1. Truyện

Truyện Ngôn Tình

Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 2)

Lượt Đọc:

0
Văn án:

"Khẩu vị của người này rốt cuộc nặng ra sao? Như thế này cũng có thể bỏ vào miệng được à?"

Sau khi cô vừa tỉnh dậy lập tức nhìn thấy khuôn mặt giống như quỷ của mình, cảm thấy chỉ cần nhìn thêm một giây sẽ bị hỏng mắt.

Kiếp trước, Cố Việt Trạch chính là người mà cô yêu nhất, sau đó cũng chính là kẻ cô hận thấu xương.

Đời trước cô chính là kiểu nữ phụ mắt mù não tàn mới không chịu lấy một ông chồng tuyệt sắc, lại bị đôi tra nam tiện nữ hãm hại, bị bạn thân tẩy não, tới cuối cùng bị mọi người ghét bỏ, chết không có lí do.

Đời này mặc cho các người trăm phương nghìn kế muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Thật ngại quá! Trí thông minh của bổn tiểu thư đã online rồi nhé!
Chương 400: Đột nhiên xuất hiện âm thanh
Mộ Dung Thế Gia Chi Hoa Sự

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Tình cảm lãng mạn, cổ đại
Edit: Nấm
Beta: ss Bé Bự

Nếu bạn đã từng đọc truyện Bùn loãng cũng có thể trát tường thì ắt hẳn sẽ biết đến Mộ Dung thế gia chi hoa sự.

Đây là một bộ truyện nói về con gái của Hòa Chính tỷ và Dục Chi ca ca.

Còn câu chuyện sẽ diễn ra như nào thì mời các bạn đón đọc truyện nhé.

Chương 14
36 Kế Cưới Vợ

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Cổ đại, HE 
Convert: Tàng Thư Viện
Edit: Dã Quỳ (C1 – C7), nami + Rù (C8 – C60)
Độ dài:  60 chương

Mỹ nhân bao cỏ Văn Ngọc Đang tình sử

Ôn nhuận công tử thanh tao nhõ nhã Phượng tam thiếu gia phong tình vạn chủng.

-----
Nữ chính là người hào khí, giao thiệp rộng rãi khắp mọi nơi.

Nam chính bề ngoài tao nhã nhưng thực chất lại là kẻ vô cùng phúc hắc, mục đích duy nhất là ôm được nữ chính về nhà.

Nữ chính từng tuyên bố không phải nam chính không lấy, nhưng khi đó nam chính bên ngoài làm ngơ nhưng lại vô cùng si tình với nữ chính.

Sau khi giải quyết xong việc nhà thì bắt đầu theo đuổi nữ chính. Nhưng tiếc rằng nữ chính đã yêu người khác.

Chính vì vậy mà nam chính đã phải từng bước làm cho nữ chính yêu mình.
Chương 69: Kết thúc
Sống Lại Làm Vợ Yêu Vô Địch

Lượt Đọc:

0
Số chương: 243
Convertor: Củ Lạc
Editor: Bối Na, Jane_ntt

Bị bạn bè xa lánh, nhà nát cửa tan. Lạc U sống hai mươi lăm năm, cho đến lúc chết, cô mới hiểu được, cái thế giới này ai mới thật sự tốt với cô. Nếu có thể, cô thật sự không muốn cứ như vậy mà chết đi, cô còn chưa cảm ơn người đàn ông thời gian cô khó khăn nhất đã giúp đỡ, người đàn ông sẵn lòng vì cô mà phá sản hy sinh cả tính mạng mình!

Khi cô bị người đẩy từ tầng tám mươi của tòa cao ốc, cô tận mắt thấy người đàn ông ấy theo sát, ngay lúc đó, Lạc U đã tự nói với mình, nếu có thể làm lại đời người một lần nữa, cô nhất định phải đối xử thật tốt với người đàn ông này, cũng nhất định không để cho cuộc sống của mình rơi vào thê thảm như thế nữa, cô muốn trả ơn, cũng muốn báo thù!

Trong nháy mắt rơi xuống đất, Lạc U cho rằng mình đã chết rồi, thế nhưng chớp mắt lại, cô phát hiện chính mình đã trở lại mười năm trước, chính là thời điểm bắt đầu tất cả!

Mê man, tỉnh ngộ, vui mừng! Thiên kim nhà giàu nháy mắt thay đổi, đời này, Lạc U thề, cô nhất định phải khiến tất cả những kẻ có lỗi với mình trả giá, cũng nhất định sẽ đem người đàn ông thề sống chết cùng cô, nhét sâu vào đôi cánh của mình mà bảo vệ, mà yêu thương!

Diệp Vẫn Thần, con riêng của Diệp gia, tuấn mỹ lạnh lùng, tàn nhẫn vô tình, chỉ số thông minh lại chia làm hai mặt, dĩ nhiên trước mặt người ngoài thì cực cao, nhưng ở trước mặt Lạc U, lại ngơ ngác ngây ngốc giống như trung khuyển, cho dù bị chủ nhân hung hăng đá một cước, cũng chỉ có thể tủi thân mà tiếp tục lấy lòng chủ nhân, không bao giờ phản bội.

Trong đời Diệp Vẫn Thần có quá nhiều u tối, mà Lạc U lại chính là ánh sáng mặt trời duy nhất. Để bảo vệ ánh mặt trời này, anh tình nguyện nỗ lực, đánh đổi bằng sinh mệnh của anh, tôn nghiêm của anh, mọi thứ của anh!
Chương 133: Người hầu
Sở Nhi Truyền Kì

Lượt Đọc:

0
Đã từng có người nói rằng, lời nguyền là thứ mơ hồ, hư cấu khó tin nhất. Nhưng liệu điều đấy có đúng không? khi chính nàng là người đã ứng lời nguyền đó.

Năm ấy, giữa vùng trời ngập tràn sắc hoa, mối nghiệt duyên đã khiến nàng gặp y.

Cuộc đời chính là những áng mây hồng hạnh phúc nhưng với nàng thì chính là tấm thảm đen chứa đầy bi kịch.

Chỉ trách rằng vì sao y là gió mà nàng chẳng phải là cát, chỉ là nhành cỏ nhỏ yếu mềm. Bén rễ theo y, khiến nàng không còn là chính mình. Tình yêu là nhất thời, vinh hoa cũng là một đời.
Chương 17: Khởi đầu tai hoạ
Nữ Vương Và Trung Khuyển

Lượt Đọc:

0
Thể loại: hiện đại trọng sinh, nữ - nam cường hãn, 3S
Edit: @LạcLạc (1-2), @PHUONGLINH87^^(3-36), Thien Song (37-67)
Beta: @Elena Mai và @Ishtar
Số chương: 67

Câu chuyện vẫn được miêu tả theo lối nữ phụ ác độc mà chúng ta thường hay đọc hằng ngày. Và  đằng sau nhũng nữ phụ ác độc luôn có một thế lực mạnh mẽ giúp cô ta làm nhiều chuyện ác độc.Khi bạn xem những bộ phim Đài Loan sướt mướt sẽ thấy cực kỳ tội nghiệp cho mấy cô nữ 9 lấy nước mắt rửa mặt kia mà có mấy ai quan tâm tới nỗi đau của nữ phụ.

Anh-một chàng trai tươi sáng, tương lai đầy hứa hẹn. Vì theo đuổi cô, hy sinh cả tương lai của mình cho cô 12 năm trời, đến cuối cùng là chết thay cô. Đến lúc chết anh vẫn nắm chặt không buông chiếc vòng cổ cô từng ném xuống biển lạnh như bằng nói là tặng cho anh.

Cô điêu ngoa, cô ngang ngược, đương nhiên!

Bởi cô là thiên kim tiểu thư nhà giàu đầy bản lĩnh. nhưng cô đã phạm sai lầm không nên yêu người không đáng để yêu.

Kiếp trước giữa 2 người là hố sâu ngăn cách, bởi cô chưa từng liếc mắt nhìn anh, chỉ lo trong đắm chìm yêu hận đã hại cả đời cô. Kiếp này cô dẫm đạp lên những kẻ đã ngáng chân và chà đạp cô kiếp trước, để đến với người xứng đáng với tình yêu của cô.

Nữ vương vẫn luôn là nữ vương dù cho có phạm phải sai lầm thế nào thì trời xanh vẫn cho cô sống lại, để cô giữ gìn và trân trọng ngững thứ quý giá mà cô đã để vuột mất bởi kiếp trước.
Chương 67
Khi Giá Đông Gặp Nắng Gắt (Quyển 1)

Lượt Đọc:

0
Văn án:

"Khẩu vị của người này rốt cuộc nặng ra sao? Như thế này cũng có thể bỏ vào miệng được à?"

