Đinh Tử kiếp trước, là đại công chúa văn võ song toàn, kinh tài tuyệt diễm không thua nam nhi, trên đường hòa thân bị hại mà chết.
Đinh Tử kiếp này, thân là trưởng nữ Thị Lang phủ, bị di nương thiết kế mà tức chết.
Thế là nàng trong một đám tranh cãi ầm ĩ chửi rủa chỉ trích mà trọng sinh, nàng, thề phải thay đổi hiện trạng!
Di nương tâm địa ác độc muốn mưu hại, nàng gặp chiêu phá chiêu, thủ đoạn càng hung ác cao siêu.
Thứ muội hư vinh, gây xích mích ly gián muốn hại thân trong sạch của nàng, nàng đạm mạc giơ tay lên, đem người quần áo lụa đưa đến trên giường.
Phụ thân không quả quyết, sắc tâm không giảm, nàng âm thầm tặng người, từng người một âm thầm đưa nhập vào phủ.
Tổ mẫu tâm tư thâm trầm, nàng cẩn thận kinh doanh, che giấu tai mắt người, thể hiện như một người dịu ngoan.
Vốn tưởng rằng kiếp này có thể bảo hộ tốt đệ đệ ruột thịt, làm cho hắn khỏe mạnh trưởng thành, liền cảm thấy đủ, nhưng ai biết bọn họ xuất hiện, thay đổi kế hoạch của nàng cùng số phận…
Từ đó trở đi, thương trường xuất hiện thêm một truyền kỳ.
Từ đó trở đi, chính giới xuất hiện một nhân vật khó cầu vô cùng thần bí.
Từ đó trở đi, giới hắc đạo có quy định riêng, có một người, trong bất kỳ tình huống nào cũng không thể chọc vào người này.
Từ đó trở đi, giới huyền học lại có thêm một vị tổ sư.
. . .
Thân phận này tuy rằng không giống như trong tưởng tượng, nhưng mà, cuộc sống cũng không tệ lắm?
Kì Nhạc, giới tính nam, thích phụ nữ, mắc bệnh tim bẩm sinh nên chết sớm, nhưng ông trời trêu chọc, linh hồn của cậu nhập vào thân thể của tiện thụ. . .
Cánh cửa thế giới mới được mở ra.
Lúc mở mắt, Kì Nhạc phát hiện mình vẫn còn nằm trong cái bệnh viện kia, có điều đã xảy ra chút vấn đề nhỏ.
Mọi người giải thích nghi vấn cho cậu: “Cậu là gay.”
Kì Nhạc: “. . . . . .”
Mọi người: “Cậu là 0, cũng chính là người bị đè.”
Kì Nhạc: “Nói láo! Ông là trai thẳng!
Mọi người tiến lên vỗ vai cậu: “Vậy đánh cược đi, đàn ông trên thế giới đều có thể biến từ cong thành thẳng, nhưng còn cậu thì không.”
Kì Nhạc giận đến phát run: “Cứ đợi đấy!”
Mọi người nhắc nhở: “Lúc cậu tỏ tình làm lớn lắm, bây giờ ai cũng biết cậu là gay, làm gì còn cô nào thích cậu"
Thân xác chết đi, lẻ loi đứng trên đài cao nhìn về quê hương sáu mươi năm, Đường Uyển không ngờ mình còn có thể sống lại!
Sống lại là chuyện tốt, nhưng vì sao để nàng sống lại vào thời điểm xấu hổ nhất cuộc đời?
Con đường tương lai phải đi như thế nào, phải đi con đường nào, Đường Uyển không biết, nhưng nàng muốn thay đổi chính mình, không để mình dẫm lên bi kịch kiếp trước…
Lời của Q. :
Truyện được viết dựa trên câu chuyện có thật của thi sĩ Lục Du. Ông lấy vợ là nàng Đường Uyển tài mạo song toàn, nhưng mẹ ông ghen ghét ép ông phải bỏ vợ. Đường Uyển và Lục Du yêu nhau thắm thiết, thậm chí khi đã bị mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà, Đường Uyển vẫn chấp nhận đến ở tại căn nhà do Lục Du sắp xếp, mong chờ Lục Du công thành danh toại rồi sẽ rước nàng về nhà.
