong mắt những Omega khác.
Rồi một ngày, Bạch Việt nhận được kết quả kiểm tra sức khỏe, phát hiện mình đã phân hóa lần hai... thành Alpha! Mà còn là Alpha cấp S+ siêu hiếm, chỉ đếm trên đầu ngón tay trên toàn thế giới.
Bạch Việt sốc nặng! Cậu lo sợ bạn trai Alpha của mình sẽ đá cậu vì chuyện này. Thế là cậu quyết tâm giấu nhẹm giới tính và cấp bậc gen, nhất quyết không để đối phương có cơ hội nói lời chia tay!
Nhưng đời không như là mơ, khi tin tức tố S+ của cậu thức tỉnh...
Những Alpha nào dám động tay động chân với cậu đều bị tin tức tố áp chế, nằm bẹp dí.
Những Omega vốn coi cậu là kẻ thù không đội trời chung, giờ lại bị tin tức tố của cậu làm cho mềm nhũn cả người.
Ngay cả quân đội cũng rầm rộ kéo đến, đòi hỏi: "Trong vòng 1 phút, tôi muốn toàn bộ thông tin về Alpha này!"
Thân phận của Bạch Việt, cuối cùng cũng không thể giấu được nữa.
Cậu hoang mang tột độ.
Quay sang nhìn người bạn trai thanh mai trúc mã, cái người Alpha kiêu ngạo ngày nào giờ lại đỏ ửng cả tai:
"Ngốc ạ, anh biết từ lâu rồi mà."
#Nếu đã thành Alpha, thì phải làm trùm Alpha!#
CP: Nam thần ôn nhu bên ngoài, "hắc hóa" bên trong công X Cún săn cục súc thụ
AA luyến, Bạch Việt công
Thể loại: Yêu sâu sắc, tinh tế, vả mặt, vườn trường
Từ khóa tìm kiếm: Bạch Việt, Thượng Vũ Phi
Tóm tắt: Lật kèo làm công!
Dưới nhà, tiếng xác sống gầm rú vang vọng.
Trong nhà, tôi và mẹ bị trói chặt, trơ mắt nhìn những người tự xưng là “bạn” lục lọi hết số lương thực dự trữ, khuôn mặt đầy vẻ khinh bỉ.
"Chỉ có chừng này thôi à, chắc chỉ đủ ăn một hai tháng? Vác theo hai mẹ con họ, khéo chẳng được nổi một tháng."
Lưu Kim Kim liếc mắt nhìn bạn trai to lớn của cô ta, người này hiểu ý, lập tức cầm dao đi về phía chúng tôi.
Họ... họ muốn giết chúng tôi!
Sau khi ta và "minh tinh dựa tài nguyên" cấu xé đánh nhau, cả hai lại cùng xuyên vào bộ phim đang quay.
Nàng vẫn là nữ chính cao quý, xuất thân danh môn tướng phủ, tương lai là Vương phi. Còn ta chỉ là một nha hoàn bên cạnh nàng.
Nhưng lúc này đây, không có tư bản chống lưng.
Ta nói với nàng: Vai diễn của ngươi, từ nay là của ta.
Còn không phục sao?
Không đạo diễn, không kỹ xảo, không thế thân.
Chỉ dựa vào diễn xuất, ngươi dám không?”
Tên truyện: Em ấy sao lại đáng yêu thế nhỉ?
Tác giả: Tô Tô Tô Ngữ
Editor: Moechan
Thể loại: Chủ công, Hiện đại, Niên hạ, Hào môn thế gia, Yêu sâu sắc, Duyên trời tác hợp, Ngọt văn.
Nhân vật chính: Sư Nam (CÔNG) x Quý Vãn Tu (THỤ)
Khi còn nhỏ, bên cạnh nhà của Quý Vãn Tu có một cô em gái xinh đẹp, thích mặc đủ loại váy có màu sắc rực rỡ, vừa ngọt ngào lại đáng yêu.
Nhiều năm sau gặp lại, vẫn xinh đẹp như xưa, nhưng "em gái" giờ đã không còn là "em gái" nữa...
Quý Vãn Tu ngẩn người: Tiểu Sư, em, em là đàn ông sao...?
Câu chuyện ngọt ngào về cuộc sống hôn nhân của tổng tài bá đạo Quý Vãn Tu và bé vợ nhỏ thích diễn trò Sư Nam.
Sư Nam là (CÔNG), thích mặc những chiếc váy xinh đẹp.
Chuyện ngọt ngào từ đầu đến cuối.
Hai nhân vật chính chỉ có nhau, tình cảm sâu sắc, niên hạ.
Tóm tắt: Tình yêu nồng nàn sau hôn nhân.
Ý nghĩa: Hãy là chính mình, đó mới là điều đẹp nhất.
Tác giả: Mộng Tiêu Nhị
Tran / Editor: Milomachi324
Beta: Milomachi324
Thể loại: Hiện đại, HE, Đoản văn, Nhẹ nhàng, Thanh xuân vườn trường
Độ dài: 3
Giới thiệu
Vượt qua hơn nửa vòng Trái Đất, cô rũ bỏ lớp ngụy trang mang tên từ biệt, cố tình nhưng lại giả vờ vô tình để gặp lại anh.
Sau lần tương phùng ấy, cô chật vật đến không thể chịu nổi mà bỏ chạy.
Thì ra, cuộc gặp này thật sự đã trở thành một lời chia tay.
Chia tay với quá khứ, chia tay với thanh xuân, chia tay với những rung động quyến luyến từng không thể buông.
truyện gốc:
Convert: Trạm Rác
Tag: Mùa hoa mùa mưa · Yêu sâu sắc
Từ khóa tìm kiếm:
Vai chính: Lâm Mục, Điền Ngọt
Vai phụ: Chu Giai Minh
Thể loại khác: Thanh xuân
Lâm Vụ chẳng nhớ rõ mình và Trần Trác bắt đầu như thế nào, khi cô giật mình nhận ra có gì đó sai sai thì họ đã duy trì mối quan hệ “gặp nhau tối thứ Sáu” được hơn nửa năm rồi.
Từ lúc bắt đầu hai người đã vạch rõ một ranh giới: ban ngày là người dưng ngược lối, ban đêm là người tình cuồng nhiệt.
Và lằn ranh giới ấy đã bị phá vỡ vào ngày kỷ niệm một năm.
Trẫm, Hoàng Đế, không phải thụ.
Hoàng Hậu trợn mắt liếc trẫm: “Xì, con gà hoi, ngài chẳng những hoi, mà còn bất lực đấy.”
Trẫm: “...”
Sao dám nói một người đàn ông bất lực thế hử?
