Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Làm ruộng, Trọng sinh, Niên thượng, Chủ thụ, Duyên trời tác hợp, Bình dân sinh hoạt
Giới thiệu:
Lâm Thù Văn từng là con trai độc nhất của Lâm gia.
Tuy cơ thể yếu đuối, tai bị điếc một bên, nhưng tính cách cậu ngoan ngoãn lương thiện, tất cả mọi người đều cho rằng cậu sẽ trở thành địa chủ nhỏ trẻ nhất.
Sau này lại lộ ra tin Lâm Thù Văn không phải con ruột Lâm gia, Lâm gia kế đó đón con ruột trở về, còn cậu thì bị đuổi về quê.
Trở về quê nhà, Lâm Thù Văn không cách nào tiếp thu được những thay đổi này, cậu qua đời ngoài ý muốn.
Sau khi sống lại, cậu quay về ngày đứa con út được đón về.
Lúc này Lâm Thù Văn quyết định sống tốt cuộc đời mình, từ bỏ thân phận địa chủ nhỏ của Lâm gia và vị hôn phu từng hứa bên cậu suốt đời.
***
Lâm tiểu công tử bị trục xuất về quê không giống mọi người, cậu yếu đuối mong manh, mặt trắng môi mềm, sở hữu đôi mắt mèo xinh đẹp nhưng xa cách.
Lâm công tử không thể đỡ nỗi chai dầu, bông lúa ngoài ruộng dường như cao hơn cả cậu, những thôn dân âm thầm vây xem đều sợ những bông lúa đó sẽ đè bẹp cậu mất thôi.
Sau này, các thôn dân bắt đầu gọi Lâm Thù Văn một tiếng tiểu Lâm tiên sinh.
Trên đường về nhà, Lâm Thù Văn không may gặp phải trận mưa to, vì để tránh mưa cậu không thể không mặt dày hỏi xin một thương đội một nơi để nghỉ ngơi.
Khi thanh âm dễ nghe của Lâm Thù Văn vang lên, cách một tấm màn che, vị chủ thương đội khó ngủ lâu năm, nhờ vào giọng nói ấy, bất ngờ chìm vào giấc ngủ.
Để duy trì kế sinh nhai, Lâm Thù Văn mỗi ngày đều đến chỗ đại địa chủ đọc sách cho hắn nghe.
Dần dần, đại địa chủ dường như không còn hài lòng với việc cậu chỉ đến đọc sách mỗi ngày nữa, những yêu cầu kỳ quái của hắn ngày càng nhiều lên.
Thoát khỏi bóng ma tâm lý, Lâm Thù Văn trở thành một bé mèo xinh đẹp với bộ lông mượt mà, ai thấy đều phải quay lại nhìn một cái.
Cuộc sống của cậu càng ngày càng tốt, người đến học văn, học vẽ cũng ngày một nhiều lên.
Cha mẹ Lâm muốn đón cậu quay về, hứa hẹn sẽ cho cậu làm quản sự. Thậm chí vị hôn phu còn tìm đến cửa, nói rằng hắn vẫn luôn nhớ cậu không quên.
Cuối cùng, Lâm Thù Văn thành địa chủ nhỏ, nhưng không phải địa chủ nhỏ của Lâm gia, mà là địa chủ nhỏ Nghiêm gia.
Đại địa chủ Nghiêm gia còn đối với cậu hết lòng hết dạ, trước sau như một, rất giống kiểu lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.
***
Đoạn kịch nhỏ:
Đêm khuya, Lâm Thù Văn đốt đèn muốn đi, vị đại địa chủ đang bệnh trên giường mở miệng giữ cậu lại.
Lâm Thù Văn quay đầu nhìn bóng dáng cao lớn của người đàn ông dưới ánh đèn mờ, sắc mặt không được tự nhiên, giọng nói nhẹ nhàng vang lên: "Đêm đã trễ lắm rồi, cô nam quả nam, sợ là không được ổn lắm."
Nghiêm Dung Chi: "Có gì không ổn?"
