Sau khi trọng sinh về năm tám tuổi, tôi phát hiện mình có khả năng đọc được suy nghĩ người khác.
Khi cùng người anh trai đang bị cả mạng xã hội ghét bỏ tham gia chương trình thực tế dành cho phụ huynh và con cái—
Một nữ minh tinh xinh đẹp nhẹ nhàng xoa đầu tôi, ngoài mặt dịu dàng nhưng trong lòng lại đang nghĩ:
“Phiền chết đi được, con nhóc này chẳng phải đang đối đầu với Giang Dĩ Niên (tên anh trai tôi) sao, nếu không phải vậy thì tôi thèm vào mà để ý tới nó.”
Còn người anh khiến ai ai cũng sợ hãi kia - Giang Dĩ Niên - lạnh lùng nhìn tôi, nhưng trong đầu thì đang gào thét:
“Aaaa em gái mềm quá đi mất!”
“Mình lau nước mắt cho con bé kiểu này có thô bạo quá không, lỡ làm con bé đau thì sao?”
“Muốn thơm một cái quá… nhưng lại sợ dọa con bé thì làm sao giờ?”
Tôi cứng đờ người lại trong lòng nữ minh tinh, sau đó quay sang, có chút do dự mà đưa tay về phía Giang Dĩ Niên:
“Anh ơi… ôm em một cái được không?”
Từ khóa hot search lập tức nổ tung
“Mặt lạnh như Diêm Vương, Giang Dĩ Niên lại là một tên cuồng em gái?”
Hán Việt: Thùy thị hoàng đế đô hành, ngã chỉ tưởng đương hoàng hậu
Tên khác: Ngươi làm công thành Hoàng đế nuôi ta
Tác giả: Túy Hựu Hà Phương
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Trọng sinh, Hệ thống, Cường cường, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Kim Bảng 🏆
Edit + Beta: Bánh Crepe Sầu Riêng
( Nhắc nhở: Công thụ trong truyện này không có quan hệ huyết thống)
Văn án:
Hoàng tộc Lan thị của Ung triều nổi tiếng toàn những kẻ điên.
Bọn họ sinh ra đã sở hữu dòng máu tôn quý, ngoại hình tuyệt thế, trí tuệ vô song với tính cách lạnh lùng, tàn khốc, điên cuồng, vọng tưởng.
Số mệnh định sẵn, bọn họ sẽ vì ngôi vị Hoàng đế mà tàn sát lẫn nhau, ngươi chết ta sống.
Sinh ra xuất chúng, chắc chắn không có được kết cục tốt đẹp.
Lan Dịch Hoan là người chiến thắng trong cuộc chiến dành ngôi vị ở kiếp trước.
Hắn trở thành vị Hoàng đế cao cao tại thượng. Trong những năm tại vị, quốc gia hưng thịnh, cuộc sống yên bình, người thân và bạn bè đều chết, cô đơn cả đời.
Cuối cùng sức cùng lực kiệt mà chết, mang theo cái danh tàn nhẫn, xấu xa.
Được lắm, được lắm, chết càng tốt, lão tử đã không muốn làm chuyện này từ lâu rồi!
Lần nữa mở mắt, hắn phát hiện bản thân trở về năm sáu tuổi, còn bị ràng buộc bởi hệ thống.
Hệ thống nói muốn giúp hắn đạt được ngôi vị Hoàng đế.
Lan Dịch Hoan: "... Này còn không bằng để ta chết trở về!"
Hắn định sẽ tìm người thay hắn thực hiện nhiệm vụ của hệ thống.
[ Một vị Hoàng đế đủ tư cách phải thông thạo Tứ Thư Ngũ Kinh. Nhiệm vụ hôm nay là đọc mười cuốn sách thánh hiền. Phần thưởng là một đĩa anh đào, cống phẩm từ Hải Nam.]
Lan Dịch Hoan kéo tay Thái tử ca ca, đặt trước mặt y chồng thư tịch trân quý hiếm thấy.
"Ca ca, huynh phải đọc thật kỹ! Đọc hết rồi, Phụ hoàng sẽ phải lau mắt mà nhìn huynh đó nha!"
"Còn ta, ta bận ăn trái anh đào của ta rồi."
Đời này, Lan Dịch Hoan chỉ mong không còn phải chịu nỗi khổ làm Hoàng đế, chỉ muốn nằm yên hưởng phúc.
Để thực hiện ước muốn này, hắn quyết định dùng Hệ thống Hoàng đế bồi dưỡng ra một người tài giỏi, làm công cụ hỗ trợ hắn thực hiện mong muốn.
*
Thái tử Ung triều dù mang danh chủ Đông Cung nhưng lại chịu sự nghị kỵ của Hoàng đế, phụ tử từ trước đến nay luôn mâu thuẫn.
Một ngày, y mơ thấy chính mình vì tranh đoạt ngôi vị thất bại mà chết thảm. Mà thủ phạm của mọi chuyện lại là Lan Dịch Hoan.
Mưu sĩ bên cạnh y khuyên: "Điện hạ, Thất hoàng tử vẻ ngoài tuấn mỹ, ánh mắt sáng ngời, rất có dã tâm, nhất định phải loại bỏ."
Thái tử lạnh lùng đứng trước giường ấu đệ, dùng ánh mắt sắc bén mà nhìn kỹ hắn.
Trời đã sáng, tiểu hài tử trắng trắng mềm mềm vẫn nằm trong ổ chăn, dáng vẻ chưa tỉnh ngủ, đưa tay về phía y: "Buồn ngủ quá, ca ca, cùng nhau ngủ đi."
Y liền phất tay áo rời đi.
Xuống tay với hài tử như thế, không thú vị.
Thái tử khi đó vẫn chưa biết, đứa trẻ này tương lai sẽ chiếm một vị trí lớn trong lòng y.
Luôn quấn lấy y gọi ca ca, không bị khuôn mặt lạnh lùng của y doạ sợ, yên lặng ở bên khi y thống khổ, vì Phụ hoàng đối xử bất công với y mà giận dữ nói thẳng, thỉnh thoảng sẽ tươi cười nói với y: "Ta thích Thái tử ca ca nhất."
Chỉ một câu nói, liền cứu y khỏi màn đêm đầy phẫn nộ cùng đau buồn.
Một ngày nọ, y nhận ra vị đệ đệ này đã trở thành một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng mình.
Thậm chí còn quan trọng hơn vị trí Hoàng đế kia.
"Ta không muốn làm Hoàng đế nữa.". Y nói với đệ đệ yêu dấu của mình: "Ta chỉ muốn đệ được bình an và hạnh phúc."
Thái tử đem đệ đệ ôm vào lòng, không chú ý đến đôi mắt khiếp sợ mà bi phẫn của đối phương.
Cho đến hôm sau, y nhìn thấy hắn đứng trước mặt người luôn đối nghịch mình, nịnh nọt: "Ta thích nhất là Tam ca ca."
Thái tử: "!!!"
*
Thái tử bây giờ mới hiểu rõ.
Muốn dành được trái tim của Lan Dịch Hoan thì phải cho hắn tiền tài, quyền thế.
Với hắn mà nói, hoàng đế là ai đều được, chỉ cần cấp quyền đưa tiền thì chính là huynh đệ tốt.
Các đại thần vô cùng luống cuống.
Bởi bọn họ phát hiện, Thái tử mỗi ngày đều xử lý công vụ nhiệt tình hơn trước.
Rốt cuộc, Thái tử thành công đăng cơ. Lan Dịch Hoan cũng nhận ra phụ mẫu thật sự.
Vào ngày đăng cơ, Thái tử phong Lan Dịch Hoan làm Nhiếp chính vương, phong hào "Thần".
Đến sau cùng, mọi người đều biết, Hoàng đế cả đời thanh tâm quả dục, hậu cung trống rỗng, suốt một đời chỉ để tâm một người, chính là Thần thân vương.
Ngồi ở vị trí này, chỉ vì muốn có được sự vui vẻ của người mình ái mộ.
Nhưng mà không ai biết, Hoàng đế mỗi đêm sẽ trộm đến Vương phủ của Thần thân vương.
"Buồn ngủ quá, đệ đệ, cùng nhau ngủ nha."
Một lòng hưởng phúc, có sữa chính là nương, tiểu bạch nhãn lang thụ x Vì muốn có được trái tim đệ đệ, oán giận tranh ngôi vị Hoàng đế công.