Trẫm tức giận: “Người đâu, đày Hoàng Hậu vào lãnh cung!”
Hoàng Hậu cười ngả ngớn với trẫm: “Bệ hạ, đại ca của thần thiếp ba ngày nữa về kinh đấy.”
Trẫm: “...”
Tự nhiên trẫm thấy bắp chân trẫm mềm nhũn.
Hình như trẫm cũng hơi hơi bất lực thật.
Lúc đưa thư hòa ly cho Phương Tư Viễn, ta bình tâm đến lạ.
Người từng lén lút ra khỏi nhà nhìn trộm khi hắn đỗ trạng nguyên đã c h ế t trong cuộc hôn nhân bảy năm qua.
Vị tiểu cô nương ra sức lấy lòng hắn bị Phương phủ rộng lớn này bóp chặt đến nghẹt thở.
Phu quân ta trừng lớn hai mắt nhìn ta, như không tưởng nổi chính miệng ta sẽ thốt ra những lời này. Lời nói thất vọng bao nhiêu, là vẻ mặt ta lại có bấy nhiêu lạnh lẽo.
Tác giả: Đẳng Đẳng
Tran / Editor: Lattes Team
Beta: Lattes Team
Thể loại: Boss - nhân viên, Công sở, Hiện đại, HE, Hài hước
Độ dài: 6
Giới thiệu
Tôi là trợ lý của trợ lý tổng giám đốc.
Vô tình nhìn thấy cuốn nhật ký màu hồng của tổng giám đốc, tôi không khỏi bật cười.
[ Có rất nhiều loại đàn ông, và hôm nay, mình là loại si tình. ]
[ Trước kỳ nghỉ Tết, hai nữ nhân viên móc tay hứa cùng nhau đi ăn đồ Nhật. Mình không hiểu nổi, tại sao móc tay lại giống treo cổ... ]
Một giọng nam trầm vang lên phía sau tôi:
"Vào lúc ba giờ chiều, trợ lý của tôi đã lén đọc nhật ký của tôi, đúng là thiếu đạo đức."
Ta sinh, quân chưa sinh, quân sinh ta đã già. Ta xa quân chân trời, quân cách ta góc bể.
Ta sinh, quân chưa sinh, quân sinh ta đã già. Hóa điệp đi tìm hoa, đêm về đậu cỏ thơm.
⤷Tên truyện: Lời hồi đáp của Keanu Reeves
⤷Tác giả: Thanh Minh Cốc Vũ
⤷Tag: namxnam, hiện đại, original, bối cảnh Hồng Kông, thụ yêu thầm thành thật, chậm nhiệt, 1v1, HE
⤷Gõ: Hạ Thư Thính Vũ, Lam tinh sao xanh
⤷Độ dài: 73 chương + 6 ngoại truyện
⤷Thông tin khác:
× trường bội: 奇洛李维斯回信
× weibo: 清明谷雨子
× tên tiếng anh: Letter from Keanu Reeves/ Reply to Keats
⋮⋮ Dẫn truyện ⋮⋮
Công bề ngoài tưởng là anh đại, nhưng thực chất lại là kiểu kiêu ngạo, trầm lặng đầy quyến rũ.
X
Thụ nhìn qua có vẻ khéo léo, hiểu chuyện, nhưng bên trong lại dịu dàng pha chút điên điên.
Trần Vãn là người tinh tế, khéo léo trong việc đối nhân xử thế, làm việc chu toàn, nhờ vậy mà có thể trà trộn vào trong nhóm thái tử đảng [1]. Ở đâu có cậu, nơi đó ngay cả độ ẩm trong không khí cũng vừa vặn dễ chịu.
Nhưng cậu làm tất cả những điều này không phải để được Triệu Thanh Các chú ý hay yêu thích. Cậu không cầu danh, chẳng màng công lao, thậm chí chẳng cần đối phương biết đến sự tồn tại của mình. Chỉ cần có thể đứng chung một vòng tròn, từ xa nhìn một hai lần đã là đủ.
Bạn thân tức giận mắng cậu: "Cậu làm vậy rốt cuộc vì điều gì?"
"Không vì gì cả." Trần Vãn cười nhạt, ôm chặt một tín điều thầm mến kiên định không thể phá vỡ, "Nếu nhất định phải nói, thì coi như là vì có tôi ở đó, anh ấy có thể vui vẻ thoải mái hơn một chút."
Triệu Thanh Các là con cưng của trời, thân phận tôn quý. Trần Vãn tự biết rõ vị trí của mình, chưa từng ôm mộng tưởng với một điều hoàn toàn xa vời, cũng tự cho rằng bản thân giấu kín lòng mình không một kẽ hở.
Trong buổi đấu giá, cậu chỉ lặng lẽ đứng trong đám đông, đi theo người khác cung kính chào hỏi.
Nhặt được đồ của đối phương, cậu cũng chỉ lặng lẽ nhờ bạn bè chuyển lại.
Khi có người muốn dựa vào mình để tạo mối quan hệ, cậu chỉ mỉm cười xin lỗi, nói rằng đối phương căn bản không quen biết mình.
Cậu luôn nghĩ mọi chuyện chỉ có thế.
Cho đến khi trên du thuyền, người kia ngậm điếu thuốc, ánh mắt sâu thẳm chậm rãi nhìn cậu rồi nói: "Trần Vãn, tôi không mang bật lửa."
.
Bề ngoài là thụ theo đuổi công, nhưng thực chất, chính công mới lặng lẽ dắt mũi thụ theo đuổi mình.
Người trưởng thành đưa đẩy, dây dưa, thử thách lẫn nhau, dòng nước ngầm cuộn chảy dưới vẻ ngoài bình thản.
Công và thụ cộng lại có đến tám trăm mưu lược.
CP: Thái tử gia (Triệu Thanh Các) X Con riêng (Trần Vãn).
Truyện cùng series: Núi Tiểu Đàm không có đài thiên văn.
⋮⋮ ─────⧫⋄∙⋆∗───── ⋮⋮
[1] Thái tử Đảng (chữ Hán: 太子黨) là một danh xưng không chính thức mang ý nghĩa châm biếm, dùng để chỉ tầng lớp con cháu của các quan chức cao cấp nổi bật và có ảnh hưởng ở Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Bằng một cách không chính thức, tầng lớp này thường được hưởng nhiều đặc ân của nhà nước. (Nguồn: wikipedia)
⤷ Tác giả không nói rõ công hơn tuổi hay bằng tuổi thụ, mình mạnh dạn đoán là bằng tuổi, nhưng về cách xưng hô sẽ coi như hơn tuổi tại mình thích thế, ai không thích có thể stop tại đây.
