1. Truyện

Truyện Khác

Pháo Hôi Omega Không Hứng Thú Với Nam Chính Alpha

Lượt Đọc:

0

Pháo Hôi Omega Không Hứng Thú Với Nam Chính Alpha.

Tác giả: Lâm Hi Chiếu.

Edit: DTDT.

Số chương: 22.

Văn án

Vào đúng ngày nhận được thư báo trúng tuyển với học bổng toàn phần từ một trường danh tiếng hàng đầu thế giới, học bá Giang Dục Nhiên xuyên sách. Và không phải sách bình thường—mà là một cuốn tiểu thuyết ABO đam mỹ.

Nguyên chủ là một nhân vật pháo hôi trùng tên trùng họ với cậu, tồn tại chỉ để làm nền:

Đi làm đủ thứ việc để mua quà cho nam chính công, bị biến thành kẻ theo đuổi si tình vô vọng.

Là học tra (học sinh kém) chỉ để tôn lên thành tích xuất sắc của nam chính thụ.

Và quan trọng nhất—là công cụ thúc đẩy tình tiết: Khi nam chính thụ thấy phản diện có vẻ bắt đầu lọt hố nam chính công, cậu ta vội vàng lao đến chốt đơn luôn.

Kết cục, nguyên chủ kiệt sức chết ngay tại chỗ làm.

Giang Dục Nhiên nhìn kịch bản mà lòng lạnh toát—thảm thế thì ai chơi?! Không được, đã xuyên vào thì phải nghịch thiên cải mệnh!

Với tinh thần học bá chân chính, thi cử chỉ là chuyện nhỏ.

Học tập, thi đấu, chiến lược bài kiểm tra, kiếm tiền từ tri thức—tất cả đều phải lên kế hoạch.

Yêu đương? Không quan tâm. Trong lòng cậu chỉ có bài tập mà thôi.

Thế rồi một ngày hè nọ, khi đang định kết thúc buổi livestream, Giang Dục Nhiên nhận được một tin nhắn kèm phần thưởng hậu hĩnh:

"Có một công việc gia sư cho học sinh lớp 10 trong kỳ nghỉ hè, ngay tại thành phố của bạn. Có thể giúp tôi được không?"

Nhìn dãy số tiền tư vấn dài dằng dặc, Giang Dục Nhiên gật đầu không chút do dự: "Nhận! Tôi nhận ngay!"

Ngày hôm sau, cậu bắt xe đến một khu biệt thự sang trọng, gõ cửa nhà học sinh. Và rồi—
Đối diện cậu là đại Boss phản diện của truyện—Lạc Vọng Xuyên—với nụ cười như vừa đặt bẫy thành công con mồi của mình.

"Chào buổi sáng, thầy Giang. Tôi đợi thầy lâu lắm rồi."

Giang Dục Nhiên chết lặng. Một học sinh đứng đầu cả khối còn cần thuê gia sư? Sao tự nhiên thấy có mùi lừa đảo thế này...

໒꒰ྀི˶˃ᆺ˂˶꒱ྀི১

Tags: Lành mạnh, ngọt sủng, xuyên sách, sảng văn, chính kịch
Thể loại: Ngọt ngào, ABO, tin tức tố
Tóm tắt trong một câu: Không có đàn ông trong tim, học tập tự nhiên thăng hoa
Thông điệp: Học tập chăm chỉ, vươn tới tương lai

Chương 22: Đại Kết Cục: Con Đường Tương Lai
Tru Tiên Trảm Tình Đài

Lượt Đọc:

0

Năm thứ hai sau khi ta chết, khắp phố phường đều đốt bùa giấy, trên đó viết:

“Chúc Thính Lam sau khi chết đọa địa ngục, vĩnh viễn không được siêu sinh.”

Lúc ấy, ta đang tựa bàn ăn gà, phu quân ta cũng cầm lên một tờ, chỉ vào tên trên đó, hỏi:
“Nương tử, Chúc Thính Lam là ai?”

Ta thản nhiên nhả một mảnh xương gà, lạnh nhạt lắc đầu:
“Không biết.”

Chương 7: Chương 7 (Hoàn)
Kế Hoạch Du Lịch Ngày Xuân

Lượt Đọc:

0

Giới thiệu

Trịnh Hảo làm ma nữ trong nhà ma.

Một ngày nọ, có một khách hàng nam đến, Trịnh Hảo nhảy xổ ra từ phía sau anh ta với mái tóc rối bù, khuôn mặt dữ tợn và cái miệng đầy máu…

Người đàn ông quay lại, cả hai chạm mắt nhau.

Hai giây sau, “Phụt——”

Cười à?

Trịnh Hảo: ? ? ?

Thế rồi cô lặng thinh chuồn đi.

Ngày hôm sau, người đàn ông đó lại đến.

Trịnh Hảo đã dùng hết vốn liếng, nôn ra máu, nhai nhãn cầu, bẻ cánh tay… Những người khác sợ hãi bỏ chạy, còn anh vẫn thờ ơ, thậm chí còn nhịn cười.

Vào ngày thứ ba, người đàn ông lại đến. Trịnh Hảo hết cách, dứt khoát nằm trên mặt đất giả chết.

Hủy diệt đi, nhanh lên, tôi mệt rồi.

Kết quả là cô bị trừ một ngày lương.

Lúc tan làm, cô gặp người đàn ông ở lối vào trung tâm mua sắm, Trịnh Hảo tức giận ngăn anh lại và hét lên: “Anh bị điên à?”

Người đàn ông nhận ra cô, bình tĩnh đáp: “Tôi điên rồi.”

Trịnh Hảo: ???

“Vì thế tôi muốn nhờ cô một việc.” Người đàn ông chìa ra tấm danh thiếp của mình: “Cô đưa tôi đi chơi, phí tổn tôi bao, tiền lương cô tính.”

Chơi? Ý gì đây?

Thật khó để Trịnh Hảo không hiểu sai.

“Tại sao anh lại tìm tôi?”

“Bởi vì trong nửa năm qua, cô là người duy nhất khiến tôi cười.”

Hàn Triệt bị bệnh. Anh dần mất đi mọi cảm giác, dù đó là những thay đổi về mặt tâm lý (cảm xúc) hay thể xác (khứu giác, vị giác, cảm giác đau đớn).

Ban đầu anh hơi hoang mang. Cho đến một ngày, Hàn Triệt bất chợt phát hiện những vết sẹo chằng chịt trên cánh tay, hóa ra bệnh tình của anh đã nghiêm trọng đến mức mất kiểm soát.

Anh xin nghỉ dài hạn, đi du lịch khắp nơi chỉ để lấy lại chút cảm giác.

Cho đến ngày hôm đó, Hàn Triệt bước vào một ngôi nhà ma.

Tóm tắt bằng một câu: Chúa tể ngoại giao chuyên trị nỗi buồn.

Mục đích: Tiếng cười là liều thuốc giải cho cuộc sống.

Chương 68: NGOẠI TRUYỆN (Hoàn toàn văn)
Tuyết Phủ Cung Tâm - Thẩm Lục Vũ

Lượt Đọc:

0

Trọng sinh ư? Bổn cung không cần.

Chỉ bằng đôi tay này, từ thân phận cung nữ hèn mọn, ta từng bước bước lên đỉnh cao, ngồi vững trên ngôi vị Quý phi, độc sủng hậu cung.

Cái gọi là tình nghĩa đế vương, chung quy cũng chỉ là món đồ chơi trong tay bổn cung.

Ngay cả mạng sống của hắn, bổn cung cũng dám đoạt—chỉ tiếc thay, tấm chân tình ấy, ta chẳng buồn màng tới.

Ngươi biết không?

Sau khi tên cẩu hoàng đế kia băng hà, người ôm trọn huyết mạch duy nhất của hắn, người quyền khuynh triều dã, buông rèm chấp chính, không ai khác—chính là bổn cung.

Chỉ trong bùn nhơ thấm đẫm máu và nước mắt, mới có thể nở rộ một đóa hắc liên hoa yêu mị nhất thế gian.

Hãy ghi nhớ kỹ tên của bổn cung — ta — Nhan Tịch Lam.

Chương 60: Chương 60 (Hoàn)
Dẫn Đường Cậu Ấy Không Muốn Yêu Đương

Lượt Đọc:

1

Tác giả: Miêu Điều Bất Hảo Cật.

Nguồn Convert: Raw + Vietpharase.

Số chương: 42 chương chính truyện + 1 chương ngoại truyện.

Editor: Phương trình bậc hai.

Thể loại: Nguyên tác, Đam mỹ, Tương lai, HE, Niên thượng, Tình cảm, Dị năng, Ngọt sủng, Hệ thống, Xuyên sách, Tinh tế, Cơ giáp, Lính gác dẫn đường, Chủ thụ, Vạn nhân mê, Song hệ thống.

Giới thiệu

Giản Đăng vô tình xuyên vào thế giới lính gác dẫn đường, còn ràng buộc với một hệ thống giữ gìn cốt truyện.

Hệ thống: "Nhiệm vụ của cậu là vào vai nam phụ cảm mến thụ chính vạn người mê, sau khi hoàn thành có thể tự do sinh sống ở thế giới này."

Giản không hề lắng nghe · cựu nhà khoa học cấp cao · Đăng: "Thế giới này tuyệt quá! Có cả cơ giáp kìa! Tôi muốn nghiên cứu!"

Cảm mến ai cơ? Cốt cái gì chứ? Ôi kệ hết, cứ đối phó cho qua là được rồi.

Kết quả của đối phó cho qua chính là nhóm công một hai ba vốn nên vây quanh thụ chính đều đến bên Giản Đăng.

Giản Đăng: "Phiền quá, mấy người quấy rầy tôi thí nghiệm rồi."

·

Hoắc Yến Hành thân là trùm cuối trong nguyên tác, là lính gác bóng tối cấp cao, tàn khốc lạnh lùng, là sự tồn tại mà ai nấy trốn còn không kịp.

Nghe đồn anh có người trong lòng nhưng chẳng có ai chứng thực.

