Thai nghén tháng thứ tám, khi co thắt dữ dội, tôi bảo chồng đưa đến bệnh viện, anh ta lại bảo tôi ráng chịu, chỉ vì chị dâu góa phụ của anh ta cũng sinh hôm nay.
Để con tôi không làm cháu đích tôn nhà họ Lục, Lục Triều Lễ không tiếc nhốt tôi vào kho lạnh âm hai mươi độ.
"Đích tôn phải là con của chị dâu, chị ấy không có gì cả, còn em đã có được toàn bộ tình yêu của anh rồi, nên để lại tài sản cho con chị ấy."
"Kho lạnh sẽ làm chậm thời gian sinh con của em, khi nào đến lượt thì em sinh."
Những cơn đau do co thắt tử cung khiến tôi chỉ muốn chết, tôi chẳng còn chút hình tượng nào, quỳ xuống cầu xin anh ta đưa đến bệnh viện.
Nhưng anh ta lại đạp tôi ngã nhào.
"Đừng tưởng tôi không biết cô giở trò gì, chẳng phải cô muốn sinh sớm để chiếm đoạt tài sản của cha tôi để lại sao?"
"Sao cô lại độc ác như vậy? Đến mức để con sinh non cũng phải tranh giành với chị dâu, tích đức cho bản thân và con cái đi!"
Lúc tham gia show hẹn hò, đạo diễn yêu cầu chọn nam khách mời yêu thích. Tôi chọn Giang Tần cùng công ty, giúp anh ta xào couple để tăng độ hot.
Ai ngờ bề ngoài anh ta tỏ vẻ ngoan ngoãn khéo léo, sau lưng lại nói với fan rằng tôi dựa vào địa vị mà ức hiếp anh ta đủ điều, cuối cùng lại hại chính bản thân mình chết thảm dưới bánh xe, xác không toàn thây.
Nhưng không ngờ, mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về thời điểm show hẹn hò bắt đầu ghi hình.
Ban đầu định trực tiếp hủy hợp đồng, tôi lại đột nhiên nghe được tiếng lòng của Ảnh đế nổi tiếng là trong sáng.
【Tôi đã thầm mến ba năm rồi! Vất vả lắm mới có cơ hội cùng tham gia chương trình, cầu xin Nguyễn Nguyễn chọn tôi đi!】
【Ơ? Cô ấy đang nhìn tôi? Sao lại là ánh mắt này?】
【Không quan tâm nữa, cứ câu dẫn trước đã!】
Tác giả: PHONG LÍ THOẠI
Tran / Editor: Ý Dung
Thể loại: Cổ đại, Song trùng sinh, Cung đình hầu tước, Ngược, Gương vỡ lại lành, Hào môn thế gia
Độ dài: 70
Giới thiệu
[Kiếp trước]
Mùa thu năm Xương Bình thứ 36, Tần Vương Tiêu Yến thất bại trong trận chiến do bản đồ phòng thủ thành bị trắc phi Diệp Chiếu đánh cắp. Chàng ngã xuống nơi sa trường, thi thể bị treo trên thành lâu bởi quân phản loạn.
Đêm đó, có kẻ muốn đoạt xác nhưng không thành, cuối cùng ôm thi thể chàng mà chết bên ngoài thành.
Rạng sáng hôm sau, đại quân Tần Vương siết chặt vòng vây, tiêu diệt phản tặc, xoay chuyển cục diện.
Hóa ra là một màn “gậy ông đập lưng ông”.
Từ đó, Tiêu Yến nắm giữ binh quyền tứ phương, bình định thiên hạ.
Trong quân doanh Đại Hạ, chén rượu mừng hòa cùng khói lửa chiến thắng.
Tiêu Yến lui hết cận vệ, một mình bước lên thành lâu. Trước mắt chàng, hình bóng nàng vẫn hiển hiện, nhưng cuối cùng chỉ có thể khẽ phất tay xua đi.
Chàng đã tận tình tận nghĩa, cuối cùng vẫn làm nguội lạnh trái tim sắt đá.