⤷ Ý nghĩa tên truyện: tác giả Thanh Minh Cốc Vũ lấy tên bài hát 《Lời Hồi Đáp Của Keanu Reeves》 của ca sĩ Fiona Sit (Tiết Khải Kỳ) làm tên truyện. Nội dung bài hát kể về một cô gái viết thư cho tài tử điện ảnh Keanu Reeves mỗi ngày trong suốt 10 năm, mỗi lá thư chứa đựng 600 lần câu “em yêu anh”, hy vọng rằng cuối cùng sẽ nhận được hồi âm từ ông, nhưng suốt 10 năm, ông vẫn không đáp lại. Bài hát là bản nhạc của tình yêu đơn phương kéo dài, ảo vọng và sự chờ đợi không hồi kết. Tên truyện còn mang một tầng ý nghĩa khác: những điều tưởng như xa vời, khó với tới, chỉ cần luôn cố gắng nỗ lực thì ông trời sẽ không phụ lòng người, công sức bỏ ra sẽ không uổng phí. Đó có thể là tình yêu, tình thân, cũng có thể là học vấn, sự nghiệp, lý tưởng… rồi cũng sẽ có ngày được đáp lại, nếu bạn đủ nỗ lực và kiên trì. (Nguồn giải thích từ bạn Bin Bin)
Tên truyện: Bác Mệnh Tư Thời
Tác giả: Tuyết Dần
Editor: Edelweiss
Thể loại: Khoa học viễn tưởng, huyền nghi, trinh thám, dị năng, hiện đại, hư cấu, góc nhìn nữ chính
Số chương: 103 chương + 1 ngoại truyện
Giới thiệu vắn tắt
Dù thời không bị đảo ngược như thế nào, hay ranh giới thời gian thay đổi ra sao, cảnh sát Đổng vĩnh viễn cũng không quên ngày đó.
Túi đựng thi thể được kéo ra từ bên trong, thi thể tự mình ngồi dậy:
“Hôm nay là ngày mấy, tháng mấy, năm mấy, hiện tại là mấy giờ?”
— Đây là câu đầu tiên Lư Linh Vận nói với anh, cũng là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau.
…
“Trên đời này thật sự có thần ư?”
“Có chứ. Bọn họ là một nền văn minh cao hơn chúng ta, hoặc nói cách khác, thần chính là nhân loại trong tương lai.”
***
Vai chính: Lư Linh Vận | Vai phụ: Đổng Thạc.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Nắm giữ bốn phương, kiểm soát quá khứ và tương lai.
Lập ý: Thời gian khống chế số phận, bạn khống chế thời gian.
Giai đoạn đầu là huyền nghi, giai đoạn sau là khoa học viễn tưởng.
Giải thích tên truyện
“Bác mệnh (搏命)” có nghĩa là chiến đấu với tất cả những gì mà một người có, “Tư (司)” trong “tư mệnh”, “Thời (时)” trong “thời gian”.
Sau 30 năm sống như quả phụ cho Lục Tự Cảnh, tôi đã trọng sinh.
Kiếp trước, Lục Tự Cảnh không hài lòng với cuộc hôn nhân này, vừa cưới xong đã bỏ mặc tôi, nghỉ việc nhà máy đi buôn ở nơi khác.
Tôi đã từng nghĩ lòng người cũng làm bằng xương bằng thịt, tôi đối tốt với anh ta, rồi sẽ có ngày anh ta nhìn thấy sự tốt đẹp của mình.
Nghĩ là làm
Tôi thay anh ta trông coi nhà cửa.
Thay anh ta chăm sóc cha mẹ liệt giường hơn hai mươi năm.
Nhưng đến cuối đời tôi mới phát hiện ra, Lục Tự Cảnh lại lén lút cùng người tình đầu của anh ta xây dựng một gia đình khác bên ngoài.
Tôi khóc lóc chất vấn anh ta tại sao lại đối xử với tôi như vậy.
Anh ta nhìn tôi với vẻ mặt đầy chế nhạo, như thể tôi chỉ là vũng bùn nhơ bẩn dưới đất.
“Diệp Tố Tâm, sao cô lại nghĩ rằng tôi sẽ vì một người phụ nữ như cô mà giữ gìn sự trong sạch? Một người phụ nữ không có văn hóa, không có giáo dục như cô, cô xứng sao?”
Khoảnh khắc đó, lòng tôi như tro tàn, hóa ra cả đời tôi hy sinh chỉ là một trò cười.
Sống lại lần nữa, tôi quyết định buông tha cho anh ta, bước đi trên con đường rực rỡ của riêng mình.
Hán Việt: Xuân quang tứ ý
Tác giả: Chử Thanh Nguyệt
Thể loại: Sáng tác gốc, Ngôn tình, Hiện đại, Kết thúc có hậu (HE), Tình cảm, Thanh xuân vườn trường, Gần gũi lâu ngày.
Số chương: 106 chương (89 chương chính + 17 ngoại truyện)
Chuyển ngữ: Su (Shining_Time95)
**
【Người xấu x Cún con】
【Âm u, cô lập, lạnh nhạt x Vui vẻ, tươi sáng, thích khóc, thích làm nũng】
Hứa Gia là kiểu nữ sinh phổ biến nhất trong trường cấp ba: đeo kính, trầm lặng, không thích nói chuyện, thành tích ở mức trung bình, sự hiện diện trong lớp gần như bằng không. Bạn cùng lớp sau lưng thường nói cô là người lập dị, quái gở.
Ngược lại, Chu Tư Lễ thì hoàn toàn khác. Tính cách cởi mở, tươi sáng, luôn đứng đầu bảng xếp hạng thành tích toàn khối, ngoại hình khỏi phải bàn — thanh tú, sáng sủa, tràn đầy sức sống của một chàng trai trẻ. Cậu là đối tượng được nhắc đến thường xuyên trong câu chuyện của các bậc phụ huynh, giáo viên và bạn nữ trong trường.
Không ai nghĩ họ sẽ có bất kỳ mối quan hệ nào.
Lại càng không thể ngờ rằng…
Chiều thứ Sáu sau giờ tan học, trong lớp học không một bóng người.
Thiếu nữ vô tình dùng mũi giày khẽ đạp lên ngực Chu Tư Lễ, đôi mắt sắc bén, lạnh lùng sau khi tháo kính, từ trên cao nhìn xuống cậu, khẽ nhếch môi, hờ hững nói:
“Hôm nay cậu nói chuyện với Lương Vân à?”
Lương Vân là hoa khôi của lớp họ.
Thiếu niên chống khuỷu tay xuống sàn, định ngồi dậy giải thích nhưng bị cô dùng chút sức ngăn lại. Đôi mắt cậu lộ ra chút hoảng loạn, bối rối:
“Là cô ấy tìm tôi để hỏi về bảng tin lớp. Nếu cậu không thích, lần sau tôi sẽ không nói chuyện với cô ấy nữa.”