Ps: Vai chính có thân thế ẩn tình, công thụ không có quan hệ huyết thống.
Tag: Cường cường, hầu tước, cung đình, ngọt, sảng văn, nhẹ nhàng, HE
Từ khoá tìm kiếm: Vai chính: Lan Dịch Hoan | Vai phụ: Lan Dịch Trăn | cái khác: 1v1, HE, cường cường, ngọt văn
Câu tóm tắt: Sau khi sống lại, phát hiện mọi người đều yêu mến ta.
Lập ý: Nếu gió xuân thương tiếc đoá hoa kia, cho ta trở lại tuổi thiếu niên được không?
Tác giả: Nam Môn Đông Qua
Thể loại: Bách Hợp
Giới thiệu:
Tiêu Ái Nguyệt vẫn chờ đợi, chờ đợi một người, thật lâu, thật lâu
Từ Phóng Tình thẳng tay chặt đứt tơ tình của cô,
Sau đó, mọi thứ dường như lần nữa đầu lại...
Tiêu Ái Nguyệt: quản lý Từ, năm nay tôi mới ba mươi tuổi, vẫn còn rất trẻ, chị có muốn ở bên cạnh tôi không?
Tôi đã theo đuổi Lục Đình suốt năm năm.
Vào ngày trước lễ đính hôn, tôi và Bạch Nguyệt Quang của anh ta cùng bị bắt cóc.
Cả hai ngồi trên sàn nhà kho, mắt to trừng mắt nhỏ.
Bạch Nguyệt Quang khóc sướt mướt, đôi mắt đỏ hoe như thỏ con, trông vô cùng đáng thương.
Hai tên đàn em của bọn bắt cóc thì đang… chơi bài.
Thằng gầy chơi ngu đến mức tôi chỉ muốn giật bài trên tay hắn mà đánh hộ.
Nhìn hắn sắp đánh sai nữa, tôi không nhịn nổi, phun cái giẻ trong miệng ra: "Đánh sảnh!"
Tên gầy khen tôi đánh bài giỏi, rồi nhặt cái giẻ rách dưới đất nhét lại vào miệng tôi.
Tôi: "Mày chờ đấy… Ư ư!!"
Vừa nhét xong thì Lục Đình cũng đến nơi.
√ Tên hán việt: Lão sư, ngã thị nâm đích khoa đại biểu.
√ Tác giả: A Lập.
√ Số chương: 24 chương.
√ Hậu kỳ: The Konbini.
√ Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hài hước, Nhẹ nhàng, Niên hạ, Thầy trò, Vườn trường.
__________
[Văn án]
【Được đằng chân lân đằng đầu học sinh VS Núi băng đến đúng lúc sẽ tan thầy giáo】
Gặp phải một thầy giáo lạnh lùng như núi băng thì phải làm sao đây?
Một từ thôi: Khóc!
(Ghi chú: Mối quan hệ thầy trò ở giai đoạn đầu)
Tôi chết rồi.
Nhận thức này ập đến não bộ tôi cùng với cơn đau thấu xương và ý thức dần mơ hồ. Máu ấm nóng chảy xuống từ thái dương, lướt qua hàng mi, nhuộm đỏ cả tầm nhìn của tôi.
Ba mươi giây trước, một chiếc xe hơi màu đen với tốc độ điên cuồng đã đâm ngang vào chiếc xe thể thao của tôi. Khoảnh khắc túi khí bung ra, tôi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc trên ghế lái – chồng tôi, Mạc Trầm, khóe miệng treo một nụ cười lạnh lẽo đến rợn người.
Còn bây giờ, tôi nằm bất động trong buồng xe méo mó, qua khung cửa kính vỡ nát, nhìn thấy Mạc Trầm và người bạn thân nhất của tôi, Bạch Linh, đang ôm nhau. Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Linh không hề có chút đau buồn, ngược lại còn mang theo nụ cười chiến thắng.
"Cuối cùng cũng giải quyết được cái phiền phức này." Giọng nói ngọt ngào của cô ta vang lên: "Mạc Trầm, cuối cùng chúng ta cũng có thể quang minh chính đại ở bên nhau rồi.”
“Số di sản và cổ phần của cô ta, chẳng bao lâu nữa sẽ chuyển sang tên chúng ta." Mạc Trầm hôn lên trán Bạch Linh: "Ba năm nhẫn nhịn, đáng giá."
Tôi muốn hét lên, muốn xông ra xé nát hai khuôn mặt giả dối kia, nhưng cơ thể đã không còn nghe lời. Bóng tối dần nuốt chửng ý thức của tôi, ý nghĩ cuối cùng là sự không cam tâm và hối hận –
Nếu có thể sống lại lần nữa, tôi thề sẽ không bao giờ để đôi gian phu dâm phụ đó đạt được mục đích!
Ta muốn cùng phu quân hòa ly.
Hiện giờ hắn đã đỗ Thám hoa, đâu còn nhớ đến người vợ tào khang.
Hắn muốn cưới công chúa, nạp tiểu thư, thành phò mã, làm rể quý, sao có thể còn nhớ tới một nữ thêu hoa.
"Kính gửi quý hành khách! Chúc mừng bạn đã trở thành một phần trong chuyến tàu lần thứ 10,000 của K104. Để kỷ niệm ngày đặc biệt này, hãy quét mã QR trên vé để vào nhóm chat. Chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều bất ngờ, trong đó có cả trò chơi nhận lì xì!"
Ngày 4 tháng 12 năm 2022, lúc 18 giờ, hoàng hôn dần bị bóng đêm nuốt chửng, đoàn tàu khởi hành đúng giờ,...
Lúc tham gia show hẹn hò, đạo diễn yêu cầu chọn nam khách mời yêu thích. Tôi chọn Giang Tần cùng công ty, giúp anh ta xào couple để tăng độ hot.
Ai ngờ bề ngoài anh ta tỏ vẻ ngoan ngoãn khéo léo, sau lưng lại nói với fan rằng tôi dựa vào địa vị mà ức hiếp anh ta đủ điều, cuối cùng lại hại chính bản thân mình chết thảm dưới bánh xe, xác không toàn thây.
Nhưng không ngờ, mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về thời điểm show hẹn hò bắt đầu ghi hình.
Ban đầu định trực tiếp hủy hợp đồng, tôi lại đột nhiên nghe được tiếng lòng của Ảnh đế nổi tiếng là trong sáng.
【Tôi đã thầm mến ba năm rồi! Vất vả lắm mới có cơ hội cùng tham gia chương trình, cầu xin Nguyễn Nguyễn chọn tôi đi!】
【Ơ? Cô ấy đang nhìn tôi? Sao lại là ánh mắt này?】
【Không quan tâm nữa, cứ câu dẫn trước đã!】
Tác giả: Đào Tư
Editor: Chanh
Văn án
Giang Lộc tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, phát hiện mình đã xuyên không đến mười bảy năm sau.
Lúc này, người bạn thân từng kề vai sát cánh bên cậu đã có một người bạn tốt hơn, thanh mai trúc mã cũng đã tìm được người yêu. Ba mẹ cậu sau khi cậu mất tích, vì quá nhớ thương nên đã nhận nuôi một đứa trẻ. Chưa dừng lại ở đó, họ còn có thêm một đứa con trai, coi như là một món quà muộn màng của tuổi xế chiều.
Không lâu sau, Giang Lộc lại phát hiện ra một sự thật chấn động hơn là: thế giới mà cậu đang sống thực chất là bối cảnh của một cuốn tiểu thuyết ngọt sủng kiểu đoàn sủng. Nhưng đáng tiếc thay, nhân vật chính của câu chuyện này không phải cậu mà là đứa con nuôi của ba mẹ cậu. Còn cậu thì sao? Chỉ là một phần của đoạn hồi tưởng mở đầu, một phông nền mờ nhạt, một nhân vật pháo hôi làm nền cho ánh hào quang của nam chính.
Vai trò của một kẻ làm nền vốn đã định sẵn là không thể nào so được với nhân vật chính. Hiểu rõ điều này, Giang Lộc quyết định rời xa họ, cố gắng tránh xa vòng xoáy cốt truyện. Nhưng hình như ngay cả thế thì thế giới này vẫn không dung chứa cậu. Mỗi khi cậu bị lãng quên, chìm trong trạng thái "không ai cần đến" thì một phần cơ thể của cậu sẽ trở nên trong suốt.
