Phò mã của ta bị ngã đập đầu, tỉnh lại liền bắt đầu nói năng lộn xộn.
Chưa được mấy ngày đã đòi nạp thiếp.
"Ở đây đàn ông tam thê tứ thiếp chẳng phải chuyện thường tình sao, cớ gì ta nạp thiếp lại cần phải được nàng đồng ý?"
Ta có chút nghẹn lời, cố gắng giảng đạo lý với hắn, "Bởi vì bổn cung là công chúa."
"Công chúa thì đã sao? Một công chúa thứ xuất như nàng dám nói chuyện với ta như vậy?"
Ta cười, "Nếu chàng không muốn nói chuyện như vậy, vậy thì quỳ xuống mà nói."
Sau khi khôi phục kỳ thi đại học và thực hiện cải cách mở cửa, Tần Viêm đã bắt kịp thời cơ tốt. Đáng tiếc, số phận của anh không may mắn, trước thềm kỳ thi đại học anh gặp tai nạn xe và bị liệt, từ biệt giấc mơ đại học, ngày càng gầy yếu.
Mẹ của Tần Viêm lo lắng đến mức nói rằng ai có thể sinh con cho con trai bà, bà sẽ tặng gia đình đằng gái một căn tứ hợp viện. Các cô gái xếp hàng dài đến nhà Tần Viêm xin cưới, khiến Tần Viêm cảm thấy phiền phức.
Hôm nay, một cô gái xinh đẹp nhất đã đến, mặc quần áo rách, tóc rối bù, đứng trước cửa nhà anh với vẻ đáng thương, giải thích rằng: "Tôi không phải đến để xin cưới, tôi là bảo mẫu được mẹ anh trả lương cao đến chăm sóc anh."
Tần Viêm lạnh lùng nói: "Diễn xuất không tồi, chỗ này không cần bảo mẫu, cút đi."
Khi bị dòng dị thú bao vây, nghĩ rằng mình sẽ chết, Khương Nguyễn đã xuyên không đến thập niên 80, nhập vào thân xác một bảo mẫu cùng tên.
Dù bệnh nhân nói không cần bảo mẫu, nhưng người thuê đã trả tiền, Khương Nguyễn quyết định ở lại chăm sóc Tần Viêm.
Năng lực đặc biệt của cô có thể chữa trị bệnh của Tần Viêm. Cô hỏi anh: "Tôi có thể chữa khỏi cho anh, anh có thể cho tôi lấy trứng gà nhà anh không?"
Tần Viêm: "...Cứ tiếp tục diễn đi."
Mỗi lần Khương Nguyễn chữa trị cho Tần Viêm, cô lấy đi mười quả trứng để bán. Sau đó, trứng gà nhà Tần Viêm bị cô lấy hết, cô hỏi: "Tôi có thể lấy gạo nhà anh để bán không?"
Sau đó, trứng gà, gạo, sữa, bột mì, báo cũ ở nhà Tần Viêm đều bị bảo mẫu bán hết. Tần Viêm lo lắng, nếu cứ bán tiếp, anh cũng sẽ bị bán mất.
Anh bất ngờ dùng sức, từ trên xe lăn đứng lên được một lúc...
Khương Nguyễn hàng ngày chữa trị cho Tần Viêm, mỗi lần đều lấy đi một thứ làm tiền công.
Tần Viêm chỉ chờ đợi ngày bảo mẫu lộ mặt thật, cho đến một ngày cô không đến nữa, Tần Viêm hoảng sợ.
[Quân hôn + Ngọt sủng + Song khiết]
Giang Niệm Tư, một thiên tài chiến đấu xuyên về những năm 80 trở thành một mỹ nhân xinh đẹp ốm yếu, mảnh khảnh, yếu ớt.
Cô cứ nghĩ trên đường sẽ gặp những người tài giỏi, cô xắn tay áo, chuẩn bị chiến đấu với những người giỏi nhất.
Kết quả, gặp bà mẹ đanh đá, trọng nữ khinh nam, chị gái bạch liên hoa thì khống chế em gái, bà nội thì sĩ diện, em trai bị mẹ tẩy não, coi em gái là Trời!
Câu cửa miệng của gia đình là: Niệm Tư, con không làm thế được, con cần nghỉ ngơi!!
Mấy vấn đề cá nhân của Thẩm Trình, một cử nhân trong quân đội, luôn được các lãnh đạo chú ý, bạn thân cũng nhận giúp đỡ chuyện quan trọng, giới thiệu đứa em gái của mình cho anh: “Lão Thẩm, em gái tôi hơi béo, hơi đen cũng hơi lùn, nhưng rất ngoan ngoãn.”
