Lưu ý: Truyện kể theo ngôi thứ nhất, cụ thể là theo lời nữ chính. Nhân vật chính tự xưng là “cô” – đại biểu cho thân phận chư hầu của mình.
Vân Ngạn chỉ muốn yên thân làm một chư hầu nhỏ bé, lẳng lặng vượt qua số kiếp bi thảm của mình.
Trớ trêu thay, nàng bị ám sát không thành, từ đấy vận mệnh của nàng lại càng bi thảm hơn.
Trở thành người cá không đáng sợ, noi chuyện không được không đáng sợ, đáng sợ là lại rơi vào tay thế tử Tề quốc Diệp Thiệu.
Người ta đều biết Ngô Dung là kẻ đần độn, người cũng như tên. Hắn ngoài ăn chơi sa đọa còn thêm cái tính thích khinh người, đã vậy còn học thói trèo cao. mặt dày muốn kết hôn với con gái của trưởng công chúa để bước chân vào hoàng tộc. Bị đánh một trận nhừ tử, hắn vẫn chứng nào tật nấy.
Nghe tin bà chủ Khởi Tú các muốn kén chồng, hắn liền đi ứng cử, thậm chí không biết xấu hổ còn nói nguyện ở rể, không để ý đến hương khói tộc mình……
……………………………………….
Aiz, thật ra chàng không phải là người không biết trời cao đất rộng, càng không phải là kẻ mặt dày muốn dựa vào phụ nữ kiếm cơm ăn. Mà “kỳ ngộ” phát sinh ở trên người chàng là bí mật không thể nói. Chàng chỉ có thể ở trong nhà tu tâm dưỡng tính kiêm tránh tai hoạ, thuận tiện quan sát cô bé ngoài mềm trong cứng nhà kế bên một tay chống đỡ gia nghiệp ra sao.
Xem xem, tình cảm của chàng với nàng từ thưởng thức đến đau lòng, lại đến một chút yêu thương. Cho đến khi nghe nàng muốn kén một chàng rể, cảm tình của chàng rốt cuộc không kìm nén được.
Chỉ là… chàng đã cam chịu ở rể, mà vẫn chỉ là người được nàng nghĩ tới thứ hai thôi sao?
Là tình cảm của nàng với chàng vẫn chưa trọn vẹn……
—————————————
Nhận xét của Tiểu Sên: Đây là câu chuyện nhẹ nhàng, xoay quanh đôi vợ chồng mới cưới. Chàng là người từ hiện đại xuyên về quá khứ, nàng là người mạnh mẽ kiên cường nhưng cũng có lúc yếu đuối mong manh.
Giới thiệu:
Con đường tu tiên của một nữ phụ.
------ --- ------
Lời tác giả:
"Mình thật sự không biết viết giới thiệu,cho nên các bạn thông cảm dùm mình. ^:)^
Vì đây là lần đầu tiên viết truyện nên nếu có không hay thì mong các bạn đừng ném đá.
Mình là một fan của ngôn tình Trung Quốc nên từ ngữ mình sử dụng cũng sẽ bị ảnh hưởng đôi chút, với lại mình đọc truyện cũng hơi nhiều nên có lẽ một số tình tiết nếu giống truyện nào thì đó cũng là vô tình mong các bạn bỏ qua. :)
Truyện này viết về con đường tu tiên của nữ phụ, không có bàn tay vàng, có gắng tự làm nên, trải qua nhiều gian khó.
Cuối cùng thì mình gởi lời cám ơn đến bạn Huyền Anh đã góp ý, sửa lỗi để truyện được hoàn thiện hơn. Cám ơn bạn."
Cô, Trịnh Diệp Vi, một du học sinh được tới Trung Quốc du học một cách kì lạ, đã đến ở cùng nhà với anh, Dương Dương bằng "quyền lực" của Thiên Tú, người chị đáng tin cậy và cũng không kém phần thâm nho. Những câu chuyện từ nhỏ đến lớn, từ vui đến buồn mà hai người trải qua, những sự tình cờ đến khó tin đã khiến tình yêu len lỏi vào trong trái tim của họ như thế nào, mời các bạn đọc.
"Không phải là sự tình cờ, cũng chẳng phải là chị ấy, là định mệnh, là cơn mưa rào mùa hạ ấy đã đưa em đến bên anh. Đó là duyên phận của chúng ta."