– Nếu để cho Đường công tử dùng một loại thực vật hình dung nương tử của cậu một chút thì sẽ là gì?
Đường Hạo Dương trầm tư:
– “Ừ, ừ…
– Chúng ta có thể nhảy qua, vị kế tiếp.
– Nếu để cho Đường phu nhân dùng một loại thực vật để hình dung một chút tướng công của cô một chút thì sẽ là gì?
Tạ Thanh Kiều che mặt mà cười:
– “Hoa Lan!”
– Vì hoa Lan trông nó nhẹ nhàng như quân tử, dáng cây dương dương tự đắc vì mùi thơm của mình sao??
Tạ Thanh Kiều: “Sai! Là cùng nó có thể làm bạn với cỏ dại, dù co trời hè nóng bức hay trời đông giá rét vẫn sống được, rất dễ nuôi!”
Tại Tạ Thanh Kiều sau mười năm bán đậu hũ, rốt cục hiểu: tình yêu chỉ là nước chát chấm đậu hũ, vỏ quýt dày gặp móng tay nhọn!
Sau một giấc tỉnh lại Lâm Tam Tư lại một lần nữa phát hiện ra ba sự kiện:
1. Cha mẹ đã cao tuổi bị nhốt vào đại lao.
2. Đại tỷ vốn là sủng phi hậu cung được ban cái chết bằng một lọ Hạc Đỉnh Hồng.
3. Lam Tâm Tư muốn đi hầu hạ Thái tử vốn bị phế với tâm lý chờ mong được gả.
Cả đời này Lâm Tam Tủ thề phải làm tốt ba chuyện:
1. Ôm chặt đùi vàng Thái tử điện hạ để cứu người nhà.
2. Ôm chặt đùi vàng Thái tử để một đời hạnh phúc bình an.
3. Ôm chặt đùi vàng Thái tử sinh thật nhiều oa nhi.
Nam chủ phụ trách phúc hắc còn nữ chủ phụ trách ngọt ngào.
Đôi lời: Đây là lần đầu tiên mình edit truyện nên có gì sơ sót xin mọi người góp ý. Nếu bạn không thích xin cho mình biết lý do và cách để mình cò thể tiến bộ.
Truyện nay tuyệt đối 2S (sạch, sủng).