Ở hiện đại, nàng là một thiên tài ngàn năm khó gặp, thông tuệ mọi thứ trên đời, sau khi xuyên qua trở thành con một nhà nghèo khó bần cùng, nàng quyết định giả người ca ca bệnh tật vào làm quản gia ở phủ Giám Quốc Công.
Và rồi nàng gặp hắn - Giám Quốc Công, đương kim thánh thượng tạm thời của nước Sở. Hắn tuấn tú, lãnh diện, kỹ tính, không thích phụ nữ nhưng lại thích một quản gia nho nhỏ, thế nhưng hắn không thể để nàng ở bên cạnh.
Nàng một ngày cùng hắn vào triều. Tướng quân Hoắc Sinh phát hiện nàng có thể rèn bảo kiếm, kiến nghị đưa nàng sang phủ tướng quân rèn kiếm. Hắn câm nín để nàng rời xa. Sau đó vì lý do hắn huấn luyện tướng sĩ, một Quốc Công lại trực tiếp chuyển đến phủ tướng quân sinh sống. Ở đây đã gây ra không ít trận gà bay chó sủa. Như thế nào ư. Xem nhé.
Lúc đó, ba người đang đứng ở ngã tư đường, khi chiếc xe chở hàng lao tới, Kiều Ngự đã kéo tay cô bạn đứng đối diện, hai người họ cùng lùi về phía sau để tránh, cô nhớ mình đã đứng sững nhìn chăm chăm vào động tác của anh, thế cờ ba người, và cô đã bị hất ra khỏi thế cờ đó.…
Trong câu chuyện về quãng thời gian thanh xuân, họ từng là những người bạn không có gì là không nói, vì vậy cuối cùng chẳng có gì để nói.
“Nếu có thể… giúp em lấy lại cuốn nhật ký, em muốn biết, tại sao chuyện lại thành ra thế này, và tại sao… em mãi chỉ nhớ mình anh ấy.”