Văn Án:
Không nên yêu nam nhân đó, mới xoay người ngực lại lặng lẽ nghĩ không thông.
Không chiếm được nữ nhân ấy, hận không thể vụng trộm nuôi dưỡng nàng.
Ngự Diễm nhà tạo hình mới nổi danh và kỳ hạ mỹ nữ Như Vân.
Sự nghiệp của anh thật không thể nói chơi, huống chi anh còn xuất thân từ danh môn vọng tộc.
Bối cảnh gia thế hùng hậu biến anh thành người đàn ông độc thân kim cương trong mắt nữ nhân.
Hầu như các mỹ nhân đều bị Tam Thiếu gia này tiêu sái thu phục.
Đáng tiếc, Ngự Diễm kia tính tình hoa tâm không hề thay đổi, vẫn thầm nghĩ muốn ôm cả rừng rậm.
Nhưng thế nào cũng đều không nghĩ tới,cây nhỏ Tiểu Lục vẫn xinh xắn đứng đó.
Ngự lão gia, không biết làm sao để tạo ra hình tượng “Tục nữ” . Nên dùng đủ mọi màu sắc trang điểm.
Ngự Diễm tức giận đến nỗi chỉ muốn đuổi người, nghiêm mặt không thể tin được chuyện gì đang ở trước mắt anh.
“Tục nữ” này đúng là do Ngự cha đích thân tuyển lão bà cho anh chọn người!
Vì để thoát khỏi Cổ Tiểu Lục, Ngự Diễm quyết tâm đem Cổ Tiểu Lục thay hình đổi dạng.
Chỉ là bản thân anh cũng không dự đoán được, sau khi tháo trang sức Cổ Tiểu Lục nàng đúng là tươi mát động lòng người.
Tiểu nữ nhân e lệ kia nhưng lại có thể gợi lên dục vọng của anh một cách nóng bỏng nhất.
Khi anh thấy nàng thiên chân đối với nam nhân khác cười duyên, tâm địa đố kỵ của anh nổi lên.
Còn chưa kịp nói với nàng, thì nha đầu kia đã chạy thoát… !
Anh cầm tay cô, đem con dao đặt trước ngực mình, nhìn cô lạnh lùng nói: “ Hôm nay, nếu em có thể đem con dao găm vào ngực anh, anh sẽ để em đi.”
Lưỡi dao vô tình từng chút xuyên qua cơ thể anh, máu từng giọt từng giọt rơi xuống sàn đá lạnh lẽo, trên khuôn mặt hoảng loạn của cô những giọt nước mắt lăn dài trên má, cô bật khóc thành tiếng.
Nếu được hỏi trên đời này, con đường nào dẫn đến nỗi tuyệt vọng đau đớn nhất, cô sẽ trả lời đó chính là tình yêu. Bất hạnh hơn, khi người mình yêu nhất lại chính là kẻ thù giết cha.
Nếu thời gian có thể quay trở lại vạch xuất phát, cô nguyện sẽ không yêu anh, từ bỏ quyền sở hữu hạnh phúc khi ở bên anh.
Trên thế gian này, mỗi con người đều sống dưới một lớp mặt nạ giả tạo, thế nhưng nếu bạn không chạm vào tôi, tôi không chạm vào bạn, thì sự giả tạo đó có tổn hại đến ai chăng? Bạn xem một bài báo, nghe một lời đồn, qua những cái nhìn phiến diện đó lại tùy tiện cho một người là người xấu. Bạn nhìn thấy một người luôn cười niềm nở với bạn, liền khẳng định anh ta là người tốt. Thế nhưng bạn không phải là anh ta, chưa từng trải qua những gì anh ta đã trải qua, làm sao bạn có thể khẳng định chắc nịch như thế?
Cuộc sống có muôn hình vạn trạng, có người tốt đương nhiên sẽ có kẻ xấu. Thế nhưng kẻ xấu khi vừa sinh ra cũng chưa hẳn đã xấu. Cái xấu không tự nhiên đến, đôi khi chúng chỉ hình thành khi linh hồn đã trải qua những tổn thương về mặt thể xác lẫn tinh thần, lạc lõng giữa dòng đời nhưng lại không được ai cứu rỗi.
