Mỗi một con người sống trên đời, ai cũng có ưu điểm và nhược điểm. Nhưng sao khi nhìn vào người con gái ấy người ta lại chẳng thể tìm ra bất cứ ưu điểm nào ở cô?
Cô là người con gái mà trong mắt mọi người là lẳng lơ, hư hỏng.
Người ta thấy cô, sợ,…vì cô là xã hội đen.
Cô giao du với những phần tử tận cùng đáy xã hội.
Tôi nhớ người con gái năm ấy, một đứa bé gái trong sáng ngây thơ tuy thập phần nghịch ngợm. Một đứa bé mang vẻ đẹp thiên thần. Nhưng sao, giờ đây lại hoàn toàn thay đổi…?
Phải vậy không…? Phải chăng thời gian khiến con người ta thay đổi…? Thay đổi…đến mức…đáng sợ…? Tôi không tin…!
Nhưng phải tin thôi khi tận mắt chứng kiến…em sa ngã…
Người con gái thân thương năm nào…đã đổi thay…!!!
Mở đầu…hay…kết thúc ? …cuộc đời người con gái ấy…?
# yêu thầm ## truy thê hỏa táng tràng #
Chu Y Y là một cô gái bình thường, bình thường đến mức ném cô ấy vào một đám người thì sẽ không tìm thấy.
Cuộc đời của cô có một điều không bình thường đó chính là quen biết với Tiết Bùi, Cô thích Tiết Bùi, Bọn họ cùng nhau lớn lên, Cô và Tiết Bùi khi còn nhỏ uống chung 1 lon Coca, cùng nhau chơi bắn bi pha lê ,cô còn ở nhà anh trải qua hết thời gian nghỉ hè, cô không làm kịp bài tập hè thì đều chép lại của anh.
Không hề có người nào cho rằng giữa anh và cô không phải bạn bè trong sáng , bởi vì cô lớn lên thì vô cùng bình thường, mà Tiết Bùi lại lớn lại lên vô cùng rực rỡ.
Cô biết cuộc sống không giống trang truyện cổ tích, cũng biết Tiết Bùi sẽ không bao giờ thích mình, bởi vì cô càng giống như một nhân chứng tình yêu của Tiết Bùi hơn, cô chứng kiến hết tất cả từng cuộc tình của anh, từ cao trung cho đến đại học.
Sau đó,kết thúc kì thi đại học, Tiết Bùi thi đậu Bắc đại, mà Chu Y Y lại thi đậu bắc thành một ngôi trường đại học chuyên khoa, tựa như 《 từ điển Tân Hoa 》 nói: bọn họ đều có một tương lai tươi sáng.
Tốt nghiệp đại học năm thứ ba, Chu Y Y bị người nhà giục đi xem mắt
Rất nhanh, người nhà tìm cho cô một đối tượng kết hôn phù hợp với cô, cũng không cảm thấy đối phương yêu cô bao nhiêu, nhưng bọn họ lại vô cùng xứng đôi với nhau, đều là những người bình thường.
Trước một ngày lễ đính hôn của cô diễn ra, cô gọi điện thoại cho Tiết Bùi, nói với anh rằng mình muốn kết hôn.
Bắt đầu từ ngày đó, Tiết Bùi càng ngày càng trở nên giống với người điên.
*
Đã từng có một Chu Y Y vì tới gần Tiết Bùi, mà bước về phía hắn 9999 bước, nhưng Tiết Bùi không bước nốt một bước còn lại, sau này tiết Bùi lại hướng về phía cô bước 9999 bước, nhưng Chu Y Y quyết định sẽ không bước về phía trước nữa.
"Không có người nào sẽ luôn ở một chỗ chờ anh."
Hán Việt: Tuyết báo tiểu niên O đích sinh nhật thường
Tác giả: Mang Quả Thảo Môi Thỏ
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Mạt thế , Dị năng , Ngọt sủng , Sinh con , ABO , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , 1v1, HE
________________
Tiểu chuột tích trữ đồ ăn báo tuyết thành niên Omega X tự bế chờ ch·ết giá trị vũ lực cao hổ Siberia hai cánh Alpha
Diệp Trừng là tiểu thiếu gia được người người cưng chiều trong gia đình giàu có. Từ nhỏ sức khoẻ của cậu đã ốm yếu hơn người thường và chỉ có thể sống ở bệnh viện.
Cho đến ngày cậu mười tám tuổi, khi nhắm mắt lại, cậu phát hiện mình đã biến thành một con báo tuyết thành niên đang học cách săn mồi.
Chỉ còn ba ngày nữa, cậu sẽ bị mẫu thân đuổi ra khỏi nhà và học cách sống tự lập.
Diệp Trừng: Cứu mạng!!!
*
Lục Vân Kiêu, với thân phận là thái tử của đế quốc. Hắn là người lãnh khốc vô tình, thủ đoạn hung tàn. Đồng thời dành cả cuộc đời mình trên chiến trường để bảo vệ gia đình và đất nước. Khi người khác nhắc tới hắn đều run rẩy bần bật vì sợ hãi.