Người như vậy lại vô tình ràng buộc với một hệ thống yêu đương.

Ngay khi Hoắc Yến Hành muốn tiêu hủy cái hệ thống này thì hệ thống yêu đương: "Vì ký chủ tiêu cực với nhiệm vụ, ba phút sau cưỡng chế mở chế độ sát lại gần nhau."

Hoắc Yến Hành không thèm để ý, cũng khịt mũi coi thường: "Cái gì?"

Ba phút sau Giản Đăng từ trên trời rơi xuống lòng anh, hơn nữa còn không thể nào cách anh quá một mét.

Hoắc Yến Hành thình lình ôm được người trong lòng: Tự vả.jpg

·

Để có thể sớm ngày giải trừ chế độ cưỡng chế sát lại gần nhau và quay về nghiên cứu cơ giáp, Giản Đăng vô cùng phối hợp: "Muốn làm gì thì anh cứ nói."

Hoắc Yến Hành hoàn thành nhiệm vụ nắm tay ôm.

Giản Đăng: "Cũng được."

Hoắc Yến Hành hoàn thành nhiệm vụ vỗ về tinh thần thể.

Giản Đăng giao cảm với tinh thần thể: "Em... Em có thể."

Hoắc Yến Hành hoàn thành nhiệm vụ hôn hôn.

Giản Đăng: "Khoan đã! Cái này không... Ứm..."

Hoắc Yến Hành đã không nhịn được từ lâu: "Muộn rồi."

Tinh thần thể: Sư tử Barbary × Hươu tuyết.

Lính gác bóng tối cay nghiệt vô tình với người ngoài thầm mến thụ nhiều năm sống chết cũng không tỏ tình công x Dẫn đường ánh sáng xinh đẹp siêu cấp chậm tiêu một lòng chỉ có cơ giáp thụ.

· Song hệ thống nhưng suất diễn của hệ thống không nhiều.

· Thụ vạn người mê mà không biết, có rất nhiều người thích ẻm nhưng tim ẻm chỉ có công.

Tag: Không gian ảo tưởng, hệ thống, truyện ngọt, xuyên sách.

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Giản Đăng, Hoắc Yến Hành.

Một câu tóm tắt: Mấy lính gác đó cứ muốn sát lại gần nhau với tôi.

Lập ý: Nếu không thể có kỳ tích, thế thì tự mình tạo ra kỳ tích.

Câu hỏi thường gặp:

+ Anh Hành thích bé Đèn hay nguyên thân? Câu trả lời là anh chỉ thích mỗi bé Đèn thôi nhé, nếu bé Đèn không xuyên vào thì truyện sẽ rẽ sang tuyến khác.

+ Bé Đèn và nguyên thân có là một người không? Đáp án là không, hai người khác hoàn toàn, trong truyện sẽ có giải thích.

+ Trong nguyên tác anh Hành thích thụ 9, bé Đèn xuất hiện thì khác gì cướp bồ của người ta? Thứ nhất, trong nguyên tác anh Hành nhà mình là trùm cuối chứ không nằm trong dàn công 9. Thứ hai, thấy vậy mà không phải vậy đâu.

+ Cả hai là tình đầu của nhau chứ? Có, cả hai là là tình đầu của nhau và còn là trai tơ cả đôi :)))

+ Cộng luôn tuổi đời trước của bé Đèn thì bộ này ngụy niên hạ à? Không nha, vẫn niên thượng 100% =))))

+ Truyện chậm nhiệt không? Rất chậm nhé, khoảng chương 3x mới tỏ tình, và trước đó tuyến tình cảm cũng sẽ không nhiều, chủ yếu là đi tuyến sự nghiệp và học tập của bé Đèn với chuyện thường ngày của đôi chim cu thoy.

Chương 43: Ngoại truyện: Hợp thể hai hệ thống - Chế độ mới. (Hoàn toàn văn)
Chuyện Cũ Chốn Cung Tường

Lượt Đọc:

19

Năm mười tuổi, tổ mẫu dẫn ta đến phủ Quốc công "ăn mày", cả nhà nhờ sự bố thí của quý nhân mà giữ lại được vài mạng sống. 

Nhưng thoáng chốc nhà cao cửa rộng bỗng sụp đổ. Vị Quốc công phu nhân cao quý như vàng ngọc, theo tổ mẫu ta, trở thành bà Mã hay chống nạnh chửi người nhất thôn Đào Thủy.

Chương 36: Chương 36 (Hoàn)
Người Đặc Biệt Không Còn Là Anh Nữa

Lượt Đọc:

0

Ngày Cố Nam Từ bỏ cô đi cầu hôn em gái cùng cha khác mẹ, Lộc Chi Huyên cũng lên máy bay tới kết hôn với vị hôn phu bị liệt của em gái. 

Sau đó anh ta lại như âm hồn bất tán bám mãi không buông. 

[Vũ Tình: Vãi! Cố Nam Từ điên rồi hả?!]

[Vũ Tình: [Hình ảnh] Ngay cả ga tàu điện ngầm cũng treo tên cậu!]

[Vũ Tình: Cái này phải tốn bao nhiêu tiền đây, Cố Nam Từ đúng là chịu chi quá mà.]

Chương 38: Chương 38 (Hoàn)
Bị Gió Mê Hoặc - Mèo Già Ăn Cỏ

Lượt Đọc:

1
Chương 85: Ngoại truyện 2: Còn một nửa chưa kể (Hoàn toàn văn)
Chấm Dứt Lệ Thuộc

Lượt Đọc:

2

Lá thư tình giấu dưới gầm giường bị anh tôi phát hiện rồi.

Tôi rơi nước mắt đầm đìa, chỉ có thể trơ mắt nhìn anh lần lượt đốt từng bức thư tôi viết cho anh thành tro bụi.

Trong ánh sáng leo lét, anh châm một điếu thuốc bằng ngọn lửa đó.

Anh cười hỏi tôi:

"Thích cả anh trai mình, Thẩm Tuế Hòa, em không thấy ghê tởm à?"

Để tôi dứt khỏi thứ tình cảm lệch lạc này, anh đã nhốt một đứa mắc chứng thích tiếp xúc da thịt như tôi vào phòng dụng cụ suốt một ngày một đêm.

Khi được cứu ra, tôi đứng còn không vững nhưng bản năng vẫn khiến tôi phản kháng lại sự đụng chạm của anh.

Kể từ ngày hôm đó, tôi đã quyết định… sẽ không thích anh nữa.

Ngày này qua ngày khác, tôi ngoan ngoãn giữ khoảng cách với anh, học hành, chữa bệnh, học cách chăm sóc bản thân thật tốt.

Anh chỉ nghĩ tôi vẫn còn đang giận dỗi.

Thế nhưng sau đó, khi tôi run rẩy bước xuống từ xe của người anh em thân thiết với anh.

Anh nhìn những vết hôn đầy người tôi rồi đôi mắt bắt đầu đỏ hoe.

"Thẩm Tuế Hòa, em nhắc lại lần nữa xem, em nói em chỉ qua xe thằng súc sinh đó để tránh mưa thôi còn gì?"

Tôi ngẩng đầu lên, giọng nhàn nhạt:

"Anh à, người lớn cả rồi mà, anh nghĩ sao?"

Chương 10: Chương 10 (Hoàn)
Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Lượt Đọc:

76

[Vô CP + Livestream + Đoán mệnh + Huyền học + Giới giải trí]

Kỷ Hòa, đại lão huyền học độ kiếp thất bại, bất ngờ xuyên không trở thành nữ minh tinh tuyến mười tám bị cả mạng xã hội "hắc" tơi bời. Để trả nợ vi phạm hợp đồng, cô bất đắc dĩ mở livestream đoán mệnh kiếm tiền.

Buổi phát sóng đầu tiên, một khán giả với khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt thâm quầng bước vào phòng livestream.
“Chủ bá, tại sao mỗi đêm tôi đều mơ thấy ông nội tôi bắt tôi đốt vàng mã?”
Kỷ Hòa nhíu mày, thản nhiên đáp:
“Ông nội cậu dưới địa phủ đang gây dựng sự nghiệp, thiếu tiền rồi. Mơ thấy vàng mã là lời nhắn nhủ.”
Khán giả: “…”

Những buổi phát sóng của Kỷ Hòa nhanh chóng nổi tiếng nhờ những câu trả lời “chuẩn không cần chỉnh”. Một ngày nọ, một ngôi sao đỉnh lưu xuất hiện:
“Chủ bá, tôi muốn tìm em gái thất lạc của mình, cô có thể giúp không?”
Kỷ Hòa bình tĩnh đáp: “Cô ấy vẫn luôn ở bên cạnh cậu.”

Sau đó, Kỷ Hòa tham gia một gameshow. Khi các thí sinh khác nhảy và rap sôi động, Kỷ Hòa chậm rãi lấy từ trong lòng ngực ra một chiếc kèn xô-na. Anti-fan vốn định cười nhạo, cuối cùng chỉ biết lẩm bẩm:
“Cái này không phun được, còn phải cảm ơn cô ấy tiễn đưa một đoạn đường…”

Không ai ngờ rằng, phòng phát sóng trực tiếp của Kỷ Hòa lại thu hút sự chú ý của các nhân viên chính phủ. Từng lời cô nói ra đều được Hiệp hội Đạo giáo ghi lại, biên soạn thành sách giáo khoa. Cô còn được mệnh danh là “nhà tài trợ địa phủ” khi giúp không ít người âm phủ giải quyết vấn đề tài chính.

Từ đó, “Huyền học chỉ nam của Kỷ Hòa” trở thành tài liệu gối đầu giường của mọi đạo sĩ và người hâm mộ.

Chương 937: Chương 937: Hoàn
Chồng Tôi Là Một Kẻ Ngoại Tình

Lượt Đọc:

7

Cuộc hôn nhân vừa bước sang năm thứ ba, Tống Luật Thanh đã phải lòng chính cô thư ký của anh.

