Cô gặp anh đúng mùa hoa sen, giữa mùa hạ
Lần đầu gặp nhau, thời cơ không đúng, anh quên không còn sót lại chút gì, còn cô lại trầm luân tới tận đáy cốc.
Lần thứ hai gặp lại, thời cơ không đúng, gặp nhau nơi tòa án, anh kiên quyết muốn dành quyền nuôi con, cướp đi niềm hy vọng của cô.
Tóm lại một câu : “Tối không nên, vô yêu hầu hạ”.
Đã là không yêu sao phải còn dây dưa ?
Khi màn đêm buông xuống. Là ai đa tâm?Là ai bị mê hoặc? Là ai từ nơi cao ngạo nghễ nhìn cô lâm vào đường cùng?
Yêu hận nối tiếp, trôi qua bảy năm, năm tháng may mắn yên tĩnh, cầm tay yêu nhau. Đây phải chăng sẽ là kết cục viên mãn?
Đoạn tình duyên này, cho cô, là không còn lối thoát, còn cho anh, lại là vừa mới bắt đầu …….
Nghía qua nam 9 nữ 9 :
* Nam chính: Lệ Trọng Mưu có thể nói là “Nhân trung long phượng “, 1 nam nhân quyền thế ngập trời nhưng cũng là 1 thằng ngốc không hiểu yêu là gì T.T
Một tai nạn tình cờ khiến anh biết đến sự tồn tại của Ngô Đồng, hóa ra trên thế giới này còn có 1 người con gái sinh con cho anh …
Anh cho rằng tất cả đều là do Ngô Đồng thiết kế: cô cố ý dựng nên tai nạn, cố ý lên tòa án tranh chấp quyền nuôi con với anh, cố ý để lộ tin ” có người phụ nữ sinh con cho Lệ trọng mưu ” với truyền thông.
Anh cho rằng cô là người ham tiền, anh cho rằng tất cả mọi chuyện cô làm vì danh lợi
Tuy nhiên mọi việc không dứt khoát được, vì đứa bé mà 2 người cứ dây dưa với nhau.
Ngô Đồng không chỉ đến gần cuộc sống của anh, mà còn đến gần trái tim anh.
Anh không hiểu vì sao khi thấy cô cùng người đàn ông khác anh lại tức giận.
Anh không hiểu vì sao lại đau lòng trước những vất vả mà cô từng trải qua.
Và anh cũng không hiểu vì sao chỉ có thể ở bên cô anh mới cảm thấy an tâm.
Anh mê man, bàng hoàng, anh không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Anh rối rắm, không biết làm sao, chỉ đến khi cô lựa chọn rời khỏi anh, không cần anh. Anh mới biết hóa ra anh cần cô, anh mới biết hóa ra anh không thể không có cô.
Ngô Đồng, cô không thể trốn được đâu, không có gì Lệ Trọng Mưu anh muốn mà lại không chiếm được bao gồm cả cô.
*Nữ chính: Ngô Đồng – 1 người con gái nhỏ bé, trầm lặng giữa thế giới bao la rộng lớn này, nhan sắc bình thường, gia cảnh bình thường. Bảy năm cô một mình nuôi nấng đứa con bằng đồng lương gầy còm ít ỏi.
Cô vô tình biết anh, sùng bái anh.
Cô coi anh như ông trời của mình, lẳng lặng quan tâm, chú ý đến anh, như muốn ghi lại từng chút một về anh vào tâm khảm của mình.
Cô ôm mối tình đơn phương vô vọng ấy trong lòng, hưởng thụ nó, giấu kín nó.
Một lần say rượu, cô và anh ái ân …
Cô biết chính mình quá sức tầm thường nhỏ bé, biết mình kém anh quá xa … thế nên cô lựa chọn lặng lẽ bỏ chạy, một mình bảo vệ bí mật này khiến anh cũng không biết đêm đó người con gái đem đến sung sướng cho anh là ai.
Ai ngờ 1 đêm tình nhưng lại … đâm hoa kết trái. Cô lại lựa chọn mang bí mật này rời đi, mang theo đứa bé biến mất khỏi thế giới của anh, thế giới không có người hèn mọn như cô.
