1. Truyện

Truyện Ngôn Tình

Thập Niên 80: Trọng Sinh Làm Cô Vợ Nhỏ

Lượt Đọc:

0

Văn án nữ chính:

Khương Từ vào núi hái hạt dẻ, lại lạc đường vào sâu trong đó, rồi bị người ta đẩy từ sườn núi xuống.

Cố Thanh Xuyên đã cõng cô đi suốt sáu tiếng không nghỉ, đưa cô đến bệnh viện cấp cứu.

Vậy mà đám người kia lại vu oan cho Cố Thanh Xuyên là nhân lúc cô hôn mê rồi giở trò đồi bại. Trước khi cô kịp tỉnh lại để làm chứng rửa sạch tội danh cho anh, thì chính cô lại bị người ta tố cáo đầu cơ trục lợi và phải ngồi tù mấy năm.

Khi Khương Từ mãn hạn tù, những người thân gọi là ruột thịt chẳng một ai đến đón, chỉ có Cố Thanh Xuyên xuất hiện.

Sau này, người đàn ông đó trở thành đại phú hào số một Tần thành, cho cô mười năm hạnh phúc nhất đời.

Lúc cô hấp hối, anh đau đớn đến tan nát cõi lòng, hỏi cô đời này còn điều gì tiếc nuối.

Cô gắng gượng một hơi, nói:

“Năm đó em rơi xuống sườn núi, anh đã cõng em đến bệnh viện. Giá như em tỉnh lại sớm hơn thì hay rồi, anh đã không phải ngồi tù oan mấy năm trời.”

Khương Từ nói xong thì nhắm mắt, lúc mở mắt ra đã quay về mười lăm năm trước.

Chỉ một tiếng nữa thôi, người đàn ông kia sẽ bị kết tội lưu manh.

Khương Từ rút ống truyền nước:

“Cố Thanh Xuyên, anh đợi em.”

Kiếp này cô sẽ tỉnh lại sớm hơn, ân phải báo, oán phải trả.

*

Văn án nam chính:

Cô em gái út xinh đẹp nhất nhà họ Khương bị người ta đẩy xuống núi, không chết, mà còn trọng sinh.

Sau đó vận may liên tiếp ập đến, lại còn trở thành vị hôn thê của Cố Thanh Xuyên.

Cậu thiếu niên nghèo khổ, tính tình cứng rắn chạy tới đòi hủy hôn, ai ngờ vị hôn thê xinh đẹp giàu có như phát điên, hôn cậu một cái, còn đòi cho cậu vào ở rể.

Thiếu niên hoảng loạn bỏ chạy, thề phải kiếm thật nhiều tiền cưới được bạch phú mỹ, tuyệt đối không làm chàng rể ăn nhờ ở đậu.

Về sau, thiếu niên sa cơ lỡ vận năm nào trở thành đại lão thương giới, nhưng lại phát hiện tài sản của vị hôn thê lúc nào cũng hơn mình một con số 0.

Cố Thanh Xuyên cuống rồi, nếu cứ tiếp tục thế này, không chỉ không được ở rể, mà e là đến vợ cũng chẳng cưới được…

(Cái văn án nam chính này là lừa tình đó 🙃)

---

Tag nội dung: Trọng sinh, vả mặt, sảng văn, niên đại văn, nhẹ nhàng.

Chương 99: C33.4 (Hết)
Đắm Chìm Vì Em - Lăng Độ

Lượt Đọc:

0

Tác giả:Lăng Độ

Tran / Editor:Al_Mulberry

Beta:AI_Mâm đa quả

Thể loại: Hiện đại, HE, Sủng Ngọt, Hào môn thế gia

Giới thiệu

Thời Huỳnh có một anh trai nhỏ là thanh mai trúc mã, xa cách hơn 10 năm, nhưng khi gặp lại nhau thì anh trai trúc mã ấy lại mất trí nhớ.

Sau khi nhận ra đó chính là người bạn thời thơ ấu của mình, Thời Huỳnh quyết định đặt ra hai mục tiêu:

1. Gạo nấu thành cơm với trúc mã bị mất trí nhớ.

2. Làm thế nào để sau khi khôi phục ký ức, anh trai trúc mã không chỉ coi mình là em gái nữa.

Về phần Văn Tê Hạc, sau khi khôi phục ký ức, anh chỉ có một mục tiêu:

Làm thế nào để Thời Huỳnh không phát hiện ra rằng, anh chính là trúc mã mà cô từng coi như anh trai. Vì so với việc làm “anh trai”, Văn Tê Hạc càng muốn làm “chồng” của Thời Huỳnh hơn.

Cho đến một lần nọ, khi sự đắm chìm trong cảm xúc và dục vọng đầy hỗn loạn đi đến hồi kết, nghe Thời Huỳnh cất giọng ngọt ngào nức nở, gọi một tiếng anh trai, Văn Tê Hạc cuối cùng cũng không thể kìm nén được nữa.

Cho dù mất trí nhớ, điều duy nhất khiến anh đắm chìm, chỉ có em.

Chương 30: Chương 30 - Hoàn
Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Lượt Đọc:

0

Vì không muốn nuôi con giúp người khác, Tiêu Thanh Như hủy hôn với trúc mã.

Đang chuẩn bị một lòng gây dựng sự nghiệp, lại bị người từ kinh thị tới để mắt tới.

Hứa Mục Chu là phi công có triển vọng trẻ tuổi nhất, lần đầu tiên gặp mặt đã đem lòng yêu em gái của bạn mình. Nghe nói cô đã đính hôn rồi, anh chỉ có thể đè tâm tư của mình xuống.

Đột nhiên có một ngày, người trong lòng từ hôn! Hứa Mục Chu mưu đồ đã lâu, chủ động xuất kích, cuối cùng cưới được Tiêu Thanh Như về nhà.

---- Sau khi bị thương.

Hứa Mục Chu: "Vợ, chúng ta ly hôn đi." Tiêu Thanh Như: "Anh nghĩ hay lắm." "Anh là người tàn phế." "Phế hay không thì phải kiểm tra thử mới biết được."

Chương 338: Chương 338: Hoàn
Trở Về Thời Niên Thiếu Của Sếp

Lượt Đọc:

0

Tác giả: Lâm Miên Miên
Chuyển ngữ: Byredo
Designer: JianFei
Tag: Cưng chiều, HE, Hiện đại, Ngôn Tình, Ngọt, Nhẹ nhàng, Thanh xuân vườn trường, Trùng sinh,
Tổng số chương: 115

Giới thiệu

Vừa mở mắt ra, Chương Vận Nghi đã quay về năm mười bảy tuổi. Mang theo tâm trạng nặng nề đến lớp học, cô lại vô tình đụng phải lớp trưởng Trần Khoát ngay ở ngoài hành lang, suýt nữa thì đã buột miệng gọi một tiếng “ông chủ”.

Lúc này, Trần Khoát vẫn còn là một thiếu niên ngây ngô, chưa có khí chất trầm ổn của ông chủ công ty khoa học công nghệ mới nổi như mười năm sau.

Chương Vận Nghi xoay tay lăm le: Từ bây giờ trở đi, đi theo ông chủ làm việc, bớt luôn mười năm đi đường vòng! Kịch bản sống lại này, cô chấp nhận!

Ông chủ bệnh, cô ân cần hỏi han.

Ông chủ chơi bóng khát nước, cô kịp thời dâng nước tận tay.

Ông chủ thi đứng hạng nhất, cô điên cuồng khen nức nở…

Ai mà ngờ, lại có một ngày, đối tác kiếp trước của ông chủ lại bắt đầu gọi cô là “chị dâu”?

Hả??

Chương Vận Nghi: Tôi đi đời rồi anh em họ hàng ơi.jpg

[Cô gái ngọt ngào, rạng rỡ như ánh mặt trời × Anh chàng lạnh lùng, cool ngầu]

Lưu ý khi đọc:

1. Truyện thuộc kiểu “ôm đùi ông chủ”, ai không thích thể loại này thì cân nhắc trước khi nhảy hố.

2. Sau khi sống lại nữ chính sẽ chăm chỉ học hành, gây dựng sự nghiệp, cũng không quên cua đàn ông. Tuy nhiên, tuyến tình cảm vẫn là trọng tâm. Truyện ngọt ngào, thích hợp đọc ngày đông.