Vì người phụ nữ ấy, anh đoạn tuyệt với gia đình, ruồng bỏ cả vợ con.

Ngày rời khỏi nhà, anh đã quỳ suốt một đêm dài trước bài vị tổ tiên, rồi giao lại toàn bộ tài sản cho mẹ con tôi.

“Anh xin lỗi mẹ con em, nhưng anh không còn lựa chọn nào khác. Anh yêu cô ấy, anh có thể vì cô ấy mà từ bỏ tất cả.”

“Anh sẽ không về nữa đâu. Địa vị và tiền bạc này chỉ khiến anh ngạt thở.”

“Sống trong một gia đình chỉ có tiền bạc mà thiếu vắng tình yêu, thật sự là bất hạnh của đời anh.”

“Nếu không thể ở bên người mình yêu thương, cuộc sống này còn ý nghĩa gì nữa?”

Tôi chỉ liếc nhìn anh ta một cái, rồi dứt khoát đặt bút ký vào đơn ly hôn, nhận lấy toàn bộ số tài sản ấy.

Tình yêu ư? Nó vốn đã tan nát, chằng chịt những vết thương rồi.

Thôi thì, không cần đến nó nữa, cũng chẳng sao.

Chương 19: Ngoại Truyện 4 (Hoàn)
Phạm Ân Thượng Tiên

Lượt Đọc:

11

Lúc Thượng Thần moi tiên cốt của ta, m///áu đã văng tung tóe khắp người hắn.

Mà ta thì đã sớm uống đan dược chặn cảm giác đau rồi.

Không những chẳng đau chút nào mà thậm chí còn tranh thủ liếc mắt nhìn nữ chính đang hau háu chờ được thay tiên cốt.

Nhìn ánh mắt chắc như bắp của bọn họ, ta bật cười.

Tiên cốt này cần nguyên chủ băng thanh ngọc khiết mới có tác dụng.

Phụt, không phải chứ, không phải chứ, bọn họ thật sự nghĩ ta vì nam chính mà thủ thân như ngọc ư?

Sự thật là, con trong bụng ta đã được ba tháng rồi! Có giỏi thì đến mà moi đi!!!!

Chương 17: Chương 17 (Hoàn)
Người Chiến Thắng - Lang Lang

Lượt Đọc:

7

Tác giả: Lang Lang

Đăng bởi: Mẹ Bông Bom

Lâm Thanh, một cô gái nhỏ từ vùng quê vừa tốt nghiệp ngành Toán học, đã vượt qua vòng tuyển dụng để trở thành trợ lý riêng của Lương Mộng – một nữ tổng giám đốc quyền lực, giàu có và xinh đẹp của thành phố lớn.

Lâm Thanh, cô gái sinh sau năm 2000, mang tư tưởng hiện đại và không chấp nhận lối sống “tự hủy hoại” bản thân trong công việc. Cô không cạnh tranh với chính mình mà chỉ tập trung vào việc cạnh tranh với người khác. Với thái độ không có gì để mất, Lâm Thanh quyết tâm đánh cược tất cả, sống một cuộc sống hết mình.

Lương Mộng, nữ giám đốc xinh đẹp, tưởng chừng như là một người phụ nữ điên rồ nhưng thật ra lại là một chiến thần của tình yêu. Bị tình yêu khước từ, cô không ngại làm rối tung mọi thứ; khi đã yêu điên cuồng, cô sẵn sàng đánh đổi tất cả. Khi đối mặt với tình yêu không thể nắm bắt, Lương Mộng quyết định buông tay và sống với tâm thái tự do.

Khi nữ tổng giám đốc “điên rồ” gặp nữ trợ lý “điên rồ”, cả hai tạo nên những tình huống dở khóc dở cười đầy kịch tính. Không ngờ rằng, hai người tưởng chừng như đối lập lại hoàn thiện lẫn nhau. Chỉ khi sống hết mình, con người mới có thể tỏa sáng rực rỡ; và chỉ khi buông thả, họ mới có thể trở thành người chiến thắng thực sự.

Chương 154: Chương 154 (Hoàn)
Hôm Nay Hoa Xưởng Cướp Dâu Chưa?

Lượt Đọc:

1

Diệp Diệu An vốn có một chuyện vui to lớn - vào cung để chôn cùng Hoàng đế sắp chết. Không ngờ, Lý Chuẩn, Chưởng ấn Ngự Mã Giám, lại dùng một thi thể để thay thế nàng, cướp nàng về đối thực. 

Thái giám cướp dâu, lại cướp cả dâu của Thánh thượng. Đáng bị mổ bụng phanh thây, băm vằm ra trăm nghìn mảnh, ném vào chảo dầu. 

Nhưng Lý Chuẩn đã kéo Diệp Diệu An ra khỏi hố lửa của đền thờ trinh tiết, để nàng biết rằng mình không phải là một đồ vật, càng không phải là một món đồ chơi, mà là một con người sống sờ sờ, có máu có thịt. 

Vì vậy, Diệp Diệu An nói, một hán tử đầu đội trời chân đạp đất, không phải là cái gốc rễ ở giữa hai chân, mà là một bộ xương cốt cứng cáp, gõ không gãy, đập không nát. 

[Thứ nữ nhà cao cửa rộng X Thái giám giả bụng dạ đen tối, cưới trước yêu sau, ngọt sủng 1V1, HE]

Chương 82: Chương 82: Ngoại truyện 3 (Hoàn toàn văn)
Nếu Tình Yêu Quên Lãng - Sơn Gian Hồ

Lượt Đọc:

2

Tác giả: Sơn Gian Hồ

Tran / Editor: Trong Tim Có Cậu

Beta: Trong Tim Có Cậu

Thể loại: HE, Gương vỡ lại lành, Hào môn thế gia, Sủng Ngọt, Hiện đại

Độ dài: 15

Giới thiệu

Bốn năm trước, Lục Viễn Châu nằm trong phòng cấp cứu giành giật sự sống.

Tôi âm thầm bỏ rơi anh, lặng lẽ biến mất khỏi cuộc đời anh.

Bốn năm sau, tôi đi dự tiệc xã giao cùng bạn trai mới.

Trong men rượu chập chờn, tôi lại gặp Lục Viễn Châu.

Bạn trai tôi tươi cười rạng rỡ gọi anh: "Anh họ! Đây là bạn gái em!"

"Ồ?"

Tôi còn chưa kịp tránh thì đã chạm phải ánh mắt lặng thinh và u tối của anh.

Ngón tay trỏ của Lục Viễn Châu khẽ đặt lên môi tôi rồi miết nhẹ, giọng trầm thấp:

"Chúng ta... đã từng gặp ở đâu rồi thì phải?"

"Em dâu à."

Chương 15: Chương 15 (Hoàn)
Gửi Thiên Thần Nhỏ - Bạch Nhật Mộng Dương

Lượt Đọc:

4

Gửi Thiên Thần Nhỏ

Tác giả: Bạch Nhật Mộng Dương

Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, bối cảnh đại học

Số chương: 65 chương + ngoại truyện

Editor: Dreamyhours

Bìa: Dreamyhours

[Giới thiệu truyện]

Từ nhỏ đến lớn, Yến Đường luôn biết mình rất bình thường, thậm chí còn khá xui xẻo.

Người cô thích chẳng bao giờ thích lại cô, dù học hành chăm chỉ vẫn không thể đạt được điểm số như mong muốn, đi thực tập vất vả nhưng đến lúc xét duyệt chính thức thì bộ phận lại giải tán.

Năm cuối đại học cô chấp nhận số phận, sẵn sàng nghe theo sắp xếp của bố mẹ: tốt nghiệp xong sẽ về quê thi công chức, đi xem mắt.

Trước khi ra trường, tình cờ cô nhận được một công việc ngoài giờ: dạy kèm tiếng Trung cho con trai cưng của một vị phu nhân giàu có vừa từ Nga trở về.

Phu nhân mô tả về con trai mình như sau:

“Con trai tôi vừa mới về nước, chỉ hiểu được những câu tiếng Trung đơn giản, nên làm phiền em mỗi cuối tuần đưa nó đi học ngoại khóa, nói chuyện với nó nhiều hơn nhé.”

Bà còn nhấn mạnh:

“Nó rất ngoan, rất đáng yêu, y như một thiên thần nhỏ ấy. Chỉ là hơi mít ướt một chút, em đừng chiều hư nó nhé.”

Sau bao mong đợi, Yến Đường cuối cùng cũng gặp được “thiên thần nhỏ”—và rồi cô rơi vào một khoảng lặng vô tận.

Cậu ta đúng là rất đáng yêu, đôi mắt sáng trong như mắt mèo, làn da trắng mịn, mái tóc dày mềm, đôi môi nhạt màu trông như những cánh hoa xinh đẹp.

Nhưng có vẻ vị phu nhân giàu có kia đã bỏ sót vài thông tin quan trọng:

— “Thiên thần nhỏ” này cao tận 1m90, lớp ngoại khóa theo học là bắn súng và võ tổng hợp MMA.

— Cậu còn nói rằng mình đam mê săn bắn trong căn biệt thự ở Moscow, một bức tường treo đầy các loại súng, còn bức tường đối diện lại trưng bày chiến tích là đầu gấu nâu và sói hoang mà cậu săn được từ năm mười lăm, mười sáu tuổi.

Vị thiên thần phiên bản trưởng thành, ngoại hình đỉnh cao này đúng là kém tiếng Trung thật, vốn từ vựng chỉ xoay quanh mấy câu đơn giản như “Xin chào”, “Ăn chưa?”, “Đồ ngốc”… Nhưng chỉ cần ai khen “đẹp trai”, “đáng yêu”, “bé ngoan”, hay “soái ca” thì cậu ta đều hiểu hết.

Yến Đường nghiêm túc dạy trong hai tháng nhưng sau khi kết thúc việc dạy kèm, cô phát hiện có vẻ người này chẳng học được câu tiếng Trung nào mà cô dạy.

“Dừng lại! Dừng lại!” Yến Đường chống tay lên ngực cậu, hét lên.