Cũng có những con người, cho dù trưởng thành trong mưa giông gió rét, dù bị hắt hủi ghẻ lạnh nhưng trái tim thiện lương của họ vẫn không bị vùi lấp. Đó mới là sự lương thiện thật sự.
Quyển sách này của tôi chính là nói đến những số phận như thế. Ở mỗi chương truyện, chúng ta sẽ đứng trên khía cạnh và thế giới quan của mỗi nhân vật để quan sát cuộc sống này, qua đó hiểu sâu xa hơn về cuộc đời họ, và lý do họ trở thành những con người như hiện tại.
Tôi không dám đảm bảo bạn sẽ tìm thấy điều gì bên trong quyển sách, là niềm tin vào những giá trị bất diệt của tuổi trẻ, hay tin tưởng vào tình yêu, tình bạn, sự tha thứ và tính bổn thiện của mỗi con người. Nhưng tôi tin là, những gì bạn nhìn thấy cũng chính là những thứ bạn hằng tin tưởng.
Bên dưới bầu trời này, cuộc sống vẫn luôn tiếp diễn, từng số phận sẽ đi theo những con đường khác nhau. Nhưng cho dù thế nào đi nữa, tôi vẫn tin bản chất của con người là tốt đẹp. Chỉ cần chúng ta không vượt qua những quy tắc làm người của bản thân mình.
Một chút nhẹ nhàng, ngây ngô của tuổi trẻ, nhưng ẩn chứa trong đó lại là những toan tính thị phi của kẻ trưởng thành. Một chàng trai mười mấy năm bám vào mối thù gia tộc mà sống, một cô gái bao năm vẫn thủy chung đợi chờ lời ước hẹn thuở ban đầu. Trong vòng xoáy oan nghiệt đó, là ai sẽ cứu rỗi ai? Có lẽ tất cả sẽ được giải đáp trong‘Tầng phía dưới bầu trời.’
"Ngược dòng, về bên anh" thuộc:
- Thể loại: Teen. (Hiện đại pha chút ảo, len lỏi chút cổ điển ^^).
- Tác giả: Momo.
- Truyện có phần hư cấu, huyền bí, có chút lãng mạn và hành động kịch tính. Tác giả sẽ cố gắng không theo motip cũ.
*VĂN ÁN*
Bạch Quỳnh, vốn chẳng phải là người bình thường, cô đành tự khép mình lại với cuộc đời. Mạnh mẽ, lạnh lùng và ghê gớm. Cứ ngỡ rằng sẽ chẳng một ai có thể hiểu được nỗi sợ của cô. Nhưng rồi đứa con trai ấy bước vào cuộc đời đầy rẫy đen tối. Ghét cô, hãm hại cô, muốn giết chết cô. Nhưng hắn lại là người duy nhất hiểu cô. Bạch Quỳnh trãi qua bao đau khổ mà hắn gieo rắc, đến khi nhận ra chính cô đã yêu hắn đến nhường nào, cô lại đau khổ, dày vò chính bản thân mình. Hắn lợi dụng tình yêu đó, nhưng rồi cũng như bao chuyện tình ngang trái khác, hắn sa bẫy tình lúc nào không hay.
Khi tình yêu dường như bùng cháy từ hai phía, mọi sự thật lại bày ra ngay khi niềm hạnh phúc vừa đơm chớm. Tình yêu hóa vụn vỡ. Bông quỳnh ấy nhận thức được sự tồn tại của mình, cô lại càng đẩy hắn ra xa hơn. Hắt hủi hắn, ghét bỏ hắn, dày vò hắn. Và cuối cùng, rời xa hắn.
Hắn hỏi, ánh mắt đau khổ nhìn người con gái đang mờ dần trong nước mắt.
"Rời xa tôi, em có hối hận không?"
Cô cười nhạt, đôi môi chỉ còn có thể cầt lời trong nấc nghẹn.
"Không hối hận. Nhưng nếu có thể quay ngược dòng thời gian, nhất định... sẽ về bên anh".