Nhà họ Đường phát hiện, Đường Uyển bị đón về nhà mẹ ruột. Ít lâu sau cả hai đều tái giá, Đường Uyển gả cho Triệu Sĩ Trình, Lục Du cưới Vương thị. Lục Du thi đỗ, được triều đình trọng dụng, ông quay trở về quê cũ, gặp lại Đường Uyển và Triệu Sĩ Trình trong vườn Thẩm, lúc này Đường Uyển đã kể hết chuyện ngày xưa cho Triệu Sĩ Trình nghe, Triệu lang rộng lượng cho phép vợ tiếp đãi người cũ, Lục Du thấy Đường Uyển sống tốt, thương nhớ người cũ, tức cảnh sinh tình viết bài thơ Cây trâm phượng (Sai đầu phượng) nổi tiếng. Đường Uyển đọc được xúc động không thôi, sầu bi mà chết.
Lục Du hay tin như sét đánh ngang tai, mấy phen khóc đến chết đi sống lại. Từ đó về sau, cái tên Đường Uyển đã trở thành đề tài quen thuộc trong sáng tác văn chương của Lục Du. Mãi đến khi 84 tuổi ông vẫn không quên người vợ, người tri kỷ lúc đầu của mình. Người đời đánh giá đây chính là một mối tình “thiên cổ hận”.
Phần trên là nguyên tác, tác giả Du Đăng cho rằng cái kết đó không đáng, tác giả muốn Đường Uyển sống lại, thay đổi cuộc đời, hạnh phúc bên người chồng cao thượng là Triệu Sĩ Trình.
Vương Tử Quân là con cả trong một gia tộc đang đi xuống, sau khi tốt nghiệp và nhận chức bí thư đảng ủy khối trong trường được hai năm, hắn được điều xuống xã Tây Hà Tử làm bí thư xã. Một bí thư trẻ tuổi, không kinh nghiệm, không tâm tính tất nhiên sẽ biến thành một vị cán bộ lãnh đạo bù nhìn, không thể nào đấu lại cán bộ địa phương, không khỏi bị người ta cho ăn bùn. Chỉ một tên đồn trưởng công an xã giở trò chụp mũ cũng làm cho tin đồn tung ra đầy trời, thế là đời làm quan gặp đầy trắc trở. Hắn không nghe lời khuyên của gia tộc, từ quan đi đến một vùng hẻo lánh làm giáo viên.
Hai mươi năm sau Vương Tử Quân vì chuyện con cái học xong không có công tác mà đến tìm đứa em trai, bây giờ đang là phó chủ tịch thành phố, hắn sẽ bị em trai hắt hủi, không coi ra gì. Vương Tử Quân vì buồn bực mà đi uống rượu, kết quả xảy ra tai nạn xe hơi, hắn trọng sinh về đúng thời điểm cách đó hai mươi năm, lúc mà tên đồn trưởng chuẩn bị chụp mũ hắn tội danh quan hệ bất chính với nhân viên cấp dưới.
Hai mươi năm sau Vương Tử Quân vẫn luôn nằm mơ đến tình huống năm xưa, lúc này hắn trọng sinh, tất nhiên sẽ không để cho chuyện cũ xảy ra. Vương Tử Quân muốn đứng vững bàn chân ở xã Tây Hà Tử, muốn trả lại những gì mà năm xưa mình đã từng phải nhận, thế nhưng mọi chuyện cũng không dễ dàng. Một Vương Tử Quân với tâm tính trầm ổn, với hai mươi năm sóng gió cuộc đời sẽ phát triển trên đường quan trường như thế nào sau khi trọng sinh?
Bí Thư Trùng Sinh là một bộ truyện có thứ hạng khá cao ở qidian và có lượng người xem rất lớn. Là một bộ truyện được đánh giá cao. Mời các bạn cùng đón đọc!
----------
----------
----------