Giọng nói đáng thương lại ấm ức.
Hứa Gia khẽ cười lạnh, rút chân lại:
“Ai thèm quan tâm chứ?”
Sau kỳ thi đại học, lớp tổ chức buổi họp mặt tốt nghiệp. Bạn thân nhìn quanh một lượt, phát hiện thiếu mất một người.
“Chu Tư Lễ đâu rồi?”
Bạn cùng lớp đều lắc đầu không biết.
Đồng thời, có người nhận ra Hứa Gia cũng không có mặt.
Ở con hẻm sâu cách đó hai trăm mét.
Thiếu niên vòng tay ôm eo cô, cúi đầu hôn nhẹ nhàng nhưng đầy si mê. Hứa Gia mở mắt, trong đôi mắt lạnh nhạt phản chiếu hàng mi đang run rẩy của cậu, đôi tai đỏ ửng và mái tóc đen bị cô vò rối.
Không nhận được phản hồi, Chu Tư Lễ vùi mặt vào cổ cô, giọng khàn khàn:
“Hôm nay cậu sao vậy, không để ý đến tôi… Là do tôi làm sai gì à?”
Một năm này, Hứa Gia đã chiếm được cậu. Giờ đã chán rồi, chuẩn bị bỏ rơi cậu.
Ngày chia tay, cậu lặng lẽ đứng yên tại chỗ. Nước mưa hòa cùng nước mắt chảy dài trên gương mặt cậu. Yết hầu khẽ trượt lên xuống, giọng nói nghẹn ngào:
“… Nếu đã không thích tôi, vậy ban đầu tại sao lại hôn tôi?”
“Chỉ là chơi đùa thôi, đừng tưởng thật.”
Nói xong, cô cầm ô, quay lưng rời đi.
#Học sinh ngoan mới xứng làm món đồ chơi trời sinh
#Trở thành món đồ chơi của nữ sinh vô hình trong lớp, tôi phải làm thế nào để tự cứu mình?
#Không có cách nào cứu nổi
“Trẻ ngoan mới được thưởng, cậu nói đúng không, Chu Tư Lễ?”
Tag nội dung: Nhân duyên, gần gũi lâu ngày, truyện ngọt ngào, học đường, cứu rỗi
Góc nhìn nhân vật chính: Hứa Gia, Chu Tư Lễ
Tóm tắt một câu: Trở thành món đồ chơi của nữ sinh vô hình trong lớp
Chủ đề: Tình yêu có thể vượt qua mọi ranh giới
Tác giả: zhihu
Tran / Editor: Quỷ Cổ Nữ
Thể loại: Vả mặt, HE, Hiện đại
Độ dài: 17
Giới thiệu
Tôi xuyên vào một bộ truyện tiểu thư thật giả máu chó, là một tiểu thư thật bị mọi người làm lơ.
Tối hôm đó về nhà, trong phòng tiểu thư giả truyền đến tiếng nói chuyện của mấy người.
Anh trai song sinh với tôi nói: "Tâm Tâm muốn ở lại thì phải nghe lời các anh."
Tiểu thư giả đáng thương: "Cầu xin anh... đừng đuổi em đi. Em nhất định sẽ ngoan."
Tôi hóa đá ngay tại chỗ.
Biết ngay cái nhà này không chào đón tôi mà.
Mấy người đừng đi, tôi đi còn không được à?
Sau khi trọng sinh về năm tám tuổi, tôi phát hiện mình có khả năng đọc được suy nghĩ người khác.
Khi cùng người anh trai đang bị cả mạng xã hội ghét bỏ tham gia chương trình thực tế dành cho phụ huynh và con cái—
Một nữ minh tinh xinh đẹp nhẹ nhàng xoa đầu tôi, ngoài mặt dịu dàng nhưng trong lòng lại đang nghĩ:
“Phiền chết đi được, con nhóc này chẳng phải đang đối đầu với Giang Dĩ Niên (tên anh trai tôi) sao, nếu không phải vậy thì tôi thèm vào mà để ý tới nó.”
Còn người anh khiến ai ai cũng sợ hãi kia - Giang Dĩ Niên - lạnh lùng nhìn tôi, nhưng trong đầu thì đang gào thét:
“Aaaa em gái mềm quá đi mất!”
“Mình lau nước mắt cho con bé kiểu này có thô bạo quá không, lỡ làm con bé đau thì sao?”
“Muốn thơm một cái quá… nhưng lại sợ dọa con bé thì làm sao giờ?”
Tôi cứng đờ người lại trong lòng nữ minh tinh, sau đó quay sang, có chút do dự mà đưa tay về phía Giang Dĩ Niên:
“Anh ơi… ôm em một cái được không?”
Từ khóa hot search lập tức nổ tung
“Mặt lạnh như Diêm Vương, Giang Dĩ Niên lại là một tên cuồng em gái?”
Hán Việt: Thùy thị hoàng đế đô hành, ngã chỉ tưởng đương hoàng hậu
Tên khác: Ngươi làm công thành Hoàng đế nuôi ta
Tác giả: Túy Hựu Hà Phương
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Trọng sinh, Hệ thống, Cường cường, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Kim Bảng 🏆
Edit + Beta: Bánh Crepe Sầu Riêng
( Nhắc nhở: Công thụ trong truyện này không có quan hệ huyết thống)
Văn án:
Hoàng tộc Lan thị của Ung triều nổi tiếng toàn những kẻ điên.
Bọn họ sinh ra đã sở hữu dòng máu tôn quý, ngoại hình tuyệt thế, trí tuệ vô song với tính cách lạnh lùng, tàn khốc, điên cuồng, vọng tưởng.
Số mệnh định sẵn, bọn họ sẽ vì ngôi vị Hoàng đế mà tàn sát lẫn nhau, ngươi chết ta sống.
Sinh ra xuất chúng, chắc chắn không có được kết cục tốt đẹp.
Lan Dịch Hoan là người chiến thắng trong cuộc chiến dành ngôi vị ở kiếp trước.
Hắn trở thành vị Hoàng đế cao cao tại thượng. Trong những năm tại vị, quốc gia hưng thịnh, cuộc sống yên bình, người thân và bạn bè đều chết, cô đơn cả đời.
Cuối cùng sức cùng lực kiệt mà chết, mang theo cái danh tàn nhẫn, xấu xa.
Được lắm, được lắm, chết càng tốt, lão tử đã không muốn làm chuyện này từ lâu rồi!