Tuy nhiên 1 vụ tai nạn đã cuốn cô vào rối rắm cùng khúc mắc, trái tim tưởng như đã bình tĩnh nay lại nhấc lên gợn sóng.
Trong lòng cô anh vẫn là ông trời, bao nhiêu năm không được bên anh nhưng anh vẫn luôn ở trong cô.
Thế nhưng anh đối xử với cô thế nào ?
Cô yêu anh bằng cả trái tim để nhận lại được gì ?
Trào phúng ? Khinh bỉ ?
Giờ đây cô chỉ có con, cô chỉ muốn im lặng bảo vệ mối liên hệ duy nhất giữa họ, mong muốn lưu lại 1 điểm niệm tưởng.
Nhưng …
Anh không cho phép điều đó, anh muốn đoạt đi hết thảy của cô, vì cướp đi đứa bé, ngay cả công tác của cô anh cũng chiếm đoạt …
Lại 1 đêm kiều diễm, cứ tưởng rằng thế là mây mù tan đi nhưng hóa ra tất cả chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước.
Anh ta không hề yêu cô, anh ta không hiểu yêu, anh ta là ma quỷ, ngay cả chút tự tôn cuối cùng của cô anh ta cũng muốn dẫm nát.
Cô quyết tâm bỏ lại tất cả, rời đi anh, mang theo nỗi đau và con tim đang đổ máu.
Nhưng anh không buông tha, anh dùng đủ mọi thủ đoạn để cướp đoạt cô trở về.
Cô còn có thể tin được anh sao ? Anh thực sự yêu cô sao ?
Cô không tin, không dám tin, cô đã hãm quá sâu, nếu lại tin anh, rồi mọi thứ lại tan biến … lúc ấy cô có thể chịu đựng được hay không ?
Nữ Chính: Ôn Hinh ..nữ 9 bị bệnh tim rất nặng phải ở trong bệnh viện còn nhiều hơn ở nhà ,cô cực ghét Mạc Tư Tước vì cho hắn là người đào hoa.Cả hai gặp nhau trong tình cảnh rất đặc biệt…cô bỏ trốn bị xe hắn tung phải…….hắn bỏ mặc sự sống chết của cô….từ lúc này tình duyên của họ bắt đầu dây dưa không dứt.
Nam chính: Mạc Tư Tước Là hoàng thái tử cực kỳ bá đạo và tuyệt tình ,những người làm tình nhân của anh vỏn vẹn chỉ có một tuần.Biết nữ chính bị bệnh nhưng ngay trong bệnh viện anh đã đoạt đêm đầu tiên mà cô vốn định dành cho vị hôn phu của mình.
Nam thứ: Doãn Thiên Kình là người rất lo cho Ôn Hinh ..muốn cưới cô…muốn đưa cô sang nước ngoài trị bệnh.
P/S:Còn vì sao nam 9 được mọi người gọi là *hoàng thái tử* thì trong truyện sẽ giải thích…Truyện này hay lắm…gây cấn cực kỳ
Nội dung:
“Anh rể”
“Xuỵt! Không nên gọi ta là anh rể.”
Người đàn ông cướp đoạt cô xong trong nháy mắt đem cô vứt bỏ, rồi lại thành thân với chị của cô.
Hắn thân phận tôn quý là hoàng thái tử, mỹ nhân quanh hắn nhiều đến nổi không thể xua hết.
Khi hắn xem cô như cô bé lọ lem, cô cho rằng mình là người hạnh phúc nhất thế gian nhưng cô không biết mình rơi vào trò chơi tình yêu…cùng âm mưu. Bốn năm sau cô quay trở về, cô bé lọ lem ngày xưa lột xác thành công chúa.
Cô kéo người đàn ông bên cạnh đến trước mặt hắn cười ngọt ngào
“Anh rể,lâu rồi không gặp nha!…….”
Bị người yêu phản bội để đến với “người vợ” trong trò chơi, lại bị kẻ thứ ba gọi điện đến chế giễu, Tô Liễu tìm đến thế giới game online trong cơn bí bách. Một lí do hết sức chính đáng, song quyết định “dụ cho người cũ quay lại để đá đít” lại quá trẻ con.