Tống Úc siết chặt eo cô, dùng tiếng Nga hỏi: “Em đang nói gì vậy em yêu?”.

Yến Đường: “Đừng hôn tôi nữa!”

Cậu nhìn cô bằng đôi mắt mèo long lanh rồi tiếp tục áp sát.

Thế là Yến Đường vung tay cho cậu một bạt tai.

Đánh xong, cậu khóc. Cô phải dỗ suốt hai tiếng.

Sau khi tốt nghiệp, cô từ chức khỏi công việc gia sư cho vị phu nhân giàu có.

Để tránh phiền phức, cô không nói với Tống Úc mà lặng lẽ trở về quê.

Vào ngày đi xem mắt, Yến Đường vừa mới trò chuyện với đối tượng được một lúc thì bỗng nhìn thấy một bóng dáng cao lớn đứng ngay cửa.

Tống Úc đột nhiên xuất hiện, thẳng thừng tiến đến bàn của họ, ngồi xuống, rồi mỉm cười nói với người đàn ông trước mặt:

“Anh là người định cưới Yến Đường sao? Cô ấy đã ngủ với tôi rồi. Tôi muốn ở bên cô ấy, anh không ngại chứ?”

“Em là chú chim sẻ trốn chạy giữa rừng thông tuyết phủ
Anh giương súng nhắm vào em
Nhưng viên đạn lại xuyên thẳng vào tim anh.”
— Gửi thiên thần nhỏ (Tống Úc viết trong buổi học tiếng Trung cuối cùng)

Lưu ý khi đọc:

Mỹ nhân tự ti, ngoan ngoãn x Thiếu gia ngang ngược, bám người

1v1, Sạch: (Như nội dung đã đề cập, nữ chính từng có người thầm thích, từng đi xem mắt khi chưa xác định quan hệ với nam chính. Nam chính chỉ có mỗi nữ chính, cả trong tim lẫn thể xác.)

HE, nam chính nhỏ tuổi hơn, lai Trung-Nga.

Tông truyện nhẹ nhàng (Mục tiêu của tác giả! Nếu viết chưa đạt, hoan nghênh góp ý.) Nữ chính có sự phát triển cá nhân, nhưng không phải kiểu “đạp lên tất cả để thành công”, mà là đạt được thành tựu trong lĩnh vực của mình.

Về quan hệ dạy học: Hai nhân vật chính không có tình cảm yêu đương trong thời gian dạy kèm.

Về nội dung liên quan đến MMA: Ngoại trừ tổ chức UFC là có thật, tất cả nhân vật và giải đấu trong truyện đều là hư cấu. Vui lòng không áp đặt vào đời thực.

Chương 87: Ngoại Truyện If Ngắn – Chương đặc biệt ABO (Hoàn toàn văn)
Huy Mộng - Vân Tân

Lượt Đọc:

1

Ta là hoàng thương lớn nhất Huy Châu.

Vào ngày cập kê hôm ấy, có người đến cửa muốn cưới ta: "Cẩn cô nương, gia tài bạc triệu của ngươi e rằng không giữ được."

Ta chưa kịp nói gì, đã có mấy chục người hàng xóm cầm gậy lao ra.

"Muốn ép cưới cô nương Huy Châu ta, nằm mơ đi!"

Chương 30: Chương 30 (Hoàn)
Chủ Tịch, Phu Nhân Lại Bày Sạp Bói Rồi

Lượt Đọc:

0

Lâm Khê, một thiên tài huyền học, sau khi sư phụ qua đời, cô xuống núi mở quầy xem bói, vừa kiếm tiền vừa tìm kiếm người chồng chưa cưới. Lâm Khê rất tài giỏi trong việc giải đáp các vấn đề huyền học, từ việc dự đoán chuyện tình duyên cho đến việc giải quyết các vấn đề ma quái. Cô không ngần ngại trả lời những câu hỏi hóc búa, như việc tìm ra chân mệnh thiên tử thay vì chân mệnh thiên nữ hay chỉ ra những bí mật uẩn khúc trong gia đình người khác.

Bất ngờ, người nắm quyền Tập đoàn Phó thị, vốn không mấy quan tâm đến phụ nữ, lại đột nhiên kết hôn với cô thầy bói trẻ này. Câu chuyện thu hút sự chú ý của dư luận, khiến mọi người tò mò không biết khi nào Phó tổng sẽ ly hôn. Câu chuyện pha trộn giữa huyền học, bói toán, bắt ma, hài hước và sảng văn tạo nên một câu chuyện thú vị và hấp dẫn.

Chương 476: Chương 476
Kiếp Này Hạnh Phúc Bên Người

Lượt Đọc:

3

Ta là một kẻ ngốc, nhưng ngốc cũng có cái phúc của kẻ ngốc, được gả cho Ninh vương Tiêu Mặc.

Hắn yêu ta như mạng, thiên hạ đều biết.

Thế nhưng khi ta sắp sinh nở, hắn lại bỏ mặc ta, đi bầu bạn với một nữ nhân khác.

Nghe nói, Tiêu Mặc vốn định cưới nàng ta, nhưng Thái hậu không cho phép, đem nàng gả cho người khác, hắn mới tùy tiện lấy một kẻ ngốc như ta.

Ta lén đứng ngoài cửa nghe lén, nước mắt ướt đẫm vạt áo.

Đêm đó, ta để lại tờ giấy hòa ly, trên đường trở về nhà mẹ đẻ, ta c.h.ế.t vì băng huyết.

Ta c.h.ế.t rồi, tự nhiên cũng không biết, Tiêu Mặc – kẻ trước nay luôn cao ngạo vô tình – sau khi nhìn thấy tờ giấy hòa ly của ta, đã gần như phát điên.

Khi ta sống lại, tỉnh dậy, là lúc ta vừa tròn mười sáu tuổi, đúng vào ngày trước khi Tiêu Mặc tới cầu hôn.

Mọi chuyện đều còn kịp, đời này, ta sẽ không bao giờ trèo cao mà gả cho hắn nữa.

Chương 16: Chương 16 (Hoàn)
Khế Ước Cấm Dục: Cô Vợ Ngọt Ngào

Lượt Đọc:

1
Tác giả: Yên Hoa Đào Nguyệt

Thể loại: Tiểu Thuyết, Ngôn Tình, Nữ Cường, HE, Hài Hước, Ngược, Sủng, Ngược Luyến Tàn Tâm, Ngược Nữ, Ngược Nam, Tổng Tài, Cưới Trước Yêu Sau, Ngọt, Truy Thê, Gương Vỡ Lại Lành

Team dịch: QueenNovel

Giới thiệu

Sau cuộc hôn nhân chớp nhoáng, Tô Thời Sơ trở thành người phụ nữ được ngưỡng mộ nhất Thượng Hải. Ân Dĩ Mặc luôn cưng chiều, nghe lời cô vô điều kiện.

Nhưng vào sinh nhật anh ta, cô mang quà đến thì bắt gặp anh đang ôm hôn người phụ nữ khác.

"Xin lỗi, Tô Thời Sơ, anh ấy là của tôi."

Cô nhận ra mình chỉ là một quân cờ bị lợi dụng.

Sau đó, cả thành phố đồn rằng Ân Dĩ Mặc điên cuồng tìm vợ, nhưng chỉ nhận được tin cô đã chết. Anh không tin, cho đến khi nhìn thấy cô trong chiếc váy cưới lộng lẫy, khoác tay người đàn ông khác. Ngực anh nghẹn lại, tay run rẩy.

"Ân tổng, ngài đi đâu vậy?"

Anh nhếch môi lạnh lùng: "Đi cướp dâu."
Chương 117: Cô không biết à? - 2
Sau Khi Xuyên Sách Tôi Có Con Với Vai Ác

Lượt Đọc:

0

Tác giả: Nham Thành Thái Sấu Sinh

Tran / Editor: Trúc Anh

Thể loại: Chữa lành, Hào môn thế gia, Hiện đại, HE, Hài hước, Xuyên sách, Đam mỹ, Ấm áp

Độ dài: 48

Giới thiệu

Tỉnh dậy sau vụ tai nạn xe cộ, Dư Niên phát hiện ra mình đã xuyên vào trong sách, trở thành bia đỡ đạn bên cạnh trùm phản diện Hạ Hành Khuyết.

Trùm phản diện Hạ Hành Khuyết nắm giữ đế chế thương nghiệp nhưng lại có tính cách âm u với thủ đoạn độc ác, là chướng ngại vật trên con đường thành công của công thụ chính, cuối cùng bị công thụ chính hợp tác đánh bại, công ty phá sản…

Du Niên: Ok, không cần giới thiệu nữa, tôi biết quy trình tiếp theo rồi, tiếp theo tôi phải dùng trái tim và tình yêu của mình cảm hóa anh ta, đúng không? Thế bây giờ cốt truyện đi đến đâu rồi? Nhân vật phản diện đang ở thời kỳ cấp ba chưa hắc hóa, hay đang hắc hóa trên thương trường?

Ngay giây sau, cánh tay ôm eo cậu trong chăn siết chặt lại, nhân vật phản diện hôn lên trán cậu: “Niên Niên, em không muốn ngủ thêm chút nữa sao?”

Dư Niên: ???

Giây tiếp theo, một bé con nhẹ nhàng đẩy cửa ra đi vào: “Ba nhỏ, con có thể ngủ chung với hai người không?”

Nhân vật phản diện lạnh lùng trả lời: “Không được, con tự ngủ đi.”

Dư Niên: !!!

Ai có thể nói cho cậu biết tại sao nhân vật phản diện lại kết hôn với bia đỡ đạn, lại còn có thêm một đứa con nữa?!

Này thì còn cảm hóa cái quái gì?!

2

Dư Niên đã trải qua hai vụ tai nạn xe cộ.

Lần đầu tiên vào năm cậu mười sáu tuổi, sau vụ tai nạn ấy xuyên vào trong sách trở thành bia đỡ đạn bên cạnh trùm phản diện Hạ Hành Khuyết.