Giang Lộc không muốn biến thành một kẻ vô hình, không ai nghe thấy, không ai nhìn thấy, cuối cùng chết chìm trong cô độc như một bóng ma. Vì vậy, cậu bắt đầu vắt óc nghĩ cách làm sao để mình trở nên "được cần đến".
Cho đến khi Lâm Huyên xuất hiện.
Cậu phát hiện ra chỉ cần Lâm Huyên ở bên cạnh, cơ thể cậu sẽ không biến mất. Cậu không cần phải gắng sức để trở nên "được cần", cũng không bị cốt truyện xóa bỏ sự tồn tại nữa.
Giang Lộc rất biết ơn Lâm Huyên, vì vậy cậu sẵn lòng làm mọi điều mà hắn yêu cầu.
Kể cả việc cung cấp tất cả hành tung của mình, luôn mang theo thiết bị nghe lén mà Lâm Huyên đưa cho, thậm chí là… để hắn giam cầm mình...
Thái hậu thích dùng đạo đức để trói buộc người khác, thế lực ngoại thích thì hoành hành ngang ngược.
Thái tử vô tài vô đức, các hoàng tử khác thì ôm mộng bá vương, thèm khát ngai vàng.
Các công chúa tuy là cành vàng lá ngọc, nhưng thường xuyên bị phò mã và nhà chồng ức hiếp.
Phi tần trong hậu cung thì đấu đá không ngừng, mạnh ai nấy tự lo lấy thân.
Ngay cả các ngôn quan cũng lời lẽ sắc bén, chỉ cần ta hơi sơ sẩy một chút là lập tức bị chửi bới thậm tệ.
Mẹ nó chứ, làm hoàng đế mà đến mức này thì đúng là mất mặt.
Ngày đầu tiên làm hoàng đế, ta đã muốn chém đầu người khác rồi.
Tác giả: PHONG LÍ THOẠI
Tran / Editor: Ý Dung
Thể loại: Cổ đại, Song trùng sinh, Cung đình hầu tước, Ngược, Gương vỡ lại lành, Hào môn thế gia
Độ dài: 70
Giới thiệu
[Kiếp trước]
Mùa thu năm Xương Bình thứ 36, Tần Vương Tiêu Yến thất bại trong trận chiến do bản đồ phòng thủ thành bị trắc phi Diệp Chiếu đánh cắp. Chàng ngã xuống nơi sa trường, thi thể bị treo trên thành lâu bởi quân phản loạn.
Đêm đó, có kẻ muốn đoạt xác nhưng không thành, cuối cùng ôm thi thể chàng mà chết bên ngoài thành.
Rạng sáng hôm sau, đại quân Tần Vương siết chặt vòng vây, tiêu diệt phản tặc, xoay chuyển cục diện.
Hóa ra là một màn “gậy ông đập lưng ông”.
Từ đó, Tiêu Yến nắm giữ binh quyền tứ phương, bình định thiên hạ.
Trong quân doanh Đại Hạ, chén rượu mừng hòa cùng khói lửa chiến thắng.
Tiêu Yến lui hết cận vệ, một mình bước lên thành lâu. Trước mắt chàng, hình bóng nàng vẫn hiển hiện, nhưng cuối cùng chỉ có thể khẽ phất tay xua đi.
Chàng đã tận tình tận nghĩa, cuối cùng vẫn làm nguội lạnh trái tim sắt đá.
Nàng từng trộm đi một bộ bản đồ giả, đổi lại, chàng lợi dụng nàng một lần. Coi như đáp trả lại những năm tháng nàng ẩn thân bên cạnh, thu thập tin tức. Đến đây xem như thanh toán xong, ân oán chấm dứt, giang hồ hai lối.
Tiêu Yến đè nén tâm ma, tung áo choàng rời khỏi thành.
Chàng không nghĩ về nàng.
Chỉ muốn nâng chén kính anh hùng đã che chở thân xác chàng, cũng như tạ lỗi với những linh hồn đã uổng mạng trong trận chiến này.
Đêm trăng lạnh lẽo, gió cuốn hơi sương.
Bên ngoài thành, chiến trường nhuốm máu, mùi huyết tinh quẩn quanh giữa xương trắng chất chồng, đất đai thấm đẫm máu tươi.
Giữa những thi thể ngổn ngang, một bóng dáng nhỏ bé loạng choạng bước đi.
Một bé gái, tóc tai bù xù, đôi chân trần giẫm lên đất lạnh, từng bước dò dẫm giữa bãi chiến trường.
Từng thi thể một, nàng run rẩy gạt ra.
Từng tiếng một, nàng nức nở gọi: “Mẹ…”
Cuối cùng, thân thể nhỏ bé gục xuống bên chân Tiêu Yến.
Nàng ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn lên.
“Đại nhân, ngài có thấy mẹ ta không?”
Tiêu Yến khẽ siết tay, ánh mắt sắc lạnh dưới ánh trăng khẽ rung động.
“Mẹ ngươi là ai?”
Dưới ánh sáng bạc nhạt, y bào ngân sắc của hắn phất nhẹ trong gió, nhưng sắc mặt lại dần dần tái nhợt.
“Diệp Chiếu.” Nữ hài đáp.
“Đêm qua, mẹ nói cha yêu nhất sạch sẽ, không nhiễm bụi trần, không thể phơi sương dãi nắng. Nàng muốn đưa cha về nhà, bảo ta ở đây chờ nàng.”
Nàng cắn môi, giọng nói run rẩy:
“Nhưng đến bây giờ, mẹ vẫn chưa trở về…”
[Kiếp này]
Diệp Chiếu sống lại một đời, vẫn là thanh đao sắc bén nhất trong Huyết Vệ Doanh, vẫn bị đưa đến bên cạnh Tần Vương Tiêu Yến với thân phận Ám Tử.
Ngày bước vào phủ, nàng khẽ siết chặt chuôi đao giấu trong tay áo, cố giữ cho lòng mình bình tĩnh.
Nàng nghĩ, kiếp này là để trả nợ.
Người nam nhân thanh quý nhưng ốm yếu kia, dù thế nào nàng cũng phải bảo vệ hắn thật tốt.
Tuyệt đối không thể để bi kịch đời trước lặp lại.
Không thể để hắn uổng mạng thêm một lần nữa.
Bởi vì kiếp trước, chính tay nàng đã hại chết hắn.
Vương phủ, đình viện sâu hun hút.
Dưới bóng hoàng hôn đỏ rực, hành lang dài uốn lượn dẫn đến Thuỷ Tạ, nơi Bách Hoa Yến vừa được bày ra.
Người tham dự lục tục đến đông đủ.
Một lang quân khoác y bào thêu hoa, trên tay phe phẩy cây quạt, dáng vẻ lười biếng không tình nguyện bước vào.
Bốn mắt giao nhau—
Tiêu Yến khựng lại. Ngón tay run lên, cây quạt trong tay rơi xuống đất.
Diệp Chiếu cúi thấp mi, tránh đi ánh mắt hắn, nhưng tâm trí lại bị một hình ảnh khắc sâu trong trí nhớ xé nát—
Kiếp trước, trên thành lâu.
Thi thể hắn bị treo lơ lửng giữa trời đêm lạnh giá.
Tag: song trọng sinh, gương vỡ lại lành.
Cp: Diệp Chiếu x Tiêu Yến
【Livestream huyền học + Thiên kim thật giả + Lật ngược tình thế, ngược tra nam + Sảng văn】
【Nữ chính thanh lãnh mạnh mẽ, chỉ tập trung vào sự nghiệp vs Nam chính ngoài lạnh trong nóng, thực chất là “cún con” cực kỳ yêu thương nữ chính】
Thượng tiên Lương An Vãn đang phi thăng thì bị một tia sét đánh trúng, xuyên tới xã hội hiện đại và trở thành thiên kim giả không ai yêu quý.
Cô phải đối mặt với việc bị công ty đóng băng sự nghiệp, bị toàn bộ cư dân mạng ghét bỏ, và số dư tài khoản ngân hàng chưa đến bốn chữ số – một khởi đầu địa ngục.
Lương An Vãn: “... Nếu đã như vậy, đành phải làm lại từ đầu bằng nghề cũ thôi.”
