Truyện Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen là một truyện ngôn tình hiện đại với lối văn nhẹ nhàng, lôi cuốn, nội dung thú vị:
Cô là thiên sứ trời ban, với vẻ đẹp người người ghen tỵ, là cô sinh viên năm nhất của đại học danh tiếng, đồng thời cũng là người yêu của Hoàng Phu Tuyệt tổng giám đốc của " Tập đoàn Thánh Hoàng " - một trong mười Tài Phiệt lớn nhất thế giới. Nhưng quá khứ của cô rất đáng thương là một cô nhi đến năm mười tuổi mới được anh đưa về lâu đài nuôi dưỡng bảo bọc, tám năm nay cô sống trong sự yêu chiều của anh.
Anh, là tổng giám đốc của "Tập đoàn Thánh Hoàng" - một trong mười tài phiệt lớn nhất thế giới, là người cao cao tại thượng, mọi người phải phủ phục nể sợ; là bang chủ trong giới hắc bang, với trái tim băng lạnh. Chỉ có cô - thiên sứ từ trời- là người làm trái tim anh tan chảy; anh có thể làm tất cả cho cô, xây lâu đài hay hái mặt trăng nếu có thể để đổi lấy nụ cười và sự hồn nhiên của cô.
Anh, là hoàng tử phúc hắc, vẻ ngoài anh tuấn , gia thế vững vàng, là niềm mơ ước của mọi phụ nữ nhưng chưa ai lọt vào tầm mắt anh. Chỉ có cô, anh đã cố tình thấy cô ngày từ lần đầu tiên gặp măt khi cô mới chuyển trường tới. Anh là bang chủ của bang phái lớn thứ hai của Thành S, một đám người tình chờ được anh cưng chiều, nhưng lại yêu cô thật sâu sau lần đầu tiên vô tình được cô cứu.
Nội Dung Truyện:
Ngại Gì Lên Giường kể về chuyện tình yêu giữa 2 con người với 2 tính cách kì lạ. Một người đàn ông cứng nhắc lạnh lùng - Tống Lăng Thần. Một người phụ nữ tính cách tinh quái - Hứa Tử Ngư. Hai người vốn là bạn học của nhau, nhưng không hiểu sao trời xui đất khiến lên giường với nhau.
Anh luôn luôn không thay đổi, có một sự quan tâm rất lớn dành cho cô nhưng chỉ thể hiện qua những câu rầy la. Cô trong lòng rõ ràng luôn có anh nhưng lại thể hiện như chưa bao giờ để tâm. "Tôi đi qua rất nhiều cây cầu đẹp, thấy qua rất nhiều đám mây, uống qua rất nhiều loại rượu, nhưng lại duy nhất chỉ yêu một người cùng tuổi với tôi." Tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì? Hai người bọn họ sẽ viết tiếp câu chuyện tình yêu này ra sao? Mời các bạn cùng đón đọc!
Nội Dung Truyện:
Vì để hoàn thành di nguyện của mẹ, cô buộc phải lấy người đàn ông đứng đầu giới tài chính – Nam Cung Nghiêu, đằng sau giấc mộng khiến cả thế giới phải ghen tị đó là nổi đau và sự nhục nhã không bao giờ chấm dứt. Anh yêu sâu đậm người con gái khác mà anh không cách nào có được, nhưng lại bá đạo độc chiếm cô. Chỉ cần có bất cứ người đàn ông nào khác đến gần cô, ghen tuông cùng tức giận trong người anh bắt đầu trổi dậy. Cô đau lòng bỏ đi, bảy năm sau trở về nước, bên cạnh cô lại có thêm một tiểu bảo bối thông minh lém lĩnh ai gặp cũng đều yêu mến. Anh chặn đường cướp người: “Nhóc con, ba là ba của con!” Cô bất lực ôm lấy đầu con mình: “Anh ta thực sự không phải!” Dưới dáng vẻ lạnh lùng của anh hiện lên một nụ cười xấu xa: “Con chính là con của ba! Em, là của tôi!”
Nội Dung Truyện:
Kết hôn được 5 năm lại bị chồng cùng em gái phản bội, cô đến quán bar uống rượu, nhưng không ngờ lại bị người ta bỏ thuốc, cùng với 1 người đàn ông xa lạ quan hệ. Người đàn ông cao ngạo hất cằm lấy ra 1 tờ chi phiếu nhét vào người cô: “Cầm đi, cô chỉ đáng giá thế này.” Cô ngẩng lên cười lạnh, móc trong ví ra 1 đồng tiền xu, đem tấm chi phiếu kia ném về: “Cám ơn đã cất nhắc, chúc mừng anh, giá của anh so với tôi nhiều hơn 1 đồng!” Sau khi ly hôn, cô cùng đường bí lối đến mức phải đem chính mình giao dịch với người đàn ông này. Cô cho rằng lòng mình đã sớm nguội lạnh, nhưng khi phát hiện hắn dịu dàng tà mị, cô lại từ từ mắc phải chiếc lưới ảo dành được cố tình giăng ra. cho đến lúc mang thai, khó sinh___ “Cứu phu nhân hay cứu đứa trẻ?” Bác sĩ hỏi Thanh âm của hắn lãnh khốc như băng“Chỉ cần đứa trẻ!” Thì ra cuộc giao dịch này là vì hắn không thể cùng vợ mình sinh con. Mà cô, người phụ nữ đã qua 1 lần kết hôn liền không đáng giá. Hai năm sau, 1 lần nữa cô lại trở thành cô gái Trung Quốc giành được giải nhất cuộc thi nghệ thuật gốm sứ thế giới và quay trở về. “Tà thiếu, mời anh đi cho, chúng ta đã sớm Game Over tôi!” “Cô gái, tôi đã sớm thề rằng: Đừng bao giờ nghĩ đến chuyện trốn tránh tôi, trừ phi tôi chết, trừ phi em biến mất!”