Tôi, bốn năm làm thư kí, cự tuyệt vô số “Lời mời”
Chưa bao giờ tôi tự cho mình là một người thanh cao, nhưng chưa bao có cái suy nghĩ một ngày nào đó mình sẽ làm tình nhân của ông chủ…
Không phải là tôi yêu bản thân quá mức mà là tôi không có lựa chọn nào khác!
Người trẻ tuổi thường muốn mình nhanh được thành thục và thường nghĩ rằng có những điều mình sẽ kiên trì cả đời để theo đuổi.
Hôm nay, khi những lời thề non hẹn biển đều trở thành lừa gạt, tôi mới hiểu “Mười bảy tuổi vẫn là rất trẻ!”
Anh vì tôi mà kiên quyết mà chấp nhận đối mặt với nhiều khó khăn,tình yêu trong anh cũng chưa từng thay đổi, nhưng .. tôi lại nói với anh rằng: “Chính anh còn thân bất do kỷ, làm gì lại muốn đi liên lụy một cô gái khác. Tình yêu của anh sẽ chỉ làm người con gái đó trở thành người thứ hai đi theo anh chịu khổ cùng anh. Anh buông tay, cô ấy mới có thể tìm thấy hạnh phúc chân chính của mình.”
* * * * * * *
Giới thiệu nội dung vắn tắt:
Mối tình đầu của con gái bao giờ cũng mong mình là một “Cô bé lọ lem”, ảo tưởng được một vị hoàng tử anh tuấn vương quyền chung thủy mà yêu nàng cả đời.
Truyện này đúng là một câu chuyện bình thường – con gái được gả vào hào môn, nhưng không phải là một câu chuyện cổ tích xinh đẹp mộng ảo mà là một đoạn hiện thực tàn khốc, một nhân sinh đau khổ gập ghềnh. Điều này làm cho những cô gái luôn tràn ngập ảo tưởng được thông hiểu một triết lý, câu chuyện bạch mã hoàng tử chỉ có trong cổ tích mà thôi…!
Truyện Sớm Đã Có Cục Cưng là một tác phẩm cùng 1 hệ liệt với Kết hôn muộn của tác giả Giản An.
Năm đó vì muốn thoát ly khỏi mẹ kế và bố, cô muốn có một “gia đình mới”.
Lúc đó cô vừa tròn 17 tuổi, cái tuổi đẹp nhất của một người con gái, rời nhà sống tại nhà dì và bên cạnh là một anh chàng vô cùng đẹp trai.
Cô chưa hề hỏi anh chàng xem có đồng ý hay chưa liền leo lên giường anh .. hiến thân.
Cô cứ nghĩ rằng đó chính là điểm khởi đầu của hạnh phúc, rốt cuộc cũng biến từ tình nhân thành người nhà, thật tuyệt!
Nhưng vì thế mà hai người ở bên cạnh nhau ư? Câu trả lời là — không!
Vì, sau tình một đêm anh vội vàng bỏ đi.
Mười tháng sau chuyện đó, người dì vì muốn tốt cho cô nên đã nói dối cô là đứa con của cô đã chết yểu.
Trên thực tế thì cùng ngày cô sinh bà đã đưa đứa bé tới làm “một món quà” cho anh…
Không biết khi nhận được một quả bom là một đứa bé thì người ta có nổi điên không nhỉ?
10 năm trôi qua, sau khi biết được sự thật thì cô đã nghĩ đủ mọi cách để xin được làm trợ lý trong gia đình nhà anh.
Cô tự lên kế hoạch cho cuộc sống của mình, ở bên cạnh anh, chăm sóc đứa nhỏ, hy vọng “đùa quá thành thật” trở thành người một nhà..
Không ngờ .. đối với sự kiện “ngoài ý muốn” kia anh có phản ứng vô cùng oán hận sâu đậm.
Tất cả chỉ vì nó đã phá vỡ hạnh phúc của anh và người phụ nữ của anh…
"Tình yêu không nhất thiết phải mất đi lý trí.”
“Không mất lý trí có còn gọi là tình yêu nữa không?”…
Đó là câu hỏi trăn trở xuyên suốt "Ngắm hoa nở trong sương", cuốn bán tự truyện của Ngải Mễ, tác giả của rất nhiều tác phẩm bán chạy tại Trung Quốc. Vậy tình yêu và lý trí liệu có song hành?
Ngắm hoa nở trong sương là câu chuyện kể về tình yêu của Ngải Mễ và Allan - Người con trai duy nhất Ngải Mễ từng yêu.
Ngải Mễ gặp Allan khi cả hai vừa bước chân vào giảng đường đại học. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, cô đã dành trọn trái tim cho anh. Trong khi Allan là Hotboy trong trường, được vô vàn cô gái theo đuổi thì Ngải Mễ lại là một cô gái rất đỗi bình thường. Do lo sợ trái tim Allan sẽ thuộc về người khác nên vào một ngày, Ngải Mễ đã chủ động tỏ tình với Allan. Allan đáp lại tình yêu của Ngải Mễ nhưng luôn giữ khoảng cách và dè chừng trước tình cảm này. Ngải Mễ và Allan đã gặp được nhau, đến với nhau trong tình yêu nhưng trong tình yêu đó vẫn còn những vết gợn. Liệu Allan có yêu Ngải Mễ thật lòng? Và tình yêu của Ngải Mễ dành cho Allan có còn lý trí?