Ngoài mấy nhân vật chính phụ ra thì độ kute của truyện cũng ko thể thiếu sự góp công của mấy em robo do bé thụ chế tạo, từ Trí não hay bị gọi nhầm thành Trư não (óc heo) =)) đến bọ rùa trinh thám và gà con mang bom =))
Tuy bé thụ hồi nhỏ siêu đáng yêu nhưng chả hiểu anh công cho ăn kiểu gì bé chậm lớn thế không biết, 2/3 truyện rồi mà vẫn ở bộ dáng nhóc tỳ 5 tuổi =.,= phải đến gần hết truyện bé mới biến được về bộ dáng cũ (15t), nhưng cảnh H lại… =.,= (ta muốn khóc)
Cp papa với phụ hoàng bé thụ cũng rất thú vị, đừng khinh papa bé là người thường, ảnh có máu hắc đạo trong người đấy nhá :))) sau hình như vì phụ hoàng bé mới chuyển sang làm ăn chân chính :”>
Cô từng yêu cuồng nhiệt một người
Trái tim nồng cháy khi ai chỉ chứa mỗi một bóng hình rạng rỡ ấy
Cho nên cô cởi bỏ tự tôn của bản thân để theo đuổi
Kết quả là thương tích đầy mình
Thế rồi, ở cái vùng đất mới đó, cô lại tìm thấy một thứ, có lẽ có thế gọi là tình yêu xuyên biên giới chăng?!
----
Anh không hiểu tại sao trái tim lỗi một nhịp đập trước cô gái ấy.
Tình yêu là một trò chơi trốn tìm. Cô không thổ lộ, anh im lặng
Rồi cứ thế hai người đi trên hai đường thẳng song song.
Cứ nghĩ rằng tình cảm ấy chưa đủ lớn để bày tỏ.
Để rồi bặt tin nhau.
Để rồi lại gặp lại nhau trong một buổi chiều rất lạ.
Kiếp trước, nàng tham vinh hoa phú quý, thầm mong một cuộc sống giàu sang, người người vọng ngưỡng
Chính vì vậy nàng bị phụ thân bán vào Tống phủ làm thiếp
Cuối cùng nhi tử chính mình mang nặng đẻ đau, đi một vòng qua quỷ môn quan mới sinh hạ được, lại bị người cưới đoạt
Bản thân kết cuộc là chết dưới mộc côn
---
Quế Thanh Thanh nhìn khuôn mặt có chút quen thuộc, nhớ tới đây là Lý Đồng thím Tống thị, vẫn đối xử với nàng rất tốt, mắt thấy thím mở hộp đựng thức ăn ra, một cỗ mùi thơm xông vào mũi, Quế Thanh Thanh không khỏi hoảng hốt, tất cả thế nào lại chân thực như vậy? Chẳng lẽ mình không phải linh hồn? Chẳng lẽ mình còn sống? Chẳng lẽ trọng sinh trở lại mười năm trước sao?
Nếu như được sống lại một lần, nàng không muốn tranh cường háo thắng, nàng không quan tâm ai vinh ai bại
Nàng thầm nghĩ làm lại một cuộc sống mới, nàng muốn dựng nghiệp bằng bản thân dù cho chỉ có đôi bàn tay trắng
Nàng sẽ có cuộc sống mới, gia đình mình, sẽ vượt qua nghèo đói
Còn những kẻ đã hãm hại nàng, những kẻ trước kia chà đạp nàng,... đi chết đi!
Biên tập: Hamilk
Chàng soái ca Thẩm Trì dường như luôn giấu kín rất nhiều điều bí ẩn. Bao nhiêu cô gái say mê anh cũng vì những điều bất ngờ họ tìm thấy nơi anh
Yến Thừa Ảnh là một cô gái thông minh, đầy bản lĩnh, cũng là vợ trên danh nghĩa của anh
Tiền Tiểu Phi, một nữ sinh trẻ tươi với sự bồng bột, mạnh dạn yêu đương đã rơi vào lưới tình...
Không biết là ngẫu nhiên hay cố ý, những con người này cứ vậy mà ảnh hưởng đến nhau, trộn lẫn vào cuộc sống của nhau
Đâu là khởi đầu?
Đâu là điểm kết?
Cho tình yêu, cho lý tưởng và cũng cho cuộc sống của riêng họ?
" Yêu càng sâu đậm thì càng thương tổn. Từ khi bắt đầu đến hiện tại, có lẽ tất cả đều đã thay đổi, chỉ có tôi yêu em là chưa từng thay đổi."
Cứ nghĩ rằng yêu là phải luôn luôn hướng về nhau
Hôn nhân là để che chở bảo bọc nhau
Nhưng...tình yêu, hôn lễ trong hiện thực có phải cũng như vậy hay không?