Nàng từng trộm đi một bộ bản đồ giả, đổi lại, chàng lợi dụng nàng một lần. Coi như đáp trả lại những năm tháng nàng ẩn thân bên cạnh, thu thập tin tức. Đến đây xem như thanh toán xong, ân oán chấm dứt, giang hồ hai lối.
Tiêu Yến đè nén tâm ma, tung áo choàng rời khỏi thành.
Chàng không nghĩ về nàng.
Chỉ muốn nâng chén kính anh hùng đã che chở thân xác chàng, cũng như tạ lỗi với những linh hồn đã uổng mạng trong trận chiến này.
Đêm trăng lạnh lẽo, gió cuốn hơi sương.
Bên ngoài thành, chiến trường nhuốm máu, mùi huyết tinh quẩn quanh giữa xương trắng chất chồng, đất đai thấm đẫm máu tươi.
Giữa những thi thể ngổn ngang, một bóng dáng nhỏ bé loạng choạng bước đi.
Một bé gái, tóc tai bù xù, đôi chân trần giẫm lên đất lạnh, từng bước dò dẫm giữa bãi chiến trường.
Từng thi thể một, nàng run rẩy gạt ra.
Từng tiếng một, nàng nức nở gọi: “Mẹ…”
Cuối cùng, thân thể nhỏ bé gục xuống bên chân Tiêu Yến.
Nàng ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn lên.
“Đại nhân, ngài có thấy mẹ ta không?”
Tiêu Yến khẽ siết tay, ánh mắt sắc lạnh dưới ánh trăng khẽ rung động.
“Mẹ ngươi là ai?”
Dưới ánh sáng bạc nhạt, y bào ngân sắc của hắn phất nhẹ trong gió, nhưng sắc mặt lại dần dần tái nhợt.
“Diệp Chiếu.” Nữ hài đáp.
“Đêm qua, mẹ nói cha yêu nhất sạch sẽ, không nhiễm bụi trần, không thể phơi sương dãi nắng. Nàng muốn đưa cha về nhà, bảo ta ở đây chờ nàng.”
Nàng cắn môi, giọng nói run rẩy:
“Nhưng đến bây giờ, mẹ vẫn chưa trở về…”
[Kiếp này]
Diệp Chiếu sống lại một đời, vẫn là thanh đao sắc bén nhất trong Huyết Vệ Doanh, vẫn bị đưa đến bên cạnh Tần Vương Tiêu Yến với thân phận Ám Tử.
Ngày bước vào phủ, nàng khẽ siết chặt chuôi đao giấu trong tay áo, cố giữ cho lòng mình bình tĩnh.
Nàng nghĩ, kiếp này là để trả nợ.
Người nam nhân thanh quý nhưng ốm yếu kia, dù thế nào nàng cũng phải bảo vệ hắn thật tốt.
Tuyệt đối không thể để bi kịch đời trước lặp lại.
Không thể để hắn uổng mạng thêm một lần nữa.
Bởi vì kiếp trước, chính tay nàng đã hại chết hắn.
Vương phủ, đình viện sâu hun hút.
Dưới bóng hoàng hôn đỏ rực, hành lang dài uốn lượn dẫn đến Thuỷ Tạ, nơi Bách Hoa Yến vừa được bày ra.
Người tham dự lục tục đến đông đủ.
Một lang quân khoác y bào thêu hoa, trên tay phe phẩy cây quạt, dáng vẻ lười biếng không tình nguyện bước vào.
Bốn mắt giao nhau—
Tiêu Yến khựng lại. Ngón tay run lên, cây quạt trong tay rơi xuống đất.
Diệp Chiếu cúi thấp mi, tránh đi ánh mắt hắn, nhưng tâm trí lại bị một hình ảnh khắc sâu trong trí nhớ xé nát—
Kiếp trước, trên thành lâu.
Thi thể hắn bị treo lơ lửng giữa trời đêm lạnh giá.
Tag: song trọng sinh, gương vỡ lại lành.