Trên ứng dụng Shark, đột nhiên xuất hiện một phòng livestream huyền học, cư dân mạng khinh thường nói: “Đã là năm 2024 rồi, vậy mà vẫn có người phong kiến mê tín.”
Nhưng chẳng bao lâu sau, phần bình luận đã hoàn toàn thay đổi.
“Đại sư, cô bảo tôi đừng kết hôn, quả nhiên bạn trai tôi đã ngoại tình, mà tình địch lại còn là một anh chàng cơ bắp!”
“Đại sư, cô nói ba tôi sẽ gặp tai nạn đổ máu, may mà tôi kịp thời quay về cứu ba một mạng! Cô đúng là ân nhân cứu mạng cả gia đình tôi!”
Phòng livestream trở nên nổi tiếng chỉ sau một đêm, danh tiếng của Lương An Vãn cũng được cải thiện đáng kể.
Không chỉ những anti-fan trước đây trở thành fan hâm mộ trung thành, mà cả Địa phủ cũng tìm đến cô, nhờ cô làm đại diện.
Ban ngày xem bói cho nhân gian, ban đêm làm âm sai livestream bắt hồn.
Những hồn ma đang lẩn trốn bị Lương An Vãn áp giải về Địa phủ, kinh ngạc phát hiện hàng tỷ hồn ma ở đây đều đang xem livestream của cô!
Điều đáng sợ hơn là, người đứng đầu Địa phủ – Phong Đô Đại Đế – lại là fan hâm mộ số một của Lương An Vãn, ngày nào cũng đăng nhập siêng năng trong siêu thoại của cô, điểm danh đủ 365 ngày không nghỉ!
Sau này, họ mới phát hiện, hóa ra Phong Đô Đại Đế đang âm thầm ủng hộ... vợ mình.
Các hồn ma:... Thôi thì đành nuốt nước mắt mà xem livestream của bà chủ vậy!
Sau khi ở bên Kỳ Văn, hắn bảo tôi tiếp cận một học sinh nghèo mới chuyển đến.
Vì tiền, tôi đồng ý.
Cậu học sinh đó quá đơn thuần.
Nhận thư tình của tôi, ăn bữa sáng tôi chuẩn bị, rồi cứ thế bám lấy tôi không rời.
Đúng lúc tôi còn vui mừng vì nhiệm vụ tiến triển thuận lợi thì Kỳ Văn bỗng nổi điên, cảnh cáo tôi tránh xa cậu ta.
Tôi nghe lời, giữ khoảng cách.
Nhưng cậu học sinh nghèo kia lại nhốt tôi vào phòng dụng cụ, ghé sát tới cắn nhẹ vào cổ tôi, giọng trầm xuống:
“Hắn trả em bao nhiêu? Tôi trả gấp đôi.”
“Tiếp tục theo đuổi tôi, không được dừng lại.”
Mọi người ai cũng ghen tị với Tần Sương, một cô gái nhà quê không đỗ đại học, vậy mà lại có thể lấy được một Doanh trưởng như Ninh Thần Sanh.
Chỉ có Tần Sương mới biết, kiếp trước vì không thể vào đại học mà cô đã phải chịu bao nhiêu đau khổ.
Còn người chồng ấy sau khi ly hôn với cô, đã cưới cô em gái là sinh viên đại học của cô.
Sống lại một đời, cô chỉ muốn tham gia kỳ thi đại học, thay đổi vận mệnh, tránh xa tất cả bọn họ.
“Hoàng thượng, dấu hiệu nhận biết góc vuông là gì?”
“Cái đệch? Ngươi cũng vậy à?”
“Ừm ừm!” Ta kích động chen qua An công công, chìa hai tay về phía Hoàng thượng.
“Ngươi còn nhớ nội dung quyển 184 của ‘Tư trị thông giám’ không? Ta nghĩ mãi không ra, mất ngủ hai ngày rồi.” Hoàng thượng nắm chặt tay ta, nhìn ta đầy nước mắt.
“Ơ... Không nhớ ra thì thôi vậy.”
Ta rụt tay về.
Tối hôm đó, Hoàng thượng triệu ta thị tẩm.
“Ta có ba yêu cầu!”
Hoàng thượng vừa bước vào cửa đã bị câu nói của ta dọa cho giật mình.
“Ta có thể ngủ dưới đất hoặc trên trường kỷ, ngươi cứ ngủ trên giường, ta sẽ không thật sự thị tẩm đâu. Yên tâm đi.” Hoàng thượng ngừng một chút, “Hay là ngươi ngủ trên giường đi.”
Ta hơi áy náy: “Chúng ta có thể thay phiên nhau ngủ trên giường, dù sao ngươi cũng là Hoàng thượng.”
“Ngươi mới xuyên không đến à?” Hoàng thượng ôm chăn trải giường dưới đất cho mình.
“Hoàng thượng, dấu hiệu nhận biết góc vuông là gì?”
“Cái đệch? Ngươi cũng vậy à?”
“Ừm ừm!” Ta kích động chen qua An công công, chìa hai tay về phía Hoàng thượng.
“Ngươi còn nhớ nội dung quyển 184 của ‘Tư trị thông giám’ không? Ta nghĩ mãi không ra, mất ngủ hai ngày rồi.” Hoàng thượng nắm chặt tay ta, nhìn ta đầy nước mắt.
“Ơ... Không nhớ ra thì thôi vậy.”
Ta rụt tay về.
Tối hôm đó, Hoàng thượng triệu ta thị tẩm.
“Ta có ba yêu cầu!”
Hoàng thượng vừa bước vào cửa đã bị câu nói của ta dọa cho giật mình.
“Ta có thể ngủ dưới đất hoặc trên trường kỷ, ngươi cứ ngủ trên giường, ta sẽ không thật sự thị tẩm đâu. Yên tâm đi.” Hoàng thượng ngừng một chút, “Hay là ngươi ngủ trên giường đi.”
Ta hơi áy náy: “Chúng ta có thể thay phiên nhau ngủ trên giường, dù sao ngươi cũng là Hoàng thượng.”
“Ngươi mới xuyên không đến à?” Hoàng thượng ôm chăn trải giường dưới đất cho mình.
Tô Nhiễm bị nhà họ Lâm đuổi cổng thẳng cẳng vào ngày cô con gái thật sự của gia đình được đón về.
Cô con gái thật sự nói: "Chị ơi, đều là tại em không tốt, nếu em không trở về thì chị đã không bị đuổi đi rồi. Chị cầm lấy số tiền này, hãy chăm sóc bản thân thật tốt, đừng làm những việc như thế nữa. Con gái phải biết yêu thương chính mình."
Đối với điều này, Tô Nhiễm chỉ khẽ khinh bỉ, ôm chiếc hộp nhỏ mà sư phụ để lại cho cô, tay phải vẽ bùa, tay trái bắt ấn, khiến cả giới quý tộc đều phải run rẩy.
Sau đó, cô gặp được "bạn trai" định mệnh của mình.
"Anh đẹp trai ơi, yêu em đi nhé! Em biết bắt ma, biết xử án, lại còn xinh đẹp nữa!".
Về sau, nghe nói ở kinh đô xuất hiện một tiểu ma nữ quậy phá khắp nơi, khiến nhà họ Lâm khổ sở vô cùng.
Gia đình họ Tô ở kinh đô: "Tiểu ma nữ đó, hình như là đứa bé gái mà phu nhân đã lạc mất năm xưa..."
Khi gia đình họ Tô tìm đến, Tô Nhiễm đang nằm trong lòng Thẩm Tịch Nhượng, ăn bánh ngọt.
Tô Nhiễm chớp chớp đôi mắt tinh nghịch như cáo: "Xem bói không? Ba nghìn một lần, không phân biệt già trẻ."
Tác giả: Mặc Tây Kha
Tran / Editor: Binh Pham ngoc
Beta: Binh Pham ngoc
Thể loại: Thanh mai trúc mã, Hào môn thế gia, Thanh xuân vườn trường, HE, Sủng Ngọt, Hiện đại, Hoán đổi linh hồn, Hài hước
Độ dài: 248
Giới thiệu
---
**Nhà họ Mục gặp scandal lớn.**
Con gái trong cặp song sinh long phụng của gia đình từ nhỏ đã bị bảo mẫu tráo đổi, bị bỏ rơi ở vùng quê suốt mười bảy năm, mãi đến bây giờ mới được đón về!