Run rủi thế nào, cô vừa lên mạng đã gặp ngay gã phản bội (Lâm Lâm thị vệ) và tình địch (Yêu tinh áo choàng) đang truy sát kẻ thù (Sát nhân vô cớ). Tô Liễu háo hức bắt chuyện với hắn nhưng lại bị làm ngơ. Cô ngây thơ kể rõ sự tình, rằng mình cũng rất hận Yêu tinh áo choàng, nhằm lôi kéo tấn công mục tiêu chung. Éo le thay, vì quên không thay đổi hộp thoại, nên bí mật này đã bị rơi vào tay Kiêu ngạo vô song, kẻ đang định báo thù cho Yêu tinh áo choàng. Lời qua tiếng lại, Tô Liễu từ tuyên chiến tới đe dọa, rồi sau cùng đã nhập hội…
Một trận chiến cam go! Bỗng Dưng Muốn Chết liệu có tái lập trình được trái tim người cũ? Hay sẽ nghiền nát kẻ bội tình trong thế giới ảo, format cái hệ thống cũ nát rồi update một mối lương duyên mới.
Cái giới hạn mong manh giữa ảo và thực, âu cũng là duyên nợ của nhiều năm về trước…
Xuất phát từ chất lượng và tính hài hước, Bỗng Dưng Muốn Chết hoàn toàn không thua Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên - cuốn truyện gây mưa gió một thời trên mạng Trung Quốc. Cũng đã có bạn đọc so sánh hai tác phẩm, nhận thấy mỗi cuốn có một đặc trưng riêng, và khả năng “đoạt hồn” độc giả riêng. Nhân vật của Cố Mạn quá hoàn mỹ, còn nhân vật chính của cuốn sách này là một cô gái thông minh, lại có lúc ranh ma, khiến đối phương dở khóc dở cuời. Với khả năng hiểu ý, thông minh, đáng yêu, cô đã đi vào lòng người đọc.
Tác giả đã từng nhiều năm đắm chìm trong thế giới mạng để thu thập những tiếng cười. Thế nên, phong cách hội thoại trong truyện đã đưa sự “gây cười” lên đỉnh điểm với những tình huống chết cười khiến người đọc phải ngặt nghẽo. Tác phẩm và tác giả hoàn toàn hòa nhập với nhau. Và ai dám khẳng định chưa từng có một cuộc tình “điên rồ” như vậy trên mạng. Những năm tháng đó, đã được ghi trong cuốn sách này.
Hãy tự khám phá những điều đặc biệt trong truyện Bỗng Dưng Muốn Chết này nhé!
An Tịnh từng bước chầm chậm tiến tới gần Bảo Bảo
Sau đó… nhanh chóng nhào tới.
Khóe môi anh nở nụ cười tà mị…
Ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve…
"Bảo Bảo, dù là heo, cũng đến lúc thu hoạch."
Rất nhiều năm về sau, vào một ngãy bông dưng tâm huyết dâng trào tôi hỏi anh: “Anh đã tham gia rất nhiều trận đấu, có trận nào khiến anh đặc biệt lo lắng không?”
Đang ngồi trên sô pha xem TV, anh nghe tôi hỏi vậy liền trả lời: “Có một lần lo lắng nhất, nhưng không phải là ở trên sân bóng.”
Hứng thú dâng trào, tôi truy hỏi: “Vậy là nơi nào?”
Anh buông điều khiên trong tay, xoay người về phía tôi: “Là ở vùng đất tuyết Kitzbühel nước Áo.”
Tôi hơi sửng sốt, lập tức hiểu ra, cười ngây ngô đi về phía sau nhẹ nhàng ôm lấy anh.
Vùng đất tuyết Kitzbühel. Đó là nơi chúng tôi bị nhốt trong tuyết khoảng 13 tiếng đồng hồ vào ba năm trước, ngay khi tôi cho rằng hai chúng tôi sẽ chết ở đó, anh đột nhiên cầu hôn tôi.
—————————-
Không có tuyệt thế mĩ nữ, không có hào môn ân oán, không có ngược luyến tình thâm, đây chỉ là một câu chuyện xưa rất đơn giản, chỉ là hy vọng cáo nhỏ sau khi trưởng thành sẽ có được hạnh phúc.