Cp: Diệp Chiếu x Tiêu Yến
【Livestream huyền học + Thiên kim thật giả + Lật ngược tình thế, ngược tra nam + Sảng văn】
【Nữ chính thanh lãnh mạnh mẽ, chỉ tập trung vào sự nghiệp vs Nam chính ngoài lạnh trong nóng, thực chất là “cún con” cực kỳ yêu thương nữ chính】
Thượng tiên Lương An Vãn đang phi thăng thì bị một tia sét đánh trúng, xuyên tới xã hội hiện đại và trở thành thiên kim giả không ai yêu quý.
Cô phải đối mặt với việc bị công ty đóng băng sự nghiệp, bị toàn bộ cư dân mạng ghét bỏ, và số dư tài khoản ngân hàng chưa đến bốn chữ số – một khởi đầu địa ngục.
Lương An Vãn: “... Nếu đã như vậy, đành phải làm lại từ đầu bằng nghề cũ thôi.”
Trên ứng dụng Shark, đột nhiên xuất hiện một phòng livestream huyền học, cư dân mạng khinh thường nói: “Đã là năm 2024 rồi, vậy mà vẫn có người phong kiến mê tín.”
Nhưng chẳng bao lâu sau, phần bình luận đã hoàn toàn thay đổi.
“Đại sư, cô bảo tôi đừng kết hôn, quả nhiên bạn trai tôi đã ngoại tình, mà tình địch lại còn là một anh chàng cơ bắp!”
“Đại sư, cô nói ba tôi sẽ gặp tai nạn đổ máu, may mà tôi kịp thời quay về cứu ba một mạng! Cô đúng là ân nhân cứu mạng cả gia đình tôi!”
Phòng livestream trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm, danh tiếng của Lương An Vãn cũng được cải thiện đáng kể.
Không chỉ những anti-fan trước đây trở thành fan hâm mộ trung thành, mà cả Địa phủ cũng tìm đến cô, nhờ cô làm đại diện.
Ban ngày xem bói cho nhân gian, ban đêm làm âm sai livestream bắt hồn.
Những hồn ma đang lẩn trốn bị Lương An Vãn áp giải về Địa phủ, kinh ngạc phát hiện hàng tỷ hồn ma ở đây đều đang xem livestream của cô!
Điều đáng sợ hơn là, người đứng đầu Địa phủ – Phong Đô Đại Đế – lại là fan hâm mộ số một của Lương An Vãn, ngày nào cũng đăng nhập siêng năng trong siêu thoại của cô, điểm danh đủ 365 ngày không nghỉ!
Sau này, họ mới phát hiện, hóa ra Phong Đô Đại Đế đang âm thầm ủng hộ... vợ mình.
Các hồn ma:... Thôi thì đành nuốt nước mắt mà xem livestream của bà chủ vậy!
Mọi người ai cũng ghen tị với Tần Sương, một cô gái nhà quê không đỗ đại học, vậy mà lại có thể lấy được một Doanh trưởng như Ninh Thần Sanh.
Chỉ có Tần Sương mới biết, kiếp trước vì không thể vào đại học mà cô đã phải chịu bao nhiêu đau khổ.
Còn người chồng ấy sau khi ly hôn với cô, đã cưới cô em gái là sinh viên đại học của cô.
Sống lại một đời, cô chỉ muốn tham gia kỳ thi đại học, thay đổi vận mệnh, tránh xa tất cả bọn họ.
Thể loại: Tình hữu độc chung, hoan hỉ oan gia, gương vỡ lại lành, điềm văn, đa phần là học đường. Ánh mặt trời, tươi tắn, siêu đẹp trai công x Bệnh kiều, xinh đẹp, trái ớt nhỏ thụ.
Giới thiệu
Trường Trung học số 2 có một học sinh giỏi mới chuyển đến thoạt nhìn rất ngoan, nhảy vọt lên đứng đầu lớp.
Eo thon, chân dài, sạch đẹp như tranh vẽ, đồng thời cũng cứng nhắc, nhàm chán, lạnh lùng xa cách, người lạ chớ lại gần.
Cậu học sinh mới chuyển trường được một tháng, bạn cùng lớp huých vai Tạ Tinh Lan: “Này, thấy Hạ Khâm thế nào?”