3. Các cảnh thân mật chỉ xuất hiện sau khi cả hai đã đủ tuổi trưởng thành.

Tag nội dung: Sống lại, ngọt sủng, thanh xuân vườn trường, nhẹ nhàng

Từ khóa tìm kiếm: Chương Vận Nghi, Trần Khoát

Tóm tắt trong một câu: Trời sập rồi, ông chủ muốn tôi yêu đương với anh ấy

Chủ đề: Tâm thái tốt quyết định cả cuộc đời của người phụ nữ

Chương 115: [Thế giới song song] Hai mươi bảy tuổi đáng yêu, mười bảy tuổi cũng đáng yêu
Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Được Cưng Chiều

Lượt Đọc:

0

Giang Nguyệt Vi sau khi chết mới phát hiện mình chỉ là nữ phụ vật hy sinh trong một cuốn truyện niên đại. Chồng cô từ lâu đã yêu người khác, lại còn lấy cớ cô không thể sinh con để ép ly hôn.

Sống lại một đời, cô không còn mềm yếu cam chịu. Cầm trên tay bức thư tình giữa chồng cũ và tiểu tam, Giang Nguyệt Vi thản nhiên ký đơn ly hôn – nhưng lần này, kẻ phản bội phải tay trắng rời khỏi căn nhà!

Không ngờ, ngày ly hôn cũng là ngày cô gặp Tưởng Chính Hoa. Hai người đồng cảnh ngộ quyết định “chắp vá tạm bợ”, ai dè lại thật lòng bên nhau.

Tưởng Chính Hoa, tiểu đoàn trưởng lạnh lùng nghiêm khắc, nay lại bị đồn là người “sợ vợ có tiếng”. Còn Giang Nguyệt Vi, từ người phụ nữ bị bỏ rơi trở thành vợ anh hùng, thi đậu đại học, mang thai, sống một cuộc đời khiến ai nấy tròn mắt kinh ngạc.

Kiếp này, cô không chỉ sống lại—mà còn sống tốt hơn tất cả bọn họ!

Chương 253: Chương 253 [Hoàn]
Bươm Bướm Sau Cơn Mưa

Lượt Đọc:

0

Khi Cố Tinh Lạc và Giang Ngôn Sâm gặp lại lần nữa, đó là vào một buổi tối cô không hề chuẩn bị.

 

Mưa đêm tầm tã, cô không kịp dọn đồ, ôm sách vội vàng chạy tới ga tàu điện ngầm để bắt chuyến tàu cuối cùng, nhưng từ xa cô đã thấy một chiếc xe màu đen đậu dưới tòa nhà công ty.

 

Cửa sổ xe hạ xuống một nửa, không biết anh đã đợi bao lâu, tay áo sơ mi bị nước mưa làm ướt đẫm.

 

Góc mặt của người đàn ông lạnh lùng và góc cạnh, đường nét sâu sắc như xưa.

 

Giống như giấc mơ lặp lại suốt bao năm qua của cô.

 

*****

 

Cô cúi đầu vội vàng chạy vào ga tàu điện ngầm, tim đập nhanh khi về đến nhà.

 

Nửa đêm, cô thấy trong nhóm chủ doanh nghiệp gửi một bức ảnh.

 

Dưới mưa đêm, có một bóng người gầy gò kiên định cầm dù đứng đợi tại chỗ, suốt nửa đêm.

 

Cố Tinh Lạc chợt bừng tỉnh, không kịp suy nghĩ, chạy vội xuống lầu.

 

Cơn mưa tầm tã đã làm ướt hết quần áo anh.

 

Cố Tinh Lạc tiến lại gần, nghẹn ngào chào anh, những cảm xúc ngọt ngào đã tích tụ bao năm bỗng vỡ òa trong vòng tay quen thuộc, cô cẩn thận hỏi: “Giang Ngôn Sâm, anh trở lại tìm em hay sao?”

 

Anh vô thức ôm chặt cô hơn, “Em còn muốn anh không?”

 

Còn muốn anh không, như nhiều năm trước, dựa vào nhau để sưởi ấm thế giới của nhau.

 

****

 

Tin đồn đều nói Giang Ngôn Sâm xuất thân từ gia đình danh giá, sống ẩn dật quanh năm.

 

Nhưng sau đó một bức ảnh ra đời. Người đàn ông có dáng vẻ thanh thoát, cao quý ngồi trên chiếc ghế gỗ đàn hương trong vườn hoa hồng, những con bướm bay múa trong vườn hoa, áo sơ mi của anh mở hờ, để lộ vai và cổ, hình xăm con bướm ẩn bên trái chỗ trái tim.

 

Ánh mắt của anh hướng về phía bên cạnh, cô gái ngồi quỳ bên anh, chăm chú vẽ tranh, cổ chân trắng nõn đeo lắc chân kim cương đắt giá. Giang Ngôn Sâm chăm chú nhìn cô, thành kính nhưng cũng chứa đựng khát khao.

 

“Lúc anh mười bảy tuổi, chúng ta cùng nhau ngắm những con bướm nhảy múa trong cánh đồng hoa hồng hoang dã, con bướm đậu trên tay em, em rơi vào trái tim anh. Em và anh mười bảy tuổi của ngày hôm đó là khát vọng gần như trở thành nỗi ám ảnh suốt đời của anh.”

 

Tinh Tinh, khi em không ở bên cạnh anh, anh đã yêu em rất nhiều lần, rất rất nhiều lần, ngày đêm không ngừng nghỉ.

 

Thế giới đầy những vết thương, em là món quà duy nhất mà trời ban cho anh.

Chương 29: Chương 29
Trước Khi Lưu Đày, Ta Dọn Sạch Quốc Khố Cẩu Hoàng Đế Chạy Nạn

Lượt Đọc:

0

Tô Mặc, một đặc công tài giỏi với y độc, vô tình xuyên vào sách, vừa bắt đầu đã phải chịu cảnh bị đày ải đến nơi hẻo lánh, nghèo khổ. Nàng phải vượt qua đèo núi, lội suối, đi qua sa mạc, một hành trình đầy gian nan và vất vả.

Không sao, cô nương ta có không gian mạnh mẽ, đã sớm dọn sạch quốc khố Hoàng Đế, chẳng để lại một thứ gì cho hắn, à không, trừ một khúc xương heo thừa lại cho hắn!

Không gian trong tay, nàng có thể làm được tất cả.

Trên con đường lưu đày, nàng thay đổi số phận, cải mệnh cho người nhà, giúp cha minh oan và sửa lại những oan án. Cũng nhờ vậy, nàng thu được một ngọc diện lang quân.

Không ngờ, thân phận của người này lại phức tạp hơn tưởng tượng, lại là người quen cũ...

Chương 586: Chương 586
Tinh Trì Mộng

Lượt Đọc:

0

Thiếu gia nhà họ Thẩm từ thuở nhỏ vốn đã chẳng mấy hòa thuận với Hà Nguyệt Khê.

Hắn chê nàng béo, nàng lại chê hắn lùn.

Hai đứa trẻ hễ chạm mặt là y như rằng lại cãi vã ầm ĩ, trong khi đó, mẫu thân của nàng và mẫu thân của hắn thì vẫn ung dung vừa thưởng trà vừa như đang xem một vở kịch vui, rồi cứ thế thản nhiên định ước hôn sự cho cả hai.

Hắn từng tuyên bố rằng, sau này nhất định sẽ cưới mười tám nàng mỹ thiếp để nàng phải tức đến chết.

Nàng cũng chẳng vừa, giận dữ thề rằng, thà gả cho một gã phu xe còn hơn là phải lấy hắn.

Kể từ đó, hai người gần như chẳng buồn nhìn mặt nhau nữa.

Mãi cho đến năm Hà Nguyệt Khê tròn mười sáu tuổi, Thẩm Tinh Trì không may bị bọn thổ phỉ trên núi bắt cóc, ròng rã một tháng trời sau mới được người nhà giải cứu đưa về.

Lời đồn đại trong thiên hạ kể lại rằng, kẻ chủ mưu bắt hắn là một nữ thổ phỉ, chỉ vì nhìn trúng vẻ ngoài tuấn tú của hắn mà cố ý giữ người lại.

Mẫu thân nàng có nói, Thẩm Tinh Trì sau phen ấy đã phải chịu không ít khổ sở, cả người gầy rộc đi đến mức gần như không còn nhận ra được nữa.

Trong lời nói của người, dường như còn ẩn chứa ý tứ muốn nàng nên đến thăm hỏi hắn một chuyến.

Trong lòng Hà Nguyệt Khê bỗng dấy lên một cảm giác khó tả, nàng cứ mãi phân vân, lưỡng lự chẳng biết có nên đi hay không.

Thế nhưng, nào ngờ hắn lại là người tìm đến gặp nàng trước.

“Hà Nguyệt Khê, tại sao ngươi lại không đến thăm ta.”

“Ta bị bọn chúng nhốt trên núi cao, ngày nào ta cũng nhớ đến ngươi.”