Tiểu thư thật trở về, nhưng không có tình thân, chỉ có sự thương hại.
Ba mẹ nhà họ Mục: “Chúng ta và Dao Dao đã có tình cảm sâu nặng, không thể để con bé mất mặt, nên chỉ có thể nói với bên ngoài rằng con là con nuôi, con sẽ không trách chúng ta chứ?”
Vị hôn phu vốn thuộc về cô cũng nói: “Vị hôn thê của tôi chỉ có thể là Dao Dao! Đồ nhà quê, cút đi.”
Người anh song sinh điển trai, Mục Khuynh Diệc, lại có thái độ khó đoán.
Chân tiểu thư Hứa Hân Đoá bình thản đáp: “Không sao cả.”
---
Hứa Hân Đoá từ nhỏ đã có thể hoán đổi thân xác với một thiếu niên bí ẩn.
Thiếu niên đó luôn ngông nghênh nói: “Không muốn học đàn piano đâu, cậu đi thay tôi đi.”
Hứa Hân Đoá giúp cậu ta giành vô số giải thưởng, trở thành học bá, dùng chính cơ thể của cậu tôi luyện ra khí chất quý tộc và tài hoa xuất chúng.
Tại một bữa tiệc, cả nhà họ Mục đều sững sờ khi thấy vị đại thiếu gia nhà tài phiệt sải bước về phía Hứa Hân Đoá, cất giọng đầy bá đạo:
“Làm bạn gái tôi đi. Nhà em tuy nhỏ bé, nhưng em đẹp mà.”
Hứa Hân Đoá mỉm cười đáp: “Thật ra tôi cũng nhớ ba mẹ mình rồi.”
Nhanh vậy đã đổi cách xưng hô rồi sao?!
---
**Chân tiểu thư lãnh đạm, giết sạch đám não tàn × Đại thiếu gia tài phiệt ngông cuồng, bá đạo, lạnh lùng**
(*Lưu ý: Đây là một bộ truyện cẩu huyết, có yếu tố nhân vật phụ bị hạ trí thông minh.*)
Sau khi chồng qua đời, anh ta để lại cho tôi một đống chuyện thối nát trong nhà
Bố mẹ chồng cần uống thuốc lâu dài để duy trì sự sống, con cái gào khóc đòi ăn, còn có món nợ nần cao ngất ngưởng.
Mà chờ đến ngày tôi sắp tàn hơi và trả hết nợ.
Ông xã đã sống lại, đã vậy còn dẫn theo cô vợ nhỏ mới của mình.
Anh ta nói: "Anh chỉ đi trốn nợ mà thôi, chẳng lẽ em thật sự hy vọng anh chết sao?"
"Lần này anh lại thiếu một trăm vạn, em trả thay anh đi, dù sao em có thể trả được một lần thì lần thứ hai cũng trả được thôi!"
Tôi không đồng ý, anh ta mua bảo hiểm cho tôi trước thời hạn và khiến tôi qua đời ngoài ý muốn.
Khi mở mắt lần nữa.
Tôi trở lại cái ngày chồng tôi chết giả.
Một vụ tai nạn xe, tôi xuyên thành nữ chính nhu nhược trong truyện niên đại những năm 80.
Chồng chê tôi quê mùa không biết điều, lại còn qua lại mập mờ với con bé phát thanh viên l.ẳng l.ơ trong xưởng.
Bố mẹ chồng coi tôi là cái mỏ tiền, ép tôi nộp hết lương để trợ cấp cho cô em chồng góa bụa.
Em chồng vừa được ăn được nói được gói mang về nhưng cái mỏ lại không ngừng ch,,,ửi rủa, ăn của tôi, uống của tôi, còn ch.ửi tôi là đồ nhà quê vô học.
Hừ.
Tôi đây là ai chứ? Sếp thì bật, đồng nghiệp thì xé, đ...ánh khắp khu phố không đối thủ, siêu cấp mỹ nhân " thiếu nữ thừa nam" đây.
Gặp phải tôi, coi như bọn họ xui tận mạng rồi.
Mấy con qu..ỷ hút m...áu kia, chếc hết đi cho bà!
Ta là một quý phi, có thể nghe được tiếng lòng của hoàng thượng.
Ở kiếp trước, ta luôn thuận theo tiếng lòng ấy, mọi việc đều làm theo mong muốn của hắn.
Tưởng rằng có thể thăng quan tiến tước, được phong làm hoàng hậu.
Nào ngờ, hoàng thượng lại là kẻ bỉ ổi.
Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, cuối cùng lại đem lòng yêu một nữ tử chài lưới ngoài cung.
Bất chấp lời can ngăn của triều thần, phong nàng ta làm hoàng hậu.
Lại sợ ta sẽ làm hại vị hoàng hậu kia, liền sớm ban c.h.ế.t cho ta.
Đời này sống lại, vừa nghe thấy tiếng lòng của hoàng thượng, ta liền đem tin tức tiết lộ cho những kẻ đối đầu với ta.
【Bệ hạ hễ ăn vải là bị nổi phong chẩn.】
【Bệ hạ định ra tay với nhà ngươi.】
【Bệ hạ khen ngợi muội muội ngươi không dứt lời.】
An phi, Thục phi cùng các phi tần khác đều kinh hãi.
“Hoàng tỷ, ta phải làm sao bây giờ? Hoàng tỷ mau nghĩ cách giúp ta đi!”
Tác giả: Khương Chi Ngư
Tên gốc: 明知故婚
Số chương: 100 (84 Chương chính truyện + 16 Chương ngoại truyện)
Thể loại: Hiện đại, 3s, Con cưng của trời, Cưới trước yêu sau, Nhà giàu, Ngọt Ngào, Tinh anh trong ngành.
Giới thiệu vắn tắt:
Ôn Trình Lễ là người nắm quyền tập đoàn, trẻ tuổi tuấn tú, thanh lịch tao nhã, giá trị con người cả trăm tỷ, chưa từng dính dáng đến tin đồn tình ái.
Sáng thứ Hai, trang web chính thức của tập đoàn chúc mừng anh mới cưới.
Theo thống kê trong ngày, hai chữ “bà Ôn” trở thành cụm từ được tìm kiếm nhiều nhất trên mạng.
–
Chúc Tòng Duy sở hữu một khuôn mặt lạnh lùng, làm nghề nghiệp phục dung cho tử thi, cơ duyên xảo hợp ở nhờ nhà họ Ôn.
Những lần tiếp xúc ít ỏi của cô với Ôn Trình Lễ đều diễn ra vào giấc khuya.
Sau khi quyết định dấn thân vào con đường hôn nhân, buổi xem mắt đầu tiên của Chúc Tòng Duy đã gặp trắc trở ngay từ lúc đầu, bị người ta cố tình cho leo cây.
Nào ngờ Ôn Trình Lễ chủ động ngồi xuống đối diện, nhìn cô chăm chú: “Không ngại cân nhắc tôi chứ?”
Tại buổi tiệc tối sau khi đăng ký kết hôn, Chúc Tòng Duy sánh bước cùng với anh, là cặp trai tài gái sắc.
Đến lượt người xem mắt từng bỏ chạy đó chẳng lấy ai đoái hoài.
…
Trong giới đồn đại vì muốn ứng phó trước việc bị giục cưới, Ôn Trình Lễ đã lẹ chân xí chỗ người vai vế dưới, hơn nữa điều kiện của bà Ôn không phù hợp với nhà họ Ôn.
Khối người thầm phỏng đoán e rằng cuộc hôn nhân này chẳng kéo dài được bao lâu.
Tới khuya, Chúc Tòng Duy nhớ lại chuyện này, quay sang hỏi anh: “Anh nghĩ sao?”
Hơi thở dịu dàng của người đàn ông phả vào cổ cô, anh lưu luyến nói: “Không phù hợp chỗ nào? Anh thấy ban ngày lẫn ban đêm đều ăn ý mà.”
Về sau.
Tập đoàn Ôn Thành dự định tổ chức hội nghị thường niên, tin tức có thể dẫn theo người nhà bất ngờ được gửi đến điện thoại của Chúc Tòng Duy.
Cô cũng tham gia góp vui, đi xem biểu diễn rút thăm trúng thưởng.