Lần tai nạn xe cộ thứ hai xảy ra khi cậu và Hạ Hành Khuyết đã kết hôn được 5 năm, ký ức của cậu quay về thời điểm vừa mới xuyên tới đây.

Dư Niên nhìn phản diện lớn nhỏ, cậu thở dài một hơi.

Vì để cứu vận mệnh của một nhà toàn phản diện, Dư Niên buồn thúi ruột.

Trong công ty, Dư Niên: “Anh ơi, anh đừng đối đầu với công thụ chính, sẽ có chuyện xảy ra đó.”

Hạ Hành Khuyết cầm bản báo cáo tài chính có giá trị thị trường vượt nghìn tỷ trong quý này.

Ở hội trường đấu giá, Dư Niên: “Dư Niên, đừng cướp đồ của công thụ chính, sẽ xảy ra chuyện mất.”

Hạ Hành Khuyết nắm tay cậu, giúp cậu lấy đàn dương cầm cổ điển mà cậu nhìn trúng.

Ở nhà trẻ, Dư Niên: “Bé con, con đừng lại gần con của công thụ chính… Chờ một chút! Công thụ chính làm gì có con, hahaha!”

Phản diện lớn nhỏ nhìn vợ/ba nhỏ mất trí nhớ, cùng lúc thở dài.

Đến khi nào vợ/ba nhỏ mới phát hiện ra mình mới là công ty/học sinh mạnh nhất nhà trẻ đây?

Chương 48: Hạ tổng mất trí nhớ (Hoàn)
Sơn Thần - Phi Ảnh

Lượt Đọc:

0

Tên truyện: Sơn Thần – 山神

Tác giả: Phi Ảnh 飞影

Thể loại: Suy luận, dân quốc

Số chương: 21 chương

Edit & beta: Cún

MÔ TẢ

Vào những năm đầu của thời Dân Quốc, dưới chân núi Trường Bạch, Liêu Ninh, có một nơi gọi là thành Phủ Tùng. Ở đó có một nhóm người sống bằng nghề vào núi đào “bổng chùy” (nhân sâm). Người có uy vọng và địa vị cao nhất, cũng là chủ nhân của gia nghiệp lớn nhất, chính là Dương Thành Nghiệp (Dương Bát gia). Ông cũng là Bang chủ của Bang Sâm Trường Bạch.

Hằng năm, Dương Bát Gia đều tổ chức đại hội tuyển chọn Sâm Vương. Chín năm trước, “Sâm Vương” Kim Bất Hoán đã rửa tay gác kiếm, nay lại bất ngờ xuất hiện tại đại hội cùng với con nuôi Kim Thập Tam.

Người ta đồn rằng có một bảo vật giáng thế, một cây sâm “Nhị Tầng Lâu” trăm năm tuổi xuất hiện trong núi. Kim Bất Hoán quyết định tái xuất giang hồ, tập hợp đội ngũ cũ của mình, dẫn theo người lần đầu tiên vào rừng đào sâm là Kim Thập Tam, tiến sâu vào trong núi tìm kiếm cây “Nhị Tầng Lâu”.

Trong rừng sâu, họ gặp muôn vàn nguy hiểm, từ sự tấn công của loài linh miêu đến vòng vây của bầy rắn do “Thần Long” (một con mãng xà lớn) cầm đầu. Vượt qua trăm ngàn hiểm trở, cuối cùng họ cũng tìm được một cây “Tiếu Bát Tiên”.

Chương 21: Lời kết
Quy Dã - Kim Vụ

Lượt Đọc:

1

QUY DÃ

Tên Hán Việt: Quy Dã

Tác giả: Kim Vụ

Thể loại: Hào môn thế gia, Cuộc sống nỗ lực, Hợp thời đại

Độ dài: 61 chương + 10 ngoại truyện + 6 ngoại truyện thế giới song song ( 3O7,92O chữ raw )

Editor: Tây Tây Mễ Mễ

Văn án

Thẩm Thanh Đường và Hứa Kim Dã là hai loại người.

Một người là cô gái ngoan ngoãn lớn lên trong sự nghiêm khắc của gia đình. Dáng vẻ, thần thái, mọi thứ đều yêu cầu nổi bật nhất, làm gì cũng đều phải làm đến tốt nhất.

Một người là công tử nhà giàu trăng hoa, tùy tiện phóng đãng, đi ngược lại với quy tắc thông thường, kẻ đến người đi ở bên cạnh anh chưa bao giờ thấy anh thật lòng với bất kỳ ai.

Thẩm Thanh Đường biết anh từ rất sớm, trông thấy anh từ xa trên sân bóng, anh ném một cú ba điểm vào rổ hoàn hảo và nhận được sự cổ vũ của toàn trường.

Rất nhiều nữ sinh đến xem trận bóng, các cô ấy còn cầm theo nước, muốn đưa anh nhưng lại không dám.

Người thiếu niên quá ư chói mắt, cho nên chỉ cần đến gần thôi cũng lo lắng mình không đủ tư cách.

Bạn cùng phòng từng nói với cô rất nhiều lần: “Người như Hứa Kim Dã sẽ không thích con gái ngoan ngoãn đâu.”

Cô chỉ ừm một tiếng, không phản bác.

Thấm thoắt thời gian trôi đi, dưới ánh đèn đường, cô khoác một cái áo khoác nam không vừa người, ánh sáng chỉ dừng lại đến vai người thiếu niên, Hứa Kim Dã vuốt trán cô, nhếch môi cười mang theo ý xấu: “Học sinh giỏi.”

“Hôm nay lại dạy cậu một thứ khác.”

***

Hứa Kim Dã giành chiến thắng trong Giải đua xe MOTO GP(*), trong buổi phỏng vấn sau khi kết thúc cuộc đua, các phóng viên chú ý đến dây buộc tóc cherry trên cổ tay anh, hỏi có phải của bạn gái anh không.

Anh cúi đầu, khẽ cười, ngón tay chạm nhẹ lên trái cherry nhỏ, trả lời: “Cái này à, lừa lấy của người ta.”

Sau này, có người trông thấy người ngồi sau Hứa Kim Dã là Thẩm Thanh Đường, anh cúi người, nắm lấy cằm, hôn cô.

Thẩm Thanh Đường níu lấy áo anh, lông mi run rẩy.

Cô nghe thấy giọng nói trầm khàn của Hứa Kim Dã: “Thẩm Thanh Đường, em không ngoan chút nào.”

“Lúc hôn phải nhắm mắt.”

Hứa Kim Dã chưa từng nghĩ đến, cuộc đời này của anh sẽ rơi vào tay Thẩm Thanh Đường.

Rơi thì rơi thôi, anh vui vẻ chấp nhận.

[ Tôi tặng em lòng trung thành của một người đàn ông chưa từng trung thành. ] – Jorge Luis Borge (**)

*****

Chú thích:

-> Tên truyện trước kia đặt là “Anh là chốn bình yên” – được đặt dưới sự trợ giúp của một người chị Thiên Ham Hố. Giải thích một tý: tên Hán Việt là Quy Dã -> Quy là quay về, Dã là tên nam chính. Mọi người đọc truyện sẽ biết sao chị Thiên lại gợi ý cho Mễ một cái tên rất thoáng và siêu bình yên như vậy nhá. Nhưng mà đến cuối cùng editor lowtech, cái gì cũng gõ tay, tên kia dài quá nên lấy tên Hán Việt, gõ cho lẹ chứ hong gì.

(*) MotoGP: Giải đua xe mô-tô quốc tế  (trước kia còn được gọi là MotoGP) là giải thể thao tốc độ số một thế giới về mảng đua môtô được tổ chức ở các trường đua đường nhựa. Nguồn: Wikipedia

(**) Jorge Francisco Isidoro Luis Borges là một nhà văn, nhà thơ và dịch giả nổi tiếng người Argentina. Ông được coi là cha đẻ của chủ nghĩa hiện thực huyền ảo Mỹ Latinh. Ông là người có kiến văn uyên bác trải từ cổ chí kim, từ Đông sang Tây.

Câu thơ trích từ Bài thơ số hai của Jorge Luis Borge

Bản tiếng Anh: I offer you the loyalty of a man who has never been loyal.

Bản Raw: 我给你一个从未有过信仰的人的忠诚.


CP: nữ chính Thẩm Thanh Đường – nam chính Hứa Kim Dã

Phong cách: Chính kịch

Góc nhìn: nữ chính.

Chương 77: ~ Ngoại truyện 16: Thế giới song song 06 – Hoàn toàn văn ~
Dư Ôn - Kim Vụ

Lượt Đọc:

2

Tên truyện: Dư ôn

Tác giả: Kim Vụ

Độ dài: 25 chương

Thể loại: Hiện đại, đô thị, nhẹ nhàng

Edit: Meo thiếu ngủ

Bìa: Xiaohongshu

Giới thiệu:

Tưởng Sương vẫn còn nhớ đêm hôm đó.

Bóng đèn huỳnh quang được bao quanh bởi một cái chụp đèn tạm bợ, treo trên cột gỗ đã bị côn trùng gặm nhấm. Gió thổi qua khiến chụp đèn đung đưa, ánh sáng lay động. Phó Dã bước ra từ trong bóng tối, bờ vai gầy gò, cả người đầy vết thương, vết máu trên mặt còn chưa lau sạch, ánh mắt sắc lạnh, trông như một con chó hoang hung dữ và cô độc.

Cậu bước đến cửa sổ quầy tạp hóa, mùi máu tanh xộc vào mũi cô. Cô thấy cậu móc từ trong túi ra một nắm tiền lẻ nhàu nát rồi chỉ tay ra phía sau lưng cô, muốn mua một bao thuốc.

Cô biết cậu ấy.

Kể từ sau căn bệnh nặng mắc năm mười tuổi, Phó Dã bị mất đi thính giác. Sau khi bố mẹ ly hôn, cậu bị vứt cho người bà sống một mình. Phó Dã mà nổi điên lên thì vô cùng liều mạng, cả khu ai cũng biết, không ai dám dây vào.