Sau khi cô vừa tỉnh dậy lập tức nhìn thấy khuôn mặt giống như quỷ của mình, cảm thấy chỉ cần nhìn thêm một giây sẽ bị hỏng mắt.

Kiếp trước, Cố Việt Trạch chính là người mà cô yêu nhất, sau đó cũng chính là kẻ cô hận thấu xương.

Đời trước cô chính là kiểu nữ phụ mắt mù não tàn mới không chịu lấy một ông chồng tuyệt sắc, lại bị đôi tra nam tiện nữ hãm hại, bị bạn thân tẩy não, tới cuối cùng bị mọi người ghét bỏ, chết không có lí do.

Đời này mặc cho các người trăm phương nghìn kế muốn cô ly dị, nhường đi ngôi vị phu nhân. Thật ngại quá! Trí thông minh của bổn tiểu thư đã online rồi nhé!
Chương 200: Già mà không đứng đắn
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, hắc bang, ngược, sủng, HE

Trần Hạo là ông hoàng của làng giải trí, mặc dù không thuộc thế lực hắc đạo nhưng lại chẳng có ai dám đụng đến Trần thiếu của công ty giải trí Minh Hạo.

Một người đàn ông dáng người uy phong lẫm liệt, khuôn mặt tuấn tú luôn trầm lặng, không một ai có thể đoán được Trần thiếu đang suy nghĩ gì.

"Không! Chẳng bao giờ mình lại vì một cái cây mà bỏ qua một khu rừng"

"Tôi không thích sự ràng buộc mà muốn cuộc sống tự do tự tại"

Gia Duyên, cô gái có thân phận thần bí với vỏ ngoài là siêu mẫu. Từ một ánh mắt của cô đến nụ cười đều khiến người khác đắm chìm trong đó.

Cô nóng tính và ghét nhất hai loại người. Một là đa tình phong lưu, hai là ỷ thế hiếp người.
Chương 114: Ngoại Truyện Ngô Phong và Cẩm Tú
Hiếu Gia Hoàng Hậu

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Cổ đại, cung đấu, chính trị, SE, lịch sử tưởng tượng – truyền kỳ
Editor: Cẩm Tiên
Độ dài: 48 chương

Thái tổ hoàng đế của triều Thương Quan đã định ra luật tổ rằng: Các đời hoàng hậu nhất định phải xuất thân từ Tư Đồ gia tộc vừa đúng độ tuổi chưa xuất giá.
Ngoài ra Tổ luật còn nói rằng. Nếu như hoàng tử thứ xuất tròn năm tuổi mà hoàng hậu chưa có con nối dòng thì nhất định mẹ đẻ của hoàng tử thứ xuất kia phải tự sát để hoàng hậu nuôi dưỡng hoàng tử.

Vị hoàng đế thứ mười lăm của hoàng triều lẽ ra không được làm hoàng đế, nhưng vì đúng dịp lại trở thành cửu ngũ chí tôn. Hắn cao lớn tuấn mỹ, đa nghi lãnh khốc chính là vì vị trí này.

Tư Đồ Gia nàng là vị hoàng hậu thứ mười lăm của hoàng triều, lẽ ra nàng không nên làm hoàng hậu nhưng vị trí này không thể khác được. Nàng bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió nơi hậu cung vô cùng nguy hiểm.

Phương pháp duy nhất để nàng có thể sống sót là trong vòng năm năm, phải sinh ra con nối dòng.

Song không khéo chính là, Thượng Quan Bùi thống hận tất thảy nữ tử Tư Đồ Gia.

Một cuộc chiến không khói súng nơi hậu cung cứ như vậy vô thanh vô thức mở màn.


Chương 48: Kết: Trăng trên thành đơn bóng, ngàn năm chiếu thuyền quyên
Dược Môn Tiên Y

Lượt Đọc:

0
Dược Môn Tiên Y

Tác giả: Phượng Quỳnh

Thể loại: Ngôn tình, tiên hiệp

Edit: Tiên Vô Sắc

Văn án:

Nàng, đến từ ẩn thế gia tộc trăm năm, đường đường là chí tôn dược môn cao quý.

Nàng, sinh ở thế gia quý tộc trăm năm, đường đường là thiếu chủ thế gia cao quý.

Một thân tử, một hồn diệt.

Một triều dịch hồn trọng sinh, thiên hạ phong vân sắp nổi!

Hắn với nàng, là thanh mai trúc mã, từng hứa rằng, ngày cây hoa Ngọc Lan trưởng thành, chính là lúc cưới.

Hắn với nàng, mới quen nhau, lại kết xuống Phật duyên, một tiểu đầu trọc giảo hoạt như hồ ly, để hắn ấn tượng sâu sắc, sau này, ai tới nói cho hắn biết, tại sao tiểu đầu trọc lại biến thành mỹ nhân tuyệt thế khuynh thành không?
Chương 146: Ám vệ Đường gia
Nhân Nhi Tiểu Vương Phi!

Lượt Đọc:

0
Tài giỏi, thông minh nhưng cô chưa từng nghĩ lão thiên lại khiến cô từ thế kỷ 21 xuyên không vào một thân xác của một cô nhóc 8 tuổi ở thế giới cổ đại không có trong dòng chảy lịch sử.

Cô sẽ làm thế nào để thích nghi với cuộc sống mới, thân phận mới ở một thời đại xa lạ.

Mời các bạn đón đọc và theo dõi nhé.
Chương 15: Không phải nhà ta!
Trở Về Trung Đại Ta Yêu Chàng

Lượt Đọc:

0
Giang Minh Nguyệt là người phụ nữ, thông minh xinh đẹp có một thân phận đặc biệt là bang chủ của một bang đảng khét tiếng ở Thượng Hải. 

Trong một lần bị ám hại, cô vốn tưởng rằng mình đã chết nhưng không ngờ sau khi tỉnh dậy cô liền phát hiện ra mình đang ở trong một thân thể có gương mặt giống hệt cô.

Không ngờ chuyện xuyên không chỉ xảy ra trong tiểu thuyết ngôn tình giờ đã dính đến người cô.

Cô phải làm thế nào để thích ứng với cuộc sống mới?

Mời các bạn đón đọc và theo dõi nhé.
Chương 3
Chồng Của Vợ Tôi

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Hiện đại, hài

Thời điểm hai năm trước cô nhìn thấy anh đau khổ vì tình. Cô đã chuốc anh say và dàn dựng mọi thứ...

Là cô sai! nhưng cuối cùng dưới sức ép của mẹ anh cô đã có được anh. Không giấy kết hôn càng không có hôn lễ long trọng nhưng chỉ cần sống cạnh anh là cô đã cảm thấy thỏa mãn.

Vì anh chưa từng chấp nhận cô nên khi người cũ của anh bị bệnh quay về anh đã đến bên cạnh chăm sóc cô ta mà mặc kệ hết thảy.

Đến khi anh nhận ra điều bản thân thực sự muốn thì căn nhà đã không còn bóng dáng của cô, cô rời đi mang theo tất cả những thứ thuộc về mình.

Lại hai năm nữa trôi qua, gặp lại cô thì phát hiện ra bên cạnh cô còn có một người đàn ông tốt với cô đến mức anh phải ghen tỵ.

Anh phải làm gì? Chúc phúc hay giành lại cô?
Chương 2
Giáo Sư Đại Thúc Và Tiểu Loli

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Ngôn tình

Cô là một sinh viên ngây thơ trong sáng giống như những tia nắng mai của mặt trời.

Anh là giáo sư mang vẻ ngoài điềm đạm nhưng nội tâm lại vô cùng âm hiểm.

Hai con người, hai thái cực đối lập nhưng vận mệnh lại an bài cho họ ở bên nhau.

"Tiểu loli, tôi nói cho em biết, nếu thật sự phạm tội cưỡng bức thì nạn nhân đầu tiên của tôi chắc chắn là em" 

"Giáo sư à, nếu như thầy phạm tội đó em nhất định giúp thầy bị án bởi ngần này tuổi thấy mới được động vào nữ sắc" Hiểu Đồng tỏ vẻ thông cảm.

