Truyền thuyết kể rằng, ba ngàn năm trước, thần thánh chia tách thành hai bộ tộc: Tộc Aesir do Chủ Thần Odin lãnh đạo, đóng đô nơi Asgard và tộc Vanir do Thần Biển Njord cai trị, ở lại đất Vanaheim. Ban sơ, Người Khổng Lồ đã tạo ra thế giới, thống trị đất trời. Dưới sự lãnh đạo của Odin - Chúa tể các vị thần, Mười Hai Chủ Thần đã thay thế địa vị của Người Khổng Lồ. Mâu thuẫn giữa Người Khổng Lồ và chúng thần cũng dần dần tăng lên, dẫn tới cuộc chiến Ragnarok nổi danh - Hoàng Hôn Của Các Vị Thần. Vốn dĩ, các vị thần sẽ không thua, thế nhưng trong thời khắc quan trọng nhất, Hỏa Thần Loki - em trai của Odin đột nhiên làm phản, giết chết ngài. Trước lúc chết, Odin đã dùng sức lực cuối cùng để ngân vang một lời chúc phúc, tái sinh cho thế giới, đưa mười hai vị Chủ Thần vào giấc ngủ say.
Ba ngàn năm, tộc Aesir và tộc Vanir không ngừng đấu đá lẫn nhau. Cuộc chiến vẫn giằng co trong khi con dân của hai dân tộc đang chờ mong sự sống lại của các Chủ Thần. Ena là một cô gái tính tình lãnh đạm, mắc chứng cuồng công việc và say mê kiếm tiền. Cô chỉ là một Thần Thợ Rèn bậc trung sống ở Vanaheim, chuyên lo việc chế tạo vũ khí. Ena có một cuộc sống bình lặng đến nhàm chán, chỉ xoay quanh những đơn đặt hàng vũ khí, vô số màn “đá người yêu” như cơm bữa của cô bạn cùng phòng, kế hoạch mở rộng xưởng rèn của bản thân... và những giấc mơ về một chàng trai tóc đen kì lạ.
"Kiếp trước kiếp này - Tình yêu đã là số mệnh
Ba ngàn năm trước. Hỏa thần làm phản thiêu rụi hết những vinh quang của thần giới
Ba ngàn năm sau. Các vị thần hồi sinh; người đời chợt hỏi:
Ngươi là ai? Ai lại là ngươi?
Chuyện ngày xưa cũ, cũng chỉ vì tình yêu mà ra
Gặp Loki, dường như có vận mệnh chỉ đường, dẫn nàng tiến về phía trước
Đêm trước ngày hôn lễ, người con trai trong giấc mộng hiện ra
Ai là thần tình yêu? Odin lại ở đâu? Ký ức ùa về,những yêu hận, ân oán luân hồi, mang theo "Ragnarok" thổi quét tới
Khi mọi chuyện lộ ra chân tướng
Lưu giữ trí nhớ kiếp trước hay dừng lại với những ấm áp của kiếp này
Cả đời này, đêm đêm cùng nàng gặp nhau trong mộng, tới cùng là Odin, vẫn là hồi ức bất diệt của Người?"
Đột nhiên đến một ngày, xưởng rèn bé xíu của Ena nhận được một mối làm ăn cực lớn: Làm một đôi bao tay trong truyền thuyết cho vị Ma Đạo Sư bậc nhất của dân tộc mình - Lando. Từ đây, cô bị cuốn vào chuyến phiêu lưu đến những vùng đất kì lạ để tìm nguyên liệu làm chiếc bao tay, cũng dần khám phá ra cũng cung bậc cảm xúc mới lạ với người con trai mình vẫn tôn thờ kia. Trải qua nhiều sóng gió, cô và Lando đã thấu hiểu được nhau, và tưởng như một lễ đính hôn sẽ là kết cục hoàn mỹ nhất cho cô thợ rèn nhỏ bé phố Idunn. Nhưng trong đêm trước lễ đính hôn, người đàn ông vẫn ám ảnh cô trong vô số những giấc mơ từ tấm bé đã xuất hiện trong một ngày gió tuyết - đế vương Shujin của tộc Aesir.