“Những lời mà bọn họ đồn đại bên ngoài đều không phải là sự thật đâu.”

“Sao ngươi cứ im lặng không nói gì thế… Ngươi có phải… đang chê ta bẩn thỉu, không còn trong sạch nữa phải không.”

“Hôn ước của chúng ta… liệu còn có thể giữ được nữa không.”

Hà Nguyệt Khê bàng hoàng đến mức sững sờ, nhất thời không biết phải nói gì.

Con người đang đứng trước mặt nàng đây, với gương mặt hốc hác tiều tụy, đôi mắt hoe đỏ đang nghẹn ngào thổn thức kia, liệu có thật sự là Thẩm Tinh Trì nữa hay không.

Chương 16: Chương 16
Phu Quân Vạn Người Mê Của Ta

Lượt Đọc:

0

Ta xuyên thành nữ phụ trong truyện đam mỹ.

 

Phu quân là mỹ nhân thụ khiến Hoàng đế, Thừa tướng, Đại tướng quân điên cuồng si mê.

 

Còn ta chỉ là đạo cụ để đám nam nhân sỉ nhục, uy hiếp chàng.

 

Để không liên lụy phu quân, ta chủ động đề nghị hòa ly.

 

Phu quân vốn ôn hòa, lại như phát điên, giơ đao rạch nát mặt mình.

Chương 17: Chương 17
Xe Tải Hoa Hồng

Lượt Đọc:

0

Trước lễ Thất Tịch, công ty tổ chức một buổi tiệc hẹn hò tập thể.

Để theo đuổi anh chàng luật sư đẹp trai mới về từ bộ phận pháp chế bên cạnh, tôi hăng hái ghi danh tham gia!

Kết quả, tôi lại bắt cặp thành công với… sếp của mình!

Tưởng chỉ là hiểu lầm, nào ngờ đến ngày Thất Tịch, anh ấy tặng tôi một xe tải đầy hoa hồng, rồi nói:
“Lên xe, đi hẹn hò.”

Tôi: “…”

Chương 10: Chương 10
Bước Chậm Để Yêu Dài Lâu

Lượt Đọc:

0

Nửa đêm đang trực ca, một cô gái trẻ bị mang thai ngoài tử cung được đưa vào cấp cứu.

 

Tôi bình tĩnh hỏi: "Phải phẫu thuật ngay, người nhà đâu?"

 

Cô gái đau đến mức không thể nói thành lời, cố gắng gọi một cuộc điện thoại rồi đưa cho tôi.

 

Tôi nhận lấy điện thoại, còn chưa kịp rõ giọng thì đầu dây bên kia vang lên tiếng chồng tôi:

 

"Bảo bối, có chuyện gì vậy?"

Chương 10: Chương 10
Nuôi Anh Bằng 5 Nghìn Tệ

Lượt Đọc:

0

Tôi đã thầm yêu nam thần Tống Gia Trạch suốt một năm trời, vậy mà không ngờ nhà anh ấy lại rất nghèo.

 

Khi biết tin này, tôi vui mừng đến mức bật dậy khỏi giường.

 

Kết quả là đầu đập vào trần nhà, nước mắt trào ra.

 

Nhưng không phải vì đau, mà là tôi mừng quá mà khóc, các chị em à.

 

Tôi vốn chẳng có gì nổi bật, luôn có chút tự ti, cũng không dám lượn lờ trước mặt Tống Gia Trạch quá nhiều.

 

Nhưng bây giờ tôi giàu hơn anh ấy, chẳng phải khoảng cách giữa chúng tôi đã nhỏ lại rất nhiều rồi sao?

Chương 16: Chương 16
Hoàng Đế Lắm Lời

Lượt Đọc:

0

Đêm trước ngày nhập cung, hoàng thượng bất ngờ ghé qua phủ của nàng.

“Nếu không phải vì nể mặt gia thế nhà ngươi, trẫm tuyệt đối sẽ không thành hôn với ngươi.”

Nào ngờ, sáng hôm sau, hoàng thượng bỗng dưng thay đổi tâm tính, tựa như biến thành một người hoàn toàn khác.

Buổi thượng triều, long nhan Người rạng ngời, nụ cười trên môi ấm áp tựa gió xuân.

“Các khanh làm sao hay biết được rằng trẫm và hoàng hậu đã sớm tâm đầu ý hợp đến nhường nào.”

Văn võ bá quan đều ngơ ngác nhìn nhau, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Một tiểu thái giám vừa dâng trà, còn chưa kịp cáo lui đã bị Người giữ lại hỏi chuyện.

“Ngươi thấy chiếc lót giày này của trẫm có đẹp không. Đây là do chính tay hoàng hậu thêu tặng trẫm đấy.”

Tiểu thái giám chỉ biết cúi đầu, mồ hôi lạnh túa ra.

Khi đến hồ sen cho cá ăn, Người lại khẽ khàng thì thầm.

“Ăn nhiều vào, mau lớn béo tốt, rồi trẫm sẽ sai người hầm cả lũ các ngươi cho hoàng hậu bồi bổ.”

Bất chợt quay sang, Người đột nhiên lớn tiếng với một con rùa đang ngóc đầu nhìn.

“Nhìn cái gì mà nhìn. Còn dám nhìn nữa, trẫm lập tức sai người bắt ngươi làm cao quy linh dâng lên hoàng hậu.”

Chương 21: Chương 21
Một Đoạn Thanh Xuân Quên Lãng

Lượt Đọc:

0

Giới thiệu truyện:
Trong giờ học trực tuyến, bạn trai quên tắt micro.

Hơn 200 người đã nghe trọn buổi hẹn hò của anh ta với cô em khóa dưới.

Ngày hôm sau, bạn trai bàn với tôi chuyện kết hôn, còn cô em ấy lại ngọt ngào đòi tôi tặng quà sinh nhật.

Cả khối lớp lặng lẽ theo dõi màn kịch của hai người họ, không ai lên tiếng nhắc rằng micro hôm qua còn bật.

Mọi người đều là thành viên của Liên minh báo thù của tôi.

Chương 13: Chương 13
Ánh Chân

Lượt Đọc:

0

Trong kỳ tuyển tú tổ chức 5 năm một lần, ta chỉ là kẻ bị nhét vào cho đủ số.

Đến khi tuyển tú kết thúc, các tú nữ đều đã được phân vị, thì ta lại nhận được thánh chỉ:

“Trẫm chỉ định tiểu nữ họ Thôi, tên Ánh Chân, vào Ngự Thiện Phòng.”

Hôm nay nấu kẹo bình dân cho các hoàng tử công chúa, ngày mai lại nấu cháo dưỡng nhan cho hoàng hậu và quý phi.

Ngày tháng trong cung của ta ngày một tự do nhàn nhã.

Chân giò Đông Pha, dưa chuột đập dập, rượu nếp viên trôi mè đen.

Chén bạc không đựng chuyện hưng vong, ngàn thu vạn đại chỉ là một ấm trà.

Chẳng hiểu sao, cứ nấu nấu ăn ăn như vậy, lại leo lên được vị trí nữ quan đứng đầu Ngự Thiện Phòng.

Rồi lại còn dính phải một vị Hoài Thân vương Châu dai như đỉa, đuổi thế nào cũng không đi.

Chương 25: Chương 25 - Hết
Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Lượt Đọc:

0
Thể Loại: Ngôn Tình, Sủng, Quân Nhân, Trọng Sinh
Editor: Appleha

Kiếp trước Cố Vân Tịch yêu hắn yêu đến phải chết nhưng một lòng nghĩ đứng sau lưng hắn cho tới lúc chết bỏ lỡ tình yêu của hắn!

Sau khi sống lại Cố Vân Tịch như cũ yêu hắn yêu đến phải chết nhưng một lòng nghĩ sống chung với hắn! Ngủ cùng hắn!

Kiếp trước là nữ thần trong giới giải trí, trong giới y học là một thiên tài bác sĩ.

Rạng rỡ vô hạn, ánh sáng vạn trượng trong đời, Cố Vân Tịch trong đầu cũng đang suy nghĩ, cưng chiều chồng! Thực sự cưng chiều chồng!

Khi hắn vì che chở chiến hữu rút lui mà bị thương, cô bị chọc tức trực tiếp xông tới mang hắn về, chồng của lão nương cũng dám động không muốn sống?

Muốn hỏi Lục Hạo Đình cuộc đời thực thú vui là cái gì, đó nhất định là sủng vợ!

Ngày nào đó, một nhà có lớn có nhỏ mang một đám ký giả "Vạch trần" cô quy tắc ngầm lên chức, người quân nhân dáng người cao lớn bỗng nhiên xuất hiện, bá đạo ôm cô vào ngực "Có anh ở đây, em cần phải dùng tới quy tắc ngầm?" Một nhà có lớn có nhỏ nhất thời bị sợ tê liệt thiếu.. Thiếu tư lệnh!

