Thể loại: Cường công nhược thụ, huyết tộc công x nhân loại thụ.
Editor: Tiểu Chi Chi.
Giữa hai người như có sự trùng hợp tương đồng với nhau về mọi mặt nên họ quyết định nhất kiến chung tình với đối phương.
“Yêu ngươi thi không cần lý do, nhưng dựa vào cảm giác đi, mà cảm giác này, là thiên trường địa cửu.”
Con trưởng của thừa tướng Tịch Triển Linh, thích người đẹp, thích bảo bối, thích đổi kiểu râu,... đi ngoài đường gặp gái đẹp là phải trêu chọc ngay vài câu, dùng đủ thủ đoạn để cướp về phủ, kiêu ngạo bất tuân, người Mộc Dương phủ gọi là “Hoa hoa thái tuế”.
Một người “hung hãn độc đoán” như vậy khiến người ta không nhịn được thơm hai cái, có lúc lại muốn đánh một trận, thế nhưng lại là tới từ một thời không khác—— cũng chính là Trung Quốc địa cầu thế kỉ 21 mà chúng ta vô cùng quen thuộc.
½ của hắn, lười biếng, cẩu thả chậm chạp, mê gái, ở trong mắt của rất nhiều người phủ Mộc Châu là tiểu lưu manh đáng yêu;
½ còn lại, nghiêm túc, kiên trì nhẫn nại, bác học, thâm tình, có gánh vác, tuy rằng có lúc vẫn khôn lanh, nhưng lại là bình loạn tướng quân khiến nhiều người kính phục.
Bắt đầu và vỡ nát của một tình yêu đầu, Tịch Thiên Âm bắt đầu phát huy đặc chất của nhân loại thế kỷ 21 địa cầu của hắn, dương uy khắp nơi ~
Rắn với chuột là thiên địch, không sai, nhưng đâu có quy định nào nói nó nhất định phải ăn đâu!
Rất quá đáng! Nó phải kháng nghị, nó phải bỏ nhà ra đi!
…
Vốn cũng giống như trước kia ra ngoài buôn bán, Tô Hoán Hoa không nghĩ đến, cuối cùng ở trên xe lại nhìn thấy thủ phạm khiến mọi người phải tìm đến long trời lở đất – Tiểu Lục ngốc.
Nhưng mà hiện tại xe ngựa đã rời xa Trích Tinh Lâu cả trăm dặm rồi, cũng không ai dám đưa con “xà vương” này về nhà, hắn không còn lựa chọn nào khác chỉ có thể mang Tiểu Lục theo bên người.
Chỉ là không nghĩ tới Tiểu Lục cứ dần dần quấn quít lấy hắn, mà hắn… dường như cũng dần dần yêu mến con rắn ngốc này…
Không ai hiểu
Chẳng ai hay
Nhiều năm về trước
Thiếu niên mang trên lưng niềm căm hận cường liệt, nỗi bi ai không người thấu hiểu… cùng một mảnh kí ức bị lãng quên…
“Hắn nói, ngươi sẽ hối hận, ngươi nhất định sẽ hối hận
Hắn nói, một ngày nào đó, ta sẽ cho các ngươi những kẻ đả thương ta trả giá thật nhiều
Hắn nói, từ nay về sau tâm ta đã chết…”
Hắn tên… Hách Liên Cô Tuyết
“Đa tình công tử”
“Thánh thủ độc tiên”
Đó là những danh hiệu thế nhân chỉ dùng cho một người
Nam Cung Lộng Nguyệt… giáo chủ Nhật Nguyệt Giáo
Sát khí độc lãnh, hương sen nhàn nhạt
Tuấn nhan tà mị mà tao nhã
Tử sắc phượng nhãn tà tứ đa tình
Bạch y, tử phát, phong tư cao ngạo tôn quý, thân hình mờ ảo tựa tiên ảnh
Chấn hồn đoạt phách!
Nam Cung Lộng Nguyệt…
Lộng Nguyệt..
Nguyệt.
Mười năm chờ đợi mòn mỏi một bóng hình
Đau hắn, sủng hắn, thương hắn… tất cả vì hắn
Hắn không biết
Hắn không hiểu
…Bởi vì… hắn đã quên
“Ta Nam Cung Lộng Nguyệt cả đời có hai chuyện may mắn nhất
Một chuyện, là thật lâu thật lâu trước kia, ta đã gặp hắn
Một chuyện, là ta đã dùng tất cả sinh mệnh đi thương hắn”
~oOo~
Hai yêu tà nam tử khinh cuồng tà tứ, ngạo nghễ đứng trên đỉnh thiên hạ.
Một lần gặp gỡ, trở thành ký ức dây dưa cả đời, ràng buộc khắc sâu tận linh hồn
Tử nhãn hồng đồng nhìn nhau, lẫn nhau trong mắt chỉ có đối phương.
Là địch nhân, cũng là ái nhân
Mang trên mình một tầng cấm kỵ, sở thụ thiên địa nguyền rủa.
* Anh hùng khí đoản : dùng để nói về môt người có tài, tri thức, chí, khí bởi vì gặp phải một thất bại mà mất đi toàn bộ sự sáng suốt….
Vứt tú cầu chọn hôn?
Nam nhân?
Có lầm hay không, muốn tạo phản sao!
Nam nhân này, làm ơn đừng có như da trâu, dính lấy nàng được không !
Nàng còn muốn trở về thế kỷ hai mươi mốt, tiếp tục sự nghiệp làm “Thần thâu” (*thần trộm), không rảnh làm “nương tử” của hắn, được chư !
Hắn có tầm ảnh hưởng nhất giữa chúng quần thần, địa vị dưới một người trên cả vạn người, là một người thân thuộc nhất với hoàng đế, khiến người người căm phẫn.
Hắn bị thế nhân thóa mạ, quan thanh liêm đối với hắn căm thù đến tận xương tủy, hắn là chỗ dựa lớn nhất cho đám quan tham ô trên dưới trong triều.
Tại dân gian, một nửa bách tính cho rằng hắn là tham quan lớn nhất thiên hạ ngày ngày nguyền rủa, một nửa bách tính còn lại thì lại thờ phụng bài vị Trường Sinh cho hắn trong nhà ngày đêm thờ phụng.
Hắn chính là Triệu Tuấn Thần! Một người trời sinh đã định là tham quan, gian thần.
***
Bởi vì một nguyên nhân ngẫu nhiên nào đó, Triệu Tuấn Thần đã xuyên không đến một triều đại xa lạ, trở thành một tên tham quan ác danh khắp thiên hạ. Ở đây, hôn quân cầm quyền, khắp cả triều từ trên xuống dưới đều là gian thần, quan thanh liêm vô dụng, dân chúng chịu khổ.
Triệu Tuấn Thần không hề vì vậy mà chán nản, cũng không vì vậy mà thay đổi dã tâm của hắn, càng không ý từ quan ở ẩn, trở thành bình dân bách tính, chịu đựng sự nổi khổ khắp thế gian.
Vì lẽ đó, hắn chỉ có thể hòa vào đám tham quan trong triều, lợi dụng chức quyền, lực lượng, trở thành tên tham quan có quyền lực nhất từ trên xuống dưới, xoay chuyển càn khôn, hào quang sáng rọi.