Tạ Tinh Lan nhìn thoáng qua Hạ Khâm, cợt nhả đáp: “Một tên mọt sách chẳng có gì ngoài khuôn mặt.”
Rồi có một ngày, hắn và Hạ Khâm bị một nhóm côn đồ chặn lại ở cổng sau trường, Tạ Tinh Lan thấy Hạ Khâm giữ nét mặt tĩnh lặng cho tên côn đồ ba bạt tai.
Tiếng tát ngày càng lớn dần, tên côn đồ hết sức đánh trả.
Hạ Khâm vô cảm bật ra hai chữ: “Đau không?”
Tên côn đồ run lẩy bẩy: “Không, không đau.”
Hạ Khâm lạnh nhạt: “Vậy à, nhưng tao thấy đau.”
Cậu giơ bàn tay ứ máu đến trước mặt Tạ Tinh Lan: “Thổi giúp tôi.”
Tạ Tinh Lan: “…”
Đù má, vợ mình nóng bỏng quá trời.
Gỡ mìn:
Thụ có bạn trai cũ nhưng không có tiếp xúc thân mật.
Phần đầu là học đường, phần sau có liên quan đến giới giải trí.
Chua chua ngọt ngọt, cốt truyện từ chương 64-70 khá chua, có tình tiết bị ép chia tay.
Tóm tắt trong một câu: Bạn trai ngang tàng của tôi.
Sau khi chồng qua đời, anh ta để lại cho tôi một đống chuyện thối nát trong nhà
Bố mẹ chồng cần uống thuốc lâu dài để duy trì sự sống, con cái gào khóc đòi ăn, còn có món nợ nần cao ngất ngưởng.
Mà chờ đến ngày tôi sắp tàn hơi và trả hết nợ.
Ông xã đã sống lại, đã vậy còn dẫn theo cô vợ nhỏ mới của mình.
Anh ta nói: "Anh chỉ đi trốn nợ mà thôi, chẳng lẽ em thật sự hy vọng anh chết sao?"
"Lần này anh lại thiếu một trăm vạn, em trả thay anh đi, dù sao em có thể trả được một lần thì lần thứ hai cũng trả được thôi!"
Tôi không đồng ý, anh ta mua bảo hiểm cho tôi trước thời hạn và khiến tôi qua đời ngoài ý muốn.
Khi mở mắt lần nữa.
Tôi trở lại cái ngày chồng tôi chết giả.
Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ yêu Tùy Hoài rất lâu, nếu như tôi không nhìn thấy bài đăng trên Weibo của Bùi Chi.
Cô ấy đăng một bức ảnh cảnh mưa, kèm theo dòng chữ: "Bao năm qua, vẫn chỉ có anh chịu dành ba tiếng đợi em tan làm."
Thời gian đăng bài là vào đúng ngày sinh nhật của tôi.
Còn ngày hôm đó, tôi đã ở nhà đợi Tùy Hoài suốt ba tiếng.
Trong buổi tiệc, một người bạn thân của Phó Thịnh Hòa hỏi anh bằng tiếng Tây Ban Nha:
“Phó tổng giám đốc của cậu đã mang thai con của cậu rồi, chị dâu vẫn chưa biết sao?”
Anh lắc đầu: “Hoan Hoan không chấp nhận sự phản bội. Nếu cô ấy biết, cô ấy sẽ biến mất khỏi thế giới của tôi. Đó là cái giá tôi không thể gánh chịu. Tôi đã giấu rất kỹ, đợi đến khi đứa bé chào đời, tôi sẽ mang nó về cho cô ấy nuôi rồi đưa người kia rời đi. Mọi chuyện sẽ kết thúc.”
Nói xong, Phó Thịnh Hòa dịu dàng gắp một miếng thịt nướng đặt vào bát của tôi nhưng anh không hề nhận ra tôi đang cắn chặt môi đến mức run rẩy.
Anh không biết rằng tôi đã học tiếng Tây Ban Nha. Tôi cũng đã sớm biết chuyện anh lén lút đưa cô ta đi khám thai.
Vậy nên, tôi cũng đã giấu anh một chuyện.