Lạc Thần Hy không chút để ý đến câu nói của Hiểu Đồng, khẽ ngồi xuống ghế cười nói:" Vậy chúng ta thử xem"

Chương 5: Giáo sư đại thúc và Tiểu loli
Ngược Thiếp

Lượt Đọc:

0
Tác giả: Sa Hạ

Thể loại: Ngôn tình cổ đại, ngược tâm, ngược thân, HE

Edit & Beta: OtakuNhini

Văn án:

Nàng mỉm cười

Có người nói, khi muốn khóc hãy ngẩng cao đầu,như vậy thì nước mắt sẽ không rơi xuống, như vậy thì mới có thể kiên cường!

"Những gì ta nợ ngươi,còn chưa trả hết sao? Đủ rồi,hãy chấm dứt đi..."

"Mơ tưởng! Những gì nàng nợ ta,vĩnh viễn cũng không trả đủ.Đời này, nàng đừng hòng nghĩ tới việc đó! Nếu dám buông tay ra, cho dù biến thành quỷ, ta cũng không tha cho nàng!"

Nước mắt của hắn,từng giọt từng giọt rơi lên trán nàng, khiến nàng rất đau,rất đau...

"Nhưng ta mệt mỏi rồi, thật sự, mệt mỏi lắm rồi..."

Dùng hết khí lực toàn thân, nàng đẩy cánh tay đang gắt gao níu lấy mình ra.Nàng cười, tự buông mình, ngã xuống vách núi!

Sự ra đi của nàng đã đổi lấy sự căm giận tàn bạo ngút trời của hắn, sự lãng quên của nàng khiến cho hắn đau đớn tới tận xương tủy

Hắn thề rằng sẽ đem nàng giam cầm lại,hắn sợ nàng sẽ rời khỏi một lần nữa.

Giam cầm được cơ thể, nhưng không thể giam cầm được trái tim. Tại đây hắn từ từ tra tấn nàng,cũng là tra tấn chính bản thân mình, trầm luân...
Chương 82: Ngoại truyện của Vân Liêm
Sai Một Bước, Lạc Nhau Một Đời

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Ngôn tình
Độ dài: 15 chương
Giới hạn độ tuổi đọc: 15+
Cảnh báo về nội dung: không có

Đời người nói dài cũng chẳng phải nhưng nói ngắn thì cũng chẳng đúng. Ai cũng đã từng phạm phải những sai lầm, có đôi khi Chỉ cần sai một bước, cả đời sẽ mất nhau.
Chương 58: Ngoại truyện
Nhật Ký Thanh Xuân

Lượt Đọc:

0
Kỷ niệm thời thanh xuân có bao giờ bạn nhớ lại?

Hay là bạn vẫn đang trải qua những năm tháng thanh xuân như tôi?

Một câu chuyện ngắn về thanh xuân, những cảm xúc cuồng nhiệt của chúng ta sẽ lưu giữ với thời gian mãi mãi.
Chương 11: Em không biết nên làm gì
Quay Lại Tuổi 15

Lượt Đọc:

0
Thể loại : hiện đại, trùng sinh, HE.
Độ dài : 93 chương + 4 phiên ngoại.
Convert: yingcv
Edit : _LaStella_
Beta : _LaStella_

Ảnh hậu của chúng ta chính là một nữ hán tử ngày khi còn thời đi học.

Nhưng lúc đó thì nam thần của chúng ta chính là một cậu bé vô cùng kiêu ngạo.

Nghe nói lần đầu tiên Cố Thù nhìn thấy Mặc Thiến đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Bây giờ cô được sống lại vào quãng thời gian đi học, cô thật muốn xem bộ dạng lúc đó của anh thế nào?

Thuận tiện, a... ha ha ha....
Chương 93: (kết)
Không Thể Yêu Em Một Ngày Hay Sao?

Lượt Đọc:

0
Những cảm giác của mối tình đơn phương đau khổ biết chừng nào. Mười năm cô dõi theo anh âm thầm , còn năm năm chờ đợi anh , dành cả nửa đời người ra yêu anh.

Anh không hề yêu cô nên một ngày bên cô đồi lại mười lăm ngày xa cô, anh luôn nghĩ rằng mình hận cô.

Một ngày anh ở bên cô được đổi lấy nửa đời cô yêu anh nhưng anh luôn cảm giác anh không có lợi trong  truyện này.

Em sinh ra là công chúa nhưng lại phải sống như phù thủy. Lỗi của em chỉ có một. Chính là yêu anh!

Em không muốn làm hoa bạch trà nhưng thứ em có thể chọn chỉ là chờ đợi.

Em mong viết nên một câu chuyện cổ tích, nhưng phải làm thế nào để hoàng tử nhận ra tình yêu của phù thủy?

Cho dù chỉ là một ngày, vẫn không thể yêu em sao?


Chương 54: Giấc mơ và hy vọng
Nam Chủ Hôm Nay Cũng Không Tra

Lượt Đọc:

0
Đường Tịnh bị một hệ thống trói định, cô trở thành nguyên phối phản diện của nam chính trong các phó bản, là vật hy sinh chân chính, chịu trách nhiệm khiến nam nữ chính ngột ngạt, trở thành chất xúc tác cho tình yêu của họ.

Còn không phải là làm thần trợ công cho tra nam tiện nữ sao!

Đường Tịnh tỏ vẻ: OJBK!

Nhưng mà ——

Khi đại tổng tài yêu Tiểu Bạch Hoa(*) bị Bạch Liên Hoa trêu chọc: "Lăn, lão tử đã có vị hôn thê!"

*Cô vợ nhỏ.

Khi trọng sinh Thủ phụ đại nhân bị trà xanh ăn vạ: "Người vợ tào khang(*) không thể bỏ, vị cô nương này thỉnh tự trọng."

*Tào khang: Là người vợ cả, cùng chịu cảnh nghèo với mình.

Khi cao lãnh học trưởng được thật giả thiên kim tỏ tình: "Cảm ơn, xin lỗi, ta cự tuyệt, phiền tránh ra, ta phải đưa dù cho tiểu thanh mai."

......

Đường Tịnh: Tra nam muốn vứt bỏ ta đâu?

Nam chủ: Bảo bối, ngươi mê sảng nói cái gì.

___

Cấm dục cao lãnh bá đạo tổng tài, hôm nay cũng không có cùng vị hôn thê giải trừ hôn ước.

Công thành danh toại tú tài nghèo, hôm nay cũng không có vứt bỏ người vợ tào khang.

Nhân sinh người thắng học bá thiếu niên, hôm nay cũng đang bảo hộ tiểu thanh mai của hắn.

Ảnh đế bị tổn thương tình cảm, hôm nay cũng không có tìm người yêu thế thân.

Vô tình đế vương vinh quang lên ngôi cửu ngũ*, hôm nay vẫn còn ngủ ở bên người Hoàng Hậu.

*Ngôi vua (chủ yếu do mình thấy để cửu ngũ hay hơn)

......

Đường Tịnh làm sao cũng không nghĩ tới, nàng không những không có bị vứt bỏ, còn được sủng lên trời.
Chương 35: 35: Ngốc Khuê Nữ Của Nhà Địa Chủ Xong
Yêu Phụ! Thật Ra... Ngươi... Có Bản Lĩnh Gì?

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Xuyên không

Vốn là sinh viên ưu tú của học viên cảnh sát Trần Ngôn Lệ chưa từng nghĩ rằng bản thân cô lại xuyên không như trên tiểu thuyết.

Điều bi ai hơn chính là cô xuyên vào một thế giới xa lạ không có trong lịch sử. 

Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo với cô? Cô phải làm thế nào để đối mặt với những chuyện trước mắt.
Chương 27: Ngoại truyện 2. ĐỢI CHỜ LÀ HẠNH PHÚC
Anh Sẽ Không Bao Giờ Buông Tay

Lượt Đọc:

0
Một cô gái vì thực hiện ước muốn của mẹ cũng như bản thân mình nên đã quyết định cưới anh.

Nhưng ngay sau đêm tân hôn anh lại chẳng quan tâm đến cô một chút nào. Nhưng vào một ngày nọ anh đã phá hỏng sự trong sạch của cô mà chẳng hề hay biết. Để lại mình cô với nỗi đau xót.

Anh là người đàn ông trong tay có mọi thứ nhưng lại chẳng thể cưới người mình yêu. Chính vì thế mà ngay trong đêm tân hôn anh đã bỏ đi tìm người yêu của mình.

Nhưng anh lại phát hiện ra rằng người anh yêu chỉ muốn chiếm đoạt tài sản của anh mà thôi.

Rồi những số phận của họ sẽ ra sao? Mời các bạn đón đọc nhé.
Chương 12
Ôm Đùi Bạn Trai Cũ

Lượt Đọc:

0
Văn án:

Nhiều năm sau sau khi chia tay, Nhiêu Thanh Án và Phù Kiêu bất ngờ gặp lại nhau.

