Cuộc sống, không phải cứ muốn là được, cứ nuôi hy vọng là sẽ thành công. Tôi cũng muốn sống một cuộc sống tươi đẹp như bao người kia, cũng muốn đến bên cạnh, trò chuyện, hỏi han, chăm sóc cô gái ấy, cũng muốn được an nhàn đón một cái Tết đầy ý nghĩa bên gia đình và người thân,… Nhưng tất cả không như tôi muốn! Từ “ước mơ” hình như quá xa vời, mãi mãi không xuất hiện trong cuộc đời tôi…
Ngày ấy nắng nhạt, ánh mặt trời hắt lên vai tôi, nhưng trong lòng tôi có một cảm giác vô cùng khó chịu. Cô ấy đi rồi, đi thật rồi! Ước mơ bao nhiêu năm sống vì chính nghĩa của chúng tôi cuối cùng đổi được cái gì? Cô ấy hy sinh vì bắt tội phạm buôn bán trẻ em, cả đội cảnh sát chúng tôi thức trắng mấy đêm, cuối cùng trình toà chỉ ấm ức nghe câu “Chưa đủ chứng cứ, nghi phạm vô tội, phóng thích tại chỗ!”. Thật nực cười biết bao nhiêu, đúng không?
Nàng cười và nhích người vào gần chàng hơn chút nữa. Trước mặt họ trang viên hiện ra, đồ sộ trên những hàng cột bao quanh sừng sững in bóng lên chân trời. Tổ ấm. Sloan cảm thấy mãn nguyện, nàng nhận ra rằng cuối cùng nàng đã có một mái nhà. Một mái nhà cứ ngỡ rất bình thường và gần gũi nhưng sao con đường dẫn đến đó “lởm chởm”, “gồ ghề” đến thế. Nhưng có lẽ chính vì vậy mà cuối lộ trình đầy thử thách ấy nhất định phải có một gia đình đang sống hạnh phúc dưới một mái nhà!
... Jonas đưa hai tay nhẹ nhàng ôm lấy vai Bridget. Sự ve vuốt khiến nàng cảm nhận được mọi khao khát cháy bỏng của chàng. Chính hơi thở và nhịp tim đập mạnh của Jonas đã làm lu mờ mọi lý lẽ bảo Bridget không nên đáp lại. Nàng đứng yên không kháng cự trong cái ôm nhẹ nhàng của chàng.
"Hãy để cho anh ôm em chặt hơn, Bridget" - Jonas thì thầm, cái nhìn say đắm của chàng lướt qua gương mặt nàng - "Em biết là anh sẽ không bỏ cuộc một cách dễ dàng đâu. Anh vẫn cần và yêu em say đắm. Có thể nhiều thứ đã đổi thay, nhưng tình yêu anh dành cho em thì không"
Jonas cúi xuống, nhẹ nhàng tìm môi chàng, chàng âu yếm kéo Bridget vào vòng tay của mình. Tất cả những gì Bridget muốn làm bây giờ là được ở bên chàng dù chỉ một đêm, để cho nỗi đau mà cả hai từng nếm trải tan biến dần đi. Nếu thời gian có thể dừng lại, thì Bridget thiết tha cầu mong đêm ấy sẽ kéo dài đến vô tận...
Hắn tự xưng là Casanova, người tình tuyệt vời nhất thế gian…
Hắn đam mê cái đẹp đến ám ảnh, khao khát sở hữu cái đẹp bằng mọi giá, để rồi lại đang tâm thủ tiêu nó. Nạn nhân của hắn đều là những cô gái trẻ xinh đẹp, tài năng. Một trong số đó là cháu gái của Alex Cross.
Alex Cross, thám tử gạo cội kiêm tiến sĩ tâm lý vào cuộc với tâm trạng đau đớn và có phần nóng vội. Cuộc săn lùng kẻ thủ ác trở nên khó khăn hơn bao giờ hết bởi tên tội phạm quá cáo già, cùng lúc lại xuất hiện một nhân vật mang danh Kẻ Lịch Thiệp với cách ra tay tàn độc. Giả thiết đặt ra là: Liệu Casanova chỉ là một kẻ đa nhân cách hay đây là hai tên tội phạm tâm thần đang cạnh tranh khốc liệt trong một trò chơi hiểm ác?
Nhưng vào lúc hắn còn chưa có rõ tâm tư của mình, nam nhân không từ mà biệt đã đập tan hết lý trí của hắn.
Trong phần ký ức mà hắn đã đánh mất, nam nhân khó nắm bắt kia, rốt cuộc có vai trò gì?
"Khoảng Trống" là cuốn tiểu thuyết đầu tiên dành cho người lớn của J.K. Rowling – nhà văn nổi tiếng với bộ truyện Harry Potter. "Khoảng Trống" đề cập đến các vấn đề xã hội, u tối và chua cay. Ngôn ngữ trong cuốn tiểu thuyết này có phần táo bạo, suồng sã, khác xa phong cách đã sử dụng trong những cuộc phiêu lưu của cậu bé phù thủy nhỏ.
Sách dành cho người lớn, với những trang viết nhuốm màu u tối, các tệ nạn xã hội như bạo lực, ma túy, cưỡng hiếp…được phơi bày trần trụi và tàn khốc. Rowling từng chia sẻ, tỷ lệ tử vong và đạo đức là hai điều ám ảnh bà khi viết cuốn sách. The Casual Vacancy sẽ được BBC đưa lên màn ảnh nhỏ trong năm nay.
