Warning: Ai thích cụ Dumbledore thì không nên xem, ai thích Jame Potter và Sirius Black cũng không nên xem
Thể loại: Xuyên qua, sủng văn, nam chủ cường đại, nữ chủ thông minh
Nhân vật: Tô Tái Tình (Dạ Nguyệt Sắc), Tiêu Lăng Thiên
Văn án
Trọn một đời, đường nhỏ tương phùng cuối cùng lại không thể buông tay.
Xuyên qua thời gian và không gian, nàng tới bên cạnh hắn, tại đất nước sùng bái Phong Thần này, cùng nhau diễn một màn truyền kỳ nữ đế và nhiếp chính vương.
Tiết tử
Nghe nói đó là thật lâu trước đây, nghe nói đó là một quốc gia sùng bái Phong Thần, nghe nói nơi đó có một vị nữ đế cùng một vị nhiếp chính vương, nghe nói…
Cô là thiếu tướng trẻ tuổi nhất từ trước đến nay của quân đoàn 36 bộ đội đặc chủng, em trai chết, khiến tính cách cô thay đổi một cách to lớn, không tiếc gì cô tìm cách tiêu diệt hang ổ của bọn đầu sỏ đã gây nên cái chết của em trai mình.
Khi mối thù đã được báo, cũng là lúc cô phải trả giá bằng cả tính mạng của mình.
Chết đi tái thế làm người cô trở thành đứa con mồ côi của Mộc gia.
Ba tuổi, cô bị ném vào hầm tối chết chóc, chỉ vì muốn chọn ra một con rối tốt nhất;
Bảy tuổi, khuôn mặt trắng nõn mềm mại của cô lại bị khắc lên một đóa hoa sen máu nơi khóe mắt, đơn giản là bởi vì vẻ mặt cô có bảy phần giống với con gái của cậu, không những vậy so với cô ta lại càng hoàn mĩ hơn;
Mười tuổi, cô trở thành con rối ưu tú nhất Mộc gia;
Mười sáu tuổi, chị họ đào hôn, cô bị bắt thay thế gả đi, trở thành Lạc Vương phi.
Thương Diễm Túc, Thương Lang quốc – Lạc Vương nắm quyền thế lớn nhất.
Bảy tuổi, trong phòng tối của Mộc gia hắn thấy một đôi mắt lạnh lùng cao ngạo như loài sói, từ đó về sau ánh mắt đó tiến nhập vào trong lòng hắn, không thể tự kềm chế.
Khi hắn nhìn thấy nàng trong nháy mắt đã nhận ra nàng, cũng không phẫn nộ khi tân nương bị thay đổi, ngày đó, hắn nói với nàng: cả đời nhất thế một đôi nhân. Đời này, hắn chấp nhận một người đó là nàng.
Tuy nhiên thế sự luôn thay đổi khó lường, khi hắn vì quyềnthế trong tay mà kết hôn với một vị nữ tử khác, nàng rốt cuộc nên đi nơi nào?
Khi thi thể lạnh như băng của nàng hiện ra trước mắt hắn, rốt cục hắn cũng lâm vào tuyệt vọng khôn cùng…
Mãi đến bốn năm sau, một tiểu tử có bộ dáng giống hệt hắn xuất hiện trước mặt hắn…
-------------------
- Nàng có biết ta chờ nàng đã mười vạn năm ồi không?
- Ngươi! Đều tại thối nữ nhân như ngươi mà chàng phải đau khổ... Ngươi đáng lẽ không nên ở đây. Đáng nhẽ phải hồn bay phách tán từ mười vạn năm trước rồi!
--------------------
(Có thể là mấy chap đầu không hay nhưng mong rằng các bạn hãy cố gắng xem mấy chap sau. Chắc chắn sẽ còn nhiều những ẩn tình đang chờ các bạn khám phá. Mọi người đọc cũng xin ném đá nhẹ tay. Mình chỉ là hạng nghiệp dư thôi. Thân ái.)