Lúc đó cô đang say rượu, nhìn bạn bè có đôi có cặp, cô cảm thấy hối hận "Nếu lúc trước mình không chia tay với Phù Kiêu thì bây giờ bọn trẻ có thể mua xì dầu rồi!"

Cả bữa tiệc đột nhiên yên tĩnh.

Ở một nơi có ánh sáng yếu ớt, khuôn mặt của người đàn ông vừa xa cách vừa lạnh lùng, đôi mắt màu nâu của anh nhìn chằm chằm vào cô.

Trong đôi mắt xinh đẹp của Nhiêu Thanh Án hiện lên một tầng sương mù, sau khi uống rượu vào cô bắt đầu nói bậy: "Soái ca, nhìn anh rất giống bạn trai cũ của tôi... Nếu đã có duyên như vậy chi bằng chúng ta thêm WeChat đi?"

Người đàn ông rũ mắt nhìn cô: "Nhìn rõ xem tôi là ai."

Nhiêu Thanh Án lộ ra vẻ mặt mờ mịt, cẩn trọng hỏi: "Anh là?"

Phù Kiêu cười mà không có chút độ ấm, trong giọng nói có chút nặng hơn vài phần: " Là bạn trai cũ của cô."

Lần thứ hai gặp lại là ở đoàn phim.

Phù Kiêu là nhà đầu tư được mọi người vây quanh ngưỡng mộ, nhưng tính tình lại lạnh lùng như băng, không ai có thể tới gần.

Mà cô chỉ là ảnh hậu đã đóng băng nhiều năm, xịt hơn cả diễn viên tuyến mười tám.

Cô bị người đại diện đẩy đến trước mặt ông lớn.

Ánh mắt của Nhiêu Thanh Án mờ mịt, cô căng thẳng mím chặt môi, chỉ muốn nhanh chóng rời đi.

"Phù tiên sinh, tôi, tôi là nữ số 3 Nhiêu Thanh Án."

Phù Kiêu khẽ quét qua cánh tay đang duỗi ra của cô, sau đó thu hồi tầm mắt, lạnh nhạt xoay người rời đi.

Lần thứ ba gặp lại, trời mưa rất to, Nhiêu Thanh Án ngồi trước bia mộ của cha mình khóc nức nở, giống như một con thú bị người ta vứt bỏ.

Bỗng nhiên, tiếng mưa rơi cách càng ngày càng xa, cô ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn thấy một bóng dáng cao lớn mặc đồ đen đang che dù cho cô.

Phù Kiêu khom người đưa ô, cách cô rất gần, giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng cũng rất ôn nhu, "Về sớm một chút."

"Phù Kiêu! Nếu anh oán hận muốn trả thù tôi, đùa bỡn tình cảm của tôi đều được, nhưng anh đừng đùa bỡn với sự nghiệp của tôi! Cầu xin anh..." Nhiêu Thanh Án ôm chân anh khóc bù lu bù loa, nước mắt rơi như mưa, "Anh chơi tình cảm của tôi đi, đừng chơi sự nghiệp của tôi!"

Phù Kiêu: "..."

*

Sau khi bị chia tay, Phù Kiêu đã suy nghĩ suốt ba ngày ba đêm cũng không nghĩ ra anh rốt cuộc đã làm sai chuyện gì, khiến Nhiêu Thanh Án cứ thế dứt khoát nói lời chia tay rồi biến mất không thấy dấu vết.

Anh đã canh cánh trong lòng nhiều năm, cuối cùng định quên đi quá khứ, buông thả cho bản thân. Nhưng đến một ngày, con thỏ xấu xa kia đột nhiên xuất hiện.

Con thỏ xấu xa ôm chân anh, cầu xin anh đùa bỡn tình cảm của cô.

Ồ, đúng là tự mình tìm tới cửa.

*

Người đàn ông trẻ tuổi nắm quyền nhà họ Phù vừa về nước thần bí khó lường, rất ít người nhìn thấy. Cho đến một ngày, mọi người nhìn thấy anh xuất hiện trong một trương trình tạp kỹ tình yêu, hơn nữa còn ăn nói khép nép dỗ dành một cô gái nhỏ.

"Án Án, ngoan, đừng khóc, em bây giờ thật sự không thể ăn kem."

"Em mặc kệ! Anh bắt nạt em hu hu hu hu..." Nhiêu Thanh Án dậm chân tức giận, khóc đến chảy cả nước mắt, "Em giận rồi, em không thèm để ý tới anh nữa!" Sau đó xoay người rời đi.

"Án Án, Án Án em phải nói đạo lý," Phù Kiêu đuổi theo tới, "Chờ em khỏe lại rồi lần sau anh dẫn em đi mua có được không?"

"Em không nói đạo lý! Em không nghe!"

...

Đây chính là vị kia trong truyền thuyết tính tình lạnh lùng, cương quyết, không gần nữ sắc, thủ đoạn tàn nhẫn Phù tiên sinh đây sao?
Mọi người: Đừng tin lời đồn, đừng tung tin đồn.

Truyện này còn có tên là《 Bẫy Diều》

# Em yêu anh vì vậy em muốn giả vờ em không yêu anh #

# Con người không thể tắm hai lần trên cùng một dòng sông, nhưng anh có thể hai lần rơi vào cạm bẫy của Nhiêu Thanh Án #

# Người đuổi theo diều, cuối cùng cũng ôm được diều #

Bên ngoài dùng nắm đấm · Bên trong là tiểu yêu tinh hay khóc nhè · Nữ minh tinh thanh thuần X Ngạo kiều oán phu·Cưng chiều vợ vô đối· Sói ôn nhu bá đạo

Tag: Yêu sâu sắc, gương vỡ lại lành, ngọt văn

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Nhiêu Thanh Án, Phù Kiêu ┃ vai phụ: Rất nhiều ┃ cái khác:

Một câu tóm tắt: Nhìn như ngượng ngùng, kỳ thật là đắn đo.

Lập ý: Quý trọng người trước mắt
Chương 28: 28: Chương Trình Tình Ái 19 Trở Về
Bôn Nguyệt

Lượt Đọc:

0
Edit: MDH

Tân nương một đêm, phí hoài cả kiếp. Ba ngày yêu chiều đã tạo nên câu chuyện thần thoại phong lưu, nụ cười đẫm trong nước mắt. Cùng hắn đi qua vui buồn ly hợp, thắng bại tiên ma mặc người đánh giá.

Trăng treo đầu liễu, tay nắm chặt tay, cùng quay nhìn lại, năm tháng cô quạnh. Tự hỏi kiếp sau sẽ thế nào?

Vì người si mê ngốc nghếch, đành trả lại người một khúc cầm ca.

“Làm sao bây giờ, không ngờ người ta thích lại là hắn.”

“Không sao.” Hắn xoa xoa đầu nàng, “Không sao hết, nàng thật sự không trách hắn ư?”

“Nếu đã tạo dựng có thể nào lại không bảo vệ, ta không trách hắn.”

Tự mình sáng tạo ra thế giới, tự tay tạo nên cơ hội, vì bảo vệ người lại tự tay đẩy người mình bảo bọc vào bước đường cùng.

Định trước điểm kết thúc của vận mệnh.

Có lẽ, ngay từ đầu hắn không nên lựa chọn bước trên con đường đầy cô độc này….

-----

Lời tác giả:

Đây là câu chuyện về một “cô bé con dữ dằn, kiêu ngạo và anh chàng khoác áo choàng quái đản”, không liên quan đến truyền thuyết Hằng Nga.

Mùa hoa rơi gặp lại chàng: “Ta muốn giáo dưỡng người thành tiên, lại bị người dạy trở thành người.”

Trọng Tử: “Người muốn theo ta để thành tiên, lại bị ta bức phải thành ma.

Bôn Nguyệt: “Ta muốn dụ người trở thành ma, lại bị ….” (Ma thần đại nhân đã chuẩn bị sẵn phần thưởng cho các bạn điền vào chỗ trống, nhưng sẽ tạm thời giữ bí mật về phần thưởng này, thời hạn cuối cùng là ngày truyện này kết thúc.)

Cảm ơn độc giả đã ủng hộ Thục Khách!

Truyện này là hệ liệt, vì ngoại truyện “Ma thần trở về” trong phiên bản Đài Loan nên kéo theo câu chuyện này, lúc đọc có thể có chút dư âm ảnh hưởng, thỉnh thoảng sẽ có chương và đoạn mang theo dư âm này, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

----

Về tên truyện:

MDH đã cân nhắc việc đặt tên khác cho truyện cho dễ hiểu, ví như Trăng treo đầu liễu chẳng hạn. Nhưng cân đi nhắc lại MDH quyết định để nguyên tên gốc.