Lần nữa mở mắt, hắn phát hiện bản thân trở về năm sáu tuổi, còn bị ràng buộc bởi hệ thống.
Hệ thống nói muốn giúp hắn đạt được ngôi vị Hoàng đế.
Lan Dịch Hoan: "... Này còn không bằng để ta chết trở về!"
Hắn định sẽ tìm người thay hắn thực hiện nhiệm vụ của hệ thống.
[ Một vị Hoàng đế đủ tư cách phải thông thạo Tứ Thư Ngũ Kinh. Nhiệm vụ hôm nay là đọc mười cuốn sách thánh hiền. Phần thưởng là một đĩa anh đào, cống phẩm từ Hải Nam.]
Lan Dịch Hoan kéo tay Thái tử ca ca, đặt trước mặt y chồng thư tịch trân quý hiếm thấy.
"Ca ca, huynh phải đọc thật kỹ! Đọc hết rồi, Phụ hoàng sẽ phải lau mắt mà nhìn huynh đó nha!"
"Còn ta, ta bận ăn trái anh đào của ta rồi."
Đời này, Lan Dịch Hoan chỉ mong không còn phải chịu nỗi khổ làm Hoàng đế, chỉ muốn nằm yên hưởng phúc.
Để thực hiện ước muốn này, hắn quyết định dùng Hệ thống Hoàng đế bồi dưỡng ra một người tài giỏi, làm công cụ hỗ trợ hắn thực hiện mong muốn.
*
Thái tử Ung triều dù mang danh chủ Đông Cung nhưng lại chịu sự nghị kỵ của Hoàng đế, phụ tử từ trước đến nay luôn mâu thuẫn.
Một ngày, y mơ thấy chính mình vì tranh đoạt ngôi vị thất bại mà chết thảm. Mà thủ phạm của mọi chuyện lại là Lan Dịch Hoan.
Mưu sĩ bên cạnh y khuyên: "Điện hạ, Thất hoàng tử vẻ ngoài tuấn mỹ, ánh mắt sáng ngời, rất có dã tâm, nhất định phải loại bỏ."
Thái tử lạnh lùng đứng trước giường ấu đệ, dùng ánh mắt sắc bén mà nhìn kỹ hắn.
Trời đã sáng, tiểu hài tử trắng trắng mềm mềm vẫn nằm trong ổ chăn, dáng vẻ chưa tỉnh ngủ, đưa tay về phía y: "Buồn ngủ quá, ca ca, cùng nhau ngủ đi."
Y liền phất tay áo rời đi.
Xuống tay với hài tử như thế, không thú vị.
Thái tử khi đó vẫn chưa biết, đứa trẻ này tương lai sẽ chiếm một vị trí lớn trong lòng y.
Luôn quấn lấy y gọi ca ca, không bị khuôn mặt lạnh lùng của y doạ sợ, yên lặng ở bên khi y thống khổ, vì Phụ hoàng đối xử bất công với y mà giận dữ nói thẳng, thỉnh thoảng sẽ tươi cười nói với y: "Ta thích Thái tử ca ca nhất."
Chỉ một câu nói, liền cứu y khỏi màn đêm đầy phẫn nộ cùng đau buồn.
Một ngày nọ, y nhận ra vị đệ đệ này đã trở thành một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng mình.
Thậm chí còn quan trọng hơn vị trí Hoàng đế kia.
"Ta không muốn làm Hoàng đế nữa.". Y nói với đệ đệ yêu dấu của mình: "Ta chỉ muốn đệ được bình an và hạnh phúc."
Thái tử đem đệ đệ ôm vào lòng, không chú ý đến đôi mắt khiếp sợ mà bi phẫn của đối phương.
Cho đến hôm sau, y nhìn thấy hắn đứng trước mặt người luôn đối nghịch mình, nịnh nọt: "Ta thích nhất là Tam ca ca."
Thái tử: "!!!"
*
Thái tử bây giờ mới hiểu rõ.
Muốn dành được trái tim của Lan Dịch Hoan thì phải cho hắn tiền tài, quyền thế.
Với hắn mà nói, hoàng đế là ai đều được, chỉ cần cấp quyền đưa tiền thì chính là huynh đệ tốt.
Các đại thần vô cùng luống cuống.
Bởi bọn họ phát hiện, Thái tử mỗi ngày đều xử lý công vụ nhiệt tình hơn trước.
Rốt cuộc, Thái tử thành công đăng cơ. Lan Dịch Hoan cũng nhận ra phụ mẫu thật sự.
Vào ngày đăng cơ, Thái tử phong Lan Dịch Hoan làm Nhiếp chính vương, phong hào "Thần".
Đến sau cùng, mọi người đều biết, Hoàng đế cả đời thanh tâm quả dục, hậu cung trống rỗng, suốt một đời chỉ để tâm một người, chính là Thần thân vương.
Ngồi ở vị trí này, chỉ vì muốn có được sự vui vẻ của người mình ái mộ.
Nhưng mà không ai biết, Hoàng đế mỗi đêm sẽ trộm đến Vương phủ của Thần thân vương.
"Buồn ngủ quá, đệ đệ, cùng nhau ngủ nha."
Một lòng hưởng phúc, có sữa chính là nương, tiểu bạch nhãn lang thụ x Vì muốn có được trái tim đệ đệ, oán giận tranh ngôi vị Hoàng đế công.
Ps: Vai chính có thân thế ẩn tình, công thụ không có quan hệ huyết thống.
Tag: Cường cường, hầu tước, cung đình, ngọt, sảng văn, nhẹ nhàng, HE
Từ khoá tìm kiếm: Vai chính: Lan Dịch Hoan | Vai phụ: Lan Dịch Trăn | cái khác: 1v1, HE, cường cường, ngọt văn
Câu tóm tắt: Sau khi sống lại, phát hiện mọi người đều yêu mến ta.
Lập ý: Nếu gió xuân thương tiếc đoá hoa kia, cho ta trở lại tuổi thiếu niên được không?
Tác giả: Nam Môn Đông Qua
Thể loại: Bách Hợp
Giới thiệu:
Tiêu Ái Nguyệt vẫn chờ đợi, chờ đợi một người, thật lâu, thật lâu
Từ Phóng Tình thẳng tay chặt đứt tơ tình của cô,
Sau đó, mọi thứ dường như lần nữa đầu lại...
Tiêu Ái Nguyệt: quản lý Từ, năm nay tôi mới ba mươi tuổi, vẫn còn rất trẻ, chị có muốn ở bên cạnh tôi không?
Tôi đã theo đuổi Lục Đình suốt năm năm.
Vào ngày trước lễ đính hôn, tôi và Bạch Nguyệt Quang của anh ta cùng bị bắt cóc.