Cố Vân Tịch ôm Lục Hạo Đình "Thật là nhiều người nói em không xứng với anh, tham tiền háo sắc ỷ lại vào anh" Lục Hạo Đình sờ lên đầu cô, âm thanh trầm thấp, hấp dẫn mê người "Ngoan! Đó là bọn họ mù mắt, rõ ràng là anh tham tiền, háo sắc ỷ lại vào em!"

Hai người ngọt ngào thân mật, thức ăn cho chó khắp nơi, ngược một đám chó độc thân khắp nơi kêu rên!

Nam cường, nữ cường, ngọt ngào, cưng chiều, hoan nghênh nhảy cái hố
Chương 1090: Chương 1090
Đôi Vợ Chồng Trẻ - Phúc Bảo

Lượt Đọc:

0

[Sinh hoạt dân dã, oan gia ngõ hẹp, tình yêu thôn quê, điền văn]

Phàm là chuyện gia đình, chẳng phải gió đông lấn át gió tây, thì cũng là gió tây lấn át gió đông.

Đôi vợ chồng trẻ mười sáu mười bảy tuổi, chẳng phải ngươi đè ta, thì cũng là ta đè ngươi.

Đây là câu chuyện về một tiểu tức phụ bị gió đông nhà mình đè ép, sau đó vùng lên làm chủ.

Chương 70: Ngoại truyện 3
Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi

Lượt Đọc:

0

Văn án:
Ôn Thời, một "bình hoa" trong giới giải trí nổi tiếng nhờ việc chính mình tự đổ tiền nghiệp diễn, không có tí kỹ năng diễn xuất nào, và luôn dính tin đồn leo giường khắp nơi. Đúng khoảnh khắc cô gõ cửa phòng ảnh đế Giang, cô đã thức tỉnh! Thì ra cô chỉ là một nữ phụ pháo hôi trong tiểu thuyết.
Cô chính là một fan cuồng não tàn của nam chính, không những gõ cửa phòng nam chính dưới ống kính livestream để tỏ tình cuồng nhiệt, mà còn trong show thực tế liên tục "làm trò con bò" trở thành đối tượng bị so sánh với nữ chính và bị toàn mạng xã hội ghét bỏ. Cuối cùng, cô bị người cha ác độc đóng gói gửi ra nước ngoài, sống một đời đau buồn tủi nhục.

Trích đoạn:

(1) Giang Trì Ấp vẫn chưa hoàn hồn sau cú sốc. Vừa rồi, khi Ôn Thời đứng bên cạnh, anh liên tục nghe thấy những suy nghĩ trong lòng cô. Nhưng khi cô bước ra xa hơn hai mét, anh lại không nghe thấy gì nữa.

Bây giờ, anh thực sự nghi ngờ rằng đầu óc mình đã bị va đập đến hỏng rồi.

“Trì Ấp?” Lư Minh thấy sắc mặt anh khác thường, lo lắng hỏi: “Có chỗ nào không ổn à?”

Giang Trì Ấp ngẩng đầu nhìn anh ta: "Anh có chắc chắn với bác sĩ rằng đầu óc tôi không có vấn đề gì chứ?”

“Không có gì, chỉ là chấn động nhẹ thôi mà. Cậu thấy không khỏe ở đâu à?” Lư Minh không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Giang Trì Ấp bóp nhẹ thái dương, khẽ nói: “Có lẽ tôi nên đi khám bác sĩ tâm lý thì hơn…”


(2) Giang Trì Ấp nhìn cô ăn như một chú cún con, vừa ăn trong đầu vừa kêu lên "ưm ưm", trong lòng cũng dần nguôi ngoai.

Cầm lấy chiếc thìa, anh bắt đầu suy ngẫm.

Anh từ khi nào mà lại chú ý đến cô như vậy?

Anh nhét một thìa cơm vào miệng, vừa nhai mạnh vừa nghĩ.

Không đúng, đột nhiên có thể nghe được suy nghĩ của một người, nếu không để ý mới là lạ!

Nghe tiếng người đối diện vừa ăn vừa kêu "ưm ưm", anh gần như muốn ôm mặt, một mỹ nhân lạnh lùng như vậy, sao lại có thể phát ra âm thanh dễ thương thế này!

Giang Trì Ấp cảm thấy khả năng mình bị rối loạn tinh thần là lớn hơn cả, về phải đi gặp bác sĩ tâm lý thôi!


(3) Dây treo vừa hạ xuống, Giang Trì Ấp loạng choạng suýt ngã.

Hóa ra nãy giờ cô luôn dán mắt nhìn về phía này nhưng chỉ lo nhìn Tô Di Ninh thôi, phải không?

Anh quay đầu liếc nhìn Tô Di Ninh một cái, trong mắt đầy sự soi mói. Cũng bình thường thôi, có gì ngầu chứ!

Bên kia, Ôn Thời đã nhanh chóng chạy đến bên Tô Di Ninh, hai mắt sáng rực lên nhìn cô ấy: “Chị Tô, chị thật giỏi quá! Em chưa từng thấy ai quay cảnh treo dây đẹp như chị. Chiều nay em cũng phải quay cảnh treo dây, chị có thể chỉ dạy em được không?”

Nghe lời khen ngợi, Tô Di Ninh mới liếc nhìn cô một cái: "Giờ chị không rảnh, để lúc khác.”

“Dạ, được!”

Giang Trì Ấp khó chịu liếc cô một cái. Cái gì mà được với chẳng được, rõ ràng là Tô Di Ninh đang trả lời qua loa cho xong, vậy mà cô còn cười ngây ngô như một đứa ngốc.

Cô ấy giỏi cảnh quay treo dây, nhưng có giỏi bằng anh không? Người ngay trước mắt thì không hỏi, lại cứ đâm đầu vào những thứ xa vời đâu đâu.


(4) Cô giải thích tiếp: “Cô gặp một người đàn ông mà cô có cảm tình, thích anh ta, ánh mắt sẽ không tự chủ mà dán chặt vào anh ấy. Nhìn hàng lông mày, nhìn đôi môi, nhìn đâu cũng thấy đẹp, còn muốn khám phá thêm ưu điểm của anh ta.”

“Đó chẳng phải là kẻ biến thái sao?”

Ôn Thời không ngờ Tô Di Ninh lại ngây thơ như vậy, lập tức bật cười: “Không làm kẻ biến thái thì làm sao yêu nhau được?”

“Ôn lão sư kinh nghiệm phong phú nhỉ.” Giang Trì Ấp nhìn cô, ánh mắt trở nên lạnh lẽo hơn vài phần.

Ôn Thời hời hợt đáp: “Coi như là vậy đi.” Dù sao cô cũng đã đóng không ít phim tình cảm mà...

Giang Trì Ấp khẽ hừ một tiếng, giơ tay cài lại chiếc cúc áo cuối cùng.

Đúng là đồ đàn ông keo kiệt!

Ôn Thời thầm mắng trong lòng, chẳng phải đây là đang dụ cô tháo cúc áo cho anh sao?

Nghe xong câu cuối cùng của cô, Giang Trì Ấp suýt nữa bị chính nước bọt của mình làm sặc chết.


(5) Giang Trì Ấp đứng bên cạnh, nghe thấy những lời tự nhủ trong lòng cô, ngày càng cảm thấy khó hiểu.

Cô rốt cuộc đang nghĩ cái gì lộn xộn vậy? Sao cô biết sau này Bạch Lê và Tô Di Ninh sẽ không hòa hợp?

Bình thường cô nói chuyện và hành động cũng rất bình thường, chắc không phải đầu óc có vấn đề chứ…

Giang Trì Ấp xoa xoa trán, nghĩ: Nếu đúng là đầu óc có vấn đề, thì cũng khá hợp với anh, vì giờ anh cũng suốt ngày nghi ngờ mình là một kẻ điên.

Cả ngày có thể nghe thấy suy nghĩ của cô không nói, bị cô ghét bỏ nhưng vẫn luôn muốn ở bên cạnh cô. Nếu không điên thì là gì nữa chứ.


(6) Trước đây cô không thích Giang Trì Ấp, nhưng món anh nấu cô vẫn ăn rất ngon, cho nên điều quan trọng nhất không phải là người, mà là món ăn có ngon hay không!

Nghe vậy, Giang Trì Ấp tức đến mức suýt ném muôi canh đi.

Quả nhiên cô ấy chỉ thích đồ ăn anh nấu, chứ không phải thích anh!

Ơ? Đợi đã…

Từ khi nào anh lại quan tâm đến việc cô có thích mình hay không?