Mợ đã khuyên cô nên tránh xa loại người có thể làm ra bất cứ chuyện gì như cậu.

Sau này cũng là vào ban đêm, cậu lấy từ trong ví ra một chiếc máy trợ thính rồi đeo lên, giơ tay chỉ vào tai, ra hiệu cô tiến lại gần.

Tưởng Sương chống tay nhích người về phía trước, chậm rãi dựa sát lại.

Đường nét xương quai hàm thiếu niên sắc bén như lưỡi dao. Cô đè chặt trái tim đang đập điên cuồng, khẽ thì thầm một câu.

Phó Dã nghiêng đầu, đối diện với ánh mắt cô.

Cậu khẽ nhếch môi, âm thầm nở nụ cười.

Đã mười năm rồi, âm thanh đầu tiên cậu nghe được là giọng nói của Tưởng Sương.

Cô gọi cậu: “A Dã.”

Chương 25: [Ngoại truyện] Ngoại truyện (Hoàn)
Sau Khi Bị Vứt Bỏ Thê Thảm, Tôi Được Phản Diện Cưng Chiều Sủng Ái

Lượt Đọc:

0

[Bối cảnh mạt thế giả tưởng + Trừng phạt tra nam + phản diện soán ngôi + tu la tràng + cứu rỗi song hướng + ngọt ngào quyến rũ + lãng mạn + song khiết]

Ôn Dao đến chết cũng không hiểu nổi, cô thích Thẩm Dật Xuyên ở điểm nào.

Là thích sự lạnh lùng vô tình của hắn, hay là thích sự ích kỷ chỉ biết đến bản thân của hắn?

Là đồng đội, cô vì hắn mà vào sinh ra tử suốt bảy năm, nhưng khi gặp nguy hiểm hắn lại dứt khoát bỏ rơi cô.

Hắn nói: "Cô đã nhiễm virus Zombie rồi, không thể ở lại trên tàu được nữa."

Hắn nói: "Ôn Dao, tôi tưởng cô hiểu chuyện lắm chứ."

Khi mở mắt lần nữa, cô nhìn thấy khuôn mặt của đối thủ không đội trời chung Quý Minh Trần — Với đôi mắt đào hoa dịu dàng, ôn nhuận như ngọc, kinh diễm tuyệt trần, giết người không chớp mắt.

Người đàn ông dùng ngón tay dính máu nâng cằm cô lên, tiếng cười mang hơi thở gợi cảm chết người: "Muốn tôi cứu cô? Vậy cô định báo đáp tôi thế nào đây?"

Sống mũi Ôn Dao cay xè, trong lòng thầm hạ quyết tâm. Cô ngẩng đầu, hôn lên môi người đàn ông trước mặt.

Quý Minh Trần vốn chỉ là trêu chọc cô theo lệ: "!?“

Về sau, Thẩm Dật Xuyên lội qua biển zombie, ngày đêm sống trong day dứt, hối hận. Đến khi cuối cùng cũng được gặp lại, hắn vừa mừng vừa tủi, ánh mắt đỏ hoe, hạ mình cầu xin: "Trở về đi, A Dao..."

Nhưng lại thấy phía sau Ôn Dao, một người đàn ông áo trắng từ từ bước tới.

Người đàn ông thân mật đặt tay lên đôi vai cô, ánh mắt mỉm cười nhìn về phía đối diện.

Thì thầm bên tai cô: "Lúc đầu đã dạy em thế nào, hửm?"

"Nhân từ với kẻ địch, chính là tàn nhẫn với chính mình."

Chương 189: Hoàn
Quy Tắc Quái Đàm Xích Nhật - Chân Giả Mỹ Hầu Vương

Lượt Đọc:

0

Đệ tử Đường Tam Tạng, xin người hãy tịnh tâm đọc kỹ điều lệ dưới đây, lại khẩn thiết nghiêm cẩn tuân theo, bởi chính đó là then chốt bảo toàn sinh mệnh cho hết thảy.

• Phải tìm cho ra chân thân của Tôn Ngộ Không.

• Tuyệt đối chớ để Hỏa Nhãn Kim Tinh nhìn mình dưới bất kỳ hình thức nào.

• Phải điều tra nguyên do thực sự dẫn đến tử vong của bọn cường đạo.

• Đế Thính (kỳ thú nghe thấu lòng người) sẽ gian trá, chỉ riêng Địa Tạng Vương Bồ Tát mới là người chẳng hề vọng ngôn.

• Trong hàng môn đồ của người, chẳng phải chỉ có một kẻ là giả mạo.

Chương 16: Chương 16 (Hoàn)
Em Là Người Đã Cùng Trải Qua Tất Cả

Lượt Đọc:

0

Tôi đã làm bạn gái trên danh nghĩa của Lục Hành Xuyên - bạn thời thơ ấu - suốt ba năm.  

Nhưng vào cái ngày bạch nguyệt quang của anh ta bỗng nhiên "từ cõi chết trở về",  cô ta đã bẻ gãy từng ngón tay tôi rồi bỏ mặc tôi.  

Sau đó, giữa biển hoa rực rỡ từng hứa sẽ dành cho tôi, anh ta cầu hôn người con gái ấy.  

Còn tôi, phải chịu đựng sự nhục nhã trong ngục tối tăm.  

Khi Lục Hành Xuyên tìm thấy tôi, tôi đã gần chết.

Chương 23: Chương 23 (Hoàn)
Bạn Trai Tôi Được Làm Bằng Nước

Lượt Đọc:

0

QT: Ta bạn trai là thủy làm
Tác giả: Kim Nhật Thụy Miên Bất Túc
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Niên hạ, học đường, Chủ thụ, Nhẹ nhàng.
Editor: Lan
Độ dài: 11 chương

Giới thiệu

Lạnh lùng, ngầu lòi, lại còn đánh nhau giỏi, chân dài eo thon khí chất ngút trời.

Đó là ấn tượng đầu tiên của Trì Ngôn về Hề Nam.

Đợi đến khi Hề Nam đánh cho kẻ theo đuổi biến thái của Trì Ngôn một trận nhừ tử, khiến cả đám người có mặt phải trầm trồ thán phục, Trì Ngôn mới phát hiện ra...

Cậu ấy... vậy mà lại khóc.

---

Công dễ xúc động, hễ kích động là rơi nước mắt x Thụ tinh quái, thích bắt nạt công.

Tất cả tình tiết đều phục vụ cho mạch truyện tình cảm, ngọt sâu răng.

Tag: Niên hạ, tình hữu độc chung, trời sinh một đôi, ngọt sủng, học đường, thầm mến.

Nhân vật chính: Trì Ngôn, Hề Nam (góc nhìn Trì Ngôn).

Tóm tắt một câu: Anh Nam xã hội, đẹp trai lại nhiều nước mắt.

Ý nghĩa: Nước mắt đôi khi lại là chất xúc tác tuyệt vời cho tình yêu.

Chương 11: Hết
Có Bệnh - Nhân Gian Phế Liệu

Lượt Đọc:

0

Ta đã giết heo trong cung bốn năm. Lưỡi rìu đi tới đâu, đều không còn đường sống.
Mỗi lần giết một con heo, ta lại niệm một tiếng Phật.
Kỹ năng giết heo thuần thục của ta được một vị hoàng tử để mắt đến, hắn thu nhận ta làm tâm phúc.
Ta làm lưỡi đao đoạt mạng, hắn làm kẻ đồ tể vung đao.
Giết người chém đầu, A Di Đà Phật; chôn xác tại chỗ, thiện tai thiện tai.

Chương 24: Chương 24 (Hoàn)
Tựa Gối Bên Sông - Ngẫu Sổ Nguyệt

Lượt Đọc:

0

Năm ấy ta mười bốn tuổi.

Cha ta nhận ba mươi lượng bạc từ tay người môi giới. Muốn bán ta làm thiếp cho một thương nhân buôn muối.

Trước khi xuất phát, bà nội kéo tay ta, nước mắt lưng tròng.

Mẹ kế cười nói: “Sao mà phải khóc! Nó vào trong thành là để hưởng phúc!”

Trên đường đi, người môi giới buột miệng nói hớ. Thì ra thương nhân buôn muối cưới ta là để “đóng sinh cọc”.

Đó là một phong tục đóng đinh người sống ở đầu thuyền để trấn tà trước khi ra khơi.

Ta nhìn dòng nước sông Hoài mênh mông vô tận, không hề do dự mà nhảy xuống…

Chương 26: Chương 26 (Hoàn)
Xuyên Nhanh: Ký Chủ Điên Rồi

Lượt Đọc:

0

Tác giả: Chính Manh Quân

Tran / Editor: Quyên Thùy

Beta: Quyên Thùy

Thể loại: HE, Hiện đại, Hệ thống, Mạt thế, Góc nhìn nam chính, Xuyên nhanh, Đam mỹ, Xuyên không, Manhua, Cổ đại, Cận đại, Tương lai

Độ dài: 50

Giới thiệu

Lê Đàn, một "huyền thoại" trong giới công lược giả với biệt danh "kẻ điên", nổi tiếng với những chiêu thức không giới hạn, vô sỉ và tàn nhẫn.

013, "phế phẩm" duy nhất trong số các hệ thống, một cỗ máy không cảm xúc, không có bất kỳ giới hạn đạo đức nào.

Một ngày nọ, Xuyên Qua Bộ quyết định "se duyên" cho hai "cá thể đặc biệt" này, ném họ vào những thế giới trừng phạt đầy rẫy nguy cơ.

Về sau, Xuyên Qua Bộ còn trao cho họ huy hiệu "hiệu suất tối cao" đầy "ấn tượng".

013 xoa xoa cái mông vẫn còn âm ỉ đau, uất ức tố cáo: “Ai bảo hắn là kẻ điên? Hắn đúng là đồ thần kinh!”

Lê Đàn nhếch môi, đáp lại đầy ẩn ý: “Chính ngươi đã khiến ta phát điên.”