Cả hai ngồi trên sàn nhà kho, mắt to trừng mắt nhỏ.
Bạch Nguyệt Quang khóc sướt mướt, đôi mắt đỏ hoe như thỏ con, trông vô cùng đáng thương.
Hai tên đàn em của bọn bắt cóc thì đang… chơi bài.
Thằng gầy chơi ngu đến mức tôi chỉ muốn giật bài trên tay hắn mà đánh hộ.
Nhìn hắn sắp đánh sai nữa, tôi không nhịn nổi, phun cái giẻ trong miệng ra: "Đánh sảnh!"
Tên gầy khen tôi đánh bài giỏi, rồi nhặt cái giẻ rách dưới đất nhét lại vào miệng tôi.
Tôi: "Mày chờ đấy… Ư ư!!"
Vừa nhét xong thì Lục Đình cũng đến nơi.
√ Tên hán việt: Lão sư, ngã thị nâm đích khoa đại biểu.
√ Tác giả: A Lập.
√ Số chương: 24 chương.
√ Hậu kỳ: The Konbini.
√ Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hài hước, Nhẹ nhàng, Niên hạ, Thầy trò, Vườn trường.
__________
[Văn án]
【Được đằng chân lân đằng đầu học sinh VS Núi băng đến đúng lúc sẽ tan thầy giáo】
Gặp phải một thầy giáo lạnh lùng như núi băng thì phải làm sao đây?
Một từ thôi: Khóc!
(Ghi chú: Mối quan hệ thầy trò ở giai đoạn đầu)
Tôi chết rồi.
Nhận thức này ập đến não bộ tôi cùng với cơn đau thấu xương và ý thức dần mơ hồ. Máu ấm nóng chảy xuống từ thái dương, lướt qua hàng mi, nhuộm đỏ cả tầm nhìn của tôi.
Ba mươi giây trước, một chiếc xe hơi màu đen với tốc độ điên cuồng đã đâm ngang vào chiếc xe thể thao của tôi. Khoảnh khắc túi khí bung ra, tôi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc trên ghế lái – chồng tôi, Mạc Trầm, khóe miệng treo một nụ cười lạnh lẽo đến rợn người.
Còn bây giờ, tôi nằm bất động trong buồng xe méo mó, qua khung cửa kính vỡ nát, nhìn thấy Mạc Trầm và người bạn thân nhất của tôi, Bạch Linh, đang ôm nhau. Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Linh không hề có chút đau buồn, ngược lại còn mang theo nụ cười chiến thắng.
"Cuối cùng cũng giải quyết được cái phiền phức này." Giọng nói ngọt ngào của cô ta vang lên: "Mạc Trầm, cuối cùng chúng ta cũng có thể quang minh chính đại ở bên nhau rồi.”
“Số di sản và cổ phần của cô ta, chẳng bao lâu nữa sẽ chuyển sang tên chúng ta." Mạc Trầm hôn lên trán Bạch Linh: "Ba năm nhẫn nhịn, đáng giá."
Tôi muốn hét lên, muốn xông ra xé nát hai khuôn mặt giả dối kia, nhưng cơ thể đã không còn nghe lời. Bóng tối dần nuốt chửng ý thức của tôi, ý nghĩ cuối cùng là sự không cam tâm và hối hận –
Nếu có thể sống lại lần nữa, tôi thề sẽ không bao giờ để đôi gian phu dâm phụ đó đạt được mục đích!
Ta muốn cùng phu quân hòa ly.
Hiện giờ hắn đã đỗ Thám hoa, đâu còn nhớ đến người vợ tào khang.
Hắn muốn cưới công chúa, nạp tiểu thư, thành phò mã, làm rể quý, sao có thể còn nhớ tới một nữ thêu hoa.
"Kính gửi quý hành khách! Chúc mừng bạn đã trở thành một phần trong chuyến tàu lần thứ 10,000 của K104. Để kỷ niệm ngày đặc biệt này, hãy quét mã QR trên vé để vào nhóm chat. Chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều bất ngờ, trong đó có cả trò chơi nhận lì xì!"
Ngày 4 tháng 12 năm 2022, lúc 18 giờ, hoàng hôn dần bị bóng đêm nuốt chửng, đoàn tàu khởi hành đúng giờ,...
Lúc tham gia show hẹn hò, đạo diễn yêu cầu chọn nam khách mời yêu thích. Tôi chọn Giang Tần cùng công ty, giúp anh ta xào couple để tăng độ hot.
Ai ngờ bề ngoài anh ta tỏ vẻ ngoan ngoãn khéo léo, sau lưng lại nói với fan rằng tôi dựa vào địa vị mà ức hiếp anh ta đủ điều, cuối cùng lại hại chính bản thân mình chết thảm dưới bánh xe, xác không toàn thây.
Nhưng không ngờ, mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về thời điểm show hẹn hò bắt đầu ghi hình.
Ban đầu định trực tiếp hủy hợp đồng, tôi lại đột nhiên nghe được tiếng lòng của Ảnh đế nổi tiếng là trong sáng.
【Tôi đã thầm mến ba năm rồi! Vất vả lắm mới có cơ hội cùng tham gia chương trình, cầu xin Nguyễn Nguyễn chọn tôi đi!】
【Ơ? Cô ấy đang nhìn tôi? Sao lại là ánh mắt này?】
【Không quan tâm nữa, cứ câu dẫn trước đã!】
Tác giả: Đào Tư
Editor: Chanh
Văn án
Giang Lộc tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, phát hiện mình đã xuyên không đến mười bảy năm sau.
Lúc này, người bạn thân từng kề vai sát cánh bên cậu đã có một người bạn tốt hơn, thanh mai trúc mã cũng đã tìm được người yêu. Ba mẹ cậu sau khi cậu mất tích, vì quá nhớ thương nên đã nhận nuôi một đứa trẻ. Chưa dừng lại ở đó, họ còn có thêm một đứa con trai, coi như là một món quà muộn màng của tuổi xế chiều.
Không lâu sau, Giang Lộc lại phát hiện ra một sự thật chấn động hơn là: thế giới mà cậu đang sống thực chất là bối cảnh của một cuốn tiểu thuyết ngọt sủng kiểu đoàn sủng. Nhưng đáng tiếc thay, nhân vật chính của câu chuyện này không phải cậu mà là đứa con nuôi của ba mẹ cậu. Còn cậu thì sao? Chỉ là một phần của đoạn hồi tưởng mở đầu, một phông nền mờ nhạt, một nhân vật pháo hôi làm nền cho ánh hào quang của nam chính.