Ôn Trình Lễ phát biểu xong ngồi xuống bên cạnh cô, góc khuất vốn yên tĩnh bỗng chốc trở nên huyên náo sôi động hẳn
Nhân viên mạnh dạn hỏi sếp khi nào dẫn theo người nhà.
Ôn Trình Lễ quay sang Chúc Tòng Duy, mỉm cười hỏi: “Khi nào em mới rảnh đây, bà Ôn?”
Vô số cái nhìn đổ dồn về phía cô.
Ngay cả ống kính máy quay cũng chuyển hướng sang.
– Người trang điểm tử thi lạnh lùng thẳng thắn x Tổng giám đốc vô cùng bao che khuyết điểm và nhã nhặn.
– Chênh lệch 6 tuổi, có chút vờn nhau.
– Thông tin liên quan đến tang lễ trong truyện được tham khảo trên mạng
Một câu giới thiệu vắn tắt: Cưới trước yêu sau với đại gia quyền thế
Lập ý: Kính sợ sự sống cái chết, trân quý cuộc sống
Tác giả: Trần Thập Niên
Tran / Editor: Thoa Trần
Thể loại: Cổ đại, Gia đấu, Hài hước, Nhẹ nhàng, Chữa lành, HE
Độ dài: 117
Giới thiệu
Triệu Doanh Doanh là một mỹ nữ xinh đẹp, nhưng mỗi lần “giao chiến” với tỷ muội trong nhà đều thất bại thảm hại. Đại khái là vì đầu óc nàng không tốt lắm, tất cả đều dùng để đổi lấy dung mạo hết rồi.
Một ngày nọ, nàng lại bị chơi xấu, phụ thân trách mắng, còn phạt quỳ nàng. Từ trong Từ đường đi ra, Triệu Doanh Doanh nhìn ánh trăng sáng, hy vọng thần tiên hiển linh, phù hộ nàng lần sau có thể thắng được tỷ muội trong nhà.
Vậy là từ trên trời rơi xuống một mẩu giấy, bên trên viết tỉ mỉ cách làm thế nào để đối phó lại chiêu trò của mấy tỷ muội.
Từ đó trở về sau, thần tiên vẫn luôn phù hộ cho Triệu Doanh Doanh. Mỗi lần nàng cùng các tỷ muội “giao đấu”, đều có thể toàn thắng!
Ngày nọ, nàng bắt gặp vị hôn phu và muội muội của mình đang gian díu với nhau. Vị hôn phu không những không cảm thấy tội lỗi, còn mắng nàng là đồ ngốc nghếch ngu xuẩn, vô cùng chướng mắt nàng.
Triệu Doanh Doanh tức điên, màn đêm buông xuống, nàng lại cầu nguyện dưới ánh trăng. Khẩn cầu thần tiên ban cho nàng một vị hôn phu tốt gấp trăm lần vị hôn phu kia, để cho hai người kia tức chết đi!
Thần tiên lại lần nữa chỉ dẫn, vị hôn phu tương lai của nàng hiện tại đang ở căn nhà sát vách kia. Thế là Triệu Doanh Doanh liền đi đến gặp, quả thật tốt gấp mấy trăm lần vị hôn phu cũ kia, còn nghe nói hắn là một đại quan ở Kinh thành, nàng vô cùng vui mừng.
Sau này, khi nàng cùng phu quân đến Kinh thành, mới biết được phu quân của nàng không chỉ là một vị quan bình thường mà còn là một người dưới một người, trên vạn người, công danh vô cùng hiển hách Hoắc Bằng Cảnh!
Triệu Doanh Doanh nhất thời sợ hãi không thôi, tất cả mọi chuyện đều là do thần tiên phù hộ mới mê hoặc được tâm trí của hắn, nếu hắn phát hiện ra nàng chỉ là một kẻ ngu ngốc thì sao?
Màn đêm buông xuống, nàng chuồn ra khỏi phòng, dưới ánh trăng tiếp tục cầu nguyện. Phía sau vang lên tiếng cười khẽ, hóa ra lại là phu quân của nàng.
Hoắc Bằng Cảnh nắm lấy tay cô vợ ngốc của mình, dắt nàng về phòng ngủ:
“Làm gì có thần tiên nào? Tất cả đều là ta giúp nàng. Trời lạnh, trở về ngủ thôi.”
-
Hoắc Bằng Cảnh bị người ta hạ độc, bất đắc dĩ phải đến Giang Nam tĩnh dưỡng.
Hắn mai danh ẩn tích ở Giang Nam, thuê một tòa tiểu viện, hằng ngày xử lý số sổ con được gửi từ Kinh thành tới.
Mỗi ngày ở Giang Nam đều trôi qua không chút gợn sóng, duy chỉ có việc, đó là tiểu cô nương sống ở cách vách kia, thật khiến cho người ta có chút phiền nhiễu.
Hoắc Bằng Cảnh nhìn không được, quyết định giúp nàng một phen.
Giúp một chút, không ngờ bản thân càng lúc càng lún sâu vào.
Triệu Doanh Doanh x Hoắc Bằng Cảnh
Mỹ nhân ngu ngốc x quyền thần tâm cơ
Tôi đã nghĩ rằng mình sẽ yêu Tùy Hoài rất lâu, nếu như tôi không nhìn thấy bài đăng trên Weibo của Bùi Chi.
Cô ấy đăng một bức ảnh cảnh mưa, kèm theo dòng chữ: "Bao năm qua, vẫn chỉ có anh chịu dành ba tiếng đợi em tan làm."
Thời gian đăng bài là vào đúng ngày sinh nhật của tôi.
Còn ngày hôm đó, tôi đã ở nhà đợi Tùy Hoài suốt ba tiếng.
Ninh Kiều là người đẹp nổi tiếng ở trong đại viện, được thế hệ trước cùng nhà họ Giang định ra hôn ước từ nhỏ.
Cô có tính cách dịu dàng, thân thể yếu đuối, được gia đình cưng chiều từ bé.
Con trai nhà họ Giang hiện nay đóng quân ở một hải đảo xa xôi, còn có hai em trai và một em gái khó bảo, ai cũng không dám lấy.
Cha mẹ không nỡ để Ninh Kiều lấy chồng, nhưng thông báo xuống nông thôn đã đến.
Thân thể của cô như vậy sao có thể chịu nổi?
Sau khi cân nhắc một hồi, vẫn là đồng ý lấy chồng ở hải đảo.
Đường đi đến hải đảo rất gian nan, Ninh kiều xuống thuyền liền bị ốm, mơ một ác mộng.
Hóa ra, cả nhà bọn họ là đối chiếu tổ của nam nữ chính trong một cuốn tiểu thuyết niên đại.
Nguyên nữ chính và nhà chồng sống hòa thuận, vợ chồng hạnh phúc.
Còn nhà cô, em trai thứ hai dùng con nhện dọa cô, em trai thứ ba dùng chổi đuổi cô đi, em gái út cắt hỏng quần áo của cô.
Doanh trưởng Giang tính tình lạnh lùng, ra nhiệm vụ hàng năm cũng không về, chưa bao giờ bảo vệ cô.
Ninh Kiều từ giấc mơ tỉnh dậy, bên cạnh lại có thêm một người đàn ông đẹp trai cao lớn.
Doanh trưởng Giang bưng một bát canh gà nấu với dừa thanh mát bổ dưỡng, từng muỗng một dỗ cô uống.
Ba người em trai em gái ngoan ngoãn xếp thành một hàng, ngoan ngoãn gọi cô là chị dâu nhỏ.
Ninh Kiều: Sao lại khác với trong mơ vậy?
————————————
Kiếp trước, vợ mới của Giang Hành đã kéo ba người em trai em gái trở về con đường đúng đắn, nhưng vì cứu em gái út mà chết sớm.
Cả nhà bọn họ vì báo thù cho Ninh Kiều, rơi vào âm mưu, kết cục bi thảm.
Sau khi Giang Hành trọng sinh, việc đầu tiên là gọi ba đứa trẻ nghịch ngợm ra bờ biển nói chuyện, chưa kịp mở miệng em hai đã quỳ xuống: “Anh em sai rồi, kiếp trước không nên hù dọa chị dâu nhỏ, sau này mỗi ngày em sẽ đi bắt tôm hùm cho chị dâu nhỏ”.