Bôn Nguyệt có nghĩa là bỏ chạy, trốn hoặc là bay lên mặt trăng – gắn liền với truyền thuyết Hằng Nga, các bạn có thể search cụm từ “Hằng Nga Bôn Nguyệt” để tìm hiểu thêm. Tuy nhiên như Thục Khách đã nói, truyện này không liên quan gì đến Hằng Nga. Còn tại sao tác giả lại đặt tên truyện có vẻ truyền thuyết như vậy, đành phải đọc truyện mới biết được ^^.

----

Lời MDH

Đến hẹn lại lên và như đã hứa với các bạn, MDH sẽ “đền bù” cho các bạn một bộ truyện mới toanh của Thục Khách vào tháng 11 này.

Ngày lành tháng tốt, ngày 7 rất hợp với phong cách của ma thần “người tốt” của chúng ta, chính vì thế hôm nay chúng ta sẽ chính thức “đào xẻng” đầu tiên xuống hố của ma thần “Vong Nguyệt” nào.

“Bôn Nguyệt” cũng như các tác phẩm huyền huyễn khác của Thục Khách, một câu chuyện về tiên – ma, hơn nữa có thể nói là hệ liệt của Trọng Tử nên về không khí, khung cảnh và cách dẫn dắt truyện cũng phảng phất gì đó giống Trọng Tử. Thi thoảng, chúng ta sẽ bắt gặp một vài “người quen cũ” nào đó để ôn lại chút kỉ niệm vui buồn ngày xưa, cũng thú vị lắm nha. Do đó, nếu ai yêu thích bầu không khí thần tiên, huyền bí như trong Trọng Tử thì không thể bỏ qua được (trong đó có MDH ^^).

Tuy nhiên, “Bôn Nguyệt” lại mang một phong cách hoàn toàn khác. Bạn thử nghĩ xem, nam chính của chúng ta là vị ma thần “người tốt” mà chúng ta chỉ biết qua nửa khuôn mặt tuyệt mỹ dưới tấm áo choàng đen trùm mũ và chiếc nhẫn màu tím lúc nào cũng phát ra thứ ánh sáng mê hoặc lòng người. Nói thực, nhìn Vong Nguyệt như thế chỉ muốn “lột, lột và lột” cái áo choàng kia ra để khám phá cho bằng sạch mà thôi. Và giờ, Thục Khách thật hiểu lòng độc giả khi cho chúng ta được thỏa lòng như thế, các bạn cứ yên tâm, chúng ta sẽ được “lột sạch sẽ” từ đầu đến chân và khám phá tất cả các mặt chưa được khám phá của Vong Nguyệt trong “Bôn Nguyệt”. Chắc chắn sẽ có vài lần té ghế chứ không chơi ^^. (có những ai đang mơ màng về body 8 múi của Nguyệt ca ca đây nhỉ).

Và còn gì nữa nào, chúng ta tự hỏi liệu Vong Nguyệt yêu sẽ như thế nào ta? Thực tò mò chết đi được, cô gái nào có thể trói được “trái tim” của ma thần cà lơ phất phơ như Vong Nguyệt chứ. MDH đã gặp cô gái đó rồi, chậc, phải nói như nào nhỉ?:D, đanh đá có thừa, dữ dằn không thua ai và lưu manh chẳng kém cụ Nguyệt. Cô gái như vậy có gì đáng yêu chứ, nhưng cái gì cũng có nguyên nhân của nó phải không các bạn, muốn biết tại sao “cô ấy” lại như vậy và bằng cách nào cô ấy “tóm” được cụ Nguyệt thì đành đọc truyện mới biết thôi.

Vì truyện là hệ liệt của Trọng Tử, nên nếu muốn hiểu thật rõ truyện thì nên đọc Trọng Tử trước đã. Nhưng nếu các bạn không đọc Trọng Tử cũng không sao, vẫn có thể hiểu truyện tốt, có điều lúc đầu hơi mù mờ chút thôi ^^.

Cuối cùng, vẫn theo phong cách của Thục Khách, mượn chuyện tiên – ma để nói về cuộc sống muôn màu với tất cả mọi góc khuất của con người, xuyên suốt truyện là những đạo lý, những giá trị nhân văn sâu sắc, những bài học quý giá. Thục Khách vẫn luôn “cao tay” trong việc lồng ghép tất cả những điều đó vào những chi tiết tưởng chừng như nhỏ nhất một cách logic và hợp lý nhất khiến người đọc chẳng đoán trước được bất cứ điều gì. MDH nghĩ chắc chắn đây sẽ là một bộ truyện chúng ta không thể bỏ qua rồi.

Mỗi chương truyện của Thục Khách rất dài, còn dài hơn Thú Phi nên mọi người thông cảm cho tốc độ nhé.

Và giờ chúng ta cùng đến với Bôn Nguyệt nào.

Chương 91: Hồi kết
Trúc Mã Cực Sủng

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Thanh mai trúc mã thâm tình, sủng, nam chính nhất kiến chung tình, 1x1, Nữ chính lười biếng, đại trí giả ngu, là con dâu nuôi từ bé luôn, vì cha mẹ rất bận gửi nuôi ở nhà bạn thân.
Số chương: 68 chương
Nhân vật chính: Chu Tích Tiệp, Kiều Đa Bảo
Phối hợp diễn: Lâm Nguyệt Dung, Triệu Nghị Nhiên, Chu Mạch
Edit: momo612

Kiều Đa Bảo thừa thế xông lên, hùng dũng xông ký túc xá của nam sinh, từ nhỏ đến lớn đều yên lặng chờ đợi... bên người cô, tên trúc mã liền trần truồng ngăn ở phòng tắm.

Cô móc ra chocolate, thô lỗ nhét vào trong miệng cậu: "Mau ăn!"

Chu Tích Tiệp nhíu nhíu mày, nhìn trước mắt: khối vật đen như mực, không hề động đậy.

"Mau ăn đi, cậu ăn xong liền là người của tôi!"

Chu Tích Tiệp giật mình, lập tức tim đập tăng nhanh, mặt lạnh lùng bỗng hiện ra ý cười, mở miệng nuốt vào.

Đa Bảo có chút ngượng ngùng, có chút xấu hổ, "Cậu là người yêu thích của tôi a."

"Tôi ăn xong."

"Hả?"

"Cậu không phải là nói tôi ăn xong sẽ là người của cậu sao "

". . . ."

"Hiện tại tôi là người của cậu, không thích cậu thì thích ai?"

Cô cười đến cùng con mèo nhỏ, cùng nhau vẻ mặt đắc ý, "Hừ, vậy bây giờ tôi là bạn gái của cậu đi?"

"Không phải là.... "

"Cái gì? !" Kiều Đa Bảo trừng mắt đứng đấy, chính là muốn phát tác.

"Cậu là bảo vật trong lòng tôi."
Chương 50: Giai đoạn tốt nghiệp
Dưỡng Tính

Lượt Đọc:

0
Giới thiệu

Đường Thi của tuổi hai mươi rất kiêu ngạo, khi nghe thấy ai trong khoa tiếng Trung cũng tôn trọng gọi giáo sư Kỳ là “Kỳ tiên sinh”, lòng thầm nghĩ: Thời vô anh hùng, khiến tôi tớ thành danh.

Trước khi rời trường, cô vào một lớp học nào đó.

Tài năng, lập luận và ngôn từ của người đó, là những gì lần đầu tiên Đường Thi thấy được ở một giáo viên.  

Trong «Nhạc Phủ thi tập» do Quách Mậu Thiến thời nhà Tống biên soạn có 18 bài thần huyền khúc, để ca ngợi thần linh, có một bài tên «Khúc Bạch Thạch Lang», lời rằng: “Như đá tích thành ngọc, như thân tùng biếc xanh, chàng đẹp đẽ tuyệt trần, thiên hạ nào ai sánh.”

(Hán Việt: Tích thạch như ngọc, liệt tùng như thúy, lang diễm độc tuyệt, thế vô kỳ nhị.)

Chỉ có thể là người này.

Vài năm sau, cô được mời làm giáo viên của đại học C, trên đường đi gặp được viện trưởng, bên cạnh viện trưởng mập mạp là một người vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Khoác trên người màu xanh navy, nhã nhặn thanh lịch, đỉnh mày nhô cao.