Kể từ lúc đó, mối yêu hận kéo dài cả ngàn năm của Ena, Lando và Shujin lại một lần nữa bắt đầu... Ai cũng không ngờ tới, không lâu sau, cả ba người đều sẽ phải thức tỉnh từ thân phận kiếp này, nối tiếp ân oán trong kiếp trước, mở màn cho cuộc chiến quyết định sinh tử tồn vong cho thế giới này.
Trên nền bối cảnh cuộc chiến bất tận giữa Thần tộc và người Khổng Lồ, xuyên suốt bởi lời chúc phúc kéo dài cả nghìn năm cùng những yêu hận liên miên không dứt... Cuối cùng số phận của những vị thần sẽ kết thúc tại đâu?
Một thiếu nữ không màng thế sự, nhặt được một lãng nhân giang hồ trong chốn sơn lâm.
Họ sống trên núi một hồi, lại sống giữa giang hồ một chốc.
Một câu chuyện rất bình thường, cũng chỉ xoay quanh ái tình tình ái, có lẽ còn điểm xuyết một vài cái lý cái lẽ —– Chẳng hạn như, vì sao nam nhân lại nhấc kiếm lên.
Phong Thiên Nhai nói với Yến Cô Minh: [Nếu một người không thể khống chế được chính mình, vậy thì với họ, sức mạnh chỉ là tai họa.]
Phong Đô nói với Yến Cô Minh: [Ta chặt tay ngươi chỉ trong một thoáng vui lòng, còn nỗi hận của một kẻ như ngươi, không đáng để Phong Đô ta lia mắt tới.]
Diệp Hoài Sơn nói với Yến Cô Minh: [Nam nhi thiết kiên đảm đạo nghĩa, bất vấn thương thiên uổng trứu mi*. Trên đời, có rất nhiều chuyện, nhiều việc quan trọng hơn cả mạng sống.]
[*Nghĩa là đôi vai sắt của người đàn ông phải gánh đạo đức chính nghĩa, không thể than trời mà cũng chẳng thể nhíu mày.]
Nhưng Yến Cô Minh lại nói: [Là anh hùng hay tiểu nhân, chẳng nghĩa lý gì với lãng nhân cả. Những điều ta làm, cũng chỉ là vì nàng ấy mà thôi.]
Từ khóa: Chính: Yến Cô Minh, Phong Thiên Nhai | Phụ: Giáp Ất Bính Đinh | Khác: Đinh Bính Ất Giáp
Tuyết Lang: “Nam 9 làm nghề đổi mạng lấy tiền, kiếm đc bao nhiêu y đều tận tình hưởng thụ vì ngày mai chưa biết có còn sống để hưởng hay ko. Sinh hoạt như vậy tất nhiên phải rành rẽ mấy ngón cờ bạc hồng đăng lục tửu. Nhưng tác giả ko nói kỹ về vấn đề này, hơn nữa lúc đó y còn chưa gặp nữ 9 nên việc sạch hay ko sạch thực sự chả mấy ảnh hưởng đến truyện.
Tác phẩm khá nhẹ nhàng, ko ngược luyến, ko nghẹt thở, ko sến súa, ko lố lăng, ko rỗng tuếch, ko ức chế; hài hước vừa phải, cảm động vừa phải, triết lý vừa phải. Mặc dù cũng có giang hồ, võ công, báo thù… nhưng đấy chỉ là cái phông nền và thúc đẩy cho tình tiết phát triển, món chính vẫn là tình củm.