Lâm Thù Văn: "Thân phận không ổn."
Nghiêm Dung Chi hướng dẫn từng bước: "Tiểu Lâm tiên sinh không ngại có thể lớn gan một chút, đem thân phận trở thành chính thức."
Tai trái Lâm Thù Văn không nghe được: "Cái gì?"
Nghiêm Dung Chi nhìn cậu nhóc nhỏ nghiêng tai trái, trên tai có một nốt ruồi đỏ nhỏ xíu, phảng phất như đang gọi mời hắn đến cắn một ngụm.
-----------------------------------------
Niên thượng, công theo đuổi thụ, lỗ tai thụ cuối cùng sẽ không khỏi, có giả thiết ca nhi, cuộc sống sinh hoạt nhỏ hàng ngày.
Tâm cơ thâm trầm đại địa chủ x nghèo túng cơ thể yếu đuối tai trái gần như điếc tiểu công tử
PS: Thụ không có quay về với "vị hôn phu" trên danh nghĩa
Tag: Bố y sinh hoạt, duyên trời tác hợp, làm ruộng văn, trọng sinh
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lâm Thù Văn, Nghiêm Dung Chi ┃ vai phụ: ┃ cái khác:
Một câu tóm tắt: Bị đại địa chủ lừa về nhà
Lập ý: Từ giàu về nghèo khó, bắt đầu học cách yêu lấy chính mình.
Khương Tuệ Tuệ bỗng dưng xuyên sách, trở thành người bị đoạt đối tượng mà nghĩ quẩn trong lòng rồi nhảy sông tự vẫn, mỹ nhân yểu điệu bị người nhà ghét bỏ vì lớn lên quá xinh đẹp, bọn họ nói cô trông quá quyến rũ, không có dáng vẻ của con gái nhà lành, nhìn y hệt như hồ ly tinh.
Khương Tuệ Tuệ: “…” Tôi mà là hồ ly tinh á? Tôi thấy các người mới là đầu váng mắt hoa không nhìn rõ thì có!
Hệ thống: Đinh! Hệ thống chiến đấu miệng quạ đen đã được mở ra, chúc mừng ký chủ tu luyện miệng quạ đen thành công, đạt được khen thưởng là kem trắng da x1!…
Cầm trên tay hệ thống cực phẩm, Khương Tuệ Tuệ cho rằng pháo hôi cũng có mùa xuân, cuộc sống ở những năm 70 cũng rất hạnh phúc.
Cô chẳng những nấu ăn ngon còn biết bói toán, không những vậy còn tính rất chuẩn.
Ai ngờ lúc sau hệ thống lại nói cho cô biết nếu muốn tiếp tục sử dụng hệ thống thì phải tiếp xúc với một người đàn ông.
Khương Tuệ Tuệ: Tìm ai làm đối tượng mới tốt giờ?
Tống đại lão đem cô đè vào góc tường, nhẹ giọng nghiến răng nghiến lợi nói ở bên tai cô: Em còn muốn tìm ai nữa hả?
Thân thể yếu ớt của Khương Tuệ Tuệ ngã vào trong vòng tay của anh, sau đó khóc rống lên: “Nhẹ một chút, em đau rồi đây này!”
Không phải trong sách viết là nam chính Tống Thời Thanh chỉ một lòng lo cho sự nghiệp sao, cơ bản là không đặt cô gái nào vào trong mắt? Nhưng người đàn ông trước mắt này không chỉ quấn lấy cô mà còn muốn ăn cô…vào bụng!
Nguyên văn trong cốt truyện là nam chính đi theo hướng không có CP, còn nữ phụ thì đảm nhận vai pháo hôi, cuối cùng từ truyện tuyến sự nghiệp lại thành truyện ngọt sủng.
Nam chính không có ánh trăng sáng trong lòng và cũng không có bạn gái cũ, chỉ yêu một mình nữ chính.
Một câu tóm tắt: Mỗi lần nữ chính phát huy được sở trường miệng quạ đen thì sẽ nhận được khen thưởng của hệ thống.