Đồng nghiệp giới thiệu: “Đây là Kỳ Bạch Nghiêm, trưởng khoa Triết học trường chúng ta.”

“Chào trưởng khoa Kỳ.”

Một bàn tay khô ráo và thon dài vươn ra, nắm nhẹ tay cô, dừng lại hai giây rồi buông ra, “Chào cô Đường.”

Mặt Đường Thi đỏ bừng.

Lần đầu tiên cô quỳ trước Phật Tổ, thầm nói: Từ nay về sau, con là tín đồ của người.
Chương 50
Xin Chào Tông Chủ, Tạm Biệt Tông Chủ

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Văn phong nhẹ nhàng – tiểu bạch thỏ gặp phải sói xám lớn.
Editor: Ngọc Hân
Số chương: 49 chương

Một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng nói về tiểu bạch thỏ bị sói xám dụ dỗ lừa gạt đem về sủng ái.
Chương 49: (Kết thúc)
100 Ngày Sau Quyết Định Ly Hôn

Lượt Đọc:

0
[Tác giả Dnguyen -- Thể loại: Ngôn Tình ]

Bạn đang đọc truyện 100 Ngày, Sau Quyết Định Ly Hôn của tác giả Dnguyen. Mọi người nói rằng ly hôn chính là điểm kết thúc, đó cũng là nơi tình yêu đi đến cuối.

Thế nhưng thật sự là vì hết tình nên mới ly hôn?

Và cuộc hôn nhân nào cũng thành lập vì tình yêu?

Có phải chúng ta đều quá cố chấp?

Cuối cùng chỉ toàn là tổn thương, tổn thương người, tổn thương mình.

Có những mối quan hệ thực sự rất bế tắc,

Muốn vứt bỏ, không đành lòng,

Muốn tiến lên, không có khả năng

Muốn duy trì như hiện tại, lại không thể đối mặt...
Chương 50: 50: Giáo Huấn
Hạnh Phúc Nông Nữ

Lượt Đọc:

0
Truyện Hạnh Phúc Nông Nữ của tác giả Linh Lung Hàn Yên kể về Tô Lê Lạc xả thân cứu một đứa bé vượt đèn đỏ, thế nên bị xe tông tử vong.

Tới khi tỉnh lại, thiếu nữ hiện đại lại trở thành thê tử Tô Lê của một nông dân cổ đại tại triều đại kì lạ không có trong lịch sử.

Nàng nhìn quanh quất, nghèo, chỉ có thể dùng một chữ để diễn tả hoàn cảnh sinh hoạt hiện tại chỉ có bốn bức tường.

Nàng lại nhìn nhìn, khổ, chỉ có thể dùng chữ đó khi thấy cả đám nhóc nho nhỏ như củ cải trước mặt.

Xuyên qua cũng đành chịu, hãy chờ xem nàng lấy được sủng ái của tướng công tuấn lãng như thế nào, đi lên con đường hạnh phúc ra sao.....
Chương 22
Tô Tiểu Thư Và Cố Tiên Sinh

Lượt Đọc:

0
Biên Tập: Đặng Trà My
Thể loại –: hiện đại, nhẹ nhàng
Chuyện ngữ: Phong Tình Cung

Một câu chuyện theo lối cũ bởi nam chính thầm mến nữ chính.

Giới thiệu của Tô tiểu thư

Cậu bé của tôi.

Thanh xuân chúng ta gặp gỡ thoáng qua.

Xa cách nhiều năm

Cuối cùng tình yêu chậm rãi đến chậm

Giống như ánh trăng dịu dàng.

Chiếu sáng con đường về nhà

Giới thiệu của Cố tiên sinh

Mới gặp

Mái tóc ngắn của em rối xù

Lúc cười rộ chân mày cong cong, đôi mắt cũng cong cong

Gặp lại

Tóc em xõa dài.

Khóe mắt đuôi lông mày đều là nụ cười ấm áp.

Anh tự nói với chính mình.

Có lẽ đây chính là trúng mục tiêu đã định trước.

Vai chính: Tô Tố, Cố Trầm
Chương 9: Phòng ở bí mật…
Một Thai Ba Bảo Bối Mẹ Tôi Là Cường Nữ

Lượt Đọc:

0
Sinh nhật hôm nay, Mộ Yến Lê đi tới chỗ vị hôn phu, vì phòng của anh khép hờ, cô vô tình nghe và thấy cảnh tượng cô không thể nào tưởng tượng được.

Vị hôn phu Trần Húc Tuấn cùng em gái Mộ Ngọc Tú của cô thế mà lại có thể cùng nhau trên giường làm chuyện cẩu thả, cả hai song song phản bội cô...

Cô hận!

Nhưng cô không thể để mình điên loạn trước mặt hai kẻ ghê tởm kia, nhưng cô cũng giận quá mất khôn mà cùng một người đàn ông khác một đêm ân ái.

Chỉ là một đêm phóng túng thôi lại khiến cô có thai, sau đó chính là bảy năm trời rời xa nơi này.

Ngày trở lại, cô cùng với nhóc con thiên tài chỉ muốn thoải mái sinh hoạt, không ngờ lại quá nhiều thị phi quấn quanh cô!
Chương 250: Mẹ Tôi Thích Chú Dung Nhất
Đại Lão Thành Con Trai Ba Tuổi Của Tôi

Lượt Đọc:

0
Bạn đang đọc truyện Đại Lão Thành Con Trai Ba Tuổi Của Tôi của tác giả Mỹ Nhân Vô Sương. Trong tiểu thuyết, nữ phụ lúc nào cũng si tình, một lòng nhào vào nam chính, nhưng dù nữ phụ có xinh đẹp lóa mắt thế nào, đeo bám dai dẳng ra sao, nam chính vẫn chỉ có mình nữ chính.

Nam chính bất hạnh qua đời, nữ phụ nhặt được con trai ba tuổi của anh ta, nhìn cậu nhóc có khuôn mặt giống hệt người mình yêu, cô từ yêu thành hận, thế là mỗi ngày hafnhhaj bé, lất đó làm thú vui, giải tỏa nỗi lòng bao năm cầu mà không được.

Sau đó, kết cục của nữ phụ thê thảm cực kì, bởi vì cô vô tình biết được, cậu nhóc kia hóa ra không phải con trai của anh, mà chính là nam chính!

Đường Tô từ trong mộng tỉnh lại, phát hiện mình xuyên thư, bất hạnh trở thành nữ phụ độc ác kiêu căng càn rỡ trong tiểu thuyết kia,

Nhìn bé con ba tuổi siêu dễ thương ngồi ở trước cửa nhà, khuôn mặt diễm lệ của cô trong nháy mắt tràn đầy ý cười, may mắn nữ phụ còn chưa có bắt đầu ngược đãi bé.

Vì không để cho kết cục bi thảm trong sách phát sinh, cô đối với đứa bé hỏi han ân cần, chiếu cố hắn, quan tâm hắn, sủng ái hắn, chờ tới khi hắn được nữ chính đón về.
Chương 49: Bà Ngoại
Bạch Mã Hoàng Tử Và Chị Thiên Thần

Lượt Đọc:

0

Nhược Nhược là một cô gái đang ở tuổi 17- lứa tuổi đẹp nhất với những hi vọng, khát khao và mộng tưởng. Tuy có bề ngoài khá bình thường nhưng cô lại được mọi người yêu mến và có một người bạn tốt ở bên là Lệ Lệ - người bạn tâm đầu ý hợp.

Truyện bắt đầu vào ngày lễ tình nhân, mọi người đón chào hạnh phúc, các cặp tình nhân quấn quýt trao cho nhau những lời nói và quà tặng yêu thương. Nhưng chính ngày đó, mọi thứ như tan vỡ đối với Nhược Nhược. Cô đã nhận được lời chia tay từ người yêu (Hoàng Lạc Thiên) sau hai năm hai gắn bó. Người bạn trai của cô đã đem lòng yêu một cô gái khác nổi tiếng xinh đẹp, khôn ngoan, sắc sảo, nhưng cũng rất kiêu ngạo và ích kỉ là Mạc Uyển Như. Đau đớn tột độ, thất vọng tràn trề Nhược Nhược lặng lẽ lê từng bước chân trở về nhà, trên đường cô gặp một cụ già bán socola dạo, theo lời giới thiệu của cụ, cô mua cho mình một thanh socola thần kì và ước rằng cô sẽ quên được Hoàng Lạc Thiên và Thượng đế sẽ đem đến cho cô một người con trai tốt hơn anh ta gấp ngàn vạn lần.