Thể loại: Truyện gốc, đam mỹ, cổ đại, cung đình hầu tước, góc nhìn của thụ, yêu hận tình thù, xuyên vượt thời không, mối tình đầu, công nhỏ tuổi hơn thụ, nhẹ nhàng, HE.
Giới thiệu:
Thời điểm Tần Đạc Dã lên ngôi, triều đình hoạn quan chuyên chính, quan trường ngoại thích loạn quyền.
Y dốc cạn tâm huyết, dùng hết sức mình đặt nền móng cho thời kỳ thái bình thịnh trị của Đại Ngụy, nhưng vì lao lực quá độ mà đổ bệnh nặng, rồi đột ngột qua đời ngay trước khi nhìn thấy thời kỳ vàng son ấy.
Lúc mở mắt, y phát hiện mình xuyên vào thân thể của một quan văn ốm yếu thời trăm năm sau. Chỉ vì đối phương lỡ lời chọc giận bạo quân trên triều mà bị ném vào thủy lao, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc.
Trong tình thế cấp bách, đối mặt với hậu bối trẻ tuổi, Tần Đạc Dã nở nụ cười, ôn tồn thuyết phục: "Bệ hạ, chúng ta hợp tác được không?"
Bạo quân nhìn chằm chằm vào đôi mắt y một thoáng rồi gật đầu, mọi việc diễn ra suôn sẻ đến mức vượt ngoài dự liệu của Tần Đạc Dã.
Song, dần dần y bắt đầu nhận ra có điều không ổn.
Dường như bạo quân rất thích cắn y.
Dường như bạo quân cực kỳ si mê ánh mắt y.
Cách bài trí cung điện của hắn không khác gì thời trăm năm trước.
Một ngày nọ, Tần Đạc Dã tiện tay lấy một cuốn sách trong ngăn kéo.
"Hận người sinh sớm chẳng đợi ta,
Yêu rồi ly biệt,
Tình chẳng vẹn,
Ý chẳng thành,
Lệ đẫm khúc thương ca."
Tần Đạc Dã giật mình ném phăng cuốn sách đi, mạnh tay đóng sập ngăn kéo đầy tội lỗi ấy.
Trong đó toàn là những thứ do chính tay y viết, tranh y từng vẽ, còn có vật dụng quen thuộc như ấm trà hay bút mực của y từ kiếp trước.
Hỏng bét rồi, hình như bạo quân thích y, hoặc chính xác hơn, là thích Ngụy Thành Liệt Đế đã chết từ trăm năm trước.
Như một kẻ si tình cuồng dại, hắn giam giữ tất cả những thứ thuộc về y trong cung điện.
Khỉ thật, đáng sợ thật!
Bỗng nhiên, hơi thở mang theo khí lạnh phủ xuống từ phía sau, đôi tay lạnh lẽo của bạo quân nắm lấy đầu ngón tay y, giọng nói chứa đầy ham muốn chiếm hữu không tài nào che giấu: "Cuối cùng ngài cũng nhận ra rồi sao, bệ hạ của ta..."
Tổ tông rất giỏi dụ dỗ người khác - thụ × Bạo quân lý trí nhưng cực kỳ si tình - công.
Lưu ý:
● Thụ không có con cái, ẻm chỉ định con cháu trong tộc kế vị.
● Công không phải là hậu duệ của gia tộc thụ, không có chút quan hệ máu mủ nào.
● Công là bạo quân hàng thật giá thật, giết người như ngóe.
● Trước khi biết công không phải người trong tộc mình, thụ đối xử với công như con cháu trong nhà, đến khi chân tướng phơi bày mới dần nảy sinh tình cảm.
● Công và thụ chỉ có nhau về cả thể xác lẫn tâm hồn.
Tóm tắt: Nắp quan tài sắp bật rồi!
Thông điệp chính: Quốc thái dân an, trời yên biển lặng
Hắn – Hạo vương, được người đời xưng tụng là Hạo Thiên Vương, là chiến thần của Thánh Thiên quốc.
Hắn – Đông Phương Thần, là thái tử cao cao tại thượng của Đông Thần quốc.
Hai ngôi sao sáng trong tam quốc đó luôn ở thế thề bất lưỡng lập, nay vì một nữ nhân kỳ lạ, cuộc tranh đấu của hai người càng đẩy lên cao trào.