Song thị giác công thụ

Từ khóa: Cường cường, Yêu sâu sắc, Hệ thống, Mau xuyên

Nhân vật chính: Lê Đàn X 013 | Nhân vật phụ: Các nhân vật chính trong những thế giới xuyên nhanh | Khác: Chủ công

Thể loại: Đam mỹ, Xuyên nhanh, Chủ công, Cường cường, 1v1, HE (có thể có OE), Tình cảm, Khoa học viễn tưởng, Cổ đại, Cận đại, Hiện đại, Tương lai, Hệ thống

Chương 50: Chương 50 (Hoàn)
Tiểu Thiếu Gia Độc Ác - Zhihu

Lượt Đọc:

0

Ta là tiểu thiếu gia độc ác tính tình sáng nắng chiều mưa, vừa mới tung một cước đạp thẳng vào vai nam chính.

Ngay giây sau, ta đã thấy những dòng bình luận trôi nổi:

[Thiếu gia đừng “thưởng” hắn nữa! Nam chính mê chết đi được đấy!]

[Đạp cho hắn sướng rồi, tối nay chắc hắn sướng đến phát điên mất!]

[Mấy người nói xem, lỡ như tiểu thiếu gia đỏng đảnh này mà biết nam chính tối nào cũng chuốc thuốc mê mình, rồi lại còn vừa ôm vừa hôn, liệu có tức chết không cơ chứ?]

[Aaaa! Nam chính mau hôn nát đôi môi hồng non mềm của hắn đi!]

Ta đờ người ra. Vậy ra, cái dáng vẻ run rẩy nhẹ khi gã nam nhân này nắm lấy cổ chân ta không phải là sợ hãi, mà chính là đang cố kìm nén nỗi phấn khích ư?

Ta vội vàng rút chân về, đối diện với những biến đổi tâm lý khó lòng nhận thấy trên gương mặt nam chính: thất vọng, dư vị, thỏa mãn, thèm khát và cuối cùng là ánh mắt như thể chắc chắn sẽ chiếm được...

Ta tức giận đến mức vung roi quất tới.

Tên nô tài đáng chết! Đúng là đồ biến thái mà!

Chương 10: Chương 16 + End
Sau Khi Kết Hôn Với Kẻ Thù Không Đội Trời Chung

Lượt Đọc:

0

Tôi là vợ trên danh nghĩa của thái tử gia giới kinh thành – Lương Mộ Thần.

Anh ôm trái ấp phải trên bàn rượu đến tận hai ba giờ sáng, còn tôi thì ngoan ngoãn chịu cực đưa anh về nhà.

Về đến nhà, tôi quay đầu lại, giọng nhàn nhạt: “Quỳ xuống.”

“Bộp!!!”

Lúc này anh ta say khướt nhưng vẫn quỳ ngay ngắn thẳng lưng.

Cứng cổ gào lên với tôi: “Trì Phi Vãn, em đừng có mà quá đáng nha! Em bảo quỳ là tôi phải quỳ chắc?”

Miệng thì nói vậy, thế nhưng annh ta vẫn ngoan ngoãn quỳ dưới đất, còn lẩm bẩm:

“Em đừng tưởng mình là cái rốn của vũ trụ! Đàn ông tụi tôi là nghe lời vợ thôi, mà em lại đúng lúc là vợ tôi! Đừng có tưởng tôi thích em đấy nhé!”

Chương 9: Chương 9 (Hoàn)
Cung Tường Liễu - Mộng Nhi

Lượt Đọc:

0

Chuyện ta vào cung, vốn là một điều bất ngờ.

Ta tên Giang Ánh Liễu, năm nay mười bốn tuổi, xuất thân từ một gia đình danh gia vọng tộc, nội tổ phụ là Thái phó đương triều, nội tổ mẫu là cô tổ mẫu của Hoàng thượng, Hoa Dương Đại trưởng công chúa. Phụ thân và các thúc thúc đều làm quan trong triều, các ca ca đều trẻ tuổi tài cao, quả thực là một gia tộc đang trên đà phát triển, hưng thịnh.

Một gia tộc như vậy tất nhiên phải đưa một nữ tử vào cung, chỉ là ta chưa bao giờ nằm trong danh sách ứng cử. Chẳng phải ta kém sắc sảo hay tài năng so với người khác, mà là ta quá ngốc.

Chương 31: Hoàn
Kiếm Ủng Minh Nguyệt

Lượt Đọc:

0
Tác giả: Sơn Chi Tử

Nguồn: Wikidich - Converter: Reine

Số chương: 97 chương chính văn + 3 chương phiên ngoại

Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Cung đình hầu tước, Duyên trời tác hợp.

Văn án

Thương Nhung sinh ra là đích nữ Vinh Vương phủ, lúc chào đời trời sinh dị tượng, đến một tuổi bị ôm vào hoàng cung, phong làm Minh Nguyệt công chúa.

Thuần Thánh năm thứ 31

Xa giá thiên tử nam tuần, gặp phải phản quân đánh lén, Minh Nguyệt công chúa đi theo lưu lạc Nam Châu.

Ngày đó, Thương Nhung ở trên nền tuyết gặp được một hắc y thiếu niên, trong tay hắn nắm thanh trường kiếm dính máu, tuyết rơi đầy vai, đôi mắt cười trong suốt xinh đẹp trời sinh.

Thiếu niên dùng răng cắn mở nút gỗ trên bầu rượu, muốn đi ngang qua người nàng, lại cố tình nhìn thấy ánh mắt nàng trông mong nhìn vào bầu rượu của hắn.

"Ngươi khát?" Hắn hỏi.

Thương Nhung gật gật đầu.

Thiếu niên cong con mắt, lấy kiếm dính máu chỉ về nền tuyết trắng xóa, "Không bằng ăn một miếng?"

Tiểu công chúa kiều khí kiên định lắc đầu, "Dơ."

Hắn lại giống như nghe được lời buồn cười nào đó, "Ngươi không chê ta dơ?"

Nháy mắt tiếp theo, hắn mang bầu rượu tiến đến trước mặt nàng, rót cho nàng một ngụm rượu mạnh, được như ý nguyện nhìn thấy bộ dáng nàng ho sặc sụa đến cả mặt đỏ bừng, hắn cười rộ lên, trực tiếp lại ác liệt.

Sau khi Thương Nhung bị hắn nhặt về mới biết được, hắn là một sát thủ, mỗi ngày, hắn đều phải chém giết.

Nhưng từ sau khi nhặt được nàng, hắn có thêm một nhiệm vụ khác -- nuôi nàng.

Y phục nàng cần xinh đẹp, giày cần thêu hoa khảm châu, ăn cơm nhất định phải có thịt, tóc cũng cố tình cần hắn chải.

- -

Ngày nọ, thiếu niên thức đêm giết người trở về, mới ngủ được một canh giờ, vừa ngáp dài ngáp ngắn, vừa chải đầu cho nàng: "Ngươi thật phiền toái."

Thanh âm hắn có chút rầu rĩ.

"Thực xin lỗi." Thương Nhung chân thành xin lỗi.

"Không quan hệ." Thiếu niên bị nàng nhìn, bỗng nhiên vứt luôn mặt mũi.

- -

"Ta muốn nắm kiếm này trong tay,

- - mới dám bước lên Dao Đài*, ôm trọn Minh Nguyệt."

*Dao đài: Lâu đài làm bằng ngọc. Chỉ nơi tiên ở
Chương 68: C.64 - Êm tai nhất
Hoa Trên Da Thịt - Phi Manh

Lượt Đọc:

0

Tác giả: Phi Manh

Tran / Editor: Từ sao Hỏa đến La Mã

Thể loại: Ngược, Hiện đại, HE, Sạch, Cường thủ hào đoạt, Điên cuồng, Dưỡng thành, Lâu ngày sinh tình, Song hướng yêu thầm, Nghiệp giới tinh anh

Độ dài: 81

Giới thiệu

Giới thiệu tác phẩm:

[Mỹ nhân ốm yếu × Kẻ tồi tệ / Dưỡng thành / Hơi cưỡng chế/ Giả incest]

Trong buổi diễn thi cuối kỳ, sân khấu hợp tác giữa Thư Dao và nam thần trường học Tống Tinh Chu thu hút sự chú ý lớn.

Khi buổi biểu diễn kết thúc, Tống Tinh Chu ôm cô.

Tiếng hét phấn khích vang lên ở phía dưới khán đài, nhưng Thư Dao lại hoảng hốt nhìn về phía lối thoát hiểm không xa.

Vệ sĩ mà Minh Đình sắp xếp bảo vệ cô đang đứng chờ ở đó.

Trên đường về nhà, cô nói với vệ sĩ: “Chỉ là biểu diễn thôi, ôm nhau lúc kết thúc cũng chỉ là phép lịch sự. Anh tôi đang bận công việc ở cảng thành, không cần báo cáo mấy chuyện lặt vặt này làm phiền anh ấy.”

Vệ sĩ mặt không cảm xúc, đáp gọn: “Tôi biết rồi, Thư tiểu thư.”

Nửa đêm tỉnh giấc, Thư Dao ngửi thấy mùi hương quen thuộc. Cô ngồi dậy, chạm mắt với ánh nhìn lạnh lẽo, tĩnh lặng của người đàn ông.

“Anh?” Cô ôm lấy trái tim đang đập loạn nhịp, giọng run rẩy: “Sao anh lại về?”

Người đàn ông ngồi trên ghế sofa, đưa tay kéo lỏng cà vạt. Yết hầu khẽ chuyển động, giọng trầm thấp hỏi cô: “Biết sai chưa?”

Thư Dao cúi đầu thật nhanh: “Em sai rồi.”

“Rất tốt.” Người đàn ông ra lệnh bằng giọng điệu lạnh lùng: “Lại đây.”

Những năm tháng lớn lên bên cạnh Minh Đình, Thư Dao được nuôi dưỡng rất tốt. Cô xem anh như trời, anh nói gì chính là thế ấy, chưa từng phản kháng.