Đúng lúc Nhược Nhược đang cảm nhận sự tan biến nhiệm màu của socola cô gặp một chàng trai có gương mặt đẹp như một thiên thần. Nhưng trớ trêu thay, người con trai đó do bị xe đụng mà mất hết trí nhớ, không còn biết mình là ai và nhà mình ở đâu. Họa bất đắc trí, cô phải dẫn chàng trai đó về nhà mình ở trong thời gian cảnh sát tìm được thân thế của anh ta. Bố mẹ Nhược Nhược là những người tốt bụng và hào phóng, không những cho chàng trai ở lại nhà mà còn tạo điều kiện để anh có thể hồi phục lại trí nhớ - mọi người đặt tên cho anh là Lâm Tiểu Cáp. Ngày ngày trôi qua, dù lúc đầu thấy khó chịu nhưng Nhược Nhược đã dần dần quen với sự hiện diện của anh chàng ngốc nghếch cứ gọi cô là chị Thiên thần…

Con người thực của Lâm Tiểu Cáp là ai?

Anh có phục hồi được trí nhớ hay không?

Và nếu phục hồi được trí nhớ thì giữa anh và Nhược Nhược sẽ ra sao?

Chương 10
Quấn Lấy Không Buông

Lượt Đọc:

0
Tên gốc: Boss lúc nào cũng dính ta
Edit: Jeongie
Thể loại: Xuyên nhanh, nữ phụ, YY

Một câu chuyện tình yêu nữ chinh cường hãn, luôn theo chủ nghĩa độc tài, muốn nam chính phải làm xem mình....

Một đối thoại ngắn giữa hai nhân vật cũng đã cho người đọc hình dung được phần nào câu chuyện.

[Boss leo lên giường tôi]

Nhan nữ vương: Lên giường em là người của em, đi theo em!

Boss: mỉm cười:)

- -------

Xuyên qua trở thành nữ phụ trong thế giới tiểu thuyết, không sao hết, chẳng qua chỉ đổi nơi ở mà thôi.

Nhưng, nếu như đoạt lấy số mệnh của nữ chính thì sao?

Tinh Nhan suy nghĩ rồi nở nụ cười, đấu với ông trời, cũng vui đấy.

"Nhan Nhan, anh có dao."

Boss mỉm cười, "Mài xong rồi."

- ---

‖ Nữ hoàng xinh đẹp vs ảnh đế dịu dàng chiều vợ:

Ảnh đế Dung à, cách khiến đối phương chú ý như học sinh tiểu học ấy của anh không theo đuổi vợ được đâu!

‖ Cô chủ nhà giàu tùy hứng vs anh trai của chồng sắp cưới

Làm sao bây giờ, hình như em... thích anh mất rồi ~

‖ Tiểu hòa thượng vs Nữ ma đầu:

Tiểu sư phụ, ta có đẹp không?
Chương 97
Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Lượt Đọc:

0
Edit: Tuyết Liên
Số chương :58
Thể loại: xuyên không, điền văn, gia đấu
Nhân vật chính: Tạ Thanh Kiều, Đường Hạo Dương
Vai phụ: Trần Bảo Bảo, Lâm Mặc, mọi người Đường gia

– Nếu để cho Đường công tử dùng một loại thực vật hình dung nương tử của cậu một chút thì sẽ là gì?

Đường Hạo Dương trầm tư:

– “Ừ, ừ…

– Chúng ta có thể nhảy qua, vị kế tiếp.

– Nếu để cho Đường phu nhân dùng một loại thực vật để hình dung một chút tướng công của cô một chút thì sẽ là gì?

Tạ Thanh Kiều che mặt mà cười:

–  “Hoa Lan!”

– Vì hoa Lan trông nó nhẹ nhàng như quân tử, dáng cây dương dương tự đắc vì mùi thơm của mình sao??

Tạ Thanh Kiều: “Sai! Là cùng nó có thể làm bạn với cỏ dại, dù co trời hè nóng bức hay trời đông giá rét vẫn sống được, rất dễ nuôi!”

Tại Tạ Thanh Kiều sau mười năm bán đậu hũ, rốt cục hiểu: tình yêu chỉ là nước chát chấm đậu hũ, vỏ quýt dày gặp móng tay nhọn!

Chương 59: Đại kết cục 2
Nếu Có Kiếp Sau, Xin Đừng Gặp Gỡ!

Lượt Đọc:

0
Bạn đang đọc truyện Nếu Có Kiếp Sau, Xin Đừng Gặp Gỡ! của tác giả Mặc Niên. Yêu thầm anh mười sáu năm, làm vợ anh bốn năm, nhưng Thẩm Tri Ý chưa bao giờ được anh coi như một người vợ, thậm chí chưa bao giờ được coi như một con người. Chưa chờ được tới ngày ăn một bữa cơm chung với anh, cô đã nhận một tin đau lòng: Cô mắc ung thư dạ dày giai đoạn cuối, chỉ sống được nhiều nhất hai năm nữa.

“Lệ Cảnh Minh, em sắp chết rồi, vốn em có thể sống cuộc sống như người bình thường, là anh đã tước đoạt động lực sống của em.”

“Lệ Cảnh Minh, những giây phút cuối cùng của cuộc đời này, em không muốn yêu anh thêm nữa!”
Chương 159: 159: Thẩm Tri Ý Như Bông Hoa Hồng Có Gai
Chai Thời Gian

Lượt Đọc:

0

Chai Thời Gian - Tác phẩm yêu thích nhất của thanh thiếu niên Thái Lan

“Nếu cất được thời gian trong chai

Điều đầu tiên tôi mong được làm

Là chắt chiu dành dụm từng ngày

Cho tới khi vĩnh hằng trôi qua

Chỉ để dành trọn chúng bên em…”

Chai thời gian, ca khúc xưa cũ đã cùng Fatso đi qua tuổi niên thiếu bỗng êm ả vang lên trong một quán cóc nhỏ, gọi về những kỷ niệm…

Kỷ niệm mang bóng hình một mối tình đơn phương lặng lẽ, với con đường nhỏ rợp bóng cây kèn hồng còn vương tiếng cười của đám bạn sau giờ tan lớp. Fatso, em gái, những người bạn thân, đã tiến tới ngưỡng cửa trưởng thành trong niềm vui niên thiếu, với cú sốc đầu đời khi gia đình tan vỡ, với cả cần sa, với bao lựa chọn khó khăn, khi vô tình bị cuốn vào những biến cố xã hội. Để rồi khi nhìn lại, chợt thấy tuổi trẻ như một bức tranh ghép với những mảng sáng tối, gợi những nỗi niềm man mác…

Chai thời gian, cuốn tiểu thuyết bestseller nổi bật với thế hệ học sinh sinh viên Thái thập niên 1970, khám phá khoảng cách thế hệ giữa cha mẹ và con cái trong một gia đình Bangkok trung lưu, những nhức nhối của hành trình trưởng thành, những giằng xé giữa tình bạn tình yêu trong trái tim tuổi mới lớn. Được khắc họa qua những khúc hồi tưởng đặc biệt ấn tượng và gần gũi, thế giới xúc cảm đó vừa thân thuộc vừa tươi mới, mang thời thanh xuân trở lại ngập tràn tâm hồn người đọc.

“Tôi vẫn hay tự hỏi mình câu hỏi cũ ấy, rằng nếu tôi có thể giữ thời gian đứng yên, liệu tôi có thể có được tất cả những gì mình mong ước… Tôi vẫn còn nhớ những ngày chúng tôi đi bộ trên con đường rợp bóng cây kèn hồng; những ngày nắm tay nhau làm thành một đoạn xích để một đứa với ra rìa đầm lầy hái đài sen rồi chia nhau ăn; những ngày túm cặp của nhau không cho đứa nào lên xe buýt trước; và tất cả những ngày Jom cùng tôi sánh bước, khoác trên vai hộp đàn đến quán cóc, nơi mà chúng tôi sẽ nhét hàng đống xu vào máy hát nghe Chai thời gian hết lần này đến lần khác.”

Chương 44
Hiểu Đi Hi Đến

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Hiện đại, ngôn tình

Hiệp một: Anh bị cô đẩy đến mức đầu bể máu 

Hiệp hai: Anh bị cô đánh đến mức choáng váng.

Nhưng anh vẫn hiểu biết rằng bản thân mình chỉ cần có mình cô.

Cô đánh giá anh bằng quan điểm của môn tâm lý học: gian xảo, tự cao tự đại, cho là bản thân mình luôn đúng, tâm lý chắc chắn là kẻ biến thái.

