Sau khi tham gia Uyên Sơn luận kiếm đại hội, y đã bị người bức đến sườn núi để táng người chết. Thích khách toàn bộ chết hết còn mình y nằm chờ chết.
Ngay tại lúc này, phía xa đột nhiên xuất hiện một cao thủ khinh công bất phàm…
Nan đạo, này thật sự là thiên muốn tuyệt y ư?
Này là cái quỷ thư gì a!!
Giang Vô Bạn còn tưởng rằng ân nhân cứu y là một cấm luyến nhân bị ác nhân vây tù, không nghĩ đến hắn mới là cái người tối đọa lạc!
Nếu thời gian có thể quay lại, Giang Vô Bạn phát thệ, y thà bị hắc y sát thủ loạn đao chém chết, cũng không muốn bị tên cầm thú thiện tâm dâm đãng này cứu một lần
Chỉ là ngẫu nhiên vẫn dung túng tên xà yêu kia hành ác, thỉnh thoảng thuận theo đám yêu cầu vô lý của kẻ kia … đến Đông Hải điếu long, hay lùng thi Xi Vưu lấy cốt …
Tính tình cương lãnh như khuôn mặt không chút biểu tình kia, diện lãnh mà tâm cũng lãnh.
Để một tia lửa nhỏ nhoi trong tận cùng bóng đêm vẫy vùng…đến cuồng dã….
Theo vô số vong hồn bướm kia hóa tro tuyết phiêu lạc.
Những dẫn dụ rợn người múa lượn dưới chao đèn.
Để vòng luân hồi của lời thề ước chờ không thành vĩnh viễn, trong phút chốc…
….tan thành khói sương…
Đạo nghĩa không thể chùn chân của thế gian thần tiên có thể lý giải hay chăng
Trắng nhợt….
Dành cho những bạn đã xem Túy Ngọa Hồng Trần
Đây là một bộ có liên quan đến nhân vật trong Túy Ngọa Hồng Trần nhưng không dính líu đến câu chuyện của Túy Ngọa, Mộng Hồ Điệp là câu chuyện riêng của nó, chỉ có chút kết nối với Túy Ngọa ở chương cuối cùng, nên có thể khi đọc vào câu chuyện lúc đầu các bạn sẽ hơi shock vì tình tiết và diễn biến của nó hơi lạ so với Túy Ngọa ( hãy kiên nhẫn đọc cho đến cuối để hiểu ^-^).
Dành cho những bạn thích xem BE: Đừng xem chương cuối
Chương cuối thú thật cũng không phải HE nhưng theo ý của ta, thì chỉ nên xem cái kết ở chương 11 là được rồi, vì cái kết của chương 12 khiến cho câu chuyện trở nên hơi lãng một chút.
Diêm Vương về lại địa phủ, nghe tin Phỉ Thúy tới chơi. Ai ngờ bộ mặt xinh đẹp ẻo lả vậy mà dễ dàng đè Diêm Vương xuống ‘ăn’ sạch sẽ. Thế là tháng ngày địa ngục bắt đầu. Các thuộc hạ quỷ đều nghe lời Phỉ Thúy. Diêm Vương cắn khăn oán hận. Không được! Không thể chịu thua! Phải vùng lên! Hắn là Diêm Vương, sao có thể để ác quỷ khoác da thiên thần muốn làm gì thì làm thân thể mình!?
Nhưng…nhưng mà…tại sao khi Phỉ Thúy chạm vào tim sẽ đập nhanh? Nhìn nụ cười dịu dàng kia mặt sẽ nóng lên? Tại sao Phỉ Thúy luôn dùng ánh mắt đau thương nhìn hắn? Mặc kệ! Hắn sẽ không bị lừa!