Tuy nhiên, trong trận chiến cuối cùng với nữ vương trùng tộc. Hắn và nữ vương trùng tộc lưỡng bại câu thương, vì đại giới mà tiêu hao tinh lực của chính mình.
(*) Lưỡng bại câu thương: nghĩa là hai bên đối địch cuối cùng đều thất bại, đều không thu được lợi ích gì.
Ngày nay, dị năng chữa lành cao nhất ở đế quốc chỉ có cấp S. Căn bản không thể chữa trị tinh thần lực bị tổn thương của Lục Vân Kiêu ở cấp SSS. Vì vậy, kết cục duy nhất là chờ đợi hắn đánh mất lý trí, trở thành dã thú mất nhân tính và trở nên cuồng bạo cho đến chết.
Để tránh bản thân phát cuồng, dẫn đến hậu quả nghiêm trọng hơn. Lục Vân Kiêu tự nguyện để người mẹ kế độc ác của mình trục xuất đến hành tinh nguyên thủy.
*
Lần đầu tiên gặp nhau.
"Này, ta không phải ba ba của ngươi. Ngươi nhận nhầm rồi."
Lục Vân Kiêu ngậm cổ Diệp Trừng ra khỏi hang, nghiêm túc nói với tiểu báo tuyết.
"Hức hức, hổ ca ca. Anh là người tốt, thu lưu tôi một chút đi. Tôi rất nhỏ con, sẽ không chiếm bất kỳ không gian nào cả. Cầu xin anh!! Tôi chỉ là con báo nhỏ vô dụng, ăn không đủ no, ngủ cũng không ngon."
Tiểu báo tuyết vừa khóc vừa ôm đùi người nào đó.
...
Khi tai họa ngoài ý muốn bất ngờ ập đến.
Lục Vân Kiêu vốn muốn chết lại không muốn chết nữa. Hắn vẫn còn tiểu báo tuyết ở cạnh, hắn không thể bỏ mặc Diệp Trừng một mình. Tiểu báo tuyết của hắn sẽ sợ hãi.
Nhiệt độ tăng cao, lũ lụt, động đất, sóng thần, bệnh dịch và cái lạnh tột độ... Bọn họ ở mạt thế đấu tranh để sinh tồn, dùng tình yêu thương tưới đẫm những bông hoa hy vọng trong những ngày ở mạt thế.
****
Tiểu kịch trường.
Diệp Trừng luôn nghĩ rằng cậu và Lục Vân Kiêu chỉ là những động vật bình thường, cho đến một ngày cậu bị sốt cao.
"Hổ ca ca, em sắp chết rồi phải không?"
"Đồ ngốc, thời kỳ phát tình của em sắp đến rồi."
Lục Vân Kiêu bất lực, không ngờ lại gặp được một omega có độ xứng đôi 100% với mình ở đây.
"Chẳng phải kỳ phát tình của báo tuyết là mùa đông sao? Bây giờ là mùa hè."
Diệp Trừng bối rối, sợ hãi đến mức bật khóc. Cậu vội vàng tìm kiếm sự giúp đỡ của Lục Vân Kiêu.
Mãi cho đến khi bị con hổ lớn ăn sạch, cậu mới nhận ra rằng cơn sốt này không phải là cơn sốt bình thường.
----------
Mẹo
1. 1v1, HE, làm ruộng ở phía trước, thoát khỏi ngày tận thế ở giữa và quay lại tát vào mặt kẻ cặn bã ở cuối.
2. Thụ có dị năng của bàn tay vàng, được thức tỉnh hoàn toàn sau khi trưởng thành. Su Su Su, đây thực chất là một câu chuyện ngọt ngào.
3. Công là một con hổ Siberia bạch ( được gọi là hổ Đông Bắc) có cánh trên lưng.
4. Bối cảnh Tin tế ABO, có thể hoá thú và có dị năng, lẩu thập cẩm phương đông-tây, giả thiết siêu nhiều, không cần khảo chứng, tác giả đem logic ném xuống nên mới có thể viết ra, không bao giờ viết cốt truyện chảy, vẫn là khóc chít chít lăn trở về cảm tình của ta lưu đi.
--------------
Tag: Sinh con, dị năng, mạt thế, ngọt văn, nhẹ nhàng, đất hoang
Vai chính thị giác: Diệp Trừng | hỗ động: Lục Vân Kiêu
Một câu tóm tắt: Tiểu báo tuyết sinh tồn ở vùng đất hoang.
Lập ý: Mặc kệ ở hoàn cảnh nào cũng phải sống tiếp.