Chẳng lẽ tinh thần của anh lại có vấn đề nữa rồi?


(7) Giang Trì Ấp lại bị dáng vẻ đáng yêu này của cô làm cho xao xuyến, đôi mắt trầm lặng nhìn cô một lúc, rồi mới nắm lấy tay cô, kéo cô dậy khỏi ghế sofa và đưa cô về phòng.

Vừa nằm xuống giường, Ôn Thời đã ngủ say, Giang Trì Ấp không nấn ná lại lâu. Anh đắp chăn cho cô cẩn thận rồi rời khỏi phòng.

Anh đổ phần nước mật ong còn lại, vừa rửa cốc vừa nghĩ đến dáng vẻ lúc nãy của Ôn Thời, nụ cười trên môi dần dần lan rộng.

Một tay chống lên bồn rửa, tay kia nửa che mặt, cảm thấy mình đúng là điên rồi.

Chăm sóc một con mèo say rượu mà lại vui đến thế, nửa đêm rửa cái cốc thôi cũng cười ngây ngô như một tên ngốc.

Dù biết rõ điều này chẳng bình thường, nhưng Giang Trì Ấp không thể nào kiềm chế được. Tiếng cười trầm thấp của anh nhanh chóng vang lên trong bếp.

Chương 216: Phiên Ngoại 3
Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh - Cửu Trọng Tuyết

Lượt Đọc:

0

Trong mỗi quyển ngọt sủng văn đều có một Bạch Nguyệt Quang tập hợp muôn vàn sủng ái, một kỹ nữ bên trong kỹ nữ, là trà xanh cho dù bị đánh chết cũng không nhận cơm hộp.

Đệ nhất mỹ nhân Nam Thành là Minh Yên chợt ngủ gật trong bữa tiệc sinh nhật của mình, mơ thấy mình chính là trà xanh trong một cuốn tiểu thuyết, chết vô cùng thảm. 

Mà nữ giúp việc Hoa Tư trong nhà lại là Bạch Nguyệt Quang có được hào quang của nữ chính, sau này giẫm lên cô, đi đến đỉnh cao của cuộc đời.
 
Sau khi tỉnh dậy, Minh Yên hắc hóa.

Từ đó về sau cọ vào nhiệt độ của nam chủ, tiêu tiền của nam chủ, dùng tài nguyên của nam chủ, mỗi ngày đều hô mưa gọi gió.

Nửa năm sau, Minh Yên vui vẻ thu dọn hành lý, nhường chỗ cho nữ chủ Bạch Nguyệt Quang, bởi vì sự việc đã bị bại lộ rồi.

Người đàn ông tuấn nhã sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, ánh mắt lưu luyến nguy hiểm, mỉm cười gằn từng chữ từng chữ: Lại chạy nữa, đánh gãy chân.

Chương 129: Hoàn
Bác Sĩ Cận - Zhihu

Lượt Đọc:

0

Tôi tán tỉnh bạn thân của anh trai tôi nửa tháng.

Anh chẳng hề hứng thú với tôi, còn đảm bảo với anh trai tôi rằng sẽ không động vào tôi.

Tôi cắn rách môi anh, hỏi: "Bác sĩ Cận người thì phẳng lì giống như con gái, em không thích anh nữa đâu."

Sau này, lúc tôi phải phẫu thuật, cậu bạn thân lại ngồi cạnh giường bệnh canh tôi suốt cả đêm.

Bác sĩ Cận cởi áo blouse trắng ra, khí thế hùng hổ ôm chặt tôi vào lòng rồi hôn, còn nắm tay tôi đặt lên phần bụng rắn chắc rồi kéo xuống dưới:

“Chọn anh, bảo cậu ta cút đi!”

Chương 19: Chương 19 - Hoàn
Mãi Mãi Là Thanh Xuân

Lượt Đọc:

0

Năm lớp 12, tôi chuyển trường đi nơi khác, kết quả là các bạn trong lớp đều đồn rằng tôi đã qua đời vì bệnh bạch cầu.

Sau khi tôi rời đi, cậu học sinh cá biệt ngồi ở hàng cuối cùng, người vốn luôn bất cần đời, bỗng chốc trở nên ít nói hẳn.

Cậu ấy thay đổi hoàn toàn bản thân, từ lười nhác trở thành người liều mạng học hành, cuối cùng đậu vào học viện âm nhạc danh giá nhất.

Chín năm trôi qua, cậu ấy thành công rực rỡ, trở thành ngôi sao nổi tiếng mà ai ai cũng biết đến.

Trong một chương trình livestream, khi được hỏi về chuyện tình cảm, cậu ấy lộ rõ nét mặt cô đơn.

"Cô ấy không còn nữa rồi."

"Biết vậy thì trước kia tôi đã không chúc cô ấy mãi mãi mười tám tuổi."

Tôi đeo khẩu trang, vác máy quay lướt ngang qua màn hình điện thoại của cậu ấy, bất giác sững sờ.

Hả?

Là tôi sao?

Chương 15: Chương 15
Tôi Trở Thành Bạn Gái Kẻ Thù Của Anh Trai

Lượt Đọc:

0

Anh trai đắc thắng huênh hoang sau khi liên tục đánh bại đối thủ "không đội trời chung": "Thủ khoa đại học? Hot boy đại học A? Đại gia giàu nhất? Cũng thua dưới chân anh thôi. Đấu bao năm, anh mới là người chiến thắng cuối cùng."

Rồi anh chế giễu: "Nghe nói hắn đang yêu đương, không biết ai mù mới yêu hắn."

Nghe vậy, tôi lạnh sống lưng, chỉ biết cười trừ. Bởi vì, sau cánh cửa, tôi đang nép trong vòng tay người tình, cũng chính là đối thủ của anh trai.

Hắn khẽ cắn vành tai tôi, thì thầm: "Bé cưng, anh giỏi không? Anh còn nhường hắn ta đấy."

Hắn dụ dỗ: "Em định thưởng gì cho anh nào?"

Chương 16: Chương 16
Trâm Cài Giai Nhân

Lượt Đọc:

0

Tân nhân nhập phủ, yêu cầu phụ thân ta hưu thê.  

 

Mẫu thân ta tuổi già sắc suy, phụ thân không chút do dự.  

 

Vậy nên, ta liền dẫn mẫu thân rời đi, làm nha hoàn chuyên chải tóc.  

 

Mẫu thân ta nói: "Con phải chịu khổ rồi."  

 

Ta đáp: "Không khổ, chúng ta tự sống cuộc đời mình.”

Chương 11: Chương 11
Em Gái Của Mối Tình Đầu

Lượt Đọc:

0

Vào ngày kỷ niệm năm năm kết hôn, tôi đã chuẩn bị một bữa tối thật lãng mạn—nến thơm, hoa tươi, món anh thích, tất cả đều có mặt, ngoại trừ… Lục Tầm.

Anh không đến.

Trong ngày quan trọng ấy, anh chọn đi cùng người yêu cũ thử váy cưới.

Có người hỏi anh:

“Cậu không cưới được mối tình đầu, nên mới chọn cưới em gái cô ấy thay thế đúng không?”

Lục Tầm cười, giọng thản nhiên như thể đang nói về chuyện thời tiết:

“Dù sao thì, trên đời này, ai mà không muốn giấc mơ của mình thành sự thật chứ?”

Tiếng cười vang lên xung quanh. Rồi có người nửa đùa nửa thật:

“Lỡ vợ cậu biết thì sao?”

Lục Tầm nhún vai, vẫn nụ cười ấy—tự tin, thờ ơ:

“Cô ấy yêu tôi còn hơn bản thân mình. Dỗ vài câu là ngoan ngoãn quay về thôi.”

Tôi không xông vào.
Không rơi nước mắt.
Cũng không gào lên chất vấn.

Tôi chỉ âm thầm cất tờ báo cáo mang thai vào túi.

Sau đó, đưa thỏa thuận ly hôn đã chuẩn bị sẵn cho anh.

“Lục Tầm,” tôi nhìn thẳng vào mắt anh, giọng bình tĩnh như nước lặng, “năm năm rồi. Nếu là một giấc mơ… thì cũng đến lúc phải tỉnh lại.”

Chương 13: Chương 13
Uyển Nhạc Kim Diễn

Lượt Đọc:

0

Tỷ tỷ sau khi người trong lòng qua đời, đã lựa chọn tiến cung.

Sau khi trở thành sủng phi, việc đầu tiên tỷ ấy làm là cầu xin quân thượng ban hôn cho ta.

Quân thượng hỏi: "Nàng có người trong lòng không?"