Sau bộ Harry Potter lừng danh, The Casual Vacancy vẫn thể hiện bút lực mạnh mẽ và hấp dẫn của Rowling: những trang viết đầy kịch tính, vẻ hài hước ẩn sau các tình tiết tưởng như nhuốm màu bi thảm, cách mô tả và phân tích tâm lý nhân vật rất sâu sắc, độc đáo, những triết lý đơn giản nhưng buộc người đọc phải suy ngẫm…
Hiện tại ở dân gian, nguyên nhân cái chết của Triệu Tĩnh được lưu truyền rằng: “Hoàng thượng bị loạn đảng ám sát, cửu vương gia cùng hoàng hậu vì bảo vệ hoàng thượng mà hy sinh oanh liệt.”
Bởi vậy, hoàng hậu và cửu vương gia đều trở thành trung liệt.
Ít nhất trước mắt mới là thế này.
P/s: Đây là quyển cuối cùng trong hệ liệt “Vũ lâm dật sư”, các bạn có thể đọc quyển 1 và quyển 2 tại:
Sói thảo nguyên là cuốn tiểu thuyết nổi tiếng của nhà văn Hermann Hesse - một nhà văn, nhà thơ và hoạ sĩ người Đức, đã từng đoạt giải Nobel văn học năm 1946.
Sa chân lạc bước giữa hai thời đại, mang bản chất của sói hoang dã nguyên thủy và con người trí tuệ luôn xung đột cực độ trong dòng máu – Harry Haller thuộc những kẻ vướng nghiệp phải trải nghiệm mọi vấn nạn đời người bằng nỗi thống khổ của riêng mình ở địa ngục trần gian... Cuộc khủng hoảng tâm thần ấy không của cá biệt một người, mà là căn bệnh thời đại, là chứng loạn thần kinh của cả thế hệ trong đó có Haller, và dường như không chỉ những cá nhân yếu đuối, thấp kém mới mắc phải, mà chính ở những con người giàu thể lực, trí lực nhất, tài ba nhất…
Đặc biệt mang màu sắc tự truyện và là tác phẩm nổi tiếng nhất của Hermann Hesse, Sói Thảo Nguyên (1927) hòa quyện tuyệt vời tư tưởng Á Đông huyền bí siêu linh với nền văn minh châu Âu. Trong khi khắc họa sâu sắc và xúc động hành trình của một tâm hồn đi đến giải thoát, Sói Thảo Nguyên đồng thời là bức tranh thấm đẫm hương vị tình yêu hoan lạc, thể hiện đầy ám ảnh cuộc xung đột tinh thần diễn ra giữa bản chất sói và người trong một tài năng xuất chúng bị mắc kẹt giữa hai thời đại đang nung nấu chiến tranh.
Không kém Ulysses [James Joyce] và Bọn làm bạc giả [André Gide] về thử nghiệm viết táo bạo, Sói Thảo Nguyên cũng là cuốn tiểu thuyết đầy thách thức, gây xáo trộn tâm trí, là phần thưởng quý giá cho những độc giả đang nỗ lực tiếp cận một nước Đức tri thức thời cận đại.
Thông tin tác giả:
Hermann Hesse sinh ngày 2.7.1877 ở Calw vùng Wũrttemberg (Đức) và mất ngày 9.8.1962 ở Montagnola (Thụy Sĩ). Cha của ông đã sống ba năm ở Ấn Độ với tư cách là nhà truyền giáo, mẹ ông là con gái của nhà truyền giáo, nhà Ấn Độ học, tiến sĩ Hermann Gundert- một người có học vấn uyên thâm về Ấn Độ và có riêng một thư viện lớn.Năm 1890, Hermann Hesse học Trường Latinh. 1891, ông học thần học. Ông bỏ học do thấy mình không thích hợp với nghề làm giáo sĩ, rồi 1892 ông học nghề buôn bán sách. 1899-1904, ông sống ở Bael (Thụy Sĩ) và mở hiệu sách cũ. Từ 1904, ông sống ở Gaienhofen bên bờ hồ đẹp như mộng là Bodensee (bên này hồ thì thuộc về Đức, bên kia hồ thuộc Thụy Sĩ) và chuyển sang viết văn chuyên nghiệp. Cũng năm 1904 ông xuất hiện trên văn đàn với tác phẩm Peter Camenzind. Đây là một tiểu thuyết giáo dục (Bildungsroman) rất hấp dẫn bạn đọc đương thời. 1911, ngán cảnh náo nhiệt của thời cuộc nên năm 1912, Hermann Hesse sang Thụy Sĩ và nhập quốc tịch nước này.
Giới thiệu truyện:
- "Đây là một nam tử yêu khí lẫm nhiên, vì nữ nhân yêu quý, vì đạo nghĩa trong lòng, không tiếc đối địch toàn thiên hạ, bước lên câu truyện đồ thần! Nhiệt huyết và truyền kỳ, kích tình và cảm động..."
- Tư Đồ Chiến Dã, ta muốn quyết đấu với ngươi!
Phía bắc Dược Vương thành, trong Phi Tuyết võ viện, một thiếu niên gầm rống như đất bằng dậy sóng chấn kinh cả võ viện.
Phi Tuyết võ viện không cấm quyết đấu, chỉ cần hai bên đồng ý, không ai chết thì võ viện sẽ không cấm cản gì. Hai năm nay trong võ viện xảy ra mấy trận quyết đấu nhưng lần này hoàn toàn khác. Trước kia đa số là đám công tử ca quyết đấu tranh giành tình nhân, biểu diễn ra oai. Lần này là võ giả nhà nghèo lần đầu tiên khiêu chiến với võ giả nhà quan.
Từ xưa nghèo không đấu với giàu, dân không đấu với quan. Về mặt Thần Hồn đại lục, võ giả hàn môn và võ giả thế gia cách biệt một trời một vực. Nhiều người nghe tin tức này, phản ứng đầu tiên là đầu Tiêu Lãng bị lừa đá rồi sao?