Cô hỏi anh: Có phải anh muốn ngủ với tôi đúng không?

Anh: Sai, tôi muốn ngủ với em từ rất lâu rồi cơ.

Những người nghe thấy đoạn đối thoại này chỉ muốn quỳ sụp xuống đất, đạo đức quá biến thái.
Chương 81: Một xác chết cháy [hai]
Cuộc Sống Đơn Giản

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Điền văn, Sủng, Thanh xuân vườn trường, Không gian tùy thân
Nhân vật chính: Trương Thiến x Tôn Đông Mặc
Nam chính mặt than, phúc hắc. Nữ chính chậm chạp trong chuyện tình cảm.

Ai nói có "không gian" thì phải kinh thiên động địa, ai nói có "không gian" thì không gì không làm được.

Hãy nhìn cô gái nhỏ trùng sinh mang theo "không gian" như thế nào, tiếp tục cuộc sống gia đình đơn giản an nhàn như thế nào.

"Tác dụng của &#39không gian&#39 rất nhiều, &#39không gian&#39 dùng rất tốt."

"Nói ví dụ?"

"Ngồi xe lửa không cần mang theo hành lý."

"Ừ."

"Đi dạo phố có thể tùy tiện mua đồ."

"Tạm được."

"Tùy thời có ăn."

"Cái này hay."

"Trong kỳ thi, gian lận không sợ bị bắt."

". . . . . ."

Đây là cuộc sống đơn giản của một người bình thường.

Đoạn trích 1: Gặp lại

“Này, các cậu nhìn xem. Kia có phải là Tôn Đông Mặc không?”

“Có lẽ là... cậu ấy.” Trương Thiến có chút do dự, cô không chắc chắn. Tính ra đã 8 năm rồi Trương Thiến chưa gặp lại hắn.


Đoạn trích 2: Thổ lộ - Nụ hôn đầu

Giọng nói của Tôn Đông Mặc vang lên sau lưng cô: “Ban đầu, nói không gặp không về, là tôi thất ước với em.”

Toàn thân Trương Thiến cứng đờ.

Tôn Đông Mặc nói tiếp: “Không phải tôi đùa giỡn em, tôi không hề chơi đùa chuyện này, ngày đó, tin ba tôi bị thương đến quá đột nhiên, tôi không có thời gian nói rõ với em.” Dừng một chút, hắn nói: “Thật xin lỗi.”

“Sơ trung, thích trêu chọc em chỉ vì muốn được em chú ý, để ánh mắt em có thể nhìn tôi nhiều hơn, nhưng… em lại sợ tôi… ”


Đoạn trích 3: Tính phúc

Ngậm lấy đôi môi đỏ thắm kia, tay cũng không chịu dừng lại…



Trương Thiến vươn tay ngăn cản: “Thật ngứa.”

Tôn Đông Mặc thiếu chút nữa bật cười, “Ngoan, lập tức sẽ không ngứa.”



Trương Thiến chỉ cảm thấy có một luồng điện chạy dọc cơ thể, không ngừng khuếch tán, tê tê dại dại, ngón chân cũng không nhịn được mà cong lên.

“Dừng, dừng lại.”

“Quá muộn rồi.”

Cô dùng tới 18 năm chờ đợi tình yêu, dùng thời gian 2 năm nuôi dưỡng tình yêu, dùng 3 năm để bảo vệ tình yêu, cuối cùng chỉ dùng gần 2 tháng, tiến vào nấm mộ tình yêu – Bọn họ lĩnh chứng rồi!

Đoạn trích 4: Tai nạn

Hai mắt Trương Thiến mờ đi bởi màu đỏ của máu, cô ngẩng đầu, cố nhìn chiếc xe hơi màu đen biến mất trong tầm mắt…

Vẫn không thể tránh khỏi sao?

Trương Thiến cảm thấy sức lực đang từ từ biến mất, chỉ mở mắt thôi cũng đã quá sức, rốt cuộc, cô không thể cầm cự được nữa, nhắm hai mắt lại.

Lúc này, bất ngờ vang lên tiếng hét chói tai của người phụ nữ nào đó, ẩn chứa quá nhiều sợ hãi.

“Giết người, giết người rồi!!!”
Chương 74: Ngoại truyện: Kiếp trước
Trọng Sinh Độc Sủng Kiều Thê

Lượt Đọc:

0
Thể loại: Nam trùng sinh, nữ xuyên không, ngược tâm nam chính, sủng.

Kiếp trước, hắn đã tổn thương nàng, dùng nàng làm quân ờ để đạt được nguyện vọng của chính mình. Rõ ràng biết tình cảm nàng dành cho hắn nhưng hắn xem nàng như thế thân. Khiến nàng sống một đời tại nơi cửa phật, đến chết vẫn cô độc một mình.

Những tổn thương mà hắn gây ra cho nàng cùng con của họ chẳng thế nào bù đắp nổi. Con của hắn oán hận hắn, cho đến khi hắn chết vẫn không chịu tha thứ cho hắn.

Hắn là một người đáng khinh, thất bại trong mọi thứ. Nhưng nếu được làm lại một lần nữa hắn sẽ thay đổi tất cả, đối tốt với nàng, yêu thương nàng.

Trích đoạn 1

Sau khi trùng sinh:

Một thị vệ thông báo: "Vương Gia. Vương Phi làm bể bình Phỉ Thúy của Hoàng Thái Hậu ban tặng!"

Mỗ Vương Gia yêu mị cười: "Vậy sao? Nếu nàng thích thì cứ đến chỗ Thái Hậu lấy thêm vài bình cho nàng đập tiếp."

"..."

Thị vệ đứng hình tại chỗ...

Trích đoạn 2:

Một thị vệ khác tới thông báo "Vương Gia. Vương Phi đem cá chép Cát Tường Hoàng Thượng nuôi đem đi nướng ăn, sau đó Vương Phi gặp Thất Công Chúa sau hoa viên rồi gây tranh cãi đánh nhau!"

Mỗ Vương Gia tức giận đập bàn "Cái gì! Dám đánh Ngọc Nhi của Bổn Vương. Thất Công Chúa này đúng là to gan." Mắt lạnh lẽo nhìn về tên thị vệ: "Ra lệnh. Đến Thất Ngọc Cung bắt Thất Công Chúa đem treo ngoài tường thành!"

Lòng thị vệ run lên. Vương Gia đúng là đáng sợ!

"Nhưng đó là Công Chúa..." Làm ơn đi. Là Công Chúa, là Công Chúa đó, muốn treo là treo sao!

"Thì sao?" Mỗ Vương Gia nhướn mày trêu cợt: "Dù là Ngọc Hoàng Đại Đế nếu dám đánh Ngọc Nhi thì ta cũng dám treo!"

"..."

Thị vệ đứng hình tập một...

"Vậy còn cá chép Cát Tường..."

Mỗ Vương Gia khoát tay lười biếng nói: "Nếu Vương Phi muốn ăn thì cứ đến chỗ Hoàng Thượng lấy thêm cá về đây nướng cho Vương Phi ăn."

"..."

Thị vệ đứng hình tập hai...

Đó là cá Cát Tường giá trị liên thành đấy! Nói nướng là nướng à? Trong lòng thị vệ không ngừng gào hét! Vương Gia đúng là đem Vương Phi để lên đầu thờ rồi.

Trích đoạn 3

"Vương Gia. Liên Hoa công tử tặng Vương Phi một bài thơ ở Ngự Hoa đình."

Mỗ Vương Gia điềm tĩnh ngồi trên ghế khẽ lười liếc mắt "Trong thơ viết gì?"

"Ta như rượu ngàn năm tựa say
Hoa hồ chảy tựa như sông hồ
Nhìn ly rượu chưa mà đã say
Hồng nhan thủy chung nguyện đợi nàng."

Lòng thị vệ cảm thán, không hổ danh là tài tử nổi danh Tây Kỳ Quốc. Đúng là thơ hay! Đọc thật cảm động!

"Thì ra Liên Hoa công tử thích uống rượu, vậy ra lệnh mỗi ngày đem mấy ngàn vò rượu tới cho hắn." Mỗ Vương Gia nheo mắt nguy hiểm lại: "Tốt nhất là kêu hắn uống hết cho Bổn Vương, nếu không..."

Thị vệ run rẩy lau mồ hôi trên trán. Vương Gia ngài thật độc ác, mỗi ngày uống hết mấy ngàn vò rượu, không chết vì bị bể bụng thì cũng chết ngập rượu!
Chương 33: Một kiếp sai lầm ai gở hộ? (4)

Top 10 truyện tranh hot