Hoàng đế Thánh Thiên quốc mang lòng nghi kỵ chiến thần Hạo Thiên Vương.
Một ngày kia, một vị thánh nhân đến gặp Tinh Yên, phán rằng:
– Nàng sẽ trở thành người cao quý nhất thế gian.
Lời nói đó, lọt vào tai hoàng đế, “tôn quý nhất thế gian” là “hoàng hậu” sao? Hạo Thiên Vương muốn lên làm hoàng đế sao?
Sau đó, thánh nhân vô tình chạm mặt Vân Khánh, lão kinh ngạc thốt lên:
– Nàng… có tướng mẫu nghi thiên hạ!
Thế gian phân tranh, định lại thế cuộc của tam quốc!
Chu Ôn Ôn, gặp tai nạn đầu thai sang kiếp khác, luyến tiếc kí ức kiếp trước, nghĩ biện pháp bảo trì được trí nhớ. Sinh ra trong thời loạn lạc, lại phát hiện ra chính mình trọng sinh trong thế giới tiểu thuyết võ hiệp Ỷ thiên Đồ long kí, hơn nữa còn là mỹ nữ đại danh đỉnh đỉnh Nga My Chu Chỉ Nhược.
Biết trước được kết cục thê thảm, Chu Chỉ Nhược tái sinh này làm thế nào để thay đổi vận mệnh?
Note: Nữ chính thông minh bản lĩnh nhưng vẫn là con người bình thường có yêu có hận, do vậy cực kì ghét nhân vật Trương Vô Kỵ đa tình đa mang.
Nam chính không phải Trương Vô Kỵ. Nam chính cực kì đẹp trai, cute, an toàn, đáng tin cậy, chung tình… nói chung là vô cùng đáng yêu ăn đứt Trương Vô Kỵ.
Bí mật vượt thời gian là câu chuyện là câu chuyện về số phận trắc trở của Từ Nam Phương, cung phi của Hoàng đế Vạn Lịch. Khoảng cách trăm năm chỉ trong nháy mắt, duyên phận kỳ lạ đã đưa nàng đến tương lai 400 năm sau. Tại đây, nhiều biến cố ngang trái đã xảy ra, cuốn nàng vào vòng xoáy của tất cả âm mưu, tình yêu và thù hận. Bị cuốn vào tương lai, trở nên cô độc ở một không gian xa lạ, Từ Nam Phương cố níu lấy chiếc phao duy nhất mà mình gặp được - Thượng Quân Trừng. Và sự xuất hiện của Diệp Phi Vũ đã đẩy cả ba vào vòng xoáy của âm mưu và lừa dối, những nỗi hận thù từ bao thập kỷ, cha con tàn sát, mẹ con đoạn tuyệt, kiếp trước kiếp này…
Khối thiên thạch kỳ lạ là thứ duy nhất có thể giúp Từ Nam Phương trở về quá khứ, nhưng tiếc rằng nó đã rơi vào tay lão vương gia nhà họ Hạ. Gia tộc họ Hạ như một ngọn núi lửa dưới lòng đại dương, mà khối thiên thạch và sự xuất hiện của Từ Nam Phương chỉ là một chất xúc tác làm ngọn núi lửa ấy phun trào. Suốt mười năm giãy giụa nơi hậu cung đen tối, Từ Nam Phương đã không còn là cô gái ngây thơ và mơ mộng nữa. Lợi dụng - bị lợi dụng, tính kế - bị tính kế, âm mưu trùng điệp, bí mật sâu xa… quá trình lấy lại khối thiên thạch tràn ngập khó khăn; nhưng cũng giữa chiếc lưới của âm mưu và dối trá ấy, bông hoa tình yêu vẫn nở rộ, xoa dịu những trái tim đã băng giá từ lâu.
Cuối cùng Nam Phương cũng lấy lại được khối thiên thạch, nhưng cô vẫn không thể quay về quá khứ? Còn cần điều kiện gì mới có thể tác động khối thiên thạch? Đúng lúc này, cô phát hiện ra chân tướng của những điều mà cô từng cho là sự thật. Sự lựa chọn giữa trở về quá khứ và ở lại hiện đại, giữa sự an nguy của người cha thân thương và tính mạng của người đàn ông cô yêu. Số phận của cô, mối nhân duyên của cô sẽ có cái kết ra sao? Người đàn ông cô yêu là ai? Nhà họ Hạ sẽ thuộc về tay kẻ nào? Mọi thứ đểu là ẩn số, chỉ có khối thiên thạch kia mới giải mã được ẩn số ấy.