Vai trò của một kẻ làm nền vốn đã định sẵn là không thể nào so được với nhân vật chính. Hiểu rõ điều này, Giang Lộc quyết định rời xa họ, cố gắng tránh xa vòng xoáy cốt truyện. Nhưng hình như ngay cả thế thì thế giới này vẫn không dung chứa cậu. Mỗi khi cậu bị lãng quên, chìm trong trạng thái "không ai cần đến" thì một phần cơ thể của cậu sẽ trở nên trong suốt.
Giang Lộc không muốn biến thành một kẻ vô hình, không ai nghe thấy, không ai nhìn thấy, cuối cùng chết chìm trong cô độc như một bóng ma. Vì vậy, cậu bắt đầu vắt óc nghĩ cách làm sao để mình trở nên "được cần đến".
Cho đến khi Lâm Huyên xuất hiện.
Cậu phát hiện ra chỉ cần Lâm Huyên ở bên cạnh, cơ thể cậu sẽ không biến mất. Cậu không cần phải gắng sức để trở nên "được cần", cũng không bị cốt truyện xóa bỏ sự tồn tại nữa.
Giang Lộc rất biết ơn Lâm Huyên, vì vậy cậu sẵn lòng làm mọi điều mà hắn yêu cầu.
Kể cả việc cung cấp tất cả hành tung của mình, luôn mang theo thiết bị nghe lén mà Lâm Huyên đưa cho, thậm chí là… để hắn giam cầm mình...
Thái hậu thích dùng đạo đức để trói buộc người khác, thế lực ngoại thích thì hoành hành ngang ngược.
Thái tử vô tài vô đức, các hoàng tử khác thì ôm mộng bá vương, thèm khát ngai vàng.
Các công chúa tuy là cành vàng lá ngọc, nhưng thường xuyên bị phò mã và nhà chồng ức hiếp.
Phi tần trong hậu cung thì đấu đá không ngừng, mạnh ai nấy tự lo lấy thân.
Ngay cả các ngôn quan cũng lời lẽ sắc bén, chỉ cần ta hơi sơ sẩy một chút là lập tức bị chửi bới thậm tệ.
Mẹ nó chứ, làm hoàng đế mà đến mức này thì đúng là mất mặt.
Ngày đầu tiên làm hoàng đế, ta đã muốn chém đầu người khác rồi.
Tác giả: PHONG LÍ THOẠI
Tran / Editor: Ý Dung
Thể loại: Cổ đại, Song trùng sinh, Cung đình hầu tước, Ngược, Gương vỡ lại lành, Hào môn thế gia
Độ dài: 70
Giới thiệu
[Kiếp trước]
Mùa thu năm Xương Bình thứ 36, Tần Vương Tiêu Yến thất bại trong trận chiến do bản đồ phòng thủ thành bị trắc phi Diệp Chiếu đánh cắp. Chàng ngã xuống nơi sa trường, thi thể bị treo trên thành lâu bởi quân phản loạn.
Đêm đó, có kẻ muốn đoạt xác nhưng không thành, cuối cùng ôm thi thể chàng mà chết bên ngoài thành.
Rạng sáng hôm sau, đại quân Tần Vương siết chặt vòng vây, tiêu diệt phản tặc, xoay chuyển cục diện.
Hóa ra là một màn “gậy ông đập lưng ông”.
Từ đó, Tiêu Yến nắm giữ binh quyền tứ phương, bình định thiên hạ.
Trong quân doanh Đại Hạ, chén rượu mừng hòa cùng khói lửa chiến thắng.
Tiêu Yến lui hết cận vệ, một mình bước lên thành lâu. Trước mắt chàng, hình bóng nàng vẫn hiển hiện, nhưng cuối cùng chỉ có thể khẽ phất tay xua đi.
Chàng đã tận tình tận nghĩa, cuối cùng vẫn làm nguội lạnh trái tim sắt đá.
Nàng từng trộm đi một bộ bản đồ giả, đổi lại, chàng lợi dụng nàng một lần. Coi như đáp trả lại những năm tháng nàng ẩn thân bên cạnh, thu thập tin tức. Đến đây xem như thanh toán xong, ân oán chấm dứt, giang hồ hai lối.
Tiêu Yến đè nén tâm ma, tung áo choàng rời khỏi thành.
Chàng không nghĩ về nàng.
Chỉ muốn nâng chén kính anh hùng đã che chở thân xác chàng, cũng như tạ lỗi với những linh hồn đã uổng mạng trong trận chiến này.
Đêm trăng lạnh lẽo, gió cuốn hơi sương.
Bên ngoài thành, chiến trường nhuốm máu, mùi huyết tinh quẩn quanh giữa xương trắng chất chồng, đất đai thấm đẫm máu tươi.
Giữa những thi thể ngổn ngang, một bóng dáng nhỏ bé loạng choạng bước đi.
Một bé gái, tóc tai bù xù, đôi chân trần giẫm lên đất lạnh, từng bước dò dẫm giữa bãi chiến trường.
Từng thi thể một, nàng run rẩy gạt ra.
Từng tiếng một, nàng nức nở gọi: “Mẹ…”
Cuối cùng, thân thể nhỏ bé gục xuống bên chân Tiêu Yến.
Nàng ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn lên.
“Đại nhân, ngài có thấy mẹ ta không?”
Tiêu Yến khẽ siết tay, ánh mắt sắc lạnh dưới ánh trăng khẽ rung động.
“Mẹ ngươi là ai?”
Dưới ánh sáng bạc nhạt, y bào ngân sắc của hắn phất nhẹ trong gió, nhưng sắc mặt lại dần dần tái nhợt.
“Diệp Chiếu.” Nữ hài đáp.
“Đêm qua, mẹ nói cha yêu nhất sạch sẽ, không nhiễm bụi trần, không thể phơi sương dãi nắng. Nàng muốn đưa cha về nhà, bảo ta ở đây chờ nàng.”
Nàng cắn môi, giọng nói run rẩy:
“Nhưng đến bây giờ, mẹ vẫn chưa trở về…”
[Kiếp này]
Diệp Chiếu sống lại một đời, vẫn là thanh đao sắc bén nhất trong Huyết Vệ Doanh, vẫn bị đưa đến bên cạnh Tần Vương Tiêu Yến với thân phận Ám Tử.
Ngày bước vào phủ, nàng khẽ siết chặt chuôi đao giấu trong tay áo, cố giữ cho lòng mình bình tĩnh.
Nàng nghĩ, kiếp này là để trả nợ.
Người nam nhân thanh quý nhưng ốm yếu kia, dù thế nào nàng cũng phải bảo vệ hắn thật tốt.
Tuyệt đối không thể để bi kịch đời trước lặp lại.
Không thể để hắn uổng mạng thêm một lần nữa.
Bởi vì kiếp trước, chính tay nàng đã hại chết hắn.
