Cô, một cô nàng lúc nào cũng nở trên môi nụ cười, hồn nhiên vô tư và không nghĩ đến xung quanh bất cứ thứ gì. Đơn giản vì hiện tại cuộc sống của cô lúc này đây quá ư là hạnh phúc. Hạnh phúc thế nào ư? Hạnh phúc rất trọn vẹn, có cả tình yêu, bạn bè và gia đình, học tập đủ xuất sắc để thầy cô khen…và có cả một nhan sắc khiến hàng ngàn người phải ganh tị. Đôi khi cô thầm nghĩ ông trời ưu ái cho cô quá chăng. Nhưng không? Cô lầm rồi. Lầm một cách u mê khi qúa tin vào thứ gì đó.
Vào một hôm định mệnh ấy, đùng một cái cô mất tất cả, ba thứ được cô xem là quan trọng nhất cùng một lúc ra đi chung với nhau. Mẹ cô bị tai nạn và sống cuộc sống thực vật. Đứa bạn thân nhất với cô tay trong tay với người yêu cô quay lưng đi. Trước khi đi hắn không quên để lại cho cô một câu đau đến xé lòng “Anh xin lỗi, người anh yêu là Tuyết, có lẽ anh hết yêu em lâu rồi”. Không có gì là không thế? Đúng. Nhiều lần nó thấy hai người đó rất thân mật nhưng lòng tin của cô đối với họ quá nhiều khiến cô không hề đâm ra nghi ngờ. Cô đã có một tình yêu đẹp và trong sáng giống như tuổi học trò suốt 3 năm liền. Kèm theo đó là tình bạn 5 năm trời, ấy thế và chúng đều tan biến sau một cái quay lưng của hai con người đó. Cô thật sự đã mất hết niềm tin trong cuộc sống rồi.
Có lần cô đã nghĩ giá như mình có thể chết đi thì hay biết mấy, để không phải mệt mỏi như bây giờ nữa. Nhưng ý nghĩ đấy vụt tắt khi thấy giọt nước mắt của ba. Phải chăng ba rất đau lòng sau vụ tai nạn của mẹ, nếu cô mà chết đi thì ba sẽ sụ đổ hoàn toàn mất. Nghĩ thế nên cô quyết định sống cho ba và mẹ. Không nghĩ bất kì ai nữa. Từ đây cô sẽ thay đổi tất cả. Không tình bạn, không tin yêu…chỉ có gia đình.
Đó là cuối năm lớp 10…Một năm đau buồn nhất…
Trần Thái Vân sống cả đời này thực thẹn với lòng.
Làm con không tròn chữ hiếu, làm tỷ tỷ không đủ bao dung, làm vợ không tròn bổn phận, làm người chẳng đủ khiêm tốn.
Khi hoàng thượng tứ hôn cho nàng, nàng liền kháng chỉ, muốn phụ mẫu đồng ý cho nàng và hắn, trở thành một đôi uyên ương cả đời không rời. Nhưng nào không ngờ rằng người nàng yêu lại hại gia đình của nàng , hại cả Trần gia nàng chết thảm.
Sống lại đời này, nàng nhất định trân trọng những thứ mình có, dùng cả đời để bảo vệ gia tộc cùng mở to mắt nhìn thấu lòng người.
Nàng phải mạnh mẽ, thề không tin bất kì một nam nhân chết tiệt nào nữa.
Tình một đêm không có kết quả, người phụ nữ to gan len lén rời đi,thậm chí ở trên ga giường hạ dấu “chiến thư” khiêu khích.
Tần Tấn Dương nhìn ấn kí chói mắt đỏ mọng này, trong đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
Anh thề,dù có đi khắp cả Đài Loan,hắn cũng phải tìm ra nữ nhân to gan dám chạy trốn hắn này!
Ngày thứ hai, trên trang nhất của các tờ báo lớn ở Đài Loan đồng loạt đăng “lệnh truy nã”
Cả trang báo chỉ có hình một nữ nhân xinh đẹp lộ ra tấm lưng trần, làm cho người ta không thể tò mò muốn biết dung mạo của nàng.