Nói thêm 1 chút về nhân vật. Nữ 9 xinh xắn, tốt bụng, trong sáng; nhưng ko phải ngây ngô theo kiểu tiểu bạch thố mà 1 thân võ công cao cường, rất có đầu óc, hết sức thú vị, đôi lúc hơi bị khó đỡ. Nam chính thì thực hiện nhiệm vụ thất bại, bị người ta chặt mất 1 cánh tay, tay kia bị cắt gân và đc nữ 9 “nhặt” về chăm sóc. Anh này tính tình quật cường, bất cần, vừa cực kỳ tự tôn lại ngầm chứa sự tự ti bên trong. Y ko sủng nữ 9 như mấy nam thần hay làm đâu, mà theo kiểu thiết hán nhu tình ấy, cũng rất có phong vị. Mọi người cứ yên tâm nhảy hố đi nhé! ^_^”
Cô là tiểu thư duy nhất của Lâm gia. Cô thông minh, nhanh nhẹn lại chu đáo, ước mơ duy nhất của cô là được làm quan phục vụ cho quốc gia. Nhưng sau sự kiện soán ngôi đoạt vị của triều đình, gia đình cô vì thương dân nghèo mà bỏ hết ra của cải cứu giúp dân rồi từ một gia đình giàu có trở trở thành nghèo khó, cơm không đủ ba bữa. Nhưng sau lần viếng thăm của vị lão quan đứng đầu triều đình, số phận cô lại bị sắp xếp đến bên cạnh hắn-vị vua đương triều. Và không ngờ tới là, sau khi được đưa vào cung cô mới biết, hoàng đế đương triều là một tên ngốc nên cô có trách nhiệm. . . dạy học cho hắn.
Còn hắn là Thất hoàng tử của Triệu quốc. Từ nhỏ đã bị chính mẫu phi của mình ruồng bỏ. Sau đến năm 15 tuổi, tiên hoàng qua đời, huynh đệ tỷ muội của hắn tàn sát lẫn nhau chỉ vì ngôi vị hoàng đế. Hắn lại là người không màng đến chính sự nay lại bị đẩy lên ngôi vị hoàng đế tẻ nhạt-thứ mà hắn ghét nhất. Đã thế hắn đành giả ngốc trở thành hoàng đế bù nhìn vậy. Nhưng vì cuộc gặp gỡ giữa nàng và hắn, hắn đã thay đổi quyết định trở thành bậc thánh quân nắm giữ mọi thứ trên tay. Như thế hắn mới có thể hảo hảo mà bảo vệ nàng.
Nhưng những sóng gió chông gai kia sẽ chia cách họ bao lâu. Họ có thể dẹp yên triều đình để có thể sống thoải mái bên nhau đến đầu bạc răng long không đó là điều mà ta chưa biết.
Thời đại học Lâm Nặc từng có được tình yêu với Từ Chỉ An - một chàng trai xuất chúng, ưu tú đa tài trong trường nhưng do hoàn cảnh gia đình mà luôn cảm thấy tự ti. Ở bên Từ Chỉ An, Lâm Nặc không tìm thấy cảm giác yêu thương chiều chuộng mà ngược lại cô chính là người chủ động kiếm tìm cảm giác đó. Tình cảm giữa hai người bắt đầu xuất hiện những vết rạn do lý tưởng và suy nghĩ của hai người không nhau. Vết rạn đó ngày càng sâu thêm kể từ khi có sự xuất hiện của Giang Doãn Chính.
Chính dáng vẻ không bao giờ tỏ ra yếu đuối của Lâm Nặc đã thành công trong việc khơi dậy niềm ham muốn bảo vệ của Giang Doãn Chính. Anh khiến cô tìm thấy được niềm khao khát được yêu thương che chở mà bấy lâu không có được khi ở bên Từ Chỉ An nhưng cô vẫn kiên quyết không để mình rơi vào lưới tình của anh. Giang Doãn Chính rất tự tin rằng trong cuộc chơi này anh chính là người thắng cuộc dù anh biết giữa anh và Lâm Nặc vẫn còn tồn tại Từ Chỉ An.
Rất lâu sau, Lâm Nặc vẫn cho rằng trên thế gian này không thể có hai chữ “nếu như”. Cho dù Từ Chỉ An quen cô trước, nhưng đến phút cuối cùng, cô vẫn tiến đến cạnh Giang Doãn Chính. Âu đó cũng là số phận.