Cho dù người đó có biến thành thế nào, y vẫn yêu người đó, y nguyện bao dung cho hết thảy những tính xấu của người đó, nguyện hết lòng che chở.
Y sẽ dùng chính phương thức của mình để yêu người đó, bất kể người ta có nghĩ y thế nào
Chuyện xưa vừa mới bắt đầu, tiền căn hậu quả, cái gọi là chân tướng là chân tướng trong mắt nữ chính, vị tất đã là toàn bộ chân tướng.
Cô là thiếu tướng trẻ tuổi nhất từ trước đến nay của quân đoàn 36 bộ đội đặc chủng, em trai chết, khiến tính cách cô thay đổi một cách to lớn, không tiếc gì cô tìm cách tiêu diệt hang ổ của bọn đầu sỏ đã gây nên cái chết của em trai mình.
Khi mối thù đã được báo, cũng là lúc cô phải trả giá bằng cả tính mạng của mình.
Chết đi tái thế làm người cô trở thành đứa con mồ côi của Mộc gia.
Ba tuổi, cô bị ném vào hầm tối chết chóc, chỉ vì muốn chọn ra một con rối tốt nhất;
Bảy tuổi, khuôn mặt trắng nõn mềm mại của cô lại bị khắc lên một đóa hoa sen máu nơi khóe mắt, đơn giản là bởi vì vẻ mặt cô có bảy phần giống với con gái của cậu, không những vậy so với cô ta lại càng hoàn mĩ hơn;
Mười tuổi, cô trở thành con rối ưu tú nhất Mộc gia;
Mười sáu tuổi, chị họ đào hôn, cô bị bắt thay thế gả đi, trở thành Lạc Vương phi.
Thương Diễm Túc, Thương Lang quốc – Lạc Vương nắm quyền thế lớn nhất.
Bảy tuổi, trong phòng tối của Mộc gia hắn thấy một đôi mắt lạnh lùng cao ngạo như loài sói, từ đó về sau ánh mắt đó tiến nhập vào trong lòng hắn, không thể tự kềm chế.
Khi hắn nhìn thấy nàng trong nháy mắt đã nhận ra nàng, cũng không phẫn nộ khi tân nương bị thay đổi, ngày đó, hắn nói với nàng: cả đời nhất thế một đôi nhân. Đời này, hắn chấp nhận một người đó là nàng.
Tuy nhiên thế sự luôn thay đổi khó lường, khi hắn vì quyềnthế trong tay mà kết hôn với một vị nữ tử khác, nàng rốt cuộc nên đi nơi nào?
Khi thi thể lạnh như băng của nàng hiện ra trước mắt hắn, rốt cục hắn cũng lâm vào tuyệt vọng khôn cùng…
Mãi đến bốn năm sau, một tiểu tử có bộ dáng giống hệt hắn xuất hiện trước mặt hắn…
Trần Thái Vân sống cả đời này thực thẹn với lòng.
Làm con không tròn chữ hiếu, làm tỷ tỷ không đủ bao dung, làm vợ không tròn bổn phận, làm người chẳng đủ khiêm tốn.
Khi hoàng thượng tứ hôn cho nàng, nàng liền kháng chỉ, muốn phụ mẫu đồng ý cho nàng và hắn, trở thành một đôi uyên ương cả đời không rời. Nhưng nào không ngờ rằng người nàng yêu lại hại gia đình của nàng , hại cả Trần gia nàng chết thảm.
Sống lại đời này, nàng nhất định trân trọng những thứ mình có, dùng cả đời để bảo vệ gia tộc cùng mở to mắt nhìn thấu lòng người.
Nàng phải mạnh mẽ, thề không tin bất kì một nam nhân chết tiệt nào nữa.
Chắc hẳn khi đọc truyện xuyên không bạn sẽ thấy thích thú những nhân vật trong truyện vì được trở về phiêu lưu cùng cỗ máy thời gian, nhưng có lẽ điều ghét nhất vẫn là bị đày đọa khi sống trong thân phận người khác. Nữ chính trong truyện Trọng Sinh Chi Ôn Uyển trọng sinh đến thế giới cổ đại đã chịu không ít ấm ức.