Tôi âm thầm hoán đổi thân phận với một người bạn mắc bệnh ung thư. Chỉ cần nửa tháng nữa thôi, ngày định mệnh của bệnh nhân sẽ đến. Và tôi, cũng sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của anh.
Dù anh có lật tung trời đất, cũng sẽ chẳng bao giờ tìm thấy em nữa...
Tác giả: Dật Danh
Tran / Editor: Quỷ Cổ Nữ
Thể loại: Cổ đại, HE, Cung đình hầu tước, Ngược tra, Gương vỡ không lành, Góc nhìn nữ chính
Độ dài: 14
Giới thiệu
Diệp Già Lạc thủ tiết mười năm, phụng dưỡng cha mẹ chồng, dùng sức bản thân chống đỡ phủ Trấn Quốc Công
Trước khi nàng chết, phu quân đã “chết trận” bỗng sống lại, còn mang về một nữ tử và hai đứa con, một trai một gái.
Hoắc Vân Kiêu nắm tay nữ tử kia, đứng trước giường bệnh của nàng, nói: “Ngươi yên tâm, sau khi ngươi qua đời, Phi Nhi sẽ là chủ mẫu phủ Quốc Công. Con trai của nàng ấy sẽ là Thế tử. Ta và nàng ấy cảm ơn tất cả những gì ngươi đã làm cho phủ Quốc Công.”
Diệp Già Lạc nghẹn một hơi, sống sờ sờ bị tức chết.
Ai ngờ vừa mở mắt, vậy mà nàng lại trở về mười năm trước…
Nữ chính xuyên vào truyện, trở thành Dư Ý – nữ phụ vốn si mê nam chính Chu Dữ Hành, người sau này sẽ ruồng bỏ cô để đến với nữ chính thật sự Phương Dật Du. Biết trước kịch bản, Dư Ý quyết định không đi vào vết xe đổ, tránh xa nam chính và tìm cách bảo vệ gia đình mình khỏi tai họa sắp đến.
Tuy nhiên, mọi chuyện lại không theo kế hoạch. Một lần vì bị hiểu lầm là tung tin đồn “nam chính yếu sinh lý”, Dư Ý bị Chu Dữ Hành nổi giận xông vào phòng chất vấn. Sau một loạt hiểu lầm dở khóc dở cười, Chu Dữ Hành nổi máu chiếm hữu và… xảy ra quan hệ với cô trong lúc đang say (hoặc trúng xuân dược?).
Sau đêm đó, dù Dư Ý ra sức nhấn mạnh rằng nên dùng biện pháp an toàn và không nên có con, Chu Dữ Hành lại muốn có con với cô, ngày đêm “cày cuốc không ngừng nghỉ”. Trong lòng Dư Ý đầy mâu thuẫn: cô không muốn bị nam chính ruồng bỏ như nguyên tác, nhưng lại bắt đầu có tình cảm thật với hắn.
Khi nữ chính thật sự – Phương Dật Du – được đưa vào phủ làm thiếp theo lệnh hoàng đế, Dư Ý nhanh chóng nhường phòng chính, sắp xếp để cô ta và Chu Dữ Hành “tình cờ” ở chung một phòng, giúp thúc đẩy mối duyên trời định như trong truyện. Tuy nhiên, Chu Dữ Hành vẫn không vào nhầm, mà đêm nào cũng quay về giường của Dư Ý, khiến cô vừa dở khóc dở cười, vừa đau lòng.
Đến cuối phần, Dư Ý cố gắng chủ động rút lui, gửi thư khuyên Phương Dật Du nhanh chóng chiếm lấy trái tim Chu Dữ Hành và đưa nàng ta bằng chứng rằng hắn sắp hãm hại gia đình mình. Dư Ý cắt đứt mọi liên hệ tình cảm, tránh né nam chính, cố gắng không động lòng, nhưng lại lặng lẽ chờ hắn suốt đêm trong vô vọng…
Tác giả: Chung Cận
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Đô Thị, HE, Hiện Đại, Đoản Văn, Ngược, Huyền Huyễn, Chữa Lành, Hư Cấu Kỳ Ảo, Ngọt
Team dịch: Lê Mật
Giới thiệu
Thời Ly trúng “vé số âm phủ” nên có diễm phúc quay lại căn hộ cũ từng thuê dưới hình dạng một hồn ma.