Em ba nước mắt chảy dài: “Anh em sai rồi, kiếp trước không nên đuổi chị dâu nhỏ đi, sau này mỗi ngày em sẽ xào rong biển, cua và sò cho chị dâu nhỏ”.
Em gái út xoay đầu bóp chặt cổ gà, chỉ huy anh hai leo cây dừa: “Chị dâu nhỏ thích ăn gà nấu với dừa nhất, không hái dừa thì không kịp nữa”.
Tiếng pháo đón dâu vang lên khắp nơi.
Giang Hành quay đầu lại nhìn, liếc mắt một cái liền nhìn đã thấy bóng dáng nhỏ nhắn sợ sệt nhìn về phía mình.
Anh thề, đời này nhất định phải bảo vệ cô thật tốt.
————————————
Ban đầu, các chiến hữu và các gia đình quân nhân trên hải đảo đều nghĩ rằng cuộc sống của gia đình này nhất định sẽ rối loạn, vợ mới xinh xắn chắc chắn không thể trị được doanh trưởng Giang và những đứa trẻ nghịch ngợm của nhà anh.
Ai ngờ sau đó ——
Ninh Kiều ăn tôm hùm, trứng cá muối, da dẻ càng ngày càng trắng hồng mịn màng, cuộc sống ngọt ngào hạnh phúc, em trai em gái ngoan ngoãn hiểu chuyện, được cả nhà chiều chuộng.
Trong buổi tiệc, một người bạn thân của Phó Thịnh Hòa hỏi anh bằng tiếng Tây Ban Nha:
“Phó tổng giám đốc của cậu đã mang thai con của cậu rồi, chị dâu vẫn chưa biết sao?”
Anh lắc đầu: “Hoan Hoan không chấp nhận sự phản bội. Nếu cô ấy biết, cô ấy sẽ biến mất khỏi thế giới của tôi. Đó là cái giá tôi không thể gánh chịu. Tôi đã giấu rất kỹ, đợi đến khi đứa bé chào đời, tôi sẽ mang nó về cho cô ấy nuôi rồi đưa người kia rời đi. Mọi chuyện sẽ kết thúc.”
Nói xong, Phó Thịnh Hòa dịu dàng gắp một miếng thịt nướng đặt vào bát của tôi nhưng anh không hề nhận ra tôi đang cắn chặt môi đến mức run rẩy.
Anh không biết rằng tôi đã học tiếng Tây Ban Nha. Tôi cũng đã sớm biết chuyện anh lén lút đưa cô ta đi khám thai.
Vậy nên, tôi cũng đã giấu anh một chuyện.
Tôi âm thầm hoán đổi thân phận với một người bạn mắc bệnh ung thư. Chỉ cần nửa tháng nữa thôi, ngày định mệnh của bệnh nhân sẽ đến. Và tôi, cũng sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của anh.
Dù anh có lật tung trời đất, cũng sẽ chẳng bao giờ tìm thấy em nữa...
Tô Dương đón em trai của người hàng xóm cũ đến ở nhờ một thời gian.
Cậu em trai vẫn chưa phân hóa.
Ngay ngày đầu tiên cậu em chuyển đến, chị gái Alpha của Tô Dương đã nói thẳng: "Đừng động vào đồ trong tủ lạnh."
Lo cậu em hiểu lầm, Tô Dương giải thích rõ ràng: "Bên trong có thuốc ức chế Alpha."
Cậu em trai vừa ngoan vừa hiểu chuyện, nghe rất nghiêm túc những lời chị gái dặn.
Tác giả: Hà Hiểu Ngư
Tran / Editor: Quỷ Cổ Nữ
Thể loại: HE, Vả mặt, Hiện đại
Độ dài: 19
Giới thiệu
Mẹ chồng ở nhà trút giận lên người con gái tôi, ngày hôm sau tôi báo công an đưa bà ta vào tù!
Tác giả: Thỏ Đông Đông
Tran / Editor: Quỷ Cổ Nữ
Thể loại: Hiện đại, HE, Hào môn thế gia, Góc nhìn nữ chính
Độ dài: 10
Giới thiệu
Sau khi video mắng chửi hai tiếng liền không lặp từ nào của tôi hot, một quý bà đã tìm tôi.
“Một tháng mười triệu tệ, gả cho con trai tôi.”
Tôi đang muốn mở miệng mắng lừa đảo thì thấy quý bà lau nước mắt nói:
“Tính nó nhu nhược, sau khi xảy ra việc ngoài ý muốn thì thường bị người ta bắt nạt. Cái miệng này của cô rất thích hợp để che chở nó.”
Trong bữa tiệc, tôi nhìn người đàn ông đẹp trai ngồi trên xe lăn bị châm chọc mà yên lặng không dám lên tiếng, nảy lòng thương hại, gật đầu đồng ý.
Mãi cho đến một ngày, tôi gặp được người chồng ốm yếu của tôi, ngồi tít trên cùng, trong mắt đầy uy áp.
Anh ấy lạnh lùng nhìn đám người bị anh ấy làm cho phá sản quỳ trên mặt đất đau khổ cầu xin.
Không phải chứ? Mẹ chồng yêu của con ơi, mẹ chắc chắn con trai mẹ nhu nhược không thể tự gánh vác á?
🥀 VIẾT LẠI KỊCH BẢN TRUYỆN NGƯỜI LỚN - ĐIỀM OA (HOÀN)
🥀 Editor: 54321
🥀 Thể loại: Tây Âu, xuyên sách, plot twist, HE
========
🥀Giới thiệu:
Sau khi xuyên thành cô giáo của nữ chính trong tiểu thuyết người lớn.
Tôi được cha nuôi của nữ chính thuê để dạy dỗ cô bé 17 tuổi ấy.
Ông chủ đặt trọn niềm tin vào tôi.
Nhưng tôi là một hệ thống "Tắt Đèn".
Mục tiêu của tôi là biến tất cả truyện người lớn thành truyện trong sáng.
Tiếc thấy đó, ông chủ của tôi ơi, ngài sẽ phải thất vọng rồi.
Thủy Lang xuyên vào cô gái trùng tên trùng họ trong niên đại văn.
Cô gái lầm tưởng tiểu tam khiến mẹ mình tức chết là ân nhân, đầu tiên giao ra ngôi nhà và tài sản riêng của mình ở Thượng Hải, sau đó ngàn dặm xa xôi xuống thôn quê.
Mười năm sau bên trên hoàn trả tài sản, lại bị tiểu tam lừa gạt, xé di chúc, dẫn đến việc căn nhà và tài sản riêng do mẹ để lại đều rơi vào tay hai mẹ con tiểu tam.
Thủy Lang vừa nhận được thư lừa gạt của tiểu tam: Chẳng phải nên xé xát tiểu tam nát bấy như xé tờ giấy di chúc sao?
Nói là làm, Thủy Lang lập tức gửi thư điện báo cho vị hôn phu đã nhiều năm không liên lạc, nói là cần anh trợ giúp kết hôn để về thành phố lấy nhà, nếu như đồng ý thì đến trạm xe lửa đón cô.
Xuống xe lửa, nhìn thấy người đàn ông cực kỳ nổi bật trong đám người, Thủy Lang cũng không bất ngờ, vị hôn phu này rất biết xem xem thời thế, không thể nào không đến.
Nhưng nhiều năm không gặp, cô vẫn phải tiến lên xác nhận quan hệ: "Đồng chí họ Trâu?".
Người đàn ông bất ngờ nhìn cô với vẻ đánh giá, khẽ gật đầu...
Thủy Lang đưa hành lý cho anh: "Đi, đi đăng ký kết hôn."
Một tháng sau, Thủy Lang đưa người đàn ông đến cục quản lý bất động sản, nhìn thấy cả nhà hoảng hốt khϊếp sợ nhìn vị hôn phu mới của cô, đang định giễu cợt thì đột nhiên cảm thấy người đàn ông tuấn tú đang né tránh này có vẻ quen mắt.
Giây tiếp theo, con gái tiểu tam như gặp kẻ địch, kéo lấy cánh tay người kia: "Trâu Khải đã kết hôn với tôi rồi!".
Thủy Lang :...?
Vậy vị hôn phu bên cạnh cô là ai???