Nàng không chỉ có trở thành người câm miệng không thể nói; mà còn tổ mẫu không thích, phụ thân không thương, mẹ kế ác độc, là người không may mắn khắc phụ khắc mẫu khắc cả nhà. Đối mặt với đủ loại gian khổ, các loại gây khó dễ, nàng vẫn nghênh khó khăn mà tiến lên, từng bước hóa giải. Trúng độc, ám sát, giá họa theo nhau mà đến, nàng cũng không run không sợ hãi. Nàng vốn chỉ muốn bình thản, an tĩnh mà sống đến già, nhưng mà số mệnh không như ý người. Nếu đã như thế, nàng cũng sẽ không muốn trên lưng phải gánh lấy cuộc sống u ám đáng thương nữa, vì vậy nàng nhất định phải sống một cuộc sống đầy màu sắc đẹp đẽ, sáng tạo ra một truyền kỳ thuộc về riêng nàng.
Nhân vật chính: Ôn uyển,
Chồng: Bạch Thế Niên,
Con trai: Bạch Minh Cẩn, Bạch Minh Duệ
Cha: Bình Hướng Hi
Mẹ: Phúc Huy Công Chúa
Mẹ kế: An Hương Tú
Anh em: Thượng Kỳ, Thượng Lân, Thanh San
Người hầu:
Tứ đại nha hoàn: Hạ Dao, Hạ Ảnh, Hạ Nhàn, Hạ Ngữ;
Tứ đại thị vệ: Võ Tinh, Võ Thần, Võ phong, Võ Lâu.
Ma ma: Cổ ma ma, Trần ma ma
*Bên Nội
Bình quốc công phủ:
Ông bà nội của Ôn Uyển: Quốc công gia, quốc công phu nhân (Nữ nhi của Xương Ấp hầu Dung gia, đã sớm suy tàn)
Đại lão gia (Bác cả): Bình Hướng Thành
Vợ : Hứa Thị ( Đích trưởng nữ của Đan Hầu Hứa gia)
Con trai:
Bình Thượng Hoành – vợ Tống thị, là đích trưởng nữ của Lễ bộ Thượng Thư ;
Bình Thượng Vệ; Bình Thượng Bân ( do Lưu di nương sinh )
Con gái:
Bình Thanh Hà ( đích trưởng nữ, gả cho thế tử Bạch Thế Hoa của Thần Tiễn Hầu Bạch gia; cùng nhà chồng với Ôn Uyển), Thanh Liên ( đã chết )
Thanh Hồng ( Lưu di nương sinh ),
Thanh Trâm ( thiếp thất Diêu di nương sinh )
Nhị lão gia (Bác hai): Bình Hướng Đông,
Vợ : Mã thị, (đã qua đời)
Con trai:
Bình Thượng Dũng, Bình Thượng Đường ( con trai trưởng ); Thượng Khoan, Thượng Thủy, Thượng Hạc
Con gái:
Thanh Thủy ( đích nữ ), Thanh Từ, Thanh Chiếu, Thanh Khóa
Tam lão gia (Bác ba): Bình Hướng Cối, con vợ kế;
Vợ : Đông thị ( thứ nữ của bộ Hộ Thị Lang ), có ba trai hai gái, ở nhà quản lý thứ vật ( quản lý sản nghiệp)
Tứ lão gia (Bác tư): Bình Hướng Sung, con vợ kế;
Vợ là: Chu thị ( đích thứ nữ của Lễ bộ lang trung );
Bác tư của Ôn Uyển có công danh là Tiến sĩ cập đệ, ra ngoài tỉnh nhậm chức Đồng Tri, có hai trai một gái ( vợ cả sở sinh )
*Bên Ngoại (cũng tức là hoàng gia)
Ông ngoại: hoàng đế Nhân Khang,
Bà ngoại: Tô Qúy phi (đã chết)
Các cậu:
Chu vương (cậu ba), Yến Hồng Thành, tam hoàng tử,
Mẹ là Bạch Hoàng quý phi đích nữ của lão Thần Tiễn Hầu, đã chết
Triệu vương (cậu năm), Yến Hồng Bân, ngũ hoàng tử;
Mẹ Hiền phi ( tiểu thư của Trấn Quốc công phủ ). Sống ở Hàm Phúc cung,
Ninh vương, (cậu sáu) Yến Hồng Ninh, lục hoàng tử
Mẹ Thục phi ( đích nữ của Binh bộ thượng thư) đã chết.