“Trên thế giới xa nhất khoảng cách
Không phải nháy mắt liền có thể tìm đến
Mà là chưa gặp nhau
Đã nhất định không được gặp nhau”.
Cũng là xuyên không, nhưng lại là từ cổ đại đến hiện đại, biến thân tử một thiếu niên anh tuấn thành một nữ nhân nhan sắc bình thường.
Là một nữ nhân hiện đại thì hắn có thể làm cái gì? Làm thêm kiếm tiền trả học phí, vùi đầu vào học tập, thi cử……
Đúng rồi, hồi trước đây ngươi có thông thạo cái gì không?
A, cầm kỳ thi họa (giọng nói càng ngày càng nhỏ, ừm…… là ăn chơi trác táng…..)
Tần Mạt, ta thấy ngươi tuy xấu xí nhưng bộ dạng lại rất tao nhã. Nếu mỗi người là một cuốn sách, thì bìa sách xấu hay đẹp hoàn toàn không quan trọng. Điều quan trong nhất chính là nội dung của nó, nếu thực sự hấp dẫn thì thơ cũng có thể biến thành bức tranh đẹp.
Có điều để cải tạo con người hắn, kỳ thực chính là một việc phi thường.
******
Lời dẫn truyện: nữ (nam) chính là một công tử quyền quý thời Bắc Tống xuyên qua thành một cô gái bình dân ở hiện đại. Lúc đầu còn bị đưa vào nhà thương điên để trị bệnh, sau phải dần dần học tập để trở thành con gái. Truyện có les nhẹ (bởi nàng/chàng lúc đầu còn quen thói phong lưu đời trước). Nam chủ trong truyện cũng rất uy vũ (mới áp chế được cô gái có linh hồn nam tính này), ngoài ra còn có một chút võng du. Tác giả miêu tả tình cảm của nữ chính từ khi quyết định hội nhập xã hội hiện đại tới khi quyết định yêu anh nam chính.
******
Note: truyện này dài, dài, dài, rất dài. Khúc đầu có hơi tẻ nhạt nhưng càng đọc về sau càng hay. Cho nên mọi người ráng kiên nhẫn theo đến hết truyện, bảo đảm sẽ không nuối tiếc đâu. ^^
PS: Truyện khá cẩu huyết. Bạn đã được cảnh báo.
(Tên riêng qua từng bản edit khác nhau sẽ khác nhau)
Tên người
Tên riêng khác
Vào lúc viên đạn kia bắn vào trái tim của nàng, khuôn mặt của Băng mỉm cười nhìn Diễm đang khiếp sợ chạy về phía mình, nụ cười kia ẩn đầy mùi vị mỉa mai, vốn tưởng rằng trên đời này hắn là người duy nhất sẽ không phản bội lại nàng, nhưng cuối cùng vẫn bỏ nàng mà đi, lúc này nàng dùng phương thức chia tay khiến cho hắn vĩnh viễn nhớ đến nàng…
“Băng, em thật ngốc…”
Nàng quả thật rất ngốc, ngốc đến nỗi luôn tin tưởng hắn, nếu không phải vì thì sau khi nàng biết chân tướng lại còn biện hộ thay hắn, nhưng kết quả thì sao? Sự thật vẫn là sự thật, nó sẽ không vì nàng mà thay đổi, nếu thế gian này không còn thứ để nàng quyến luyến, thì nàng tình nguyện chết ở trên tay của hắn. Nàng biết rõ Diễm, một con người máu lạnh như hắn chắc hẳn sẽ không cảm thấy áy náy, nhưng nàng cho rằng đây chính là biện pháp duy nhất để cho hắn vĩnh viễn nhớ đến nàng.
Máu tươi chảy xuống một cách vô tình, hàn ý bao phủ, nàng biết tử thần sắp tới, ánh mắt ngày càng mơ hồ, nhưng lại nhìn thấy thứ trong suốt ở khóe mắt của Diễm…
“Băng, ngươi nên tin ta.”
Hắn khóc? Từ năm bảy tuổi đến giờ, nàng chưa từng thấy Diễm khóc bao giờ a! Lúc này, nước mắt của hắn đại biểu cho cái gì? Là áy náy, hay là hối hận?