Vương phủ, đình viện sâu hun hút.
Dưới bóng hoàng hôn đỏ rực, hành lang dài uốn lượn dẫn đến Thuỷ Tạ, nơi Bách Hoa Yến vừa được bày ra.
Người tham dự lục tục đến đông đủ.
Một lang quân khoác y bào thêu hoa, trên tay phe phẩy cây quạt, dáng vẻ lười biếng không tình nguyện bước vào.
Bốn mắt giao nhau—
Tiêu Yến khựng lại. Ngón tay run lên, cây quạt trong tay rơi xuống đất.
Diệp Chiếu cúi thấp mi, tránh đi ánh mắt hắn, nhưng tâm trí lại bị một hình ảnh khắc sâu trong trí nhớ xé nát—
Kiếp trước, trên thành lâu.
Thi thể hắn bị treo lơ lửng giữa trời đêm lạnh giá.
Tag: song trọng sinh, gương vỡ lại lành.
Cp: Diệp Chiếu x Tiêu Yến
【Livestream huyền học + Thiên kim thật giả + Lật ngược tình thế, ngược tra nam + Sảng văn】
【Nữ chính thanh lãnh mạnh mẽ, chỉ tập trung vào sự nghiệp vs Nam chính ngoài lạnh trong nóng, thực chất là “cún con” cực kỳ yêu thương nữ chính】
Thượng tiên Lương An Vãn đang phi thăng thì bị một tia sét đánh trúng, xuyên tới xã hội hiện đại và trở thành thiên kim giả không ai yêu quý.
Cô phải đối mặt với việc bị công ty đóng băng sự nghiệp, bị toàn bộ cư dân mạng ghét bỏ, và số dư tài khoản ngân hàng chưa đến bốn chữ số – một khởi đầu địa ngục.
Lương An Vãn: “... Nếu đã như vậy, đành phải làm lại từ đầu bằng nghề cũ thôi.”
Trên ứng dụng Shark, đột nhiên xuất hiện một phòng livestream huyền học, cư dân mạng khinh thường nói: “Đã là năm 2024 rồi, vậy mà vẫn có người phong kiến mê tín.”
Nhưng chẳng bao lâu sau, phần bình luận đã hoàn toàn thay đổi.
“Đại sư, cô bảo tôi đừng kết hôn, quả nhiên bạn trai tôi đã ngoại tình, mà tình địch lại còn là một anh chàng cơ bắp!”
“Đại sư, cô nói ba tôi sẽ gặp tai nạn đổ máu, may mà tôi kịp thời quay về cứu ba một mạng! Cô đúng là ân nhân cứu mạng cả gia đình tôi!”
Phòng livestream trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm, danh tiếng của Lương An Vãn cũng được cải thiện đáng kể.
Không chỉ những anti-fan trước đây trở thành fan hâm mộ trung thành, mà cả Địa phủ cũng tìm đến cô, nhờ cô làm đại diện.
Ban ngày xem bói cho nhân gian, ban đêm làm âm sai livestream bắt hồn.
Những hồn ma đang lẩn trốn bị Lương An Vãn áp giải về Địa phủ, kinh ngạc phát hiện hàng tỷ hồn ma ở đây đều đang xem livestream của cô!
Điều đáng sợ hơn là, người đứng đầu Địa phủ – Phong Đô Đại Đế – lại là fan hâm mộ số một của Lương An Vãn, ngày nào cũng đăng nhập siêng năng trong siêu thoại của cô, điểm danh đủ 365 ngày không nghỉ!
Sau này, họ mới phát hiện, hóa ra Phong Đô Đại Đế đang âm thầm ủng hộ... vợ mình.
Các hồn ma:... Thôi thì đành nuốt nước mắt mà xem livestream của bà chủ vậy!
Sau khi ở bên Kỳ Văn, hắn bảo tôi tiếp cận một học sinh nghèo mới chuyển đến.
Vì tiền, tôi đồng ý.
Cậu học sinh đó quá đơn thuần.
Nhận thư tình của tôi, ăn bữa sáng tôi chuẩn bị, rồi cứ thế bám lấy tôi không rời.
Đúng lúc tôi còn vui mừng vì nhiệm vụ tiến triển thuận lợi thì Kỳ Văn bỗng nổi điên, cảnh cáo tôi tránh xa cậu ta.
Tôi nghe lời, giữ khoảng cách.
Nhưng cậu học sinh nghèo kia lại nhốt tôi vào phòng dụng cụ, ghé sát tới cắn nhẹ vào cổ tôi, giọng trầm xuống:
“Hắn trả em bao nhiêu? Tôi trả gấp đôi.”
“Tiếp tục theo đuổi tôi, không được dừng lại.”
Mọi người ai cũng ghen tị với Tần Sương, một cô gái nhà quê không đỗ đại học, vậy mà lại có thể lấy được một Doanh trưởng như Ninh Thần Sanh.
Chỉ có Tần Sương mới biết, kiếp trước vì không thể vào đại học mà cô đã phải chịu bao nhiêu đau khổ.
Còn người chồng ấy sau khi ly hôn với cô, đã cưới cô em gái là sinh viên đại học của cô.
Sống lại một đời, cô chỉ muốn tham gia kỳ thi đại học, thay đổi vận mệnh, tránh xa tất cả bọn họ.
“Hoàng thượng, dấu hiệu nhận biết góc vuông là gì?”
“Cái đệch? Ngươi cũng vậy à?”
“Ừm ừm!” Ta kích động chen qua An công công, chìa hai tay về phía Hoàng thượng.
“Ngươi còn nhớ nội dung quyển 184 của ‘Tư trị thông giám’ không? Ta nghĩ mãi không ra, mất ngủ hai ngày rồi.” Hoàng thượng nắm chặt tay ta, nhìn ta đầy nước mắt.
“Ơ... Không nhớ ra thì thôi vậy.”
Ta rụt tay về.
Tối hôm đó, Hoàng thượng triệu ta thị tẩm.
“Ta có ba yêu cầu!”
Hoàng thượng vừa bước vào cửa đã bị câu nói của ta dọa cho giật mình.
“Ta có thể ngủ dưới đất hoặc trên trường kỷ, ngươi cứ ngủ trên giường, ta sẽ không thật sự thị tẩm đâu. Yên tâm đi.” Hoàng thượng ngừng một chút, “Hay là ngươi ngủ trên giường đi.”
Ta hơi áy náy: “Chúng ta có thể thay phiên nhau ngủ trên giường, dù sao ngươi cũng là Hoàng thượng.”
“Ngươi mới xuyên không đến à?” Hoàng thượng ôm chăn trải giường dưới đất cho mình.