Giang Doãn Chính là người bạn trai tuyệt vời hoàn hảo, anh mang đến cho cô tất cả mọi thứ nhưng duy chỉ một thứ Lâm Nặc cũng như bao cô gái khác hằng khát khao nhất thì anh lại chẳng thể đáp ứng. Bởi vì anh là một cơn gió tự do không muốn bị hai chữ “hôn nhân” giam cầm.
“Tất cả mọi thứ em cần, anh đều dành cho em cả, chỉ cần em ở bên anh thế này, em còn điều gì không hài lòng?”
“Cảm ơn anh, đã cho em tất cả tình cảm khiến người khác phải ngưỡng mộ, nhưng giờ thì em phải rời xa anh!”
Hai năm sau, Từ Chỉ An quay về, ba người gặp lại nhau và câu chuyện dang dở lại được viết tiếp……
Vô tình gặp nhau ở bệnh viện rồi số phận run rủi, họ lại là bạn cùng lớp. Điều đó mở đầu cho một chuỗi những sự kiện diễn ra sau đó làm xáo trộn cuộc sống vốn bình yên của Hy Nhã. Cái tên đáng ghét đó chỉ luôn miệng gọi cô là “đồ ngốc”, luôn gây phiền phức cho cô, nhưng cô vẫn không thể rời mắt khỏi cậu ta. Bằng trực giác, Hy Nhã biết trái tim mình đã xao động…
Cô dành cho Nguyên Triệt Dã sự quan tâm đặc biệt. Đắn đo mãi, cô không biết nên tặng cậu món quà gì. Một kẻ tự cao, xấu xa, háo sắc, lúc nào cũng mắng cô là đồ ngốc thì nên chọn món quà nào đây? À, nghĩ ra rồi, cô sẽ mua 2 cuốn nhật ký giống nhau để cả 2 cùng ghi lại những kỷ niệm - “Nhật ký ghi lại những gì trái tim muốn nói… Trao đổi nhật ký cũng giống như trao đổi trái tim vậy”. Và khi trao cho cậu cuốn nhật ký, cô đã rất hồi hộp…
Cuốn nhật ký của Hy Nhã cứ dày lên từng ngày và chỉ viết về một người. Còn người kia, chẳng biết đã đánh mất cuốn nhật ký từ lúc nào, mà nếu còn, có lẽ cũng chẳng có lấy một dòng. Món quà của cô xem ra đã trở nên vô nghĩa. Người đó chỉ lạnh lùng đi bên cô, trêu chọc cô, khiến cô tức giận, buồn phiền hết lần này đến lần khác. Nhưng điều kỳ lạ là người đó cũng khiến cô hạnh phúc dù chỉ là những hành động quan tâm nhỏ bé. Tình cảm trong cô cứ lớn dần, lớn dần. Ngay cả khi người đó thực sự khiến cô bị tổn thương vì quyết định ra đi thì những dòng nhật ký của cô vẫn tràn ngập thương nhớ. Cô mãi sống trong những kỷ niệm về cậu, dù bên cạnh cô luôn có Thần, người yêu thương cô hết mực; rồi cả người luôn mang nụ cười đến với cô, Hứa Dực… Đến khi cô dằn lòng xếp lại ký ức trong trái tim, đến khi cô quyết định để tình cảm của mình lại cùng những dòng nhật ký thì cuốn “Nhật ký từ thiên đường” xuất hiện, hé lộ một sự thật xé nát trái tim cô. Tất cả ký ức lại dội về, cô sẽ phải làm gì đây? Nguyên Triệt Dã thực sự đang ở đâu? Liệu họ còn có thể gặp lại?
“Nhật ký từ thiên đường” khép lại bằng những dòng nhật ký như thế. Và tác giả Tiểu Ni Tử sẽ mang đến cho độc giả câu trả lời ở phần tiếp theo - “Gặp lại ở thiên đường”. Câu chuyện tình yêu đầy cảm động của Hy Nhã và Triệt Dã đã khiến rất nhiều bạn đọc phải rơi lệ. Một cô gái thiếu may mắn vì thính lực và một cậu bé bất hạnh gặp nhau do sự sắp đặt của số phận, tình cảm giữa họ trong sáng, mãnh liệt và bí ẩn như chính những dòng nhật ký kia.