Tỷ tỷ đáp: "Nhị công tử nhà Nhữ Nam Tiết thị tài năng xuất chúng, tiểu muội từng nhiều lần khen ngợi."

Sau đó, ta liền nhận được thánh chỉ ban ta cho Tiết nhị công tử làm bình thê.

Thế nhưng, tỷ tỷ rõ ràng biết, người trong lòng của ta là Tiết tam công tử.

Chương 15: Chương 15 - Hoàn
Thập Niên 70 Em Gái Ghẻ Trọng Sinh

Lượt Đọc:

0
Trong kiếp trước, Trình Nịnh và Hàn Đông Quân không hề có mối quan hệ tốt đẹp với nhau. Cô chỉ cháu gái được cô ruột đưa vào gia đình Hàn. Tuy nhiên, điều này không gây ảnh hưởng lớn đến cô bởi trong gia đình Hàn, vẫn cần phải có một người phụ trách nông trại, Hàn Đông Nguyên. Và anh đã chấp nhận xuống thôn quê để chăm sóc nông trại, lấy lại cơ hội ở thành phố cho cô.

Tuy nhiên, vì cứu một người bị lũ cuốn, Hàn Đông Nguyên đã mất đi một cánh tay và phải hầu tòa trong 10 năm. Khi tù xa xỉng, anh trở thành người hung dữ nhưng sau đó lại trở thành một người mà người ta ngưỡng mộ. Tuy nhiên, cánh tay đã mất và thời gian trong tù không thể lấy lại được.

Nhưng tất cả đều bắt nguồn từ việc anh đã đồng ý thay cô xuống thôn quê. Vì vậy, khi sống lại, Trình Nịnh đã quyết định dọn đồ và đi theo anh xuống nông thôn.

Anh đã thay Trình Nịnh xuống thôn quê nhưng không phải là từ thiện. Đó vẫn là mối quan hệ gia đình. Anh không bao giờ nghĩ rằng cô nha đầu ngu ngốc kia sẽ chạy theo anh. Nhưng giờ thì anh cùng quản đông quản tây với cô và nuôi dưỡng cô.

Lưu ý:

- Nam nữ chính không phải gia đình.
- Nam chính không phạm tội và có một bí mật ẩn giấu trong quá khứ.
- Tình huống trong truyện sẽ thay đổi theo thời gian.
- Tác giả còn có hai tác phẩm khác: Thập Niên 70 - Mỹ Nhân Tuyệt Sắc Đến Nông Trường & Thập Niên 80 - Đại Viện Tiểu Tức Phụ.
Chương 630: Chương 630: Kết
Kiếm Linh Không Có Chí Tiến Thủ

Lượt Đọc:

0
Bạn đang đọc truyện Kiếm Linh Không Có Chí Tiến Thủ của tác giả Hải Diêm Chi Sĩ Quyển. Tống Trường Ly xuyên tới tiểu thuyết tu chân, thể loại nữ chính thăng cấp, mà nàng không phải là nữ chính, nhưng có liên quan mật thiết với nữ chính.

Nàng là kiếm linh thanh kiếm Trường Ly bản mạng của nữ chính.

Nghĩ tới trong tiểu thuyết, linh kiếm này vì nữ chính vào sinh ra tử, theo nữ chính mấy chục năm, ngăn căn công kích, săn giết yêu thú, dãi nắng dầm sương, bị thương vô số lần trong bí cảnh, tu sửa mấy lần, còn xém chút nữa này rơi vào kết cục kiếm gãy linh tan…Tống Trường Ly cảm thấy toàn thân (kiếm) đau nhức, xót xa,

Ai thích làm thanh kiếm đứng đầu thiên hạ thì đi mà làm, nàng quyết không đâm đầu chịu tội.

Tống Trường Ly xuyên tới đúng hôm Mộ Kiếm mở cửa cho nữ chính và đám đệ tử xuất sắc của Quy Nguyên Kiếm tông vào chọn kiếm.

Ngay khi nữ chính chìa tay về phía mình, Tống Trường Ly vặn thân kiếm, lướt qua cổ tay áo nữ chính, ngã thẳng vào lòng một gã đệ tử hết sức bình thường.

Rời xa nữ chính mới mong yên thân.
Chương 151: NT11: Cáo non (3)
Nhị Gả Tháo Hán - Bát Nguyệt

Lượt Đọc:

0

Ta cùng Trần Cảnh phu thê hòa thuận, sinh hạ một trai một gái. 

Thế nhân đều nói, ta một nữ tử thương gia mà có thể gả cho Trần Cảnh, quả là mệnh tốt trời sinh. 

Ta cũng tin tưởng sâu sắc điều đó. 

Trùng sinh trở về năm mười sáu tuổi này, ta tay nâng tú cầu, lặng lẽ đợi tân khoa Trạng Nguyên lang đánh ngựa dạo phố. 

Nhưng Trần Cảnh lại phất tay hất tú cầu đi. 

Chàng hoàn toàn không để tâm, tú cầu rơi trúng ai. 

Cứ như thể, đời này ta gả cho ai, đều chẳng liên quan gì đến chàng. 

Ta chợt giật mình kinh hãi.  Đời này, Trần Cảnh, muốn đổi vợ rồi. 

Sau này, lương nhân mà ta gả, chính là người chàng đích thân hất tú cầu trúng.

Chương 15: Chương 15: Hoàn
Thư Tình Tới Từ Vì Sao

Lượt Đọc:

0

“THƯ TÌNH TỚI TỪ VÌ SAO”

Tác giả: Bạch Khai Thuỷ Nhi

Thể loại: Hiện tại, truyện H, cưới trước yêu sau, nam yêu thầm, HE

Chuyển ngữ: La Stella

GIỚI THIỆU:

Lộc Chi có rất nhiều người yêu cũ, người sau còn lưu manh hơn người trước, xấu xa không chịu nổi.

Chơi chán rồi cô quyết định nghe theo sự sắp xếp của bố mẹ, đi gặp đối tượng kết hôn thoạt nhìn trông vừa đoan chính lại nhàm chán mà họ chấm.

Từ đó về sau, cuộc sống của cô có thêm một thú vui mới, trêu đùa Lăng Hạc.

Chương 18: Chương 18 - Hoàn
Mùa Hạ Trong Ánh Hoàng Hôn

Lượt Đọc:

0

Anh là một trong những nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy trong giới tài chính – một banker quyền lực và cũng là thiếu gia thừa kế tập đoàn Lục thị, “ông lớn” của thành phố Đồng Thành.
 

Cô là bác sĩ ngoại khoa nổi danh khắp giới y học, đồng thời cũng là đại tiểu thư nhà họ Phó – người mà cả giới thượng lưu đều khinh miệt.

Một vụ tai nạn giao thông bất ngờ đã gắn kết hai con người vốn chẳng hề có điểm chung lại với nhau.

Cô kéo anh từ ranh giới giữa sự sống và cái chết trở về, trở thành bác sĩ điều trị chính – và rồi, cũng trở thành cơn nghiện mà anh không thể nào từ bỏ.

Về sau, tin tức thiếu gia nhà họ Lục sắp kết hôn với đại tiểu thư nhà họ Phó khiến cả Đồng Thành chấn động.

Trong một đêm, tin đồn lan khắp nơi. Ai ai cũng tò mò vì sao anh lại từ bỏ nhị tiểu thư xinh đẹp như hoa của nhà họ Phó, để cưới một người con gái mang tiếng là con riêng, bị người đời khinh rẻ.

Nhưng không ai biết rằng – lễ cưới ấy, chính là âm mưu anh đã ấp ủ từ rất lâu…

Chương 44: Anh ấy đối với cô không giống như với người khác
Thông Linh Giao Dịch Sư: Hướng Dẫn Mua Bán Khí Vận Nhân Gian

Lượt Đọc:

0

Tôi - Tần Thanh Đường, là một Thông linh Giao Dịch Sư, bao năm trái lẽ trời, quanh quẩn chốn nhân gian chỉ vì muốn tìm kiếm chuyển sinh của vị sư huynh tiền kiếp.

Khóc cũng đã khóc, hận cũng đã hận, oán cũng đã oán. Điều duy nhất giúp tôi tiếp tục sống, chính là một chấp niệm đầy máu trong tim. Để tìm thấy kiếp sau của sư huynh, tôi sẵn sàng mạo hiểm mọi thứ, nghịch thiên cải mệnh, liên tục tái sinh. Liệu quyết định của tôi có đúng không, làm tất cả để đánh đổi một lần gặp lại bóng hình mà tôi vương vấn, liệu có đáng.

Ở nhân gian, công việc hằng ngày của tôi chính là cảm ứng, làm ăn với những linh hồn sắp qua đời, kéo dài sinh mạng cho họ ở kiếp này.