“… Có lẽ đã từng lướt qua nhau trong biển người mênh mông, lúc ngoảnh đầu nhìn lại sẽ có cảm giác quen thuộc. Cũng có thể một phía vẫn còn độc thân, ánh mắt đăm đắm nhìn dán vào người kia. Cũng không loại trừ cả hai vẫn một mình, nhìn nhau nở nụ cười, sau đó hoặc sẽ tiếp tục duyên phận trước kia, hoặc sẽ vì hàng vạn nguyên do mà lại bỏ qua nhau lần nữa.…Mà mấy năm nay, trong thành phố không to không nhỏ này, họ chưa từng gặp lại.… Không ai ngờ rằng, gặp nhau, lại trong tình cảnh đó. ”
Ngày thứ ba sau đám cưới Dư Tịnh vô tình gặp lại mối tình đầu của mình - Trình Lãng. Giờ đây cô lại xuất hiện trước mặt anh với tư cách chị dâu họ. Kinh ngạc, bối rối, xúc động, những kí ức tươi đẹp đã qua cứ không ngừng hiện về chiếm lấy tâm trí họ. Khi mọi hiểu lầm đã được hóa giải, hai con người ấy sẽ làm gì để đối diện với tình cảm cũ và hoàn cảnh mới?
Lời tác giả: Tân Giới
Truyện về người sống tại tu chân giới chết và lưu lạc tới trái đất không hề xa lạ với độc giả. Trong bộ truyện này cũng vậy nhưng nó lại có chút mới lạ về khía cạnh cuộc sống và cách tiếp cận. Nhân vật chính trong truyện là Thiên Minh, con trai của Trần gia tộc trưởng tại tu chân giới và là người có tài năng, thiên phú tu luyện. Tuy nhiên hoàn cảnh trớ trêu khiến gia đình hắn buộc phải đưa hắn vào chỗ chết, nhưng may mắn thay Thiên Minh thoát được nạn, hắn rong ruổi trên lãnh địa long tộc và sau đó được hai vị nhân tộc thánh đế vô tình đưa đến trái đất.
Ta đã nói bộ truyện này có cách tiếp cận mới lạ, ở đây lạ không phải vì Thiên Minh không phải là chết rồi nhập hồn vào một thân xác trái đất, hắn đến trái đất nguyên vẹn nhưng thay vào đó hắn lại mất đi trí nhớ trước đây và không còn có đan điền.
Là một phụ nữ độc thân có phải là việc đáng báo động?
"Người lớn" thì ra sức chỉ trích: "Con gái các cô bây giờ đòi hỏi quá nhiều đấy! Các cô chẳng biết làm gì để có một đám cưới cả". Bạn sẽ thế nào? Giật mình và cuống cuồng tìm cách để giữ gìn vòng eo thon, cặp mông săn chắc, tía tót bộ móng và tạo kiểu tóc để mong nhận được một vài sự chú ý của đàn ông?
Chờ đã, chuyện đâu còn có đó, cứ sống thoải mái đi nào!
Chỉ bởi vì không ăn tối với Hoàng tử thì đâu có nghĩa rằng bạn không cần ăn như một Nữ hoàng. Chỉ bởi vì giường bạn vắng bóng một người đàn ông, thì đâu có nghĩa bạn không thể mặc bộ đồ lót bằng ren khi đi ngủ. Chỉ bởi vì bạn không quan hệ trong suốt nhiều tháng, thì cũng đâu có nghĩa bạn không được phép đọc "Kama Sutra". Những đêm nóng bỏng đâu chỉ dành riêng cho những nhân tình!
Cuốn sách này giúp bạn hoàn toàn làm chủ cuộc sống!
Quyển I: Kí ức gió.
Quyển II: Làm việc ở MWL. Cảm giác thân thương.
Quyển III: Người thứ ba. Ghen tuông và "Tranh chấp" người yêu.
Quyển IV: Hạnh phúc
Giới thiệu:
- Tình yêu mà Phong dành cho nàng nhiều tưởng chừng như không gì có thể chia cắt được. Trước những cô gái khác cậu ta lạnh lùng, tẻ nhạt. Nhưng nàng đã làm tan chảy trái tim cậu. Cô là người con gái đầu tiên và cũng là cô gái duy nhất đem đến cho cậu biết 2 chữ gọi là tình yêu. Cậu yêu thương, tin tưởng chàng tuyệt đối trừ duy nhất một lần. Mà chính lần đó đã khiến nàng và cậu ta xa cách.
4 năm sau nàng trở về, có quá nhiều thứa thay đổi. Hai người làm lại từ đầu và rốt cục thần tình yêu cũng mỉm cười với họ.
___Sau giọt nước mắt là nỗi buồn đã cố kìm nén. Nó có thể là giả tạo với những "diễn viên nghiệp dư"..
. ___Sau một nụ cười chưa chắc đã là niềm vui. Đừng nghĩ là cứ cười có nghĩa là họ đang vui. Chẳng qua họ đã cố gắng kìm nén nỗi buồn của mình chôn chặt vào trái tim mình mà thôi ...... :'(
__ Khóc vì một người không yêu mình, người mà mình đặt hết tình cảm, cuối cùng cũng phản bội lại mình. Tình yêu thật oan trái.
Tình cảm học trò cũng như thế. Ban đầu cũng tươi đẹp, ngây thơ, trong sáng như tuổi trẻ của một con người, nhưng để lại của nó là những mối tình đầu, hạnh phúc cũng có nhưng đau khổ nhiều hơn.
• p/s: Đã yêu nhau thì đừng nên lợi dụng nhau để sau này khi nhìn về quá khứ ta không phải hối hận .