Một khi tỉnh lại, bề ngoài tuy lười nhác,
Kì thực trong khung lại có điểm gian xảo phúc hắc, nàng đã biến thành cửu đẳng thị thiếp của Thụy vương phủ mặc người lăng nhục
Còn xếp thứ mười bảy.
Trăm tên thị thiếp đấu đá, nàng trở thành túi trút giận đáng thương chỉ bởi vì bị Vương gia sờ tay nhỏ bé một chút,
Liền bị thiết kế hãm hại, chịu khổ độc thủ.
Hừ! Nghĩ nàng là bánh nhân đậu, tùy tiện vuốt ve sao?
Nàng thề, nhất định phải khiến thiên hạ của hắn đại loạn!
“Chưa qua thị tẩm thì đều tống ra ngoài!”
Vị Vương gia nào đó ngồi ở phía trước, nhìn một hàng nữ nhân trang điểm, ăn mặc xinh đẹp đứng trước mặt mình, lãnh huyết vô tình nói.
Cửu đẳng thị thiếp bài danh thứ mười bảy mang theo vẻ mặt hưng phấn tiến lên,
Mặt đỏ au như đít khỉ, chu đôi môi đỏ mọng hôn gió với vị Vương gia nào đó,
Hai mắt nàng đầy nùng tình, giọng nũng nịu, õng ẽo nói:
“Vương gia, thiếp thân còn chưa có được thị tẩm đâu.”
Vẻ mặt vị Vương gia nào đó đầy chán ghét, “Cút!”
Hai mắt thập thất thiếp ngấn lệ, bờ vai run rẩy, “Vương gia. . .”
Vị Vương gia nào đó lại càng chán ghét đến cực điểm,
“Đừng để cho bổn vương ở trong vương phủ lại thấy được ngươi.”
Thập thất thiếp bi thương xoay người, lúc rời đi,
Điềm đạm đáng yêu, nhất thời, hai mắt nàng tỏa sáng lấp lánh,
Trên môi hiện lên nụ cười gian trá vô cùng. . .
Gặp lại, vị Vương gia nào đó ôm lấy âu yếm nữ tử,
Nhìn nữ tử một thân hào quang khiếp người, đây là cô nàng háo sắc kia đó sao?
- Phượng Tử Yên: 17t, sát thủ lạnh lùng khét tiếng của thế giới ngầm, là con gái của ông chủ Mafia, tuy ra tay rất tàn nhẫn nhưng lại cực kỳ quan tâm đến bằng hữu.
- Đông Phương Tuyết: 17t, siêu bác sĩ của thế giới ngầm, phối hợp ăn ý với Tử Yên.
- Bạch Ngọc Linh: 17t, nữ minh tinh nổi tiếng tuổi teen, tính tình hoạt bát, thích các hoạt động vui vẻ như nhảy múa ca hát.
Trong lần đi du lịch Hawaii, máy bay chở các nàng bỗng gặp nàng, đưa tất cả mọi người xuyên qua thời không đến một nơi kỳ lạ. Các nàng dần nảy sinh tình cảm với các vị vương gia Thiên Vương hoàng triều ở đây. Liệu tình yêu của họ có chiến thắng tất cả và đưa họ đến bến bờ là hạnh phúc vĩnh hằng. Vòng xoáy của định mệnh sẽ đưa họ vượt qua không gian, thời gian và đến với nhau dù họ có ở đâu hay làm gì thì họ vẫn sẽ thuộc về nhau.
- Thiên Vương Lãnh Hàn- Tam vương gia Thiên Vương Hoàng triều
- Thiên Vương Lãnh Thần - Nhị vương gia Thiên Vương Hoàng triều
- Thiên Vương Lãnh Phong- Tứ vương gia Thiên Vương Hoàng triều
Haizz... người ta có thanh mai trúc mã bên cạnh, nguyện ước đôi bên đều tâm đầu ý hợp, tại sao còn bén duyên núi gót làm gì? Như vậy là ngược đạo lí sao, là cướp chồng chưa cưới của người ta. Người ấy cũng đâu có tình gì, sao bản thân còn vương vấn...Sao còn lằng nhằng chưa dứt dây tơ hồng...