Đổi lại, thứ họ phải trả chính là khí vận của kiếp sau. 

Con người mà, thường mang lòng tham không đáy. 

Vì vậy, việc kinh doanh của tôi luôn rất thuận lợi. 

Chương 84: Chương 84 - Hoàn toàn văn
Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông Chiều

Lượt Đọc:

0

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên thư, Ngọt sủng, Song khiết, Làm ruộng, Niên đại văn

Sau khi tỉnh dậy, Vương Tiểu Thanh xuyên về những năm 1973 ăn không đủ no mặc không đủ ấm , còn phải thay thế chị kế đi xuống nông thôn.

Hừ, nghĩ hay lắm, liền len lén báo danh cho chị kế xuống nông thôn, sau khi xuống nông thôn cuộc sống rất khó khăn nhưng may mắn thay khi xuyên qua cô có mang theo không gian nông trường, giúp cô thoải mái ăn cơm, thoải mái ăn thịt.

Nhanh chóng giàu lên nhờ dựa vào buôn bán vật tư trên chợ Đen. Lại không hề hay biết kể từ ngày đầu tiên khi cô xuống nông thôn, đã bị một người đàn ông theo dõi......

Chương 391: Chương 391 - Hoàn
Chuyện Tình Âm Thầm Với Anh Trai Của Bạn Thân

Lượt Đọc:

0

Bạn thân hẹn hò với người yêu cô ấy, nhất quyết kéo tôi đi làm bóng đèn.

Giờ thì xong rồi, ba người chúng tôi bị đội chống mại dâm bắt trong quán bar.

Bạn thân nhìn thấy đội trưởng đang bước tới, vẻ mặt đầy hoảng sợ: "Tiêu rồi, anh trai tôi!"

Cô ấy đẩy bạn trai tóc vàng của mình về phía tôi.

Rồi cười ngượng với anh trai: "Anh ơi, Hạ Hạ hẹn hò với bạn trai, nhất quyết kéo em theo nữa."

Người đàn ông nhìn tôi.

Tôi ngước đầu nhìn trời.

Tối đó, hơi thở của người đàn ông bao quanh tôi chặt chẽ, anh siết chặt eo tôi như muốn báo thù: "Bé cưng, ngoài anh ra, em còn bạn trai khác nữa à?"

Chương 11: Chương 11 - Hết
Cái Máy Nhại Của Bạch Nguyệt Quang

Lượt Đọc:

0

Edit: Bánh Bao Không Nhân

Tỉnh dậy sau một giấc, Thư Mông xuyên sách.

Xuyên sách thì cũng thôi đi, vậy mà lại xuyên thành… con vẹt trắng của ông nội Nguyên Triết – “bạch nguyệt quang” trong lòng nữ chính ngôn tình cẩu huyết ư?!

Xuyên thành chim đã đủ thảm, nào biết còn thảm hơn được nữa. Từ nay, cô chính là một con vẹt chỉ biết nói nhại lời.

Ông nội: “Giờ ông sẽ tặng Manh Manh cho con. Nào Manh Manh, chào cháu trai ông đi.”

Thư Mông: “(Đợi chút, mấy người là ai?) Cháu trai, chào ông đi?”

Nguyên Triết, ông nội:???

Thư Mông: “(Miệng không điều khiển được!) Cháu trai chào ông đi!”

Nguyên Triết: …

Thư Mông: …

——————————

Nguyên Triết: Thư Mông, em cứ phải nhại lại đúng không?

Thư Mông: Cứ phải nhại.

Nguyên Triết: Được thôi. (Mỉm cười hiền lành, đợi cô lặp lại) Tôi thích em.

Thư Mông: Tôi…

Nguyên Triết: ^_^

Tác giả: Làm vẹt trắng Manh Manh đáng yêu trước, sau đó sẽ biến lại thành người!
Vai chính: Thư Mông, Nguyên Triết | Vai phụ: Tần Ti Vũ, Hứa Hạo Nhiên.

Chương 70: PHIÊN NGOẠI 2 (Hoàn toàn văn)
Không Thể Quay Lại - Tiểu Thất Tể Tử

Lượt Đọc:

0
Tác giả: 小柒崽子
Thể loại: Ngôn tình
Độ dài: 9
Edit: Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng
GIỚI THIỆU:
Trong buổi họp lớp, anh công thành danh toại dẫn theo bạn gái xinh đẹp tới.
Cô ta nói: "Lúc trước nếu cô không buông tay, vợ của tập đoàn Phó thị lúc này chính là cô rồi."
Anh ngồi đối diện, ôm bạn gái, vẻ mặt lạnh nhạt: "Đều là chuyện của quá khứ rồi."
Mọi người không ngại chuyện lớn, nhao nhao ồn ào bàn tán.
Dưới cái nhìn chăm chú của anh, tôi lặng lẽ che vết sẹo trên cổ tay, gượng cười: "Đúng thế, chúng tôi...... từ lâu đã không còn quan hệ gì nữa rồi.
Chương 4: Chương 4 (Hết)
Trước Khi Tuyết Rơi Hãy Chia Tay

Lượt Đọc:

0

Thể loại: Đô thị hiện đại, Hào môn thế gia, Tình cũ không rủ cũng tới, Con cưng của trời, Chính kịch

Văn Án

【Truyện dài, bởi vì đây là tám năm tình yêu đầy thăng trầm của họ】

Thời kỳ đầu: Công tử chán đời × Nữ sinh tỉnh táo

Tái ngộ: Đại lão quyền cao chức trọng trong giới Bắc Kinh × Nữ đạo diễn tài năng

Tái ngộ sau thời gian dài × Gương chưa vỡ nhưng vẫn phải lành × Giai đoạn sau chuyển hướng giới giải trí

Tỷ lệ thời gian quá khứ và hiện tại cân bằng, không phải kiểu “gương vỡ lại lành” chính thống.

“Ngày trước em từng nói, chúng ta hãy chia tay trước khi tuyết rơi. Sau đó em dọn đến một thành phố không bao giờ có tuyết, định dựa vào ký ức để sống nốt phần đời còn lại.”

Phân cảnh tái ngộ:

Đêm mưa nơi ngoại ô, phía trước Lương Quyến là phim trường rực rỡ ánh đèn đang đợi cô quay lại chủ trì toàn cục;

Phía sau là Lục Hạc Nam đứng trong vũng nước tăm tối, chỉ cầu cô một ánh nhìn đoái thương.

Lương Quyến không hề do dự, nhấc chân định bước vào ánh sáng phía trước.

Đi được vài bước, như nhớ ra điều gì, cô hơi nghiêng đầu, giọng nói nhạt nhẽo và xa cách: “Phải rồi, vừa rồi quên chúc mừng sếp Lục vì đón quý tử.”

Người luôn từ tốn cao quý như Lục Hạc Nam đêm nay lại phát điên giữa cơn mưa.

Anh nghiến răng, cố gắng giữ bình tĩnh: “Lương Quyến, em phải biết, anh không hứng thú cũng không có nghĩa vụ làm cha dượng cho con của người khác.”

“Trừ khi, mẹ của đứa trẻ đó là em.”

Thiên hạ đều nói, công tử và nữ sinh, nghe đã biết không có kết cục tốt.

Lục Hạc Nam không tin vào số phận, anh nhất định muốn cùng Lương Quyến có một cái kết viên mãn.

*

Giới thiệu nữ chính:

Thời đại học, Lương Quyến từng yêu một công tử nổi tiếng của Kinh Châu – một mối tình rực rỡ mà kết thúc chẳng đi tới đâu.

Năm chia tay, cô chẳng được lợi lộc gì, suýt nữa còn mất cả mạng.

Có lẽ vì thấy cô quá thảm, người đàn ông đó mới để lại cho cô một lời hứa vô thưởng vô phạt: “Sau này có chuyện gì không thể giải quyết, dù có rắc rối cỡ nào, dù nhà họ Lục có sụp đổ hay không, chỉ cần trên báo chưa đăng cáo phó của Lục Hạc Nam, em đều có thể tìm người của anh để giải quyết.”

Năm thứ năm không qua lại với nhau, lần liên lạc lại là khi Lương Quyến ngượng ngùng đến tìm Lục Hạc Nam để anh thực hiện lời hứa: “Anh có thể giúp em liên hệ một bác sĩ khoa tim mạch ở Cảng Châu được không? Loại phù hợp để phẫu thuật tim cho trẻ sơ sinh ấy.”

*

Giới thiệu nam chính:

Nửa đời đầu của Lục Hạc Nam luôn tin vào triết lý “sống được ngày nào hay ngày đó”.