Nàng muốn hỏi hắn lần nữa, là nàng hiểu lầm rồi sao? Hắn thực sự chưa từng phản bội nàng sao? Nhưng mà, nàng không có cơ hội đó…
Trong lúc mơ hồ, nàng phát hiện mình vẫn còn rất lưu luyến cái thế giời lạnh lùng này, chỉ vì nước mắt của hắn…
Nàng hiểu rõ, cũng không còn sức lực để vãn hồi rồi…
Nếu có kiếp sau, hy vọng sẽ có thể gặp lại Diễm, Diễm của nàng…
“Băng, vì sao ngươi lại vì tên phản bội này mà hy sinh tính mạng của mình?” Trong lúc hoảng hốt, một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên, phảng phất như ở bên tai, nàng biết Thủy đã đến.
Ngay cả Thủy cũng cho rằng Diễm phản bội nàng sao? Thủy vẫn luôn bình tĩnh nên có thể dễ dàng nhìn thấu sự thật, phán đoán của nàng có lẽ không sai…
Nếu có kiếp sau, nàng nhất định sẽ không tiếp tục đi tin bất kỳ kẻ nào…
Trích đoạn:
Xya Rido : con gái của tỉ phú Mĩ, thông minh, xinh đẹp, biết làm tất cả các việc gọi là nữ công gia chánh. rất yêu quý gia đình của mình, nhất là người chị gái, có thể làm mọi việc để bảo vệ cho chị. ngây thơ, rất dễ tin tưởng vào người khác.
Izumin : hoàng tử xứ Hitaito, đẹp trai, dũng mãnh, làm tất cả để bảo vệ và làm người con gái mình yêu hạnh phúc. Rất thương yêu em gái. Có một nỗi ám ảnh trong quá khứ.
Carol Rido: chị của Xya, hiện là sinh viên khoa khảo cổ của trường đại học Cairo, rất ham hiểu biết, được bạn bè quí mến, khuyết điểm lớn nhất là cực kì tệ ở khoản nấu ăn. yêu Menfuisư.
Menfuisư : Hoàng đế của đất nước Ai Cập vĩ đại, có một quá khứ không đẹp đẽ. chính vì vậy, khi lên ngôi vua, đối xử với người dân rất tàm bạo vì cho đó là một cách để trở thành ông hoàng đáng nhớ nhất trong lịch sử. thay đổi hẳn từ khi gặp Carol => chăm lo cho dân, đối xử với mọi người nhẹ nhàng hơn, đôi lúc biết suy nghĩ cho người khác. rất yêu Carol.
Asisư : chị gái của Menfuisư, xinh đẹp, yêu em trai mình, bất chấp mọi thủ đoạn để có được thứ mình muốn. xét theo một khía cạnh nào đó thì là một người tốt Thế giới cổ đại
• Pharaong Nephenmat: cha của Menfuisu và Asisu, Pharaong đời trước.
• Imhotep: tể tướng Ai Cập, luôn trung thành với Menfuisu.
• Minue: đại tướng quân Ai Cập, luôn trung thành với Menfuisu. • Unasu: cận vệ của Menfuisu và Carol, xuất thân là một nô lệ.
• Kaputa: quan tư tế Ai Cập.
• Teti: thị nữ thân tín của Carol.
• Nebanon: hoàng thân giả mạo của Ai Cập.
• Izumin: hoàng tử Hittaitô cổ đại.
• Ruka: cận vệ của Izumin.
• Ragashu: hoàng đế Babylon cổ đại.
• Amazones: nữ hoàng của Amazon cổ đại.
• Kafura: nữ hoàng Libia cổ đại.
• Angon: hoàng đế Atsiria.
Thể loại : Ngôn tình cổ đại, xuyên không, cung đình, OE.
Từ nhỏ đến lớn, một giấc mộng luôn quấn quanh lấy nàng, trong mộng có một nam tử thâm tình kêu gọi quái nhiễu giấc ngủ của nàng, đau đớn triền miên.
Vừa cảm giác tỉnh lại thế nhưng xuyên qua đến một cái thời đại không có trong lịch sử, ngoái đầu nhìn lại,nam tử tựathanh phongxuất hiện trước mặt, mỉm cười nói, Điệp nhi ngươi rốt cuộc đã trở lại.
Còn chưa nói xong, liền bị tên còn lại đánh gãy, thô lỗ túm tay nàng nói, ngươi chỉ có thể làm nữ nhân của Trẫm.
Tam sinh tam thế luân hồi chỉ có duy nhất một lựa chọn, nàng dị thường kiên định thoát khỏi tay của hoàng thượng nhìn phong dạng nam tử nói, ta chỉ có thể làm vương phi của ngươi.
Chính là đường tình lại như thế nhấp nhô.