Trịnh vương, (cậu tám) Yến Hồng Chương, bát hoàng tử
Mẹ: Tô Qúy phi
Vợ: Quách Thị,
Có con trai là: Kỳ Ngôn, Kỳ Cơ, Kỳ Mộ, Kỳ Huyên, Kỳ Phong…
Con gái: Tư Thông, Tư Hàm, Tư Mặc, Tư Văn..
Hằng vương: Thập Lục hoàng tử, mẹ là Đức phi sống ở Trường Xuân cung
*Các họ hàng xa
Thuần vương: là thiết mạo tử vương, vương vị cha truyền con nối, là một nhánh phân ra từ hoàng tộc
Vợ là Giang thị.
Con trai: Yến Kỳ Hiên
Con gái: Tư Thiến
Tô gia: Nhà của bà ngoại Ôn Uyển
Tô tướng: Tô Hộ, em trai của bà ngoại Ôn uyển.
Vợ đã qua đời
Con trai: Tô Hiển; Vợ: Tiết thị.
Có con trai trưởng: Tô Dương
Con gái:Tô Chân
Dưới sự thúc ép của tổ mẫu hắn không chịu được , ngày nào cũng đưa phụ nữ vào phòng của hắn mong sớm có cháu bồng. không sợ cháu trai mình tinh tẫn nhân vong. (quá sức mà chết)
Hắn đi diện kiến thánh thượng xin sức vị tuần phủ ở Giang Nam điều tra tham ô để cho tai mình được thanh tĩnh.
Cơ duyên đưa đến khiến hắn gặp được một nữ cải nam trang bán tranh vẽ để quan niệm học thức làm hắn vô cùng kinh ngạc.
Cũng không biết vì sao, hắn lại quan tâm tới nàng, có liên quan tới nàng đều muốn nhúng chân vào.
Biết nàng và trượng phu hòa ly, hắn lập tức hỗ trợ đem nàng và người thân sắp xếp ổn định.
Sau đó hắn hai ngày ba bữa chạy tới chỗ nàng, mặt dày mày dạn dạo quanh bên nàng.
Nhìn nàng vá áo cho mình, chuẩn bị ba bữa cơm liền cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Lại lúc không có việc gì liền cầm lấy bàn tay nhỏ, ôm lấy eo thon của nàng, để cho nàng quen "thân cận" với hắn hơn.
Rất không dễ dàng khiến nàng mở ra trái tim, đáp ứng làm vợ hắn.
Hắn lập tức phát thề một đời một kiếp chỉ hai người, bày tỏ cả đời này chỉ yêu mỗi mình nàng.
Nào biết được vừa mới dứt lời, liền có một nữ nhân không có mắt nói muốn cùng nàng chung chồng.
Lần này không ổn, tâm can tiểu bảo bối của hắn sẽ không vì vậy mà vứt bỏ hắn...chứ?
Cách tuần phủ đen tối Quản Nguyên Thiện lừa thê:
Điều 1: Yêu ai yêu cả đường đi, tích cực lôi kéo tiểu cữu tử và tiểu di tử. (em trai vợ và em gái vợ)
Điều 2: Chăm chỉ chơi xấu, luôn luôn dính lấy, để cho nàng quen với sự tồn tại của hắn.
Điều 3: Trêu ghẹo, cọ bên này sờ bên kia, nhân cơ hội lừa về nhà!