Là sự mãnh liệt, là đằm thắm, là trằn trọc, là hy sinh, hay chỉ là trách nhiệm???
Có cuộc hôn nhân thất bại của cha mẹ mình ngay trước mắt, cô đã tự quyết định bản thân sẽ không sa vào cái gọi là tình yêu nữa, dẫu cho đã có người từng khiến cô rung động, cho cô cảm giác ấm áp của yêu thương
Vì sự ra đi quá sớm của người vợ thân yêu, anh ta tự nói mình sẽ không đặt bất kì người phụ nữ nào vào mắt nữa, anh nguyện ý sẽ dùng bản thân cô độc cả quãng đời sau này để tôn thờ cuộc hôn nhân chết yểu của mình
Hai con người thiếu thốn tình cảm, vì lợi ích thương nghiệp mà đi đến hôn nhân
Họ không phản kháng, vì họ cho rằng mình không thể kháng lại túc mệnh này.
Trong đêm tân hôn, anh ấy nói với cô ấy rằng anh chỉ cần cô làm người vợ trên danh nghĩa của anh, và hứa sẽ trả lại tự do cho cô sau ba năm.
Cô chỉ cười nhạt và đồng ý, trong sinh mệnh của cô không có tình yêu, và bản thân cô cũng không cần có người hộ mệnh.
...
Nhưng trong ba năm đó,
Anh ấy, cảm nhận được tài hoa, sự kiên trì chuyên nghiệp của cô trong công việc, kể cả nỗi đau trong lòng của cô.
Cô ấy, chứng kiến tình yêu trung trinh, nguyên vẹn của một người đàn ông đối với vợ quá cố của mình
Người đàn ông đã từng yêu cô lại muốn đưa cô về lại với mình
Họ đối mặt một nguy cơ, họ phải lựa chọn thế nào, anh ấy và cô ấy cuối cùng rồi sẽ về đâu?
....................
Các nhân vật chính:
Phương Vũ Tịnh — Diệp Tuyền
Thạc sĩ ngành quản lý khách sạn của đại học Cornell của Mỹ. Cô thông minh, hiểu ý người khác, nhưng trong lòng cô lại có nỗi đau không ai biết được. Hôn nhân thương nghiệp của cha mẹ đã làm ra một gia đình không hạnh phúc, mẹ cô mất khi cô 17 tuổi, và những lời căn dặn của mẹ trước lúc mất làm cho cô không thể hận cũng không thể yêu ba của mình, mà trái lại cô tự giao phó mình cho vận mệnh vì con tim đã chết. Cô không tin tưởng tình yêu, Quan Minh Kiệt mà cô quen lúc học đại học lại từng cho cô cảm giác yêu, cô không có quyền tự chủ trong hôn nhân của mình, vì thế cô đã ra đi mà không một lời từ biệt.
Hoắc Nhất Phàm — Lâm Phong
Người kế thừa của tập đoàn khách sạn Hoắc thị của Hong Kong, đã từng tưởng rằng cuộc sống của mình sẽ phụ thuộc vào túc mệnh, nhưng tình yêu mà vợ Tống Tuệ Hân dành cho anh khiến cô nguyện đảm đương lấy toàn bộ trách nhiệm của gia tộc, nhưng Tuệ Hân ra đi vì sinh khó, từ đó anh cắm đầu vào công việc, và không nói chuyện tình cảm nữa. Phương Vũ Tịnh và anh tuy có hẹn ước đôi vợ chồng trên danh nghĩa, nhưng anh bị cô thu hút, anh không biết phải thế nào.
Quan Minh Kiệt — Ngô Trác Hy
Công tử của tập đoàn Quan thị tại Mỹ, là bạn học với Phương Vũ Tịnh tại Cornell, Vũ Tịnh ra đi không một lời từ biệt khiến anh đau lòng, sau khi gặp lại Vũ Tịnh tại Hong King, anh quyết tâm dùng mọi thủ đoạn đưa cô trở về bên cạnh mình.
Lâm Gia Đống — Lâm Gia Đống: bạn thân và trợ thủ đắc lực của Nhất Phàm.
Cố Doanh Doanh — Thang Doanh Doanh: bạn thân của Vũ Tịnh, bạn gái của Gia Đống.
Tống Tuệ Hân — Dương Di: vợ quá cố của Hoắc Nhất Phàm, con gái lớn của tập đoàn địa ốc Tống thị.
Phương Vũ Tiệp — Hồ Định Hân: con gái của người vợ kế của ba Vũ Tịnh, rất thân với Vũ Tịnh.
Hoắc Nhất Ninh — Đương Ninh: em của Nhất Phàm, ngây thơ đáng yêu.
Phương Chí Hoằng — Mã Quốc Minh: con trai của người vợ kế của ba Vũ Tịnh, thân với Vũ Tịnh và Nhất Phàm.