Được mệnh danh là “thiên hậu trường phái mới của các diễn đàn văn học thanh xuân”, nữ nhà văn trẻ Tiểu Ni Tử chính là người mở đầu cho trào lưu văn học lãng mạn tuổi teen với tác phẩm “Nụ hôn của quỷ” (2004). “Nhật ký từ thiên đường” là một trong số rất nhiều sáng tác sau này giúp cô khẳng định vị trí “thiên hậu” của mình.
Một bức ảnh, một vùng biển sâu thẳm đó là cả thế giới của Triệu Thành Tuấn. Tình yêu khiến người ta dũng cảm, tình yêu khiến người ta mềm yếu, quãng thời gian anh yêu cô, anh cố ý nuôi dưỡng một thói quen đứng ở một nơi cao ngắm sao trên trời, rõ ràng biết trong ký ức của cô vùng biển dưới khung trời anh không tồn tại.
Trong những năm tháng anh yêu cô.
Anh vô số lần trong đêm dài cô đơn anh ấn dãy số quen thuộc đó, nhưng khi điên thoại thông liền bị đứt đoạn giống như một ngọn lửa chưa kịp cháy.
Trong những năm tháng anh yêu cô.
Anh thường dùng ngón tay nhè nhẹ khắc chạm vào thành phố nơi cô ở trên bản đồ, kỳ vọng có một ngày có thể tình cờ gặp nhau ở thành phố đó, vì một người, anh đã yêu thành phố đó.
Trong những năm tháng anh yêu cô.
Mỗi năm vào ngày sinh nhật cô anh đều gửi một tin nhắn chúc mừng, nhưng câu trả lời chỉ có một: "Anh là ai?". Bảy năm bảy câu "Anh là ai?", anh chưa bao giờ nỡ xoá đi.
Bảy năm qua cô không biết anh là ai, anh lại biết tất cả về cô. Anh biết cô chuyển nhà mấy lần, biết quán cà phê cô hay tới, biết cô đi dưới mưa luôn không mở ô, biết hoa nhài ở ban công nhà cô khi nào nở, biết cô khi tâm trạng không vui thì mua mấy con cá vàng về nhà nuôi...
Bảy năm qua anh luôn nghĩ anh có thể cho cô cái gì, cuối cùng anh hiểu, anh chỉ có thể để cô sống tốt, cho dù trong cuộc sống của cô anh tiêu tan không dấu vết, giống như cô chưa chưa bao giờ biết anh là ai.
Nếu bạn muốn tìm kiếm những chi tiết nhẹ nhàng, dễ thương, câu chuyện này không dành cho bạn!
Nếu bạn muốn tìm kiếm những tình yêu mòn mỏi chờ đợi không thay đổi, câu chuyện này cũng chẳng thể thỏa mãn bạn!
Nhưng nếu bạn muốn tìm kiếm những mảng gai góc của cuộc sống, tìm kiếm nhữngcon người đang cố gắng mỗi ngày đến gần hạnh phúc, vậy hãy ngồi lại nghe tôi kểmột câu chuyện, một câu chuyện có cay đắng mặn chát những dư vị cuộc đời, nhưngcó lẽ đáng giá khi đọng lại cuối cùng là vị ngọt thanh tao.
Cô bé quen cậu bé khi họ mười ba tuổi, trong câu chuyện trẻ thơ, một vài lời khenngây thơ của cô bé đã trở thành động lực cho ước mơ học múa của cậu bé. Nhưng cuộc đời đổi thay, những đứa trẻ đi theo những ngã rẽ khác nhau, xa nhau rồi lạc nhau. Cô bé tên là Thuấn Nhân, còn cậu bé tên là Tử Chấn. Giống như khi chiếc bánh xe định mệnh bị đẩy đi, câu chuyện cuộc đời họ cứ tiếp diễn chẳng thể nào dừng lại.