Mãi đến năm 24 tuổi, lần đầu đến Bắc Thành, anh mới đem cả nửa đời còn lại giao vào tay một cô gái phương Bắc không dịu dàng cũng chẳng ân cần. Lúc đó, anh mới dám mơ ước xa vời – rằng đời này có thể sống lâu trăm tuổi.

Năm năm sau khi chia tay, mỗi đêm cô đơn không ngủ được, nhắm mắt lại là thấy đôi mắt đầy đau thương nhưng vẫn kiên cường không chịu rơi lệ của cô.

Cô từng nói: “Lục Hạc Nam, em không muốn lừa mình dối người cùng dầm tuyết cùng bạc đầu, nếu mối tình này vốn không có kết cục tốt, vậy thì hãy chia tay trước khi tuyết rơi.”

“Chúng ta đừng để lại hồi ức cho nhau, cũng đừng chừa đường lui cho chính mình.”

*

Từ đầu đến cuối, cả hai đều yêu một cách đàng hoàng, không có bất cứ mối quan hệ mờ ám nào.

Nữ chính luôn tỉnh táo, độc lập – không yếu đuối, không ủy mị, không “làm màu”.

Nhân vật chính: Lương Quyến × Lục Hạc Nam

Một câu tóm tắt: “Cùng dầm tuyết đến bạc đầu – là lời nói dối của em.”

Thông điệp: Hãy là người tỉnh táo dù đang yêu.

Chương 196: Khi câu chuyện bắt đầu [Hoàn toàn văn]
Sau Khi Tôi Cầu Hôn Trúc Mã

Lượt Đọc:

0

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Thanh mai trúc mã , Hoan hỉ oan gia , Sảng văn , 1v1 , Học bá , Cao lãnh chi hoa

Tóm tắt:
Học bá kiêu ngạo lạnh lùng × thiếu nữ năng động đầy sức sống

Sau khi Đinh Nhất Nhất thất bại trong cuộc hẹn hò thứ N+1, bố mẹ cô không nhịn được nữa, tức giận cầm chổi yêu cầu cô nói lý do.

Đinh Nhất Nhất chợt nảy ra ý tưởng, quyết định chọn ra một người chịu tội thay —— chính là anh chàng trúc mã Tạ Hiểu Lâu.

Cha mẹ cô nàng liền bị sốc toàn tập.

Sau đó lại nhớ ngay đến con trai nhà hàng xóm, Tạ Hiểu Lâu, một sinh viên xuất sắc trong ngành y, tuấn tú, tương lai rộng mở, là kiểu người mà ai cũng mong có được. Còn cô gái nhà mình thì sao, tối không chịu ngủ, sáng không chịu dậy, làm sao có thể cưới được, chẳng khác nào đưa tổ tiên về nhà!

Tài đức làm sao có thể sánh bằng?!

Đinh Nhất Nhất quyết tâm chứng minh tình yêu của mình mạnh mẽ đến mức nào, liền trốn vào góc sofa và gọi điện cho Tạ Hiểu Lâu: Cậu có nguyện ý kết hôn với tôi không?

Phía bên kia điện thoại im lặng ba giây rồi tắt máy. Đúng lúc bố mẹ cô chuẩn bị tấn công lần hai, chuông cửa vang lên.

Đinh Nhất Nhất vội vàng chạy ra mở cửa, ngoài cửa là Tạ Hiểu Lâu, mồ hôi đầy đầu, thở hổn hển. Sau khi nhìn cô nháy mắt ra hiệu, anh nói: Tôi nguyện ý.

Đinh Nhất Nhất thầm nghĩ: Không hổ là Tạ Hiểu Lâu thông minh, ngay cả việc này cũng đoán được!

Nhưng chiếc nhẫn xuất hiện kỳ diệu này là sao nhỉ?

Nhìn biểu cảm thay đổi liên tục trên mặt cô, Tạ Hiểu Lâu thầm nghĩ: Đinh Nhất Nhất, nếu em là đang đùa giỡn thì em xong đời rồi!

1. Nam nữ chính là thanh mai trúc mã
2. Câu chuyện theo góc nhìn nữ chính (hôn nhân trước, yêu sau); nam chính yêu thầm thành sự thật.

Vai chính: Đinh Nhất Nhất x Tạ Hiểu Lâu
Vai phụ: Giản Thiến Nghiêu, Chu Nhất Phàm, Triệu Thanh Huỳnh
Một câu tóm tắt: Con nhà người ta là chồng tôi
Lập ý: Tình yêu đích thực ở ngay bên cạnh bạn

Chương 54: Chương 54 [Hoàn]
Đi Vào Màn Đêm - Bạch Khuông Lương Thái Tử

Lượt Đọc:

0
Lần nữa rung động: Tình yêu dịu dàng sẽ đi cùng em đến cuối con đường.

Sự tương tác giữa nữ phóng viên và bạn trai đã lên hotseach.

Trên màn ảnh, hai người điềm đạm ăn ý đến nỗi được cư dân mạng gọi là "cặp đôi tuyển thủ".

Cả cộng đồng mạng đều đẩy thuyền cho họ.

Tôi nhìn châm chọc vào dòng tin tức: "Hai người họ thật ra đã ở bên nhau lâu rồi, chỉ là chưa công khai thôi."

Nhưng hình như bạn gái anh ấy là tôi mà.
 
Chương 21: Chương 21
Tin Đồn 33 Ngày - Bắc Đồ Xuyên

Lượt Đọc:

0
Siêu phẩm cổ trang "Danh tướng quân" đang lên sóng thì nam chính Chu Chính Soái bị đồn ngủ cùng fan, cao lãnh lạnh lùng tiết chế thế mà lại là một kẻ bại hoại.
Vụ bê bối kéo dài đến ngày thứ 33 thì Chu Chính Soái xuất hiện cũng là lúc bộ phim " Danh tướng quân" chiếu đến tập cuối.
Những người tinh mắt nhận ra nam thần đang đeo nhẫn cưới ở ngón áp út.
Khi được giới truyền thông hỏi, anh hiếm khi cười: "Cô ấy rất rụt rè, tôi đã dụ được cô ấy lấy tôi, tôi hy vọng mọi người có thể đối xử tốt với cô ấy."
Tin đồn tan vỡ, người hâm mộ bật khóc vì sung sướиɠ.
Nhắc nhở nhỏ:
1. Biên kịch nhỏ và ngôi sao lớn.

2. Câu chuyện về một người yêu từ thời thơ ấu, một người bạn cùng lớp đại học, hội trưởng hậu viện hội và nam thần.
 
Chương 54: : Ngoại truyện 2
Lục Tổng, Xin Nhận Lấy Cẩm Nang Yêu Đương

Lượt Đọc:

0

[Nữ chính quyến rũ hệ cá muối] vs [Nam chính phúc hắc, cao lãnh như hoa trên núi]

Cao Hạnh Hạnh từng yêu Lục Trạch Ngôn ngay từ cái nhìn đầu tiên, không chút sợ hãi vượt biển băng sông để đến bên anh, nhưng lại nhận được câu nói: “Chúng ta không phải người cùng một thế giới.”
Cô đàng hoàng quay lưng rời đi, quyết tâm quên anh.

Mấy năm sau, tại một buổi đấu giá, Cao Hạnh Hạnh — giờ đã là một nhân viên ngân hàng mới vào nghề — lại một lần nữa gặp Lục Trạch Ngôn. Anh đã trở thành Tổng giám đốc Lục, kẻ chiến thắng cuối cùng trong cuộc tranh đấu quyền lực, hoàn toàn ứng với câu nói năm xưa: “Chúng ta không phải người cùng một thế giới.”

Cao Hạnh Hạnh luôn ghi nhớ bài học cũ, cố gắng giữ khoảng cách với Tổng giám đốc Lục, nhưng dường như khoảng cách ấy không do cô kiểm soát, ngày càng rút ngắn…

Cao Hạnh Hạnh nhíu mày: “Nếu thế, tôi sẽ coi anh là bàn đạp đấy! Tôi cảnh cáo anh, bây giờ tính khí tôi không tốt đâu!

Lục Trạch Ngôn: “Cam tâm tình nguyện.”

Lục Trạch Ngôn từng bình thản trả lời câu hỏi về cái chết:
Anh nói: “Trong mắt tôi, nếu cái chết đến với cô ấy, tôi hy vọng có thể ở bên cô ấy. Nếu cái chết đến với tôi, tôi hy vọng cô ấy có thể buông bỏ tôi.”

Tôi từng nghĩ việc thoát khỏi xiềng xích của số phận là vì khao khát tự do. Hóa ra thứ tự do tôi muốn chính là…tự do yêu em.

Chương 102: Chương 102

Top 10 truyện tranh hot