Bốn cô gái khoa Văn tài sắc, kẻ cá tính, người dịu dàng, người tham vọng, kẻ lại bất cần. Bốn người đàn ông ưu tú, kẻ đa tình, người chung tình, người bao dung, kẻ không tha thứ. Đứng bên nhau tưởng như họ là những mảnh ghép hoàn hảo nhưng chỉ một cái nhấc tay của số phận, bánh răng đã trượt khỏi quỹ đạo ban đầu, trước biến cố bất ngờ, họ sẽ lựa chọn thế nào?
Nghiêu Vũ sẽ chọn nối lại mối tình đầu đắm say suốt bốn năm đại học hay chạy theo đam mê mới suốt hai năm cô cô đơn?
Tuệ An sẽ chọn tha thứ cho chồng để xây lại tổ ấm hay vứt bỏ cái tổ đã vỡ để xây tổ mới?
Thiên Trần sẽ lựa chọn tình yêu hay tình thân?
Đỗ Lối sẽ lựa chọn giành giật hay nhường nhịn?
Còn những người đàn ông, họ sẽ mặc các cô lựa chọn hay chủ động quyết định trước?
Mỗi lựa chọn, mỗi quyết định là một thông điệp về tình yêu và cuộc sống mà Trang Trang gửi tới độc giả.
Trích Đoạn:
Chương 1: Sóng gió trong dạ tiệc
Nghiêu Vũ thầm thở dài, Đỗ Lối không thay đổi, vẫn muốn giẫm lên đầu cô, nhưng mãi không tìm được cơ hội hất cô xuống đất.
Nghiêu Vũ nhìn đồng hồ, sáu giờ bốn mươi, thở phào một hơi. Hết giờ làm buổi chiều, đang định ra về thì nhận được điện thoại của phó giám đốc Chung Cường, bảo cô nhất định phải có mặt ở sơn trang suối nước nóng Tây Sơn trước bảy giờ.
Tối nay tập đoàn Gia Lâm mở tiệc ở sơn trang suối nước nóng mời hầu hết các đối tác và đơn vị truyền thông liên quan. Tập đoàn Gia Lâm là khách hàng quan trọng của công ti quảng cáo Đại Đường, giám đốc rất coi trọng những buổi giao lưu thế này, nhưng anh ta lại đi công tác, vậy là phó giám đốc Chung Cường buộc phải đi thay. Ai ngờ bận rộn đầu óc lú lẫn, đến sơn trang Chung Cường mới nhớ rằng trong những bữa tiệc như thế này nên mang theo một cô gái. Người đẹp Vương Lâm quen tiếp khách của công ti hôm nay lại xin nghỉ, anh đành vớ lấy Nghiêu Vũ như chiếc phao cứu mạng.
Nghiêu Vũ rất ghét tiệc tùng, nếu Chung Cường không phải là anh em cùng trường đại học, quan hệ khá thân thiết chắc chắn cô đã tìm mọi lí do thoái thác.
Tại sao chúng ta lại có cảm giác thích ai đó?
Ban đầu có thể là đơn thuần ngưỡng mộ, sau đó dần dần bị hấp dẫn;
Cũng có thể là do "vừa gặp đã yêu"
Chỉ mới gặp đã thấy hợp nhau nên càng muốn gần gũi với họ
Tâm tình khi đó cũng thay đổi, bắt đầu trở nên thất thường,
Đôi khi sẽ bất giác nhớ về người ấy, cảm thấy rất ngọt ngào, rồi thẫn thờ, cười ngây ngốc
Khoảng cách xa nhất trên thế giới này là tình yêu giữa cá và chim. Một con bay lượn trên bầu trời, còn một con chỉ biết ngước nhìn từ lòng biển khơi.
----
Người anh muốn nắm tay đi đến cuối cuộc đời này, trước khi em tới chưa từng có ai, sau khi có em không thêm ai khác…
Một ngày trước đại hôn của ta, vị hôn phu nói muốn cưới nha hoàn của ta làm chính thê.
Ta lập tức cắt đứt quan hệ, chúc bọn họ trăm năm hạnh phúc, thề sẽ hận bọn họ đến cuối đời.
Mọi người đều cho rằng ta đau lòng quá độ, nhưng thực sự không phải vậy. Bởi vì ta biết, nha hoàn của ta là nữ nhi của phản vương. Chẳng bao lâu nữa cả nhà bọn họ sẽ bị liên lụy bắt giam.
Kiếp trước ta gả làm chính thê, nha hoàn làm tiểu thiếp, nhà mẹ đẻ dốc hết gia tài cứu bọn họ ra. Nhưng ta lại bị bọn họ bỏ rơi trên đường lưu đày.
Kiếp này, cầm tiền nuôi phủ binh bảo vệ hoàng quyền không tốt hơn sao?