Không ngờ tên bạn trai cũ – người mà cô chẳng mấy thiết tha – vẫn còn sống ở đây.
Ban ngày thì bảnh bao bóng bẩy, vest phẳng lì bước ra khỏi cửa, vậy mà về nhà lại bầy hầy như ổ chuột, biến cả căn hộ thành một mớ hỗn độn. Mùi thuốc lá sặc lên suýt làm cô chết thêm lần nữa.
Thời Ly nhịn đúng ba ngày, cuối cùng đành chui vào giấc mơ của anh, bỏ qua mọi lời khách sáo, đi thẳng vào vấn đề.
“Em trước khi chết cực khổ lắm mới để dành được một trăm hai mươi nghìn. Sổ tiết kiệm em giấu trong ngăn dưới bồn rửa tay, anh lấy ra đi, đổi hết sang tiền âm phủ đốt cho em được không?”
“Nếu anh dám nuốt trọn…”
“Thì dù làm ma, em cũng sẽ không tha cho anh đâu.”
Cha ta chiếm núi làm vương, dưới chỉ có mình ta là nữ nhi. Vì muốn ta kế thừa mấy chục ngọn núi của ông, cha tự mình xuống núi bắt về cho ta một phu quân, định bụng lưu lại con nối dõi.
Người kia dung mạo trắng trẻo tuấn tú, nhưng thủ đoạn lại lợi hại vô cùng. Ngày ta phát hiện mình có thai, cha liền phất tay đuổi người ấy ra khỏi sơn môn.
Sau này, triều đình kéo quân đến tiễu phỉ, khí thế hung hãn. Cha ta buộc phải quy hàng, lo sợ liên lụy đến tính mạng của ta, liền dùng mật đạo đưa ta rời khỏi sơn trại.
Ánh sáng nơi cửa động bị che khuất, một đội quân vây chặt cửa động, không để lọt dù chỉ một giọt nước.
Ta che chắn bụng đang hơi nhô lên, ngước mắt nhìn— Người cầm đầu cưỡi trên lưng ngựa cao lớn, dung mạo quen thuộc đến không ngờ
“Một lát nữa khi gặp Thái tử, tuyệt đối không được nói bừa đâu đấy.”
Ta theo chân mụ mụ, từng bước một tiến vào nội viện hoàng cung. Gió thu hiu hắt thổi qua, một chiếc lá ngô đồng nhẹ rơi xuống dưới chân. Không rõ vì sao, trong lòng bỗng như mang theo một cảm giác quen thuộc, tựa như ta đã từng đặt chân đến nơi này.
Hôm nay là ngày thứ ba từ khi Tiêu Hoài khôi phục lại thân phận Thái tử.
Trên đại điện, hắn hứa sẽ phong thưởng cho các vị công thần theo phò tá.
Quan lộ phủ đầy ánh vàng, mụ mụ sai ta đứng bên ngoài mà chờ đợi. Bà lại không ngừng nhắc lại những lời đã nói bao lần: “Đến lúc đó, ngươi chỉ cần chuyên tâm quản việc tài chính là được. Nữ nhi của Thái phó cùng Hoàng thượng thuở nhỏ đã lớn lên bên nhau, thanh mai trúc mã, gia thế hiển hách. Ngươi nhất định phải hiểu rõ thân phận của mình.”
Ta cố gắng khắc ghi từng lời từng chữ.
Vào cung đã bảy ngày, ta vẫn ở trong một gian điện nhỏ hẻo lánh. Vị trưởng thị mụ mụ này đối với ta cũng rất hậu đãi, chỉ là có phần hơi dài dòng.
Ta chưa hề nói với bà rằng, năm xưa ta đã cứu Tiêu Hoài từ giữa đám người tử trận, cho đến khi các cựu thần tìm thấy hắn và đưa trở về kinh đô. Hai năm ấy…
Phò mã của ta bị ngã đập đầu, tỉnh lại liền bắt đầu nói năng lộn xộn.