Cho đến một ngày, cô bật khóc, hét lên với Minh Đình: “Anh cả như ba! Anh làm thế này là loạn luân đấy!”

Người đàn ông trước mắt nghe vậy chỉ khẽ bật cười: “Loạn luân à? Nghe thú vị đấy, thử xem.”

Sau này, khi Thư Dao định dẫn bạn trai về nhà, cô bị Minh Đình chặn lại giữa đường.

Trong không gian chật hẹp của ghế sau xe hơi, Minh Đình bóp nhẹ chiếc cổ mong manh của cô, lạnh giọng hỏi: “Hắn là bạn trai em, vậy anh là gì?”


🔹 Lưu ý:

Quả táo ở đây mang hàm ý trong Kinh Thánh, tượng trưng cho trái cấm.
Nữ chính có sức khỏe kém, rất yếu đuối, hay khóc, không thích xin hãy cân nhắc trước khi đọc.

Nữ chính sống nương nhờ người khác, không có quan hệ huyết thống với nam chính, không phải con nuôi, không chung hộ khẩu, trước khi trưởng thành chỉ có tình cảm anh em đơn thuần.

Đến khi kết thúc chính văn, nữ chính vẫn chỉ mới 19 tuổi. Tính cách tiểu thư của cô là do nam chính chiều chuộng mà thành, xin hãy bao dung hơn với cô ấy.

Tình tiết phát triển chậm, có một số yếu tố cưỡng chế. Nam chính yêu từ đầu đến cuối.

Để tránh bị rối vì các đoạn kể đan xen, có thể đọc theo thứ tự đề xuất: Fix You >> More Than I Can Say >> Make Me Wanna Die >> Adore You (phần Enchanted là ngoại truyện về cha mẹ).

Chương 81: MAKE ME WANNA DIE - Về nhà. (Hoàn)
Vận Khí Cẩm Lý, Mệnh Diệt Vương Triều

Lượt Đọc:

0

Ta vốn mang mệnh cách Cẩm Lý, luôn được hoàng gia phụng thờ như thần nữ.

Nào ngờ, ngay ngày đại hôn, thái tử lại công khai hủy hôn trước bàn dân thiên hạ, đòi cưới đích nữ Thượng Thư phủ làm thái tử phi.

Đối mặt với lời chất vấn của ta, thái tử cười khẩy một tiếng:

“Khương Hòa, ngươi thật sự coi mình là thần nữ cao quý lắm sao? Ngươi chẳng qua chỉ là một kẻ l ừ a đ ả o thần minh.”

“Ngươi căn bản không xứng làm thái tử phi của ta, càng đừng mơ tưởng đến ngôi vị hoàng hậu tương lai.”

Hắn ném thẳng ngọc bội định thân vào trán ta.

“Ta muốn từ hôn với ngươi!”

Máu tươi theo gò má nhỏ xuống bộ hỉ phục đỏ thẫm, ta nhếch môi cười.

“Thái tử điện hạ, chỉ khi hủy đi hôn thư mới có thể triệt để từ hôn.”

Sắc mặt hắn cứng đờ, sai người đi lấy, lại thấy ta rút hôn thư từ trong tay áo hỉ phục ra.

“Ngươi…”

Ngọn lửa nuốt chửng hôn thư thành tro bụi, tiếng chiêng trống lại vang lên, chỉ có điều, tân nương đã chẳng còn là ta.

Chương 9: Chương 9 (Hoàn)
Giấc Mộng Tây Châu - Thánh Hoả Miêu Miêu Giáo

Lượt Đọc:

0

Tác giả: Thánh hoả miêu miêu giáo (Zhihu)

Tran / Editor: ANH DIỆU

Beta: ANH DIỆU

Thể loại: Cổ đại, Cung đình hầu tước, Góc nhìn nữ chính, Duyên trời tác hợp, Sảng văn

Độ dài: 9

Giới thiệu

Năm năm trước, ta nhặt được một thiếu niên xinh đẹp bị mất trí nhớ.
Ta dùng hắn để đổi lấy ăn uống, lừa gạt khắp nơi, hắn vẫn không quên giúp ta đếm tiền.
Sau này ta mới biết, hắn là thái tử lưu lạc dân gian.
Hắn có vị hôn thê thanh mai trúc mã, sau khi khôi phục trí nhớ thậm chí còn lấy thân phận của ta làm xấu hổ, cảm thấy ta không xứng với hắn.
Vậy nên khi rời đi, hắn không một lời từ biệt, lặng lẽ biến mất.
Năm năm sau gặp lại, là ở Quỳnh Lâm Yến dành cho các tân khoa cử nhân.
Hắn, lúc này đã là tân đế, vẻ mặt lạnh lùng, hướng về vị trạng nguyên lang đang muốn cầu thân ta mà lạnh giọng chất vấn:
"Ái phi của trẫm, khi nào thì trở thành thê tử của ái khanh rồi?"

Chương 9: Chương 9 (Hoàn)
Nương Ta Họa Người - Kỷ Đoá Dĩ

Lượt Đọc:

0

Truyện: Nương ta họa người

Tên khác: Em thấy núi xanh không bằng anh

Tác giả: Kỷ Đoá Dĩ

Số chương: 46 chương + 1 ngoại truyện

Editor: Bân

Văn án

Nhiếp Tung: Từng nét bút này là vạn dặm hồng trần của anh, là tương lai khắc họa vì em.

Doãn Hy: Non sông này là em quyết tâm đến vì anh, chẳng quản gió mưa.

Nhiếp Tung, một nhà phục chế trẻ tuổi về thư pháp và tranh cổ, xuất thân là con nhà nòi. Anh dùng tài nghệ phục chế được kế thừa hơn một nghìn năm để hồi sinh những bức thư pháp và tranh cổ đã bị nứt nẻ, cũ kỹ hay loang lổ.

Tại một buổi triển lãm các thành tựu phục chế thư pháp và tranh cổ, anh vô tình gặp Doãn Hy, một nữ tiến sĩ địa chất, từ đó khắc khoải khôn nguôi.

Bình thường Nhiếp Tung rất nghiêm túc và tập trung, cuộc sống bình lặng như nước. Nhưng sau khi gặp được Doãn Hy dũng cảm táo bạo, anh đã biết thế nào là tình yêu nồng nhiệt và tốt đẹp.

Một Nhiếp Tung luôn cống hiến hết mình cho sự nghiệp phục chế thư pháp và tranh cổ mà anh yêu thích, luôn trân trọng sự vĩ đại của 5000 năm lịch sử, cũng khiến Doãn Hy say mê vô cùng.

Doãn Hy, ngày ấy em đứng ở cánh đồng mênh mông bát ngát, sau lưng là núi non trùng điệp, trên đầu là bầu trời ngàn sao, em nói với anh “Vì kiên trì, quyết không phụ lòng thành đam mê.” Kể từ giây phút đó, anh đã quyết tâm cùng em băng qua muôn trùng sông núi mà em hằng nhớ mong.

Tiến sĩ địa chất vs Chuyên viên phục chế tranh cổ

#tag: lãng mạn, công sở, trưởng thành, HE

Chương 42: Chương 42
Nữ Phụ Phản Diện Lại Làm Sụp Đổ Cốt Truyện Rồi

Lượt Đọc:

0

Lâm Táp Táp, đại tiểu thư của tông môn, vì chướng mắt tiểu sư muội đồng môn, nhiều lần ngấm ngầm nhắm vào đối phương. Kết quả, hại người chẳng thành, trái lại khiến bản thân suýt bỏ mạng.

Khi tỉnh lại, Lâm Táp Táp phát hiện bản thân đang sống trong một quyển tiểu thuyết tu tiên, mà nàng chẳng qua chỉ là một phản diện pháo hôi, kẻ làm nền cho mối duyên giữa nam nữ chính. Trớ trêu thay, nàng phản diện ấy còn bị gắn mác “ngu ngốc, gây cười”, kết cục thảm là chết trong lúc đứng xem nam chính cùng nam phụ giao đấu, hô hào cổ vũ quá đà mà bị... lỡ tay giết chết (?!)

Đây là sỉ nhục ai vậy hả?!

Lâm Táp Táp giận đến tỉnh ngộ, lập khế ước cùng Thư Linh, quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ, dốc lòng sắm vai nữ phụ độc ác, bất chấp thủ đoạn chia rẽ đôi lứa chính tuyến.

Vì phá hủy tuyến tình cảm trong sách, nàng một mặt dính lấy nam chính, gọi "ca ca", làm nũng, ôm ôm hôn hôn không rời; một mặt xúi giục nam phụ mang huyết mạch bán ma theo đuổi nữ chính. Thỉnh thoảng nàng còn châm ngòi ly gián khiến cả ba nhân vật chính rơi vào một trận hỗn chiến long trời lở đất, đến mức làm sụp cả mạch truyện.

Khi đại chiến giữa nam chính và nam phụ tiến đến hồi gay gắt, Lâm Táp Táp đang định chuồn êm thì nam phụ bệnh kiều vung kiếm chặn lối, trầm giọng hỏi:

“Nếu ta giết hắn, nàng liền yêu ta, có phải không?”

Chưa kịp để Lâm Táp Táp hồi thần, nam chính đã túm lấy cổ áo sau, kéo nàng về bên mình, ôm vào lòng, áp má vào má, khẽ cười thân mật:

“Nàng vì chia rẽ duyên phận của ta mà không tiếc thủ đoạn. Giờ nếu dám nói không yêu ta… ta sẽ nổi giận đấy.”

Lâm Táp Táp đọc xong toàn văn, lại quên không xem phiên ngoại. Trong ấy mới hé lộ: Nam chính mới thực là phản diện chân chính.

Lâm Táp Táp: QAQ

Một tiểu phản diện ngỡ bản thân tàn độc nhưng thật ra ngây ngô × Một nam chính tưởng chính trực nhưng tâm ma chất chứa
Cùng với: một nam phụ bệnh kiều, tâm tính vặn vẹo không kém.

Chương 242: Sụp văn 090%-Hoàn văn

Top 10 truyện tranh hot