Nàng vốn là Ninja bộ đội đặc chủng hiện đại, lại là người có năng lực cao bị quốc gia hại chết
Nàng là Tam tiểu thư phủ Thừa tướng, một thứ nữ không được sủng, bị tỷ tỷ hãm hại ném vào Lãnh viện chết đói, lại không người biết.
Linh hồn luân phiên, nàng biến thành nàng.
Lại một lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người, dĩ nhiên là trở thành người đi hòa thân.
Chuyện tốt thì làm sao có thể nhớ tới nàng chứ?
Cười lạnh… Chỉ vì phải gả cho người kia, là Minh Vương bị bệnh nặng quấn thân.
Không ngại, chính là thay đổi một địa phương để ngủ thôi.
Chính là trong Vương phủ này tranh đấu gay gắt, trong Hoàng cung lại cất giấu âm mưu, trên chiến trường lại vô số mạo hiểm, giang hồ lại là một phen huyết vũ tinh phong, như thế thì làm sao nàng có thể ngủ. Nàng, phong kinh vân đạm, trong trẻo nhưng lạnh lùng phúc hắc, cười nghĩ xem gió mây loạn, ai ngờ lại bị cuốn vào trong gió mây.
Sương mù bao phủ hai mắt, nhẹ nhàng gợi lên khóe miệng, nhìn như thân cùng ấm áp, kì thực cách người ngàn dặm, nguyên tắc sinh hoạt là “Người không phạm ta, ta không phạm người”, làm cho nhiều người phạm đến, nàng không phải là người dễ khi dễ, nếu đến đây liền ngược đi.
Tiên thú làm phó, Tử thần làm sủng vật, Xà vương làm “Vòng tay”, phía sau còn đi theo một thị nữ ảo cảnh chi mắt, còn có một đám nhân vật lớn như sư phó, cha nuôi, nghĩa phụ, đồ đệ, thủ hạ, thật sự là vận may làm cho người ta hâm mộ.
Thân phận thật mạnh, cao quý vô cùng, kết quả, mọi người sai đem “Minh Châu” làm bụi bặm.
Hắn, lãnh khốc vô tình, quyền lực thiên hạ, mắt lạnh nhìn rõ âm mưu quỷ kế sau lưng mọi người, nắm giữ toàn cục, lại cô đơn nắm giữ không được nàng.
Hơi thở lạnh như băng, thiên nhiên hỗn thành khí phách, chính là khi còn trong thai trúng độc, hắn nên làm thế nào cho phải, Quái y Phiêu Miểu, tìm ở nơi nào?
Quả nhiên là Phiêu Phiêu Miểu Miểu.
Thực lực cường hãn, thế lực cường đại, phúc hắc lãnh khốc, nhiều tầng thân phận, làm cho nữ tử ngưỡng mộ, si mê, ghen tị lại thầm thán. Một cái mỉm cười xa cách, một cái lãnh huyết bên ngoài cùng ấm phúc hắc ở sau lưng như nàng, một cái bệnh nặng, sau lưng lại rối loạn như hắn.
Từ hai bên tướng ghét cường cường liên thủ, sau đó là sủng nịnh khôn cùng. Khi bọn họ gặp nhau, gặp lại, quen biết, hiểu nhau, yêu nhau….
Hắn sủng nàng, lên trời xuống đất chỉ cần là nàng muốn, hắn đều cho.
Hắn sủng nàng, cùng trời cuối đất, nàng ở, hắn liền ở.
Hắn sủng nàng, thương tổn của nàng đều phải chết, thương tổn nàng càng phải chết.
Hắn sủng nàng, chỉ cần bên người nàng có một sinh vật giống đực hắn liền ghen tuông bay tứ tung, cuối cùng ngay cả giống cái hắn cũng đề phòng, mỹ danh này viết, vạn nhất nếu có cái biến thái hắn tìm ai đi?
Tỉ võ...
Chăm thú...
Giặt giũ...
Thi múa (tỉ vũ)...
Luận chiến lược..
Như vậy , mao lão tử , vì cái gì hắn là thú nhân còn có thể sinh con a?