Châu Quang Hách:
#Tình cảm ngọt ngào, sảng văn sự nghiệp, nuôi dạy con cái êm ấm, cuộc sống gia đình đời thường#
Tác giả: Sơn Trà Điện
Editor: Chanh 🍋
Văn án :
Bảy năm trước, Hứa Mộng Du thua trò chơi và bị ép phải tỏ tình với người mình thầm yêu. Cậu chạy đến trước mặt Hạ Tư Lê, dúi vào tay anh một lá thư tình, rồi bất ngờ hôn anh một cái. Kết quả là làm cho đối phương sợ đến mức sinh ra nỗi sợ đồng tính.
Bảy năm sau, Hứa Mộng Du tham gia một chương trình hẹn hò trên truyền hình. Ngay trước ngày ghi hình, cậu bỗng nhiên “tỉnh ngộ”. Thì ra, cậu chỉ là một nhân vật bị ghét trong một tiểu thuyết đoàn sủng giới giải trí, nơi các ngôi sao được mọi người yêu mến. Chương trình hẹn hò này chính là điểm bắt đầu cho chuyện tình đẹp như mơ của nam chính công thụ, còn cậu sẽ trở thành kẻ thứ ba độc ác, bị cư dân mạng chửi rủa đến mức phải nhảy lầu tự tử.
Sau khi “tỉnh ngộ”, Hứa Mộng Du quyết định buông xuôi tất cả! Ngay ngày đầu tiên chương trình phát sóng, cậu đã lên hot search với các từ khóa như:
#HứaMộngDu hẹn hò, trả lời tin nhắn lung tung.
#HứaMộngDu và HạTưLê yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên.
#HứaMộngDu và HạTưLê ở chung phòng.
Hứa Mộng Du không ngờ rằng, trong đời mình, lại có ngày gặp lại Hạ Tư Lê, và lần này là trên chương trình hẹn hò.
Chết thật! Chắc anh ấy không nhận ra mình đâu, phải không?
Trong nguyên tác, Hạ Tư Lê là trai thẳng, là người mà nam chính thụ luôn muốn bẻ cong nhưng không thể. Hiểu rõ điều này, Hứa Mộng Du luôn giữ khoảng cách an toàn.
Khi Hạ Tư Lê đi tắm, cậu ra ngoài dạo, khi anh hẹn hò, cậu tránh mặt.
Đến ngày chọn bạn hẹn, Hứa Mộng Du biết chắc Hạ Tư Lê sẽ không chọn mình, nên cậu lén lút chọn anh.
Cậu nghĩ sẽ sớm được về nhà, nhưng thay vào đó lại nhận được thông báo từ đạo diễn:
“Chúc mừng Hứa Mộng Du và Hạ Tư Lê đã chọn lẫn nhau thành công. Ngày mai hãy cùng bắt đầu buổi hẹn hò ngọt ngào của các bạn.”
“?????”
…………………..
Hạ Tư Lê, khách mời nam được yêu thích nhất của chương trình “Tình Yêu Và Trò Chơi” mùa 5, thu hút cả nam lẫn nữ, thư tình chất đầy tay, người thích anh xếp hàng dài đến tận Paris. Nhưng anh có một bí mật: anh mắc bệnh.
Bác sĩ: “Bệnh gì?”
Hạ Tư Lê: “Sợ đồng tính.”
Bác sĩ: “Nguyên nhân?”
Hạ Tư Lê: “Bị một chàng trai hôn, từ đó luôn mơ thấy cậu ấy.”
Bác sĩ: “Đã thử vượt qua chưa?”
Hạ Tư Lê: “Rồi. Đã hôn lại. Nhưng… càng nghiện hơn.”
Bác sĩ: “Nằm viện đi.”
Hạ Tư Lê: “Hả?”
Bác sĩ: “Cậu hết cứu rồi.”
…………………
Hứa Mộng Du vẫn cứ lười biếng, buông xuôi, nhưng không ngờ lại trở nên nổi tiếng.
Cư dân mạng đều “đẩy thuyền” cặp đôi của cậu và Hạ Tư Lê, lời mời đại diện quảng cáo tới tấp. Không còn cách nào khác, cậu đành phải livestream để đính chính:
“Hạ Tư Lê là trai thẳng!”
Nhưng ngay sau đó, mọi người liền thấy người mà cậu gọi là “trai thẳng” tiến đến, ôm lấy eo cậu, rồi ngọt ngào gọi một tiếng:
“Vợ ơi.”【OMG... thẳng ghê.】
Sau này, trong một buổi phỏng vấn của chương trình, có người hỏi Hạ Tư Lê: “Kỷ niệm tỏ tình đáng nhớ nhất của anh là gì?”
“Bị một đàn em cướp nụ hôn đầu, rồi… cong luôn.”
Yêu thầm thành hiện thực, ngọt ngào vô cùng.
🩸 HÌNH NHƯ BẠN TRAI CỦA TÔI KHÔNG PHẢI NGƯỜI 🩸
Tên gốc: 男朋友好像不是人
Hán Việt: Nam bằng hữu hảo tượng bất thị nhân
Tác giả: Trụ Lưu Li
Số chương: 29 chương
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Kinh dị, Ngọt sủng
Editor: Team Sel
🩸 GIỚI THIỆU 🩸
Khi Giang Mạt mở mắt ra, cô phát hiện mình đang ngồi trong một quán cà phê.
Kỳ lạ là cô không còn nhớ gì cả, toàn bộ ký ức đã bị xóa sạch.
Ngồi đối diện cô là một người đàn ông cực kỳ đẹp trai, tự nhận mình là bạn trai của cô.
Anh tỏ vẻ lo lắng, hỏi cô có chỗ nào không khỏe, liệu có cần đến bệnh viện kiểm tra không.
Ngay lúc đó, điện thoại cô nhận được một tin nhắn kỳ lạ: “Quy tắc số 1: Bệnh viện là nơi đầy rẫy nguy hiểm, tuyệt đối không được đi.”
–
Giang Mạt không biết nên tin bạn trai mình hay tin vào tin nhắn bí ẩn kia.
Nhưng khi cô tình cờ nhìn thấy bạn trai trong phòng vệ sinh đang mê mẩn ngửi chiếc váy cô từng mặc. Giang Mạt đã nghĩ: May mà lúc đó không đi bệnh viện.
–
Một câu chuyện về tình yêu biến thái và sự ám ảnh cực đoan, ai không thích truyện kiểu này, xin hãy bỏ qua!
Tác giả: Dật Danh
Tran / Editor: Quỷ Cổ Nữ
Thể loại: Cổ đại, HE, Cung đình hầu tước, Ngược tra, Gương vỡ không lành, Góc nhìn nữ chính
Độ dài: 14
Giới thiệu
Diệp Già Lạc thủ tiết mười năm, phụng dưỡng cha mẹ chồng, dùng sức bản thân chống đỡ phủ Trấn Quốc Công
Trước khi nàng chết, phu quân đã “chết trận” bỗng sống lại, còn mang về một nữ tử và hai đứa con, một trai một gái.
Hoắc Vân Kiêu nắm tay nữ tử kia, đứng trước giường bệnh của nàng, nói: “Ngươi yên tâm, sau khi ngươi qua đời, Phi Nhi sẽ là chủ mẫu phủ Quốc Công. Con trai của nàng ấy sẽ là Thế tử. Ta và nàng ấy cảm ơn tất cả những gì ngươi đã làm cho phủ Quốc Công.”
Diệp Già Lạc nghẹn một hơi, sống sờ sờ bị tức chết.
Ai ngờ vừa mở mắt, vậy mà nàng lại trở về mười năm trước…
Tác giả: Mộ Sơn Khê
Tran / Editor: Quỷ Cổ Nữ
Thể loại: Hiện đại, HE, Hào môn thế gia, Góc nhìn nữ chính, Sảng văn
Độ dài: 10
Giới thiệu
Bạn trai cũ yêu đương với tôi 6 năm, đã chia tay nửa năm trước, đột nhiên xông vào lễ cưới của tôi.
“Đừng kết hôn với anh ta, chúng ta một lần nữa ở bên nhau, được không?”
Phi!
Tôi cảm thấy vừa tức giận vừa buồn cười: “Anh trai à, anh không biết kết hôn là đăng ký kết hôn trước rồi mới tổ chức hôn lễ à?”
Muốn cướp hôn sao không cướp luôn ở Cục Dân Chính đi?
Hiện tại, đã muộn rồi!