Chưa được mấy ngày đã đòi nạp thiếp.
"Ở đây đàn ông tam thê tứ thiếp chẳng phải chuyện thường tình sao, cớ gì ta nạp thiếp lại cần phải được nàng đồng ý?"
Ta có chút nghẹn lời, cố gắng giảng đạo lý với hắn, "Bởi vì bổn cung là công chúa."
"Công chúa thì đã sao? Một công chúa thứ xuất như nàng dám nói chuyện với ta như vậy?"
Ta cười, "Nếu chàng không muốn nói chuyện như vậy, vậy thì quỳ xuống mà nói."
Mười tám năm đằng đẵng gánh hàng đậu phụ nuôi ba con khôn lớn, nào ngờ hắn ta lại muốn đón ta về kinh, ban cho ta danh phận thiếp thất!
Ta vứt lại một tờ giấy hòa ly lạnh lùng.
Đại nhi tử ta đường đường là tướng quân oai phong lẫm liệt trấn giữ biên cương, nhị nhi tử là tân khoa trạng nguyên văn thao võ lược danh chấn kinh thành, tiểu nữ nhi được phong nhất phẩm quận chúa cao quý.
Ta đây là nữ phú Giáng Nam tiền hô hậu ủng, của cải chất đống như núi, danh tiếng vang xa. Làm thiếp cho hắn? Hắn... xứng sao!
Một chiếc ô đưa ra, một cánh tay vươn tới, cản đi không ít mưa, cũng đồng thời giảm bớt sự rát buốt của những hạt mưa táp vào da thịt…
Nam tử mê man nhìn lên, lại bị nước mưa khiến cho không cách nào nhìn rõ, chỉ mơ hồ nhận ra… đó là một người thiếu niên!
Nữ sinh Trần Như Ngọc là một cô gái hiền lành, dịu dàng trong sáng cùng vẻ đẹp thánh khiết như pha lê, cô vốn là hoa khôi của trường... thế nhưng những cuộc tình của cô đều có kết buồn khi những chàng trai đó đều nhận lấy cái chết, khiến cô trở thành ác quỷ trong mắt mọi người.
Một ngày nọ, có một bà già mù tiên đoán: "Ngài khao khát cô! Cô là của ngài! Cô sẽ ở cùng ngài mãi mãi......"
Tác giả đưa mọi người đến một tình cảm khác của một thế giới khác. Ở chỗ đó, ràng buộc và bị ràng buộc, yêu và bị yêu, ánh sáng và bóng tối, ấm áp và lạnh lẽo, xung đột cứ nối dài, còn tình yêu này, liệu có thể tiếp tục hay không…
. / .
Tiểu thụ là một người đặc biệt. Là một cường thụ cường từ trong ra ngoài và chưa bao giờ thua, chưa bao giờ thua, không bao giờ thua…
Y lãnh đạm, y trầm mặc, y cứng nhắc.
Gã kiêu ngạo, gã độc miệng, gã trẻ con.
Một người như gã và một người như y.
Liệu số phận sẽ an bài cho cả hai ra sao?
Nguyện người có tình trong thiên hạ được bên nhau.
Love is not impossible
Ta hỏi người duyên là gì?
Người nói rằng duyên là băng, ôm băng trong lòng, băng tan rồi ta mới nhận ra duyên chẳng còn.
Ta nói với người: Sai rồi, băng đã tan duyên đã cạn nhưng tình vẫn trong tim.
Người nói: Khi khởi đầu đẹp đẽ sẽ mang theo kết quả đẹp đẽ nhưng khởi đầu chẳng trọn vẹn thì kết quả sẽ là bi thống khổ đau"
Ta nói: Ta chẳng tin, dù thống khổ ta vẫn muốn bên chàng, cả ngàn năm sau vẫn thế.
Mạn Châu Sa Hoa ngàn năm nở ngàn năm tàn vĩnh viễn cũng sẽ không thấy được lá xanh. Chìm trong Vong Xuyên Hà chịu đau đớn giằng xé cũng muốn bên chàng. Ngàn năm vẫn vậy, không muốn thay đổi.