Trên chiếcgiường đơn trắng muốt, dấu môi son đỏ hồng nghênh ngang khiến người ta không khỏi mơ màng.
Bên cạnh chỉ có một hàng chữ nhỏ —— “Là ai, tự động xuất hiện trước mặt ta. Nếu không, tự gánh lấy hậu quả”
Cùng lúc đó, Đồng Thiên Ái cầm lấy tờ báo bước đi trên đường, gương mặt tức giận đỏ bừng bừng.
Hai mắt ngây thơ vô tội, hồi tưởng lại trò đùa dai ngày hôm qua trong phòng khách san…
Trời ơi! Nàng chọc tới ác ma sao!
Ảo não nhìn đi nhìn lại, đem cái tên của nam nhân niệm tám trăm lần, không, phải nói nguyền rủa tám trăm lần!
“Tần Tấn Dương… tổng giám đốc tập đoàn tài chínhTần thị…”
Đồng Thiên Ái bóp nát tờ báo trong tay, đi tới tổng công ty của tập đoàn Tần thị.
Đồng Thiên Ái, một đứa trẻ không nơi nương tựa, sáng sủa thẳng thắn, tuy còn ngây thơ trẻ con.
Cuộc đời này lỗi lầm lớn nhất mà nàng phạm phải, chính là trêu chọc tên tổng giám đốc Tần Tấn Dương.
Tần Tấn Dương, tổng giám đốc tập đoàn tài chính Tần thị , danh tiếng lẫy lừng – Đài Loan thủ tịch.
Anh tuấn tiền nhiều, hơn nữa độc thân.
Phong lưu đa tình, được mệnh danh là “phong lưu tình thánh”
Hắn nói —— nữ nhân như quần áo, bất cứ lúc nào cũng có thể thay
Chắc hẳn khi đọc truyện xuyên không bạn sẽ thấy thích thú những nhân vật trong truyện vì được trở về phiêu lưu cùng cỗ máy thời gian, nhưng có lẽ điều ghét nhất vẫn là bị đày đọa khi sống trong thân phận người khác. Nữ chính trong truyện Trọng Sinh Chi Ôn Uyển trọng sinh đến thế giới cổ đại đã chịu không ít ấm ức.
Nàng không chỉ có trở thành người câm miệng không thể nói; mà còn tổ mẫu không thích, phụ thân không thương, mẹ kế ác độc, là người không may mắn khắc phụ khắc mẫu khắc cả nhà. Đối mặt với đủ loại gian khổ, các loại gây khó dễ, nàng vẫn nghênh khó khăn mà tiến lên, từng bước hóa giải. Trúng độc, ám sát, giá họa theo nhau mà đến, nàng cũng không run không sợ hãi. Nàng vốn chỉ muốn bình thản, an tĩnh mà sống đến già, nhưng mà số mệnh không như ý người. Nếu đã như thế, nàng cũng sẽ không muốn trên lưng phải gánh lấy cuộc sống u ám đáng thương nữa, vì vậy nàng nhất định phải sống một cuộc sống đầy màu sắc đẹp đẽ, sáng tạo ra một truyền kỳ thuộc về riêng nàng.
Nhân vật chính: Ôn uyển,
Chồng: Bạch Thế Niên,
Con trai: Bạch Minh Cẩn, Bạch Minh Duệ
Cha: Bình Hướng Hi
Mẹ: Phúc Huy Công Chúa
Mẹ kế: An Hương Tú
Anh em: Thượng Kỳ, Thượng Lân, Thanh San
Người hầu:
Tứ đại nha hoàn: Hạ Dao, Hạ Ảnh, Hạ Nhàn, Hạ Ngữ;
Tứ đại thị vệ: Võ Tinh, Võ Thần, Võ phong, Võ Lâu.
Ma ma: Cổ ma ma, Trần ma ma
*Bên Nội
Bình quốc công phủ:
Ông bà nội của Ôn Uyển: Quốc công gia, quốc công phu nhân (Nữ nhi của Xương Ấp hầu Dung gia, đã sớm suy tàn)
Đại lão gia (Bác cả): Bình Hướng Thành
Vợ : Hứa Thị ( Đích trưởng nữ của Đan Hầu Hứa gia)
Con trai:
Bình Thượng Hoành – vợ Tống thị, là đích trưởng nữ của Lễ bộ Thượng Thư ;
Bình Thượng Vệ; Bình Thượng Bân ( do Lưu di nương sinh )
Con gái:
Bình Thanh Hà ( đích trưởng nữ, gả cho thế tử Bạch Thế Hoa của Thần Tiễn Hầu Bạch gia; cùng nhà chồng với Ôn Uyển), Thanh Liên ( đã chết )
Thanh Hồng ( Lưu di nương sinh ),
Thanh Trâm ( thiếp thất Diêu di nương sinh )
Nhị lão gia (Bác hai): Bình Hướng Đông,
Vợ : Mã thị, (đã qua đời)
Con trai:
Bình Thượng Dũng, Bình Thượng Đường ( con trai trưởng ); Thượng Khoan, Thượng Thủy, Thượng Hạc
Con gái:
Thanh Thủy ( đích nữ ), Thanh Từ, Thanh Chiếu, Thanh Khóa
Tam lão gia (Bác ba): Bình Hướng Cối, con vợ kế;
Vợ : Đông thị ( thứ nữ của bộ Hộ Thị Lang ), có ba trai hai gái, ở nhà quản lý thứ vật ( quản lý sản nghiệp)
Tứ lão gia (Bác tư): Bình Hướng Sung, con vợ kế;
Vợ là: Chu thị ( đích thứ nữ của Lễ bộ lang trung );
Bác tư của Ôn Uyển có công danh là Tiến sĩ cập đệ, ra ngoài tỉnh nhậm chức Đồng Tri, có hai trai một gái ( vợ cả sở sinh )
*Bên Ngoại (cũng tức là hoàng gia)
Ông ngoại: hoàng đế Nhân Khang,
Bà ngoại: Tô Qúy phi (đã chết)
Các cậu:
Chu vương (cậu ba), Yến Hồng Thành, tam hoàng tử,
Mẹ là Bạch Hoàng quý phi đích nữ của lão Thần Tiễn Hầu, đã chết
Triệu vương (cậu năm), Yến Hồng Bân, ngũ hoàng tử;
Mẹ Hiền phi ( tiểu thư của Trấn Quốc công phủ ). Sống ở Hàm Phúc cung,
Ninh vương, (cậu sáu) Yến Hồng Ninh, lục hoàng tử
Mẹ Thục phi ( đích nữ của Binh bộ thượng thư) đã chết.
Trịnh vương, (cậu tám) Yến Hồng Chương, bát hoàng tử
Mẹ: Tô Qúy phi
Vợ: Quách Thị,
Có con trai là: Kỳ Ngôn, Kỳ Cơ, Kỳ Mộ, Kỳ Huyên, Kỳ Phong…
Con gái: Tư Thông, Tư Hàm, Tư Mặc, Tư Văn..
Hằng vương: Thập Lục hoàng tử, mẹ là Đức phi sống ở Trường Xuân cung
*Các họ hàng xa
Thuần vương: là thiết mạo tử vương, vương vị cha truyền con nối, là một nhánh phân ra từ hoàng tộc
Vợ là Giang thị.
Con trai: Yến Kỳ Hiên
Con gái: Tư Thiến
Tô gia: Nhà của bà ngoại Ôn Uyển
Tô tướng: Tô Hộ, em trai của bà ngoại Ôn uyển.
Vợ đã qua đời
Con trai: Tô Hiển; Vợ: Tiết thị.
Có con trai trưởng: